Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1785: Trong Lòng Không Cam

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Nhục thân Lão Ma Vương đưa vào Dược Vương Đỉnh có thể luyện hóa ra rất nhiều Tiên Đan đỉnh cấp.

Vì vậy, không thể lãng phí.

Mà lúc này, một tiếng rống giận như kinh lôi vang lên giữa không trung.

- Ngươi muốn chết?

Diệp Hạo nhìn thân ảnh đứng giữa không trung một giống như như núi cao, lạnh giọng nói:

- Làm sao, ta thuận tay cứu mấy người cũng không được?

- Ngươi có thể cứu trợ người Tông Môn ngươi, nhưng không thể cứu trợ một số người không liên quan.

Đạo thân ảnh kia nhìn chằm chằm Diệp Hạo nói:

- Giờ ngươi trái với quy tắc, ta ban cho ngươi cái chết.

- Ngươi nói ban cho ai cái chết?

Đạo thân ảnh kia vừa nói tới đây, một thân ảnh cao lớn xuất hiện bên cạnh Diệp Hạo.

Diệp Hạo nhìn thân ảnh vừa xuất hiện khẽ giật mình hô:

- Vô Pháp tiền bối.

Vô Pháp là đệ nhất cao thủ Ma Tộc Cửu Trọng Thiên, năm đó tu vi đã đặt chân đến Đệ Tam Cảnh.

Bán Thần Ma Tộc này nghi ngờ nhìn về phía Vô Pháp.

- Ngươi biết hắn?

- Biến.

Vô Pháp liếc hắn một cái.

- Ngươi.

Bán Thần này vừa muốn nói gì thì Vô Pháp đã lạnh giọng xuống.

- Có tin lão tử diệt ngươi?

Vô Pháp nói ra câu này, toàn thân phát ra ba động kinh khủng đến cực điểm.

Ba động mênh mông như kinh đào hải lãng điên cuồng nghiền ép tới tôn Bán Thần.

Hắn không dám nói gì mà quay người bỏ đi.

Đợi đến khi tonn Bán Thần này rời đi, Vô Pháp nhìn về phía Diệp Hạo nói:

- Không ngờ ngươi lại trưởng thành đến mức này.

- Lần này đa tạ tiền bối giải vây.

- Ta chưa chắc giúp được ngươi.

Vô Pháp nhẹ lắc đầu:

- Vừa rồi, ta nhìn thấy ánh mắt của ngươi nhẹ nhõm, căn bản không có thần sắc bất an nào, nếu ta đoán không nhầm, ngươi có át chủ bài đối phó hắn, đúng không?

Diệp Hạo cười không nói.

Nhìn thấy vẻ mặt Diệp Hạo, tâm thần Vô Pháp run lên.

Nếu như trước đó, hắn vẫn chỉ suy đoán, thì khi nhìn thấy vẻ mặt này của Diệp Hạo, hắn đã ý thức được Diệp Hạo thật sự có thể đối phó vị kia.

- Nhìn thấy vị kia sao?

Vô Pháp chỉ vào đạo thân ảnh giữa không trung.

- Vị kia là ai?

- Một lão ma vật thời Sơ Thái Cổ.

Vô Pháp trầm giọng nói:

- Ta không biết Đệ Tam Cảnh có cực hạn bao xa, nhưng cực hạn vượt vị này xa ta.

- Mạnh như vậy?

- Ta cảm thấy nếu bây giờ vị này giờ độ kiếp có thể chắc chắn thành Thần.

- Vậy tại sao hắn vẫn còn muốn chôn vùi Thất Trọng Thiên?

- Ta nghĩ hắn làm vậy có hai nguyên nhân. Nguyên nhân thứ nhất là hắn giờ vẫn không có bao nhiêu nắm chắc, thứ hai là hắn muốn đi xa hơn trong tương lai.

Vô Pháp dừng một chút nói tiếp:

- Vì vậy, Thất Trọng Thiên vẫn lạc đã trở thành điều tất nhiên, ngươi vẫn mau rời khỏi nơi này đi thôi.

Diệp Hạo thật sâu nhìn lão ma vật này một chút.

Cuối cùng vẫn xé rách Không Gian rời khỏi.

Bởi vì nếu hắn còn tiếp tục ở lại thì sẽ nhịn không được cứu người.

Chuyện này sẽ làm cho Vô Pháp rất khó xử.

Mà lúc Diệp Hạo sắp rời khỏi Thất Trọng Thiên, giọng nói của Tạo Hóa Thụ vang lên trong tai hắn.

- Không cam tâm?

- Ngươi có biện pháp?

- Lão ma vật này vận chuyển Tế Tự Chi Thuật, chúng ta có thể đoạt Bản nguyên Thất Trọng Thiên.

- Làm sao để được?

- Ngươi hạ xuống mặt đất thì có thể.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút hạ xuống mặt đất, tiếp theo hắn nhìn thấy một xúc tu chui ra từ Tiểu Thiên Địa rồi chui vào lòng đất.

Căn xúc tu này vừa mới đi vào đến đại địa thì bắt đầu tách ra, các nhánh xúc tu hướng bốn phía khuếch tán rồi lại không ngừng khuếch tán ra phía bốn phương tám hướng.

Diệp Hạo nhìn thấy năng lượng đang không ngừng hội tụ khắp mặt đất.

Mà Tạo Hóa Thụ không ngừng hấp thu bốn phía, vẻ mặt Diệp Hạo nhanh chóng trở nên thê lương.

Tất cả năng lượng hữu hình hay vô hình đều bị Tạo Hóa Thụ nuốt hết.

- Chuyện này…ngươi cũng quá bá đạo đi.

Thân hình Diệp Hạo biến mất sau đó nghi ngờ hỏi.

- Thật ra, ta sớm có năng lực này, nhưng loại hành vi này làm trời đất oán giận nên ta sẽ không tuỳ tiện vận dụng.

Tạo Hóa Thụ chậm rãi nói:

- Thật ra, vạn vật đều có Tạo Hóa, một ngọn cây cọng cỏ, một hạt cát, hạt bụi.

- Nhưng chúng ta không kiêng kỵ thôn phệ sẽ không khiến vị kia chú ý chứ?

- Vị kia giờ đang hưởng thụ Tỳ Hưu thịnh yến, ngươi cảm thấy hắn có tâm tư chú ý chúng ta sao?

- Ngươi giờ đã làm cho một phần tư đại vực suy vong rồi đó.

- Ta chưa hướng đến bốn đại hải vực đó?

- Đáng tin cậy một chút đi.

- Thật giống như ta không đáng tin lắm vậy.

Thời gian cứ như vậy, từng chút trôi qua.

Dần dần Tu Sĩ lưu lại gần như đều không thể tự lực rời đi.

Mà chờ đợi bọn hắn là tử vong.

Diệp Hạo theo Tạo Hóa Thụ một đường nạp ảnh tiềm hành hành tẩu sâu trong lòng đất.

Hắn tin tưởng lấy tiềm hành chi thuật của hắn bây giờ, trừ phi cường giản Bán Thần mới có thể phát hiện, vấn đề là cường giả cấp bậc này vốn không có nhiều.

- Đi Nam Hải.

Sau khi thôn phệ Đông Hải không sai biệt lắm, Tạo Hóa Thụ bảo Diệp Hạo đi về phía Nam Hải.

Lúc này, Diệp Hạo xé rách Không Gian nhanh chóng chạy tới Nam Hải.

Nhưng sau khi đến Nam Hải thì hắn kinh ngạc phát hiện Nam Hải đã hóa thành một vùng đất chết.

- Tình huống như thế đây?

Tạo Hóa Thụ giật mình nói.

- Ma Vật kia hấp thu trên diện rộng , theo lý mà nói sẽ không xuất hiện chuyện thế này.

Vẻ mặt Diệp Hạo cũng hồ nghi.

- Chẳng lẽ bị người hấp thu rồi?

- Đi Bắc Hải nhìn xem.

Diệp Hạo vội nói.

Sau khi đến Bắc Hải, Diệp Hạo phát hiện Bắc Hải còn không có gặp nạn.

- Có lẽ ngoài ý muốn.

Tạo Hóa Thụ lập tức yên lòng hấp thu Bản Nguyên Bắc Hải.

Nhưng trong lúc hấp thu, Tạo Hóa Thụ cảm ứng được cái gì.

- Tên kia đã đến Bắc Hải.

Tạo Hóa Thụ sở dĩ nói như vậy bởi vì nó cảm giác được Bản Nguyên phía trước đang bị một cỗ lực lượng vô danh dẫn dắt đi.

Thần niệm Diệp Hạo quét qua rất nhanh tìm được căn nguyên.

Diệp Hạo thấy từng đạo xúc tu to như tay em bé.

- Chẳng lẽ đối phương giống như ngươi?

- Cả Cửu Trọng Thiên, Tạo Hóa Thụ chỉ có một gốc là ta thôi.

Diệp Hạo đang định nói gì thêm, bỗng nhiên đã nhận ra một cơn chấn động.

Ngay lập tức, thân hình Diệp Hạo xuất hiện ở nơi nào đó trong Bắc Hải, tiếp theo đại thủ của hắn âm thầm bổ tới.

Bỗng xuất hiện một đôi cự thủ ngăn lại một chưởng của Diệp Hạo.

- Là ai đánh lén ta?

Diệp Hạo nghe giọng nói này lập tức giật mình.

- Vô Thượng Tiên.

Bất kể như thế nào hắn cũng không ngờ người làm giống mình lại là Vô Thượng Tiên.

Vô Thượng Tiên nghe đối phương nói ra thân phận cũng lập tức giật mình, sau khi chăm chú đánh giá Diệp Hạo một phen đột nhiên nghĩ tới điều gì:

- Diệp Hạo.

- Ngươi tới nơi này làm cái gì?

Diệp Hạo hỏi tiếp.

- Chuyện Tây Hải là ngươi làm?

Vô Thượng Tiên nghi ngờ nhìn Diệp Hạo nói.

- Chuyện Nam Hải do ngươi làm?

Trong mắt Diệp Hạo lộ ra vẻ hiểu rõ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận