Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1258: Phá vỡ Trận Pháp

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

- Ta sẽ không lấy tính mạng mình ra làm trò đùa, ta chỉ đơn thuần muốn lĩnh ngộ.

Diệp Hạo đón nhận thần sắc trịnh trọng của Thạc Quả cười nói.

Hắn nói tiếp.

- Một tháng này ta sẽ đánh giết toàn bộ Kính Tượng Tiên Tôn cảnh, về phần Kính Tượng cảnh giới khác, ta cũng không thể ra sức.

- Kính Tượng cảnh giới khác ngươi cũng không cần quản.

Nghe thế, Thạc Quả chợt nói.

Sau đó Diệp Hạo trở về tiểu viện của mình.

Bày ra mấy đạo Cấm Chế thân ảnh, Diệp Hạo mới đi vào bên trong Tiểu Thiên Địa.

Trải qua đoạn thời gian giết chóc này, hắn đối với Đại Đạo càng thêm khắc sâu. Mà trước đó, tu vi hắn đã đến biên giới đột phá, hiện tại không thể áp chế nổi.

Vậy thì đột phá thôi!

Sau khi Diệp Hạo vận chuyển Bản Mệnh Huyền Pháp, tiềm lực thể nội hắn điền cuồng vận chuyển, cứ như vậy vận chuyển ba vòng, pháp lực hùng hồn đến cực hạn, tâm thần Diệp Hạo khẽ động, dẫn dắt cỗ pháp lực này đánh tới bình cảnh.

Một lần!

Hai lần!

Đợi đến lần thứ mười, bình cảnh ầm vang vỡ nát, một cỗ tiên lực vô cùng tinh khiết từ trong huyệt khiếu chảy xuôi, hai cỗ tiên lực giao hội một chỗ rồi chảy vào đan điều, tiếp đó lưu chuyển ra kinh mạch toàn thân.

Mỗi một lần xoay tròn, pháp lực Diệp Hạo lại hùng hồn thêm một phần.

Đợi đến lúc pháp lực không còn tăng lên nữa, hắn mới chính thức đặt chân đến Tiên Tôn tứ chuyển.

Tiên Tôn tứ chuyển đã là Tiên Tôn trung giai. Mà lúc này, chiến lực Diệp Hạo cũng thẳng tiến lên Tiên Vương tứ chuyển, cảm thụ thể nội chảy xuôi pháp lực rộng lớn, Diệp Hạo cảm thấy một sự cường đại mà trước đó chưa từng có.

Sau khi đột phá, Diệp Hạo không lập tức rời đi mà yên lặng cảm ngộ cảnh giới để củng cố thêm tu vi.

Diệp Hạo trong Tiểu Thiên Địa nửa tháng đã hoàn toàn củng cố cảnh giới, bất quá hắn cũng không rời khỏi, hắn nghiên cứu quyển bí mật khí đạo mà Thạc Quả đưa cho mình.

Thạc Quả đã đưa toàn bộ quyển bí mật khí đạo cho hắn.

Việc còn lại là dựa vào bản thân hắn nghiên cứu.

Nhưng muốn nghiên cứu triệt để trong thời gian ngắn thì không phải chuyện đơn giản.

Diệp Hạo thừa dịp vừa mới đột phá mà yên lặng nhiên cứu.

Lần này nghiên cứu cũng gần 1 năm.

Đương nhiên, hắn không thể nghiên cứu triệt để trong vòng 1 năm, đột phá không phải chỉ cần một đêm có thể thành công, dựa theo Diệp Hạo đoán không có 8, 10 năm thì không thể.

Không cần thiết phải nóng lòng a mà Thời Gian Chi Lực quá mức trân quý.

Diệp Hạo không nghĩ phải lãng phí Thời Gian Chi Lực trên những chuyện không nhiều giá trị này.

Ra khỏi Tiểu Thiên Địa, hắn đi đến Phong Ấn Cổ Trận.

Diệp Hạo biết rõ để trong một tháng đánh vỡ Phong Ấn Cổ Trận không phải một chuyện đơn giản.

Bản thân chỉ có thể toàn lực ứng phó.

Sau đó một đoạn thời gian La Phù cũng gặp Diệp Hạo vài lần.

Mà mấy lần này nàng đều chú ý thấy Diệp Hạo rất mỏi mệt.

La Phù dò xét nhưng không có hề đạt được câu trả lời nào từ hắn.

Một ngày này, Diệp Hạo giúp La Phù chữa trị Chiến Giáp rồi lại đưa cho nàng một Tử Sắc Pháp Kiếm.

- Cấm Khí?

Nhìn chuôi Tử Sắc Pháp Kiếm, La Phù không khỏi kinh ngạc.

Cấm Khí cực kỳ trân quý.

Dù thế lực Tiên Vương bình thường cũng không có.

La Phù không biết bên trong Tiêu Dao Các có Cấm Khí hay không, nàng chỉ biết trên người nàng không có loại đồ vật như vậy.

- Cái này ngươi cất kỹ.

- Quá trân quý rồi.

La Phù vội nói.

- Giờ này ngày mai, Phong Ấn Cổ Trận sẽ bị phá vỡ, đến lúc đó sẽ phát sinh chuyện gì không ai biết được.

Diệp Hạo nghiêm túc nhìn La Phù nói.

- Để ngươi cầm chuôi Cấm Khí này đề phòng vạn nhất.

- Vậy còn ngươi.

- Trên người ta vẫn còn Cấm Khí.

Diệp Hạo dừng một chút nói tiếp.

- Bắt đầu từ bây giờ đến ngày mai, ngươi phải không ngừng mà lĩnh ngộ Đạo Bia.

- Cái này có lẽ là cơ hội cuối cùng của ngươi.

- Ngươi chắc chắn giờ này ngày mai Phong Ấn Cổ Trận sẽ bị phá chứ?

La Phù hỏi lại .

Tin tức kinh người như thế, Diệp Hạo làm sao có thể biết?

- Chắc chắn.

Diệp Hạo gật đầu.

- Thời điểm Cổ Trận phá ta nên làm gì?

- Ta cũng không biết.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- Bên trong Cổ Trận có lẽ có đại cơ duyên, đồng thời cũng có đại khủng bố.

- Đến lúc đó lại nói.

- Được.

La Phù rời khỏi tiểu viện của Diệp Hạo rồi đi tới tước mặt Đạo Bia lẳng lặng cảm ngộ.

Nàng không quan tâm đến việc tiêu hao Tích Phân, bởi vì ngay mai Cổ Trận được phá, Thạc Quả cũng không còn tâm tư mà quản chuyện Tính Phân nữa, lui lại một bước, dù Thạc Quả cần Diệp Hạo cũng có thể cung cấp đầy đủ Tích Phân cho nàng ngộ đạo.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần - truyenyy.com)

. . .

Một tôn!

Hai tôn!

Ba tôn!

Khi Diệp Hạo chém giết đến cao thủ thứ ba, Diệp Hạo chú ý thấy Phong Ấn Cổ Trận run rẩy kịch liệt, chợt không gian hư huyễn trước mặt Diệp Hạo vỡ nát, trước mặt hắn xuất hiện một cánh cửa tràn ngập uy nghiêm vô tận.

Sau một khắc bên người Diệp Hạo xuất hiện thân ảnh của Thạc Quả.

Ánh mắt Thạc Quả nóng rực nhìn cánh cửa màu đen trước mặt.

- Tìm lâu như vậy, hôm nay rốt cục cũng phá trận.

Thạc Quả kích động nói.

Xoát!

Xoát!

Xoát!

Chỉ trong vòng vài hơi thở, nơi đây xuất hiện từng bóng người.

Những thân ảnh này cơ hồ đều vài tu sĩ đang phá Phong Ấn Cổ Trận.

Mà qua một đoạn thời gian tu sĩ tu luyện trên đỉnh núi cũng đến.

Ánh mắt hơn 40 tên tu sĩ đều nóng bỏng nhìn cánh cửa.

- Sau khi đi vào các ngươi đều không được phép vọng động.

Thạc Quả vừa nói xong nghe được thanh âm phá không, tiếp đó hai chi nhân mã đi tới chỗ hắn.

Thạc Quả lườm hai chi nhân mã thản nhiên nói.

- Các ngươi sẽ không vi phạm lời thề trước đó chứ?

- Cơ duyên lớn nhất trong động phủ là của ngươi.

Bá Vương nhìn Thạc Quả bình tĩnh nói.

- Chúng ta sẽ không đoạt cơ duyên của ngươi.

Hoàng Kim Long Vương đồng thời mở miệng.

Thạc Quả nhẹ gật đầu rồi đẩy cánh cửa bám bụi vì năm tháng trước mặt.

Sau một khắc, một vòng nhân uân chi khí điên cuồng tràn ngập bốn phía.

Ngũ thải tân phân, kỳ quái lạ lùng.

- Ta thấy cái gì đây? Lưu Ly Bảo Thụ trong truyền thuyết! Ăn vào một quả có thể nắm giữ Lưu Ly Bảo Thể a.

- Đó à Linh Chi vạn năm sao? Đại dược trong truyền thuyết kìa.

- Huỳnh Hoặc Hương Thảo, loại hương liệu này trên thị trường cũng không có a, không ngờ trong này lại có thể nhìn thấy.

Đợi đến lúc nhân uân chi khí thoát ra hết, đám người nhìn thấy rõ đồ vật bên trong động phủ.

Sau khi thấy rõ, ánh mắt tất cả không khỏi đỏ lên.

Nơi này có quá nhiều trân bảo.

Có rất nhiều trọng bảo có thể xưng hiếm thấy.

- Có gì coi trọng không? Có thì lấy đi.

Thạc Quả lúc này nhìn về phía Diệp Hạo nói khẽ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận