Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2767: Quét Ngang Tất Cả

Bảy mươi thiếu niên chí tôn đấy!

Dù tu vi hiện giờ của Diệp Hạo đã tăng lên rất nhiều, nhưng đối mặt với bảy mươi thiếu niên chí tôn này, Diệp Hạo vẫn không thể nắm chắc được bao nhiêu phần. Nhưng bây giờ hắn có thể lui được sao?

Không thể!

Lúc thiên địa lư đồng đập xuống phía dưới, ba thiếu niên chí tôn còn chưa kịp phản ứng đã lập tức trọng thương. Nhưng những thiếu niên chí tôn còn dư lại kịp phản ứng, bọn họ đồng loạt đánh ra thần thông mạnh nhất của bản thân.

Răng rắc!

Thiên địa lư đồng của Diệp Hạo bị đánh bể.

Diệp Hạo lui về phía sau, đồng thời há miệng phun ra một hơi thở. Một hơi vừa phun ra liền hóa thành một việt sáng bao trùm ba thiếu niên chí tôn ở bên trong.

Khai Thiên chi khí!

Đấy chính là một trong những át chủ bài của Diệp Hạo.

Hiện giờ đối mặt với nhiều thiếu niên chí tôn như vậy, Diệp Hạo rốt cục cũng sử dụng.

Ngay sau đó thân ảnh của Diệp Hạo liền hóa thành một vệt sáng xuất hiện ở bên người một thiếu niên chí tôn.

Bịch một tiếng giết chết thiếu niên chí tôn kia.

Thuấn Ảnh chi thuật!

Khi thiếu niên chí tôn còn lại muốn động thủ công kích Diệp Hạo, hắn lại biến mất. Diệp Hạo cứ liên tục như vậy thành công giết chết được bốn thiếu niên chí tôn, những thiếu nhiên chí tôn khác mới nhận ra Diệp Hạo đang nắm giữ một thân pháp cực kỳ cao siêu.

- Không gian cấm cố.

Đúng lúc này Không Không hiện thân.

Theo việc hắn hét lớn một tiếng, không gian bốn phía bị một lực lượng vô hình khống chế.

- Hắn ở đây.

Một thiếu niên chí tôn chỉ vào Diệp Hạo nói.

- Mau giết hắn.

Một thiếu niên chí tôn khác lạnh lùng nói.

Sắc mặt Diệp Hạo trở nên khó coi. Hắn phát hiện Thuấn Ảnh chi thuật không thể sử dụng được nữa. Bởi vậy hắn nhanh chóng lùi lại nhưng khi hắn lui về phía sau, một tia sáng đáng sợ rơi vào trên người hắn, Diệp Hạo lập tức phát hiện tốc độ của mình đã giảm xuống hơn hai phần ba.

Tốc độ giảm xuống nhiều như vậy đã tạo cơ hội cho những thiếu niên chí tôn còn lại vây kín.

Nhìn qua thanh niên đang cầm tấm gương, Diệp Hạo nói.

- Đây là vật gì?

- Cấm Cố kính.

Thanh niên kia cười lạnh nói.

- Không có thân pháp gia trì, ta xem ngươi có thể chạy trốn tới chỗ nào?

- Vậy ngươi cứ mở to cái mắt chó của ngươi ra mà nhìn đi.

Diệp Hạo nói xong bên người liền xuất hiện chín thế giới, chín thế giới này hóa thành một tấm bình phong vững vàng bảo vệ Diệp Hạo ở trong.

Giết!

Không thèm nói nhiều, Diệp Hạo triệu hồi ra Diệt Hồn đao quét ngang những thiếu niên chí tôn ở xung quanh.

Đối tượng của Diệt Hồn đao chính là linh hồn.

A!

A!

A!

Có ba thiếu niên chí tôn bị trọng thương, bọn họ ôm đầu kêu thảm lên.

- Hắn không thể kiên trì được bao lâu đâu.

Không Không ở một bên quát lớn.

Đông đảo thiếu niên chí tôn làm sao không biết tình huống hiện giờ.

Bởi vậy bọn họ đồng loạt đánh ra thần thông tuyệt học của mình. Chín thế giới ngay cả một hô hấp còn chưa kiên trì được đã bể nát, phải biết chín thế giới bể nát, tám tiểu thế giới cũng nhanh chóng sụp đổ.

- Diệt Thần kiếm.

Diệp Hạo lạnh lùng mở miệng.

Tru sát tinh thần!

Không quan tâm ngươi có vĩnh hằng hay không, chỉ cần ma diệt tinh thần của ngươi, như vậy ngươi cũng chỉ có thể chết mà thôi.

Bốn thiếu niên chí tôn chết ngay tại chỗ.

Ngoài ra còn có bốn thiếu niên chí tôn cũng bị trọng thương.

- Gia hỏa này liên tiếp phóng thích đại chiêu, trong cơ thể không còn bao nhiêu pháp lực đâu.

Không Không ở một bên mê hoặc nói.

- Chỉ cần giết hắn là có thể lấy được Thái Ất thần dịch trên người của hắn.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động. Thái Ất thần dịch?

Làm sao Không Không lại biết trên người hắn có Thái Ất thần dịch?

Chẳng lẽ là Lục Đạo chúa tể nói cho hắn biết?

Không thể nào.

Nếu vậy chỉ có một khả năng.

