Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2946: Tầng Thứ Chín.

Ban thưởng!

Bây giờ Diệp Hạo quan tâm là mình được ban thưởng gì.

Rất nhanh, thanh niên vừa mới bỏ mạng lại xuất hiện ở trước mặt Diệp Hạo.

- Ngươi thật khiến ta ngoài ý muốn.

- Quá khen.

Diệp Hạo khiêm tốn nói.

- Không biết ngươi có hứng thú khiêu chiến tầng thứ chin không?

- Có hứng thú.

- Có chuyện này ta phải nói cho ngươi, thực lực của bản tôn ta mạnh hơn ta chí ít cũng gấp mười lần.

- Gấp mười?

Nghe thấy con số này, Yêu Nữ lập tức ngây ngẩn cả người.

Nàng còn nghĩ đến việc vượt ải.

Bây giờ vượt ải cái quái gì?

- Gấp mười?

Ánh mắt Diệp Hạo lập tức phát sáng lên.

- Như vậy mới thú vị.

- Thú vị?

Chiến Thần cười ha hả.

- Hi vọng đợi chút nữa ngươi đừng để ta thất vọng.

- Bây giờ ngươi có thể nói cho ta biết phần thưởng ở tầng thứ tám được chưa?

- Ban thưởng ở tầng thứ tám là một tấm pháp chỉ mà năm đó t tự khắc.

- Pháp chỉ do ngài tự khắc?

Diệp Hạo không khỏi chấn động.

Chiến Thần là nhân vật cấp bậc nào?

Người mạnh nhất dưới Chúa Tể.

Pháp chỉ do chính hắn tự khắc sẽ mạnh đến mức nào?

- Pháp chỉ mà ngài tự tay khắc có cấp bậc gì?

Diệp Hạo kích động hỏi.

- Kim Thế cảnh trung kỳ.

- Kim Thế cảnh trung kỳ?

Diệp Hạo ngây ngẩn cả người.

Hắn còn tưởng rằng Kim Thế cảnh đỉnh phong cơ?

- Vật liệu quá khan hiếm.

Chiến Thần thản nhiên nói.

Không phải Chiến Thần không thể khắc được pháp chỉ Kim Thế cảnh đỉnh phong, mà là do không có vật nào có thể tiếp nhận được năng lượng cấp bậc này.

- Chờ đã, tiền bối, pháp chỉ mà ngươi tự khắc có bao nhiêu tấm?

Lúc này Yêu Nữ đột nhiên nhớ đến một chuyện.

- Pháp chỉ cấp bậc này ngươi cho rằng ta có rất nhiều sao?

Chiến Thần vừa cười vừa nói.

Khắp khuôn mặt Yêu Nữ đều là vẻ mất mát.

- Vậy ta xông qua tầng thứ tám còn có ban thưởng gì?

- Không có.

- Không công bằng.

Yêu Nữ kêu lên.

- Ngươi đến sớm hơn vị này mười ngày, nhưng đến bây giờ ngươi vẫn còn chưa phá quan. Bây giờ ngươi còn kêu gào đòi công bằng với ta?

Chiến Thần liếc Yêu Nữ một cái thản nhiên nói.

- Nhưng ngươi là tiên tổ của mạch ta.

- Tiên tổ?

Diệp Hạo vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ nhìn Yêu Nữ.

Yêu Nữ kiêu ngạo nói.

- Nghiêm túc mà nói Chiến Thần là tiên tổ của ta.

- Khó trách ngươi có thể xông qua nhiều chốt ở đây như vậy.

Diệp Hạo rốt cuộc cũng hiểu rõ vì sao Yêu Nữ có thể liên tục vượt ải tám tầng.

Đi cửa sau?

Mẹ nó.

Quả nhiên ở nơi nào cũng đều phải có quan hệ.

- Ta đã bỏ mình, trả qua nhiều chuyện, tất cả đều là gió thoảng mây bay.

Chiến Thần nhẹ nhàng nói.

- Mạch chúng ta đã xuống dốc, nếu ta không thể kế thừa ngươi, mạch của chúng ta sẽ bị các tộc khác thanh toán.

Nghe vậy Diệp Hạo ngây ngẩn cả người.

Mạch của Yêu Nữ sa sút sao?

Chưa từng nghe qua.

Diệp Hạo loáng thoáng cảm thấy Yêu Nữ có lẽ đang lừa gạt Chiến Thần?

Bất quá hắn không hề nói cái gì.

- Bây giờ ta dẫn ngươi đi tầng thứ chín.

Chiến thần nói xong, thân ảnh Diệp Hạo và Chiến Thần đồng loạt biết mất.

Tầng thứ chín!

Lúc này hiện thân Chiến Thần mới là thời kỳ đỉnh phong của Chiến Thần.

Khí thế được đè nén đến cực điểm.

Chói mắt!

Chói lọi!

Đáng sợ!

Trong tay của hắn nắm chiến kiếm kim sắc, từ hai tròng mắt phóng ra quang mang kim sắc, tựa hồ có thể xuyên thủ cả thiên địa.

- Hỏa Nhãn Kim Tinh.

Diệp Hạo giật mình.

Khi hai mắt Chiến Thần mở ra, ánh sáng phóng ra thực sự quá mạnh.

Diệp Hạo cảm thấy mọi thứ của mình đều bị xem thấu.

Ở trước mặt Hỏa Nhãn Kim Tinh, không gì có thể giấu diếm được.

- Ra tay đi.

Chiến Thần lạnh nhạt mở miệng.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động liền hóa thân trở thành một lỗ đen, lực lượng thôn phệ cường đại hút hết mọi thứ xung quanh hắn.

Sự cường đại của Chiến Thần hắn đã được chiêm ngưỡng.

Bởi vậy ngay từ lúc đi lên Diệp Hạo đã lập tức vận dụng Thôn Phệ chi thuật do Ngân Hà truyền thụ.

Hiện tại hắn đã biết cấp bậc của Thôn Phệ chi thuật.

Kim Thế cảnh đỉnh phong!

Hai con mắt của Chiến Thần càng thêm sáng chói, rất nhiều bí ẩn của lỗ đen dần dần đều bị hắn phân tích hết.

Nhưng tốc độ phân tích này lại cực kỳ chậm chạp.

Chủ yếu là do cấp bậc của Thôn Phệ quá cao.

Khi nhận ra được điểm ấy, Chiến Thần liền vận dụng Hỏa Nhãn Kim Tinh tìm kiếm lỗ thủng của lỗ đen.

Ầm!

Chiến kiếm kim sắc chém ra một dải kiếm ý.

Hung hăng đụng vào lỗ đen của Diệp Hạo.

Vài hơi thở sau, lỗ đen của Diệp Hạo có khuynh hướng tan vỡ, trong tình huống bất đắc dĩ Diệp Hạo vận dụng tầng thứ hai của Cửu Trọng Thiên.

Chỉ trong nháy mắt uy lực của lỗ đen tăng vọt bốn lần.

Nhưng rất nhanh, Diệp Hạo để ý thấy kiếm ý của đối phương cũng điên cuồng tăng vọt.

Mấy hơi thở sau, lỗ đen của Diệp Hạo lại lần nữa muốn sụp đổ.

- Nhân Vương huyết, đốt.

Diệp Hạo thiêu đốt Nhân Vương huyết.

Lực lượng khí huyết mênh mông hoá thành năng lượng ngập trời tràn vào bên trong lỗ đen của hắn.

Lúc này, lỗ đen khó khăn lắm mới ổn định lại lần nữa có xu thế tan vỡ.

- Ngươi còn có thể kiên trì bao lâu?

Chiến Thần bình tĩnh nói.

Đến giờ, Chiến Thần vẫn còn nguyên vẹn, nhưng Diệp Hạo bên này gần như không còn lá bài tẩy nào.

- Mới đó đã nói lời như vậy có phải hơi sớm rồi hay không?

Diệp Hạo trầm giọng nói.

Chiến Thần cười cười không nói gì.

Đến lúc này ai thua ai thắng vừa xem hiểu ngay.

Hắn không cảm thấy Diệp Hạo còn có thể lội ngược dòng.

Thời gian cứ như vậy chậm rãi đi qua.

Một hô hấp!

Hai hô hấp!

Ba hơi thở!

Khi qua sáu lần hô hấp, lỗ đen của Diệp Hạo rung động.

Khi qua mười lăm cái hô hấp, lỗ đen của Diệp Hạo xuất hiện lỗ hổng.

Mắt thấy lỗ đen chuẩn bị hỏng, đột nhiên từ trong cơ thể hắn tràn ra từng đoàn năng lượng tinh thuần.

Cỗ năng lượng này trong một chỉ trong nháy mắt đã củng cố được lỗ hổng của lỗ đen.

Vượt cực hạn!

Đây là thần thông mà Thời Gian chi chủ truyền thụ cho Diệp Hạo.

Chỉ là mấy năm nay Diệp Hạo không vận dụng mà thôi.

Nhưng đến lúc này làm sao có thể che giấu tiếp nữa đây?

Sau khi vận dụng môn thần thông này sẽ có thể đánh vỡ được cực hạn của mình.

Đúng vậy.

Đánh vỡ cực hạn của bản thân!

Về phần có thể tăng lên bao nhiêu lại phải nhìn vào độ hiểu biết của mình đối với môn thần thông này.

Sau một khắc, uy năng của lỗ đen dần tăng lên.

Gấp đôi!

Gấp hai!

Gấp ba!

Khi uy năng của lỗ đen tăng lên tới bốn lần, kiếm ý của Chiến Thần cũng không thể tiếp tục kiên trì được nữa.

Nó giống như quân bài knox vậy.

Dù cho Chiến Thần vận dụng rất nhiều thủ đoạn đều vô dụng.

Phốc!

Cũng không biết qua bao lâu Chiến Thần há miệng phun một ngụm máu tươi.

Khi thân thể hắn bị mất khống chế hút vào lỗ đen, chiến kiếm của hắn nhanh chóng đâm vào hư không, sau một khắc từng đạo kiếm ý gống như mạng nhện điên cuồn lan ra toàn bộ không gian.

Răng rắc!

Răng rắc!

Răng rắc!

Không gian rộng lớn bị lực hút phá nát, giống như từng tấm gương bị đánh nát vậy.

Nhưng hai tay Chiến Thần lại gắt gao cắm rễ ở trong hư không.

Vô luận lỗ đen thôn phệ thế nào đều vô dụng.

Thấy một màn như vậy Diệp Hạo chủ động thu hồi lỗ đen.

Không cần thiết phải tiếp tục nữa.

Trước mắt Chiến Thần có thể ổn định thân thể bản thân, nhưng đợi đến khi pháp lực trong cơ thể hắn hao hết, hắn vẫn sẽ bị lỗ đen hút vào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận