Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3068: Phóng Ngựa Tới.

Cửu Đỉnh hao phí vô vàn năm tháng mới luyện chế được chín tiểu đỉnh.

Bây giờ thiếu mất một đỉnh, sức chiến đấu cũng sẽ giảm mạnh.

Dưới tình huống này Cửu Đỉnh sẽ không tiếc bất cứ giá nào mà đoạt lại tiểu đỉnh.

Nhưng nếu tiểu đỉnh nằm trong tay Thái Dịch lại là một chuyện khác, Cửu Đỉnh chắc chắn phải bỏ ra một cái giá cực kỳ lớn nếu không sẽ không lấy về được.

- Đa tạ tiền bối. Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Ngươi là thiên kiêu Nhân tộc ta, ta bảo vệ ngươi là chuyện đương nhiên.

Thái Dịch lắc đầu nói.

- Ngươi có đáp ứng vượn già chuyện gì không?

- Vượn già cho ta toàn bộ những thứ hắn có.

Nghe vậy sắc mặt Thái Dịch không khỏi biến.

- Trách không được vừa rồi vượn già lại muốn đưa tiểu đỉnh cho ngươi.

- Là ý gì?

Diệp Hạo khẽ giật mình nói.

- Vượn già muốn gài bẫy ngươi, hắn đưa tiểu đỉnh cho ngươi trước mặt mọi người chính là nói cho toàn bộ cường giả ở đây biết, truyền thừa của hắn đang ở trên người ngươi.

Thái Dịch cau mày nói.

- Ta cảm thấy có lẽ vượn già đang tôi luyện ta.

Khiến Thái Dịch không ngờ rằng Diệp Hạo lại nói câu này.

- Tạo sao ngươi lại nghĩ như vậy?

- Tiểu viên ở trên người của ta.

- Tiểu viên?

Thái Dịch nghi ngờ không chắc nói.

- Thực lực của tiểu viên thế nào?

- Trong mười vị trí đầu Thiên Bảng.

Diệp Hạo nghĩ nghĩ nói.

- Trong mười vị trí đầu Thiên Bảng?

Thái Dịch yên lặng một hồi nói.

- Sau chuyện này ngươi theo ta tới Côn Lôn không?

- Không.

Diệp Hạo lắc đầu nói.

- Đây chính là cơ hội lấy tài nguyên khó có được, ta không thể buông tha.

- Ngươi lấy bản thân làm mồi nhử?

- Không sai.

- Ngươi đang mạo hiểm đấy.

Thái Dịch trịnh trọng nói.

- Gia tộc nào mà không có chút nội tình, thủ đoạn Cấm Kỵ cấp bọn họ có rất nhiều.

- Thủ đoạn Cấm Kỵ cấp dù nhiều cũng không thể làm gì được ta.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Nhìn Diệp Hạo tràn đầy tự tin, ánh mắt Thái Dịch loé lên một cái.

- Ngươi cũng phải biết một khi ngươi không chút kiêng kỵ tàn sát cường giả Cấm Kỵ của các đại thế lực, đến lúc đó dù ta có là Côn Lôn lão chưởng giáo cũng không thể che chở cho ngươi được.

Tu vi của Thái Dịch dù mạnh nhưng không phải là vô địch.

Vì vậy vẫn bị giới hạn.

Hiện tại Thái Dịch nói muốn bảo Diệp Hạo, các đại thế lực không ai dám lên tiếng.

Nhưng Diệp Hạo một khi động thủ, Thái Dịch lại hiện thân bảo vệ Diệp Hạo, về tình về lý đều không thể được.

- Không sao.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Ta vẫn khá tự tin với thực lực của mình.

Thái Dịch còn đang định nói, bỗng nhiên hắn cảm ứng được cái gì đó.

- Vượn già đxa giết tới tầng thứ sáu.

- Tầng thứ sáu.

Trong lòng Diệp Hạo hơi động.

- Chién tầng Địa Phủ, tầng trước nguy hiểm hơn tầng sau.

Thái Dịch ngưng trọng nói.

- Từ xưa tới nay chưa từng có ai giết tới tầng thứ chín.

- Chúa Tể thì sao?

- Không biết.

Thái Dịch lắc đầu.

- Năm đó vượn già cũng dừng bước tại tầng thứ sáu, không biết lần này hắn có thể đánh tới tầng thứ bảy không?

Thái Dịch vừa nói đến đây, một thanh âm mênh mông nổ vang giữa toàn bộ thiên địa.

- Vượn già, hôm nay, ta ban cho ngươi cái chết.

Oanh!

Tầng thứ sáu Địa Phủ nổ tung, một vương giả vô song hiện thân.

Trên người hắn khác áo giáp đen, toàn thân tràn ngập chấn động khủng bố.

Ngay khi hắn hiện thân, cửu thiên thập địa đều bị cỗ khí tức này làm cho rung động.

Cuồn cuộn như hồng hoang;

Tàn phá bừa bãi như thủy triều.

Thân ảnh kia hai tay kết một chưởng ấn.

Lúc chưởng ấn được đẩy ra, lực lượng tử vong bộc phát mạnh mẽ.

- Tử chi ấn.

Vượn già hét lớn một tiếng.

Thần côn trong tay hắn đâm tới thân ảnh kia.

Thần côn được pháp lực ngập trời của vượn già đưa vào liền hoá thành một tia sáng.

Loá mắt như mặt trời.

Lúc hai bên đụng vào nhau, một phần lớn tầng thứ sáu đều bị sụp đổ.

Giống như này tận thế vậy.

Cũng không biết qua bao lâu, thân thể vượn già lung lay một cái, tiếp đó ánh sáng trong mắt cũng dần trở nên ảm đạm.

- Vượn già, bại.

Thái Dịch nhìn đến đây khẽ thở dài.

Thái Dịch nói xong, thân ảnh Địa Phủ kia loé lên một cái liền xuất hiện ở trước mặt vượn già.

Hắn nhìn vào ánh mắt đã mất đi ánh sáng của vượn già nói.

- Ngươi hủy sáu tầng Địa Phủ ta, vậy thì lấy nhục thân của ngươi bồi bổ lại cho sáu tầng đi.

Nói xong, hai tay hắn đánh ra từng ấn quyết.

Dưới ấn quyết, từ tầng thứ nhất đến tầng thứ sau dần dần được khôi phục, cùng lúc đó từng đoàn năng lượng tràn ra khỏi người vượn già bổ sung vào sáu tầng Địa Phủ.

Thấy một màn như vậy Diệp Hạo có chút xúc động.

- Địa Phủ sâu không lường được.

Thái Dịch nhẹ nhàng nói.

- Chẳng lẽ các phương không định diệt Địa Phủ sao?

Diệp Hạo thấp giọng hỏi.

- Bên trong Địa Phru có Chúa Tể trấn giữ.

- Nhưng không phải thế gian chỉ có chín đại Chúa Tể thôi sao?

- Có một vài bí mật bây giờ ngươi chưa có tư cách chạm đến.

Thái Dịch lắc đầu nói.

- Việc ngươi bây giờ nên làm là ngoan ngoãn tu hành.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

Mà lúc này một hư ảnh xuất hiện ở trước mặt Diệp Hạo.

- Trả tiểu đỉnh lại cho ta.

Thân ảnh này không phải Cửu Đỉnh thì là ai đây?

- Ngươi nói là tiểu đỉnh này?

Thái Dịch nói xong, trong tay liền xuất hiện một tiểu đỉnh màu đen.

Ánh mắt Cửu Đinh loé lên một cái nói.

- Ra giá đi.

- Ngươi cảm thấy tiểu đỉnh này có giá bao nhiêu?

Thái Dịch bình tĩnh nói.

- Một trăm ức Hoàng thạch.

Cửu Đỉnh nghĩ một hồi nói.

- Một trăm khối Đại Đạo thạch.

Thái Dịch lại nhìn Cửu Đỉnh nói.

- Loại tài nguyên như Đại Đạo thạch, trong thiên địa này cũng không có bao nhiêu, nếu như ngươi chờ đến lúc nhiều thiên kiêu đặt chân đến Siêu Thoát cảnh, ta có ngươi một trăm khối Đại Đạo thạch cũng không có vấn đề gì, còn về phần hiện tại…

Lời nói tiếp theo Cửu Đỉnh chưa nói nhưng ý tứ lại cực kỳ rõ ràng.

Hiện tại giữa thiên địa này tài nguyên cấp độ Siêu Thoát cảnh còn chưa có.

Thế nhưng đợi đến khi nhiều thiên kiêu đặt chân đến Siêu Thoát cảnh, thiên địa cũng sẽ xuất hiện tài nguyên tương ứng.

- Tám trăm ức Hoàng thạch.

Thái Dịch nghĩ một hồi nói.

- Cái giá này vẫn hơi cao.

Cửu Đỉnh cau mày nói.

- Cao? Ta nghĩ giữa thiên địa này có rất nhiều người chấp nhận lấy ra tám trăm ức Hoàng thạch để mua tiểu đỉnh này.

Thái Dịch khẽ mỉm cười nói.

Cửu Đỉnh yên lặng một hồi nói.

- Trên người của ta không có nhiều Hoàng thạch như vậy.

- Dùng tài nguyên đẳng cấp cao để đổi cũng được.

Thái Dịch mở miệng nói.

Sau một lúc Cửu Đỉnh ném cho Thái Dịch một túi càn khôn.

Thần niệm của thái Dịch quét qua một hồi, phát hiện bên trong có ba trăm ức Hoàng thạch cùng với một lượng lớn tài nguyên đẳng cấp cao.

Hắn tính toán một chút, những tài nguyên này đại khái cũng hơn năm trăm ức Hoàng thạch.

- Cho ngươi.

Ngay sau đó Thái Dịch ném tiểu đỉnh trả lại cho Cửu Đỉnh.

Cửu Đỉnh nhận tiểu đỉnh xong liền nhìn về phía Diệp Hạo nói.

- Tiểu viên đang ở trên người ngươi phải không?

- Không sai.

Diệp Hạo gật đầu.

Xoát!

Diệp Hạo nói xong, rất nhiều ánh mắt đều rơi vào trên người hắn.

- Giao tiểu viên cho ta.

Ánh mắt Cửu Đỉnh tràn ngập lửa nóng nói.

- Ngươi cảm thấy có thể sao?

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Ta biết ngươi giữa lệnh bài kim cương, nhưng thủ đoạn Cấm Kỵ cấp, ta có rất nhiều.

Cửu Đỉnh gằn từng chữ nói.

- Hoan nghênh ngươi phóng ngựa tới.

Diệp Hạo không quan tâm nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận