Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2073: Không Phải Là Tộc Nhân Của Ta

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Sau khi tiêu diệt tận gốc Âm Ma và Cầm Ma nhất tộc, hai chi quân đoàn cùng về Viêm Hoàng Tông.

Diệp Hạo điểm qua các chiến lợi phẩm rồi lấy thu mọi người trở về Tiểu Thiên Địa.

- Phiên Phiên, lệnh cho tướng sĩ Viêm Hoàng Tông lưu lại phân thân, sau đó chạy về tổng bộ ngay lập tức.

Diệp Hạo đi tới phòng nghị sự ngồi xuống chủ vị rồi hạ lệnh.

Đợi Đường Phiên Phiên an bài xong, Diệp Hạo nói:

- Nói một chút Viêm Hoàng Tông những năm này phát triển thế nào đi.

Đường Phiên Phiên châm chước một chút nói.

- Tiên Vương đỉnh phong có hai trăm, Cao giai có sáu trăm, Trung giai có hai ngàn, Sơ kỳ sáu ngàn.

- Bán Thần thì sao?

- Ngoại trừ em đặt chân đến Bán Thần cảnh, còn lại đều không có đột phá.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

Năm đó hắn lưu lại rất nhiều tài nguyên.

Nhưng đỉnh tiêm lại không có bao nhiêu.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Viêm Hoàng Tông không có nhiều Bán Thần.

- Những năm này, Viêm Hoàng Tông dựa theo yêu cầu của Công tử một mực ổn định phát triển.

Khổng Dĩnh Nhi báo cáo.

- Dù toàn bộ Nhất Trọng Thiên đều thành chiến trường.

- Viêm Hoàng Tông vẫn không tiếp tục khuếch trương.

Diệp Hạo trầm mặc chốc lát nói:

- Đợi sau tu luyện kết thúc, các nàng bắt tay vào việc di chuyển dân chúng đi.

- Di chuyển?

Khổng Dĩnh Nhi khẽ giật mình nói.

- Dĩnh Nhi toàn quyền phụ trách di chuyển bách tính sáu đại vực: Triều Thiên, Mông Thành, Hạ Hải, Vạn Ninh, Quỳnh Sơn, Tú Anh.

Diệp Hạo nói làm cho toàn bộ tu sĩ toàn trường kinh trụ.

Mọi người đều không ngờ Diệp Hạo lại từ bỏ sáu đại vực.

- Tông chủ, người có thể cho ta một lý do không?

Khổng Dĩnh Nhi nhìn Diệp Hạo nghiêm túc hỏi.

Mọi ngươi có mặt cũng rất muốn hỏi chuyện này.

Toàn bộ tu sĩ dời ánh mắt nhìn Diệp Hạo.

- Hiện tại, Viêm Hoàng Tông không sợ bất kỳ một thế lực nào của Tứ Trọng Thiên, nhưng chúng ta cũng phải cho kẻ khác đường sống.?

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Lại nói, ta sẽ đưa cho một vài thế lực hảo hữu những đại vực đó.

- Nhưng chúng ta cũng không cần bỏ ra nhiều như vậy?

Kim Lân Đạo Tử thầm nói.

- Ta nói cho ngươi biết, Nhất Trọng Thiên sẽ bị phá toái giống như cao trọng thiên.

Diệp Hạo lườm Kim Lân Đạo Tử một cái.

- Tông chủ còn không độ kiếp?

Kim Lân Đạo Tử kinh nghi hỏi.

- Vị kia dã tâm quá lớn, muốn đạp đổ tất cả rồi làm lại.

Diệp Hạo nói đến đây, trong mắt đầy vẻ âm trầm.

Kỳ thực, thời điểm hắn xuất hiện ở biên giới Hỗn Độn, Thiên Đạo đã hiện thân.

Diệp Hạo nói với Thiên Đạo, nếu bản thân vượt qua thiên kiếp thì cao trọng thiên hiện tại sẽ không suy sụp nữa được không?.

Nhưng Thiên Đạo lại nói rằng không cách nào dừng lại, dù hắn có độ kiếp trở thành Thần Linh cũng vô ích.

Diệp Hạo cũng không phải tiểu bạch.

Làm sao không biết Thiên Đạo nói bậy.

Hắn đang phóng đại lợi ích lên mà thôi.

Nhưng dù trong lòng hắn phẫn nộ cũng không có biện pháp, bởi vì hắn cuối cùng vẫn trong Thiên Địa. Nói cách khác, Thiên Đạo vẫn có chế ước đối với Diệp Hạo, đương nhiên muốn hủy diệt hắn thì không thể.

- Người nói Thiên Đạo?

Kim Lân Đạo Tử cẩn trọng hỏi.

Thiên Đạo ai dám bất kính?

- Ngoại trừ hắn, còn có ai?

Diệp Hạo hừ lạnh.

Kim Lân Đạo Tử sắc mặt không khỏi biến sắc:

- Ca của ta ơi, đừng làm rộn, đây chính là Thiên Đạo đó, ngài không thể tôn kính chút sao?

- Tôn kính cái rắm?

Diệp Hạo tức giận quát.

- Lão tử chinh phạt chư thiên vạn giới, mang về rất nhiều tài nguyên, cuối cùng đều sẽ tiện nghi cho hắn, nhưng hắn còn không thỏa mãn? Còn nghĩ đến việc hủy diệt Cửu Trọng Thiên.

Diệp Hạo mang về những cái tài nguyên này sẽ dùng trên người tu sĩ Viêm Hoàng Tông.

Mà tu sĩ Viêm Hoàng Tông là một thành viên thuộc về vùng thế giới này, tu sĩ thế giới này cường đại, Thiên Đạo trong lúc vô hình cũng sẽ cường đại theo.

Thiên Đạo chắc chắn Diệp Hạo không cách nào làm gì hắn, đây mới là nguyên nhân tại sao hắn không kiêng nể gì cả?

Có bản sự ngươi đừng dùng?

- Vậy làm sao xử lý?

Tiểu Thất trầm giọng hỏi.

- Ta chuẩn bị luyện hóa Tuyết Vực.

Diệp Hạo trầm ngâm một hồi nói.

- Luyện hóa Tuyết Vực?

Tất cả mọi người hoảng sợ không biết nên nói gì.

Diện tích Tuyết Vực rộng lớn biết bao

Sao có thể nói luyện hóa thì luyện hóa đây.

- Luyện hóa Tuyết Vực không khó như các ngươi tưởng tượng đâu.

Diệp Hạo nói rồi đổi chủ đề.

- Ngược lại là trăm năm này, các ngươi phải tăng cường tu vi lên.

- Trong vòng một trăm năm đặt chân Đệ Nhất Cảnh vẫn không có vấn đề.

Tiểu Thất trầm ngâm một chút nói.

- Ngươi cảm thấy đặt chân Đệ Nhất Cảnh thì kết thúc rồi hả?

Diệp Hạo cười nói.

- Tư chất của ta chỉ có thể đặt chân đến Đệ Nhất Cảnh.

Tiểu Thất có chút xấu hổ nói.

Nó vẫn có tự mình hiểu lấy.

Diệp Hạo đang định nói cái gì tâm thần khẽ động nhìn về phía nơi xa.

Chỉ thấy một giả thân ảnh già nua xuất hiện trước cửa sơn môn Viêm Hoàng Tông.

- Tại sao là hắn?

Diệp Hạo khẽ giật mình nói.

- Lão tổ.

Tiểu Thất kinh ngạc hô.

- Đi nhìn một chút.

Diệp Hạo nói khẽ.

Diệp Hạo mang theo Tiểu Thất đi tới sơn môn, lão đạo già nua kia hành lễ với hắn:

- Lão hủ gặp qua Diệp tông chủ.

- Ngươi tới Viêm Hoàng Tông vì muốn mang Tiểu Thất đi?

Diệp Hạo bình tĩnh hỏi.

- Đúng vậy.

Thân ảnh lão đạo kia nói ra câu này khiến vẻ mặt mọi người biến đổi.

Làm sao có thể?

Năm đó hắn cho Tiểu Thất đi theo Diệp Hạo, nhưng bây giờ lại muốn dẫn Tiểu Thất đi.

- Lão tổ.

Trong mắt Tiểu Thất tràn đầy chấn kinh.

Hắn không ngờ lão tổ lại làm ra chuyện bội bạc này?

- Tiểu Thất, chuyện này không có thương lượng.

Lão giả nhìn xem Tiểu Thất nghiêm túc nói.

- Cho ta một lý do.

- Yêu Tộc xuất hiện một cái thế cường giả, đại bộ phận cường giả Yêu Tộc đều quy thuận.

Lão giả trầm mặc một hồi rồi nói.

- Ta không đi.

- Ngươi không đi, ta sẽ trục xuất ngươi khỏi nhất tộc Thất Thải Linh Lung Thú.

- Lão tổ ngươi.

Tiểu Thất trầm mặc thật lâu nhìn về phía Diệp Hạo.

- Xin lỗi.

Diệp Hạo hơi lắc đầu nói:

- Đây là ngươi lựa chọn, không cần xin lỗi.

Nói xong câu này, một đạo thần niệm Diệp Hạo tiến nhập thức hải Tiểu Thất, cưỡng ép giam cầm một bộ phận ký ức của Tiểu Thất ra.

- Dựa theo quy củ, ta phải phế bỏ tu vi của ngươi, nhưng xem lại phân lượng những năm này ở chung, ta giam cầm ký ức ở Viêm Hoàng Tông của ngươi.

Diệp Hạo bình tĩnh nhìn Tiểu Thất nói:

- Sau này, ngươi không được tiết lộ bất cứ chuyện gì về Viêm Hoàng Tông, ngươi cũng không thể tiết lộ công pháp Viêm Hoàng Tông, nếu không ý niệm của ta trong thức hải ngươi sẽ khởi động, cưỡng ép xóa đi linh hồn ngươi.

- Tạ tông chủ.

Tiểu Thất hành lễ với Diệp Hạo, hai mắt đỏ bừng lên.

- Đi thôi.

Tiểu Thất nhìn Diệp Hạo một cái thật sâu, rồi cùng Lão tổ rời đi.

- Không phải tộc nhân của ta, chắc chắn sinh dị tâm.

Đường Phiên Phiên xuất hiện bên người Diệp Hạo ung dung nói:

- Trước đó, ta cảm thấy câu nói này nói quá, hiện tại mới ý thức được đây là trí tuệ của Lão tổ tông.

Diệp Hạo trầm mặc chốc lát, nhìn về phía nơi xa:

- Ngươi còn không hiện thân?

Đường Phiên Phiên không khỏi giật mình.

Còn có cao thủ?

Một khắc sau, một trung niên mặc tử bào từ trong tối bên trong đi ra.

- Diệp Hạo, ngươi đến cùng làm sao xem thấu ngụy trang của ta?

Bạn cần đăng nhập để bình luận