Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2642: Cán Kia Đại Kỳ

Điện Thần hiểu rõ chỉ cần lực lượng trung kiêu của Viêm Hoàng tông bị đánh bại, chiến lực cao cấp của Viêm Hoàng tông cũng sẽ chịu ảnh hưởng, điều này cũng chính là cơ hội lật bàn duy nhất của bọn họ.

Theo âm thanh hắn vừa rơi xuống, hơn hai ngàn vạn tu sĩ còn dư lại cũng nhao nhao xuất thủ, chiến đấu khí giới trong tay bọn họ vọt tới về phía Viêm Hoàng tông.

Đại trận hộ sơn của Viêm Hoàng tông lập tức bị đánh vỡ.

Tiếp theo chính là đánh giáp lá cà.

Nhưng khiến ai cũng không ngờ là tướng xi Viêm Hoàng tông lại có thể chặn được liên minh ngũ tộc như lang như hổ ấy. Điều này trong mắt rất nhiều tu sĩ đều không thể tưởng tượng được.

- Tạo sao tướng sĩ Viêm Hoàng tông óc thể chống đỡ được?

- Đây chính là đồng cấp chém giết đấy.

- Không thể nào.

- Tướng sĩ phía ngoài cùng chính là tướng sĩ tinh nhuệ nhất của Viêm Hoàng tông sao?

- Tướng sĩ phía ngoài cùng đạt đến trăm vạn đấy.

- Viêm Hoàng tông phát triển cũng quá nhanh rồi.

- Cứ theo đà này Viêm Hoàng tông sẽ trở thành bá chủ của Thần vực.

Nhưng đại quân của liên minh ngũ tộc thật sự quá nhiều, bởi vậy tướng sĩ Viêm Hoàng tông vừa đánh vừa lui, đồi thời cũng khởi động sát trận ở ven đường. Vì vậy cũng đã tạo thành không ít tử thương cho liên minh ngũ tộc.

Nhưng ai bảo đại quân của liên minh ngũ tộc quá nhiều làm gì.

Chỉ sau một canh giờ hai lớp phòng tuyến mà Viêm Hoàng tông xây dựng đều đã hỏng hết, ngay khi liên minh ngũ tộc thừa thế xông lên muốn đánh xuyên qua lớp phòng tuyến thứ ba, Diệp Hạo lại khởi động trận pháp do chó con bố trí.

- Vững như thành đồng vách sắt

- Trận pháp này…

Quang vũ phóng ra, tu sĩ Viêm Hoàng tông khiếp sợ phát hiện những quang vũ này hóa thành một bộ áp giáp năng lượng màu vàng óng.

- Năng lực của tấm khôi giáp phòng hộ này gấp ba lần so với tu vi của các ngươi, bởi vậy khi xuất thủ các ngươi hoàn toàn không cần phòng thủ.

Lời Diệp Hạo nói giống như sấm sét nổ toàn bộ chiến trường.

- Cái gì?

- Năng lực phòng hộ của khôi giáp gấp ba lần tu vi của bản thân? Nói cách khác tu sĩ cùng cấp bậc ra tay toàn lực cũng không thể đánh vỡ.

- Ngay cả đánh thương cũng không dễ dàng gì.

- Thế thì phải đánh như thế nào đây?

- Ta chưa bao giờ tin trên đời này có vô địch phòng ngự, chiến lực liên minh ngũ tộc chúng ta mạnh hơn bọn họ.

- Đúng vậy, áo giáp năng lượng hẳn là do trận pháp ban cho, trận pháp này có thể vận chuyển bao lâu?

- Giết.

Không thể không nói bên trong liên minh ngũ tộc vẫn có không ít tướng sĩ có hiểu biết. Bọn họ nhạy bén đã nhận ra nhược điểm của khôi giáp năng lượng.

Sắc mặt Điện Thần âm trầm xuống. Hắn không biết trận pháp này có thể duy trì bao lâu, nhưng vấn đề hiện giờ là bên liên minh ngũ tộc bọn họ không có ưu thế, thậm chí bây giờ khi đối mặt với tướng sĩ hoàn toàn không thèm đề phòng của Viêm Hoàng tông, bọn họ vẫn ở thế yếu.

Mà đúng lúc này một bàn tay trắng bệnh như ngọc đập xuống về phía trận pháp do chó con bố trí. Bàn tay có năng lực trích tinh vãn nguyệt, toàn bộ thiên địa tựa hồ đều ngừng vận chuyển.

Đám người biết rõ có cường giả nửa bước đại năng xuất thủ. Chỉ có nhân vật cấp bậc này mới có thể tạo ra uy áp như vậy.

Ầm!

Mẫu hạm hóa thành một thân ảnh kinh thiên động địa, trong tay nắm một chuôi cự kiếm nặng nề chém tới đôi bàn tay kia.

Ngay trong nháy mắt hai bên va chạm, bất kể là vật hữu hình hay vô hình đều biến mất, toàn bộ thiên địa giống như gặp phải đại kiếp, loại cảm giác trống trải bi thương đã ảnh hưởng đến sâu trong trái tim của mỗi tu sĩ.

- Viêm Hoàng tông cũng có nửa bước cấm kỵ?

Một thanh niên mặt như ngọc đứng sừng sững ở sâu trong thương khung, từ trong mắt hắn lộ ra một tia kinh ngạc. Người thanh niên này vô cùng mạnh mẽ, thời không xung quanh hắn đều vặn vẹo, ngay cả thiên địa cũng khó mà gánh chịu được sự cường đại của hắn.

- Khí Hoàng, Viêm Hoàng tông tự nhận rằng mình không hề đắc tội với ngươi?

Diệp Hạo liếc mắt một cái đã nhận ra vị trước mắt mình là ai.

Khí Hoàng!

Các chủ đời thứ nhất của Khí Đạo Tổng Các!

Nửa bước cấm kỵ!

- Có lúc giết người cũng không cần phải có lý do.

Một tiếng nói nhẹ nhàng vang dội giữa toàn trường.

Xa xa, một thanh niên mặc trường bào giậm lên một hồ lô màu xanh phá không mà đến. Thân ảnh của hắn như mộng như ảo, tựa hồ như không phải thuộc thời không này.

- Thế nhưng dù gì không phải ngươi cũng hiện thân sao?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

Diệp Hạo phát hiện mình thật ngây thơ. Hắn cho rằng Đan Hoàng sẽ cố kỵ quan hệ giữa mình và Đan Đạo Tổng Các, nhưng ai có thể ngờ rằng người ta lại không chút do dự mà hiện thân.

- Diệp Hạo, ngươi phải biết hôm nay ngươi không hề có bất kỳ phần thắng nào.

Một thanh niên tóc lam mặc trận bào khi nói chữ thứ nhất vẫn còn đang ở giáp ranh thiên địa, thế nhưng một chữ cuối cùng hạ xuống lại đã xuất hiện ở phía trên Viêm Hoàng tông.

- Khí Hoàng, Đan Hoàng, Trận Hoàng, toàn bộ đều đến đông đủ.

Diệp Hạo nhìn bọn họ một cái nói.

- Nói thật, Khí Hoàng đến đây ta cũng không cảm thấy có gì ngạc nhiên, dù sao ta không phải là chấp pháp sứ Khí Đạo Tổng Các. Thế nhưng ta vẫn có chút không thể tiếp thu được hai người các ngươi tự thân ra trận.

Diệp Hạo nói xong khiến tất cả mọi người ở đây đều phải kinh ngạc.

- Lời nói của Diệp Hạo là có ý gì?

Đây là chuyện mà rất nhiều tu sĩ muốn biết.

- Ta nghĩ mọi người cũng rất muốn biết tại sao? Như vậy bây giờ ta sẽ nói cho mọi người.

Diệp Hạo phức tạp nói.

- Ta là chấp pháp sứ Diệp Đan của Đan Đạo Tổng Các và cũng là chấp pháp sứ Triệu Thiên của Trận Đạo Tổng Các.

Cái gì?

Một câu nói này của Diệp Hạo không giác gì khơi dậy ngàn cơn sóng. Dù trước đó rất nhiều tu sĩ suy đoán giữa Diệp Hạo và Triệu Thiên có tầng tầng lớp lớp quan hệ. Nhưng không ai trong bọn họ nghĩ rằng hai vị này là một người.

- Khó trách Viêm Hoàng tông lại mạnh như vậy? Hóa ra Viêm Hạ tông cũng tham gia.

- Vừa rồi ta còn hiếu kì vì sao ở đây ta lại nhìn thấy trưởng lão của Viêm Hạ tông?

- Diệp Hạo ẩn núp cũng quá sâu rồi.

- Ta rốt cuộc cũng hiểu rõ vì sao ba đại tổng các lại tự mình ra trận, thật sự là do thực lực của Viêm Hoàng tông phát triển quá nhanh.

- Chỉ tiếc rằng bây giờ Viêm Hoàng tông không có khả năng xoay người.

- Đúng vậy, ba cường giả nửa bước cấm kỵ, Viêm Hoàng tông chỉ có một người, căn bản cũng không thể ngăn được.

Khi tu sĩ toàn trường đang thảo luận, Trận Hoàng lãnh đạm nói.

- Diệp Hạo, ngươi biết quy tắc của Thần vực là cái gì không?

- Ta biết quy tắc Thần vực là mạnh được yếu thua, nhưng ta cho rằng người với người khác nhau là bởi vì có tồn tại nhân tính.

Diệp Hạo nhìn Trận Hoàng nghiêm túc nói.

- Diệp Hạo, cuối cùng thì vẫn do ngươi còn quá trẻ.

Đan Hoàng lắc đầu.

Diệp Hạo hít vào một hơi thật dài nói.

- Hôm nay ba vị các ngươi có phải là địch của Viêm Hoàng tông không?

- Chúng ta có phải là địch của Viêm Hoàng tông không, hoàn toàn dựa vào thái độ của ngươi.

Khí Hoàng thản nhiên nói.

- Vậy thì không có gì để nói.

Diệp Hạo nói xong trong tay liền xuất hiện một cây cờ lớn.

Ngay khi cờ chiến xuất hiện, hàng ngàn vạn dặm sơn hà cũng vì đó mà thay đổi biến sắc.

Cửu thiên thập địa, Tứ Cực bát hoang, chư thiên vạn giới, không ngừng run rẩy. Cho dù là những người đã trở thành nửa bước cấm kỵ như Đan Hoàng, Khí Hoàng, Trận Hoàng trong lòng cũng bao phủ một tầng âm u dày đặc. Bọn họ nhìn ngọn cờ chiến kia giống như thấy được một ma chủ có thể giết hết cả thương sinh. Giờ khắc này lá gan của bọn họ cũng không thể khống chế được mà run rẩy bẩy.

Trên mặt của bọn họ cũng tràn đầy vẻ hoảng sợ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận