Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1852: Diệp Hạo Trọng Thưởng

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Chín thành xác suất còn không đáng thử một lần?

Hàn Thu Vân quả quyết đánh sâu vào.

Hàn Thu Vân xung kích cảnh giới, Diệp Hạo kế bên vung tay lên thiết hạ một đạo Không Gian bình chướng chung quanh hắn để ngăn cản sự quấy rầy từ bên ngoài.

Nhưng mà cao tầng Hàn gia vẫn xông tới.

Vẻ mặt bọn hắn khẩn trương nhìn Hàn Thu Vân.

Nếu Hàn Thu Vân có thể đột phá, Hàn gia có thể thủ được mọi chuyện trước mắt.

Chuyện này liên quan đến vận mệnh Hàn gia sau này.

Vì vậy, tất cả bọn họ đều rất xem trọng chuyện này.

Tất cả cao tầng đều đến nhưng họ cấm bất kỳ Tu Sĩ Hàn gia nào tới gần.

- Diệp Công Tử, ngươi nói Lão Tổ có thể đột phá không?

Vẻ mặt Hàn Sở Di khẩn trương hỏi.

- Có thể.

Diệp Hạo cười đáp.

Nhìn nụ cười trên mặt Diệp Hạo, chẳng biết tại sao khẩn trương trong lòng Hàn Sở Di lại lặng yên biến mất.

Nàng tin tưởng Diệp Hạo sẽ không nói nhảm.

Hàn Sở Di không biết Diệp Hạo sở dĩ chắc chắn như thế vì có căn cứ.

Thứ nhất, bản thân Hàn Thu Vân có chín thành xác suất. Thứ hai, Hàn Thu Vân được Diệp Hạo che chở, loại vô hình che chở này ít gì cũng sẽ đến thêm một thành?

Diệp Hạo đoán chính xác.

Bởi vì không bao lâu sau, khí thế cả người Hàn Thu Vân điên cuồng tăng vọt rồi đến một cực hạn, sau đó trải qua một thời gian ngắn hồi phục, tiếp theo điên cuồng gia tăng.

Ước chừng trôi qua nửa khắc đồng hồ mới dần khôi phục.

Đợi đến khi Hàn Thu Vân mở mắt, hai đạo tinh mang phát ra làm cho Không Gian bốn phía vỡ nát.

Hàn Thu Vân mừng rỡ đứng lên.

- Ta đột phá, ta đột phá rồi.

Hàn Thu Vân nói ra câu này, trong mắt đầy vẻ khó tin.

Phải biết trước đó, hắn còn muốn kéo dài thêm một đoạn thời gian.

Nhưng chỉ trong nháy mắt tu vi của hắn đã đột phá đến Tiên Vương 11 Chuyển.

Sau khi đặt chân đến cảnh giới này, thọ nguyên hắn tăng lên hơn vạn năm.

Có thọ nguyên dài, Hàn Thu Vân hoàn toàn có thể chèo chống đến khi cao tầng Hàn gia trưởng thành.

- Diệp Công Tử, đa tạ!

Ngay sau đó, Hàn Thu Vân đi tới trước mặt Diệp Hạo, cung kính cám ơn.

Hàn Thu Vân rất rõ ràng mình sở dĩ có thể đặt chân đến cảnh giới này đều nhờ Diệp Hạo.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Đây hết thảy do ngươi cố gắng thôi.

Hàn Thu Vân vừa muốn nói thêm gì đã Diệp Hạo cắt ngang.

- Ta cần ngươi làm một chuyện.

- Chuyện gì?

Hàn Thu Vân vội hỏi.

- Phong ấn ký ức của đệ tử Hàn gia về việc Đại Đạo Chi Hoa và Tạo Hóa Chi Quang.

Diệp Hạo nói.

- Phong ấn ký ức?

Hàn Thu Vân suy nghĩ một chút gật đầu.

- Chuyện này đương nhiên phải phong ấn.

Nếu không phong tỏa chuyện về Đại Đạo Chi Hoa thì có trời mới biết có bao nhiêu thế lực sẽ nhằm vào Diệp Hạo.

Một hai đóa không ai sẽ để ý?

Nhưng hắn lấy ra mười vạn đóa a.

- Ta truyền cho ngươi một cấm chế chi thuật.

Diệp Hạo tiếp dẫn một đạo thần niệm điểm lên mi tâm Hàn Thu Vân.

Hàn Thu Vân hơi phẩm vị một phen, ánh mắt lộ ra vẻ chấn kinh.

- Đạo cấm chế này giữ còn tinh diệu hơn ta nắm mười lần.

Hàn Thu Vân có thể đi cho đến hôm nay, nên vẫn có chút nhãn lực.

- Ta cho ngươi thêm ba đại Thần Thông Bán Thần Cấp.

Diệp Hạo lại tiếp dẫn một đạo thần niệm điểm vào mi tâm Hàn Thu Vân.

Thần niệm Hàn Thu Vân quét qua một chút phát hiện Diệp Hạo truyền thụ cho mình ba đại Thần Thông về Thân Pháp, kiếm thuật và phòng ngự.

- Ba đại Thần Thông này có thể xưng đỉnh tiêm trong Đệ Nhất Cảnh.

Diệp Hạo nhẹ giọng nói:

- Nếu tu luyện lô hỏa thuần thanh cũng có thể có thể so với Thần Thông Đệ Nhị Cảnh.

Dừng một chút Diệp Hạo nói tiếp:

- Ta sở dĩ không truyền Đệ Nhị Cảnh Thần Thông cho các ngươi, thứ nhất là Thần Thông đẳng cấp này các ngươi học không được, thứ hai cũng lo lắng người khác ngấp nghé Thần Thông của các ngươi.

Nhìn thấy Diệp Hạo tự mình giải thích, Hàn Thu Vân vội nói:

- Diệp Công Tử, ngươi nói thế có ý gì? Ngươi có thể truyền thụ cho ta Thần Thông, ta vô cùng cảm kích, sao còn oán trách ngươi?

Thần Thông Bán Thần Cảnh.

Hàn gia cho tới bây giờ chưa từng có cấp bậc này.

Mà giờ Diệp Hạo một hơi truyền cho ba cái.

- Diệp Công Tử, ta có một chuyện không hiểu.

Lúc này, Hàn Trung nhẹ giọng hỏi.

- Chuyện gì?

Diệp Hạo nhàn nhạt hỏi.

- Vừa rồi ngươi nhắc đến chuyện để Lão Tổ phong ấn ký ức của đệ tử Hàn gia về Đại Đạo Chi Hoa và Tạo Hóa Chi Quang.

Hàn Trung nhìn Diệp Hạo nói:

- Đại Đạo Chi Quang ta biết, nhưng Tạo Hóa Chi Quang là cái gì?

- Tạo Hóa Chi Quang là cái này.

Diệp Hạo tế ra từng đạo quang huy, mấy hô hấp sau, những quang huy này rũ xuống phía dưới.

- Tạo Hóa Chi Quang.

- Đầy trời Tạo Hóa Chi Quang thế sao?

- Những Tạo Hóa Chi Quang này phải có bao nhiêu?

- Ít nhất cũng phải có hơn ngàn vạn đạo a.

- Diệp Công Tử sao có nhiều Tạo Hóa Chi Quang như vậy?

Cao tầng Hàn gia đều có một loại cảm giác mộng bức.

Trước đó, Diệp Hạo đưa ra mười vạn đóa Đại Đạo Chi Hoa làm bọn hắn có chút lộn xộn, nhưng giờ Diệp Hạo lại đưa ra hơn ngàn vạn đạo Tạo Hóa Chi Quang.

Đây chính là Tạo Hóa Chi Quang đó?

Tại sao Diệp Hạo có thể có nhiều như vậy?

Lui một bước mà nói, cho dù Diệp Hạo thật có nhiều như thế, tại sao có thể bỏ được đưa cho Hàn gia bọn họ?

Chẳng lẽ Diệp Hạo không biết Tạo Hóa càng nhiều, tương lai sẽ đi càng xa?

Không rõ!

Đệ tử Hàn gia không rõ, cao tầng Hàn gia cũng không hiểu.

Đợi đến những Tạo Hóa Chi Quang này tiến vào trong cơ thể của bọn hắn, Diệp Hạo nhìn Hàn Trung nói:

- Giờ ngươi hiểu tại sao vừa rồi ta lại nhắc đến Tạo Hóa Chi Quang chưa?

- Diệp Công Tử —— ngươi —— sao ngươi làm được?

Hàn Trung nói ra những lời này, tâm tình vẫn không bình phục lại.

Diệp Hạo cười một tiếng nói:

- Ngươi đoán xem.

Hàn Trung lập tức ý thức được Diệp Hạo không muốn giải thích với mình chuyện này.

- Do ta càn rỡ.

Hàn Trung vội nói.

- Tốt, tiếp tục tu luyện đi.

Diệp Hạo nói xong những lời này lại biến mất.

Hàn Thu Vân nghi ngờ nhìn bốn phía một chút, rất nhanh ánh mắt hắn lộ ra vẻ kinh ngạc.

Hắn biết cảnh giới của Diệp Hạo là Tiên Vương thập chuyển. Trước đó, không bắt giữ được dấu vết của Diệp Hạo cũng bình thường, mà giờ tu vi của hắn tăng lên một cấp thành Tiên Vương 11 Chuyển, nhưng vẫn không bắt giữ được dấu vết của Diệp Hạo.

Một tơ một hào vết tích cũng không bắt được.

Điều này kinh khủng cỡ nào?

Cái này cho thấy cái gì?

Hàn Thu Vân rất rõ ràng.

Cho thấy chiến lực của Diệp Hạo vượt xa mình.

- Lão Tổ, ta muốn biết vì sao Diệp Công Tử lại đối với Hàn gia chúng ta tốt như vậy?

Hàn Sở Di nhịn không được hỏi.

Hàn Thu Vân nhìn Hàn Sở Di một hồi nhẹ nhàng lắc đầu:

- Ngươi có thể hỏi Diệp Công Tử một chút.

Diệp Hạo đối với Hàn gia thực quá tốt.

Không nói đâu xa, chỉ riêng hoàn cảnh tu luyện nơi đây.

Cho dù cấm địa Hàn gia cũng không sánh nổi. Mà trải qua nghiên cứu, Hàn Sở Di phát hiện hoàn cảnh nơi này sở dĩ ưu việt bởi vì phía dưới mảnh thế giới này chôn giấu mấy trăm triệu Thượng Phẩm Tiên Thạch.

Bạn cần đăng nhập để bình luận