Âm Dương chúa tể.

Diệp Hạo biết rất rõ, hiện giờ bản thân đã đứng về phía Lục Đạo chúa tể, như vậy đã hoàn toàn đắc tội với Âm Dương chúa tể.

Nghe được bốn chữ Thái Ất thần dịch, tròng mắt của những thiếu niên chí tôn còn dư lại đều đỏ cả lên.

Ai mà không muốn Thái Ất thần dịch cơ chứ.

Có Thái Ất thần dịch, là có thể tăng cấm kỵ pháp bảo của bản thân lên.

Giết!

Mấy chục công kích hóa thành ánh sáng chói lóa nhất thế gian, chín thế giới Diệp Hạo ngưng tụ dần dần bể nát. Mà khi toàn bộ chín thế giới của Diệp Hạo đều bị phá vỡ, bảy mươi thiếu niên vây công Diệp Hạo cũng chỉ còn lại chưa tới bốn mươi người.

Nói cách khác ba mươi thiếu niên chí tôn kia không phải chết cũng là mất đi sức chiến đấu.

- Diệp Hạo, không biết ngươi còn có bao nhiêu sức chiến đấu?

Không Không cười lạnh nói.

- Ta muốn giết ngươi hay không vẫn không có vấn đề gì.

Diệp Hạo nhìn Không Không nói.

Lần này nếu không phải vì Không Không, làm sao có thể tụ tập được nhiều thiếu niên chí tôn như vậy chứ?

- Diệp Hạo, ta sắp không chịu đựng nổi nữa.

Lúc này Nguyệt Hoa lo lắng hô.

Nguyệt Hoa cũng không muốn thúc giục Diệp Hạo. Nhưng bên hắn cũng sắp không thể khống chế được nữa. Nếu bên hắn đổ, mấy người Tiểu Lục cũng sẽ đổ theo. Đến lúc đó Diệp Hạo sẽ sập bàn.

- Ta đã biết.

Diệp Hạo nói xong lập tức điều động huyết mạch của Nhân Vương trong cơ thể mình, ngay sau đó lực lượng huyết mạch kinh người tràn vào tứ chi bách hài của hắn.

Cảm thụ được pháp lực đang cuồn cuộn như nước thủy triều, Diệp Hạo lần nữa triệu hồi ra thiên địa lư đồng.

Oanh!

Oanh!

Oanh!

Diệp Hạo mang theo thiên địa lư đồng đật tới những thiếu niên chí tôn trước mặt.

Từng người từng người bị Diệp Hạo đập bay ra ngoài.

Bảy người!

Tám người!

Chín người!

Khi Diệp Hạo đả thương nặng mười hai người, hơn hai mươi thiếu niên chí tôn còn dư lại đều có chút sợ hãi. Phải biết toàn bộ hành trì Diệp Hạo đều không làm bất kỳ động tác phòng ngự nào.

Nói cách khác hắn đang trong trạng thái công kích cuồng phong bạo vũ. Cho dù trầy da tróc thịt, dù máu tươi chảy ngang, cho dù khí tức sa sút nhưng ánh mắt hắn lại sáng ngời đáng sợ. Tựa như không hề để những công kích này ở trong mắt.

- Giết.

Diệp Hạo giống như một sát thần tiếp tục xuất thủ.

Mười ba người!

Mười bốn người!

Mười lăm người!

Một một kích của Diệp Hạo đều có một thiếu niên chí tốt chết hoặc trọng thương. Khi Diệp Họa giết tới hơn hai ngươi người, những thiếu niên chí tôn còn lại đều sợ hãi. Bọn họ thậm chí không dám lên trước.

Đúng lúc này Nguyệt Hoa kêu thảm một tiếng vô lực rơi xuống phía sau.

- Không cần giết hắn, mau tới trợ giúp.

- Chỉ cần giết tên này, Nguyệt Hoa cũng sẽ không thể gây sự được nữa.

Nhìn hai mươi thiếu niên chí tôn kia chuẩn bị truy sát Nguyệt Hoa, Không Không lập tức hô lớn.

Hai mươi thiếu niên chí tôn trầm ngâm một chút cuối cùng cũng gia nhập vào hàng ngũ vây công Diệp Hạo.

- Các ngươi sẽ không có cơ hội này đâu.

Đúng lúc này Diệp Hạo lại mở ra một trận bàn.

Ngay trong khoản khắc xé rách trận bàn, một cái tui to lớn hút hai mươi thiếu niên chí tôn vào bên trong.

- Bây giờ chúng ta tiếp tục.

Diệp Hạo nhếch miệng cười lớn.

- Chạy.

Không biết ai nói một câu, hai mươi thiếu niên chí tôn đồng loạt bỏ chạy ra xa.

Diệp Hạo cũng không thèm truy đuổi theo mà bay về phía Đan Linh.

Hai thiếu niên chí tôn bị Đan Linh cuốn lấy không nói hai lời lập tức xoay người rời khỏi. Mấy thiếu niên chí tôn còn dư lại thấy một màn như vậy, ai dám tiếp tục đánh chứ?

Rất nhanh ngoại trừ bốn thiếu niên chí tôn bị Tiểu Lục cuốn lấy, tất cả đều bỏ chạy sạch.

Bốn thiếu niên chí tôn bị bỏ lại mặt đều tái xanh.

- Tha mạng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận