Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2954: Bản Nguyên Trọng Thương.

Kim Hạt nhất tộc là thế lực có cường giả Quá Khứ cảnh đỉnh phong trấn giữ.

Mà người mạnh nhất của Vân gia cũng chỉ là Cấm Kỵ cảnh sơ kỳ mà thôi.

Chênh lệnh thân phận giữa hai bên quá lớn.

Nói cách khác Vân gia căn bản không có đủ tư cách.

- Vân gia chúng ta thần phục một chi của Kim Hạt nhất tộc.

Vân Hi không biết Diệp Hạo là ai, nhưng nàng vẫn lễ phép nói.

- Đã hiểu.

Diệp Hạo gật đầu.

- Diệp công tử, đây là lệnh ái Vân Hi.

Vân Triết vội vàng giới thiệu.

Diệp Hạo nhìn Vân Hi một cái nói.

- Căn cốt cũng không tệ lắm, nhưng tiềm năng không được.

Trong lòng Vân Hi có chút không phục nói.

- Vân Hi ta là người có tiềm năng nhất từ trước đến nay của Vân gia đấy.

- Hi nhi, không được vô lễ.

Vân Triết giật nảy mình.

- Ở trong mắt ngươi Cấm Kỵ cảnh trung kỳ đã là không tệ sao?

- Chẳng lẽ Cấm Kỵ cảnh trung kỳ còn không tính là được?

Vân Hi có chút hờn dỗi nói.

Phải biết chỉ cần Vân Hi trưởng thành, tương lai có thể mở ra một thời đại mới.

- Tiềm năng của ngươi thực sự có thể đủ đạt tới Cấm Kỵ cảnh trung kỳ, nhưng không có nghĩa là ngươi chắc chắn có thể đặt chân đến Cấm Kỵ cảnh trung kỳ.

Diệp Hạo khẽ lắc đầu nói.

- Không nói đâu xa, chỉ nói phụ thân Vân Triết của ngươi, tiềm năng của hắn thật ra cũng không không hề dưới ngươi.

- Làm sao có thể?

Vân Hi biết rõ tình huống của Vân Triết.

Tiềm năng của Vân Triết cũng chỉ là Cấm Kỵ cảnh sơ kỳ.

- Sở dĩ tiềm năng của phụ thân ngươi ở Cấm Kỵ cảnh sơ kỳ, đó là bởi vì bản nguyên của hắn đã từng bị trọng thương.

Diệp Hạo lãnh đạm nói.

Nghe vậy trên mặt Vân Triết lộ ra thần sắc chấn kinh.

- Diệp công tử, ngươi... sao ngươi biết bản nguyên của ta bị trọng thương?

Chuyện này là bí mật, cho dù là người Vân gia, cũng không có mấy người biết rõ.

Đáng lý ra Diệp Hạo không thể nào biết được.

- Ta là một đan sư.

Diệp Hạo liếc Vân Triết một cái.

- Tình huống của ngươi ta liếc mắt là có thể xem thấu.

Vân Triết nghĩ đến mà sợ.

Bởi vì bản nguyên của hắn bị trọng thương, Vân Triết đi gặp vài đan sư, trong đó còn có một Nửa Bước Cấm Kỵ, tuy nhiên lại không có người nào nhìn ra tình trạng cơ thể của hắn.

Chỉ mỗi chi tiết này cũng có thể thấy được đan đạo của Diêp Hạo mạnh đến mức nào.

- Vậy ngươi có biện pháp nào trị liệu cho phụ thân ta không?

Vân Hi mong đợi hỏi.

- Chỉ cần một viên Bổ Nguyên đan nhất đẳng là được.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ngươi có không?

- Tiểu cô nương, dù ta có, ngươi cũng mua không được.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Bao nhiêu tiền?

- Muốn luyện chế một viên Bổ Nguyên Đan nhất đẳng phải tiêu hao mười vạn Hoàng thạch.

Diệp Hạo nhìn Vân Hi nói.

- Mà nếu bỏ vào thị trường, giá cả chí ít cũng phải tăng gấp đôi.

Tăng gấp đôi cũng chính là bốn mươi vạn hoàng thạch.

Ánh mắt Vân Hi lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Ngươi không phải đang trêu ta đấy chứ? Một pháp bảo Cấm Kỵ cấp thì mới bao nhiêu tiều chứ?

- Pháp bảo Cấm Kỵ cấp pháp bảo cũng chỉ chừng mười vạn, nhưng Bổ Nguyên Đan có thể nói có tiền mà không mua được, ta nói như vậy ngươi đã hiểu chưa?

Vân Hi yên lặng lại.

- Hi, Diệp công tử nói không sai, năm đó Tống đan sư cũng đã nói lời như vậy.

Vân Triết nhẹ nhàng nói.

- Bốn mươi vạn, ta nghĩ gia tộc chúng ta vẫn có thể lấy ra.

Vân Hi cẩn thận từng li từng tí hỏi.

- Vân gia chúng ta vẫn có thể lấy ra được bố mươi vạn Hoàng thạch, vấn đề là sau đó gia tộc ta cũng sẽ phá sản.

Lời nói củ Vân Triết khiến Vân Hi trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.

Trong tinh huống này, gia tộ làm sao có thể lấy ra được chứ?

- Thật ra lúc đó gia tộc dù có lấy ra cũng vô dụng, bởi vì Tống đan sư không biết luyện chế Bổ Nguyên Đan.

Vân Hi biết rõ Tống đan sư mà Vân Triết nói là đan sư Nửa Bước Cấm Kỵ.

Nếu hắn không biết luyện chế, vậy Diệp Hạo cũng không thể nào làm được.

- Đi thôi.

Rất nhanh Vân Triết chỉnh đốn lại cảm xúc.

Khi ba người đi tới đại sảnh Vân gia, cao tầng Vân gia đang tranh luận kịch liệt.

- Trên người Vân gia ta đều chảy huyết mạch Nhân tộc, tại sao có thể gia nhập vào dị tộc được chứ?

- Dị tộc còn có thể gia nhập vào Nhân tộc chúng ta, vậy vì sao Nhân tộc chúng ta lại không thể nhập vào dị tộc chứ?

- Phải biết nguy cơ diệt tộc đang ở trước mắt, nhiệm vụ quan trọng của chúng ta là phải sống sót, về phần những thứ khác thì để sau lại nói tiếp.

- Nếu chúng ta gia nhập vào Kim Hạt nhất tộc, sau này trên người Vân gia ta sẽ mang danh phản đồ, đời này chúng ta đừng nghĩ đến việc xoá đây cái danh này.

- Lãnh tụ tinh thần Bổ Thiên giáo của Nhân tộ chẳng quan tâm, lúc này chúng ta có thể làm cái gì?

- Nhân tộc nội đấu không ngớt, chúng ta có thể làm sao? Chúng ta chỉ muốn sống sót?

- Chúng ta không thể vì sống sót mà đánh gãy cột sống của mình.

- Truyền thừa huyết mạch của Vân gia là quan trọng nhất.

- Ta không muốn sống trong khuất nhục.

Lão tổ Vân gia có chút đau đầu.

Nói thật, lần thảo luận này là chủ ý của hắn.

Thế nhưng lúc này hắn cũng cảm thấy nhức đầu.

Là quỳ sống hay đứng chết?

Đây không thể nghi ngờ là một lựa chọn khó khăn.

Đối với trận chiến đấu này hắn không có một chút tự tin nào.

Mà đúng lúc này hắn thấy Vân Triết mang theo Diệp Hạo đi tới đại sảnh.

Hắn ngạc nhiên nhìn Diệp Hạo một cái.

Đây chính là nơi nghị sự của Vân gia, Diệp Hạo xuất hiện ở đây thích hợp sao?

Điểm ấy Vân Triết không phải không biết.

- Vân Triết, ngươi trở về từ lúc nào?

Lão tổ Vân gia cất cao giọng nói.

Khi âm thanh của lão tổ Vân gia vang lên, cao tầng Vân gia đều đồng loạt nhìn về phía Vân Triết.

Vân Triết hành lễ với lão tổ rồi nói.

- Lão tổ, vị này là Diệp công tử.

Lão tổ Vân gia giật mình.

Chẳng lẽ vị Diệp công tử này có thân phận cao quý gì sao?

- Vân Phong, ngươi có ý kiến gì về chuyện Kim Hạt nhất tộc không?

Lão tổ Vân gia có chút không vui nhìn Vân Triết một cái.

Loại chuyện này không thể nói thoải mái với người ngoài được.

Vân Triết đang định truyền âm nói cho lão tổ Vân gia biết thân phận của Diệp Hạo, hắn lại khiếp sợ phát hiện không gian bốn phía mình bị giam cầm.

Nói cách khác hắn căn bản không thể truyền âm được.

Trong lòng hắn dâng lên từng đợt bất an.

Lão tổ tuyệt đối không thể nói sai.

- Nói thật phàm có bất kỳ biện pháp gì, Vân gia ta cũng sẽ không nghĩ đến Kim Hạt nhất tộc.

Vân gia lão tổ trầm ngâm một hồi mở miệng nói.

Từ câu nói này, Diệp Hạo cũng biết lão tổ Vân gia vẫn có suy nghĩ gia nhập.

Thật ra cũng là chuyện bình thường.

Néu lão tổ Vân gia không nghĩ như vậy, vì sao lại để cao tầng Vân gia thảo luận chứ?

Chẳng lẽ hắn không biết đề tài này là cấm kỵ sao?

- Kim Hạt nhất tộc rất nhanh sẽ gặp phải đại hoạ diệt môn, bởi vậy ta cảm thấy cái ý nghĩ này của ngươi cũng nên quên đi.

Lời của của Diệp Hạo giống như một cục đá ném xuống mặt hồ đang yên ả, khiến toàn bộ cao tầng Vân gia đều chấn động.

- Ngươi nói cái gì?

Trong lòng lão tổ Vân gia bất ngờ nói.

- Trong vòng ba ngày nữa ngươi sẽ nhận được itn tức Kim Hạt nhất tộc bị công kích.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Ngươi biết ngươi nói cái gì không?

Một cao tầng của Vân gia đứng dậy.

- Kim Hạt nhất tộc là tam cấp văn minh, trong tộc có Siêu Thoát cảnh tọa trấn, cho dù là tứ cấp văn minh cũng không dám tùy tiện trêu chọc.

- Phải hay không phải, ba ngày sau ngươi sẽ hiểu.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Ba ngày sau, nếu Kim Hạt nhất tọc không bị công kích thì sao?

Cao tầng Vân gia kia nhìn Diệp Hạo nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận