Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3238: Minh Nguyệt Đan

- Ngươi biết luyện chế?

Nghe đến đây Gia Đức Khang trở nên kích động, hô hấp cũng dồn dập.

- Diệp công tử, ngươi thật sự có thể luyện chế?

- Đối với người khác Minh Ngyệt đan rất khó luyện chế, nhưng đối với ta mà nói chuyện này lại vô cùng đơn giản.

Diệp Hạo nói xong, từ lòng bàn tay xuất hiện một ngọn lửa.

Khi ngọn hoả diễm này xuất hiện, ngay lập tức, theo bản năng Gia Đức Khanh cảm nhận được một cảm giác e ngại.

Tựa hồ ngọn hoả diễm này có thể tạo thành thương tổn trí mạng đối với hắn.

- Đây là…?

- Xích Viêm thiên hỏa.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Xích Viêm thiên hỏa?

Con ngươi Gia Đức Khang co rụt lại.

- Sao ngươi có thể lấy được loại hoả diễm này?

Hoả diễm được chia làm ba đẳng cấp.

Thú hỏa, địa hỏa, thiên hỏa.

Thiên hỏa thuộc về loại hoả diễm đỉnh cấp.

Đối với luyện đan sư mà nói, có được hoả diễm cao cấp chẳng khác gì hổ mọc thêm cánh.

Nếu như trước đó Gia Đức Khang vẫn còn hoài nghi về Diệp Hạo, nhưng sau khi được tận mắt nhìn thấy Xích Viêm thiên hoả, hắn cũng không còn một chút hoài nghi gì.

- Ngươi có vẻ rất quan tâm tới nữ nhi thành chủ nhỉ?

Diệp Hạo thu hồi Xích Viêm thiên hoả rồi vừa cười vừa nói.

- Thiến Thiến là cháu gái của ta.

Gia Đức Khang nhẹ nhàng nói.

- Khó trách.

Trên mặt Diệp Hạo lộ ra vẻ hiểu rõ.

- Như vậy đi, dù sao ta cũng nhàn rỗi không có chuyện làm, không bằng ngươi dẫn ta đi nhìn thử.

- Tốt tốt tốt.

Gia Đức Khang vội vàng nói.

Sau khi đến phủ thành chủ, Gia Đức Khang hỏi thị vệ ở cửa ra vào.

- Hiện tại tỷ phu của ta đang ở đâu?

- Thành chủ đang ở đại diện tiếp đãi Trử Lượng đan sư từ Ung thành đến.

Thị vệ trả lời.

- Trử Lượng? Là Trử Lượng đan sư, đẳng cấp đan đạo đạt đến Quá Khứ cảnh?

Gia Đức Khang khẽ giật mình nói.

- Lần này Trử Lượng còn mang theo một lão giả.

- Lão giả?

Gia Đức Khang không khỏ híp mắt lại.

Sau một lúc Gia Đức Khang nhìn Diệp Hạo nói.

- Đi, chúng ta đi nhìn thử.

- Ngươi không thích Trử Lượng?

- Tên tiểu tử Trử Lượng kia ăn uống chơi gái cá cược, chính là kiểu thiếu gia ăn chơi điển hình.

Gia Đức Khang hừ lạnh một tiếng nói.

- Ta không thể gả cháu gái ta cho môt kẻ như vậy.

Vừa nói chuyện Gia Đức Khang cũng mang theo Diệp Hạo đi tới đại điện phủ thành chủ.

Bên trong đại điện, một trung niên cả người khoác khôi giáp đang trò chuyện vui ver vói một lão giả.

Khi Gia Đức Khang xuất hiện ở cửa ra vào, sắc mặt của nam tử trung niên lập tức lạnh xuống.

- Gia Đức Khang, ngươi tới đây làm cái gì?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

Dù nói thế nào Gia Đức Khang cũng là em vợ của hắn đấy.

Sao hắn lại có thái độ như vậy với em vợ mình?

- Ta tìm được một vị đại sư có thể luyện chế Minh Nguyệt đan.

Gia Đức Khang vui vẻ nói.

- Ngươi thì có thể tìm được đại sư đan đạo nào chứ?

Sở Giang Hà liếc Diệp Hạo một cái lạnh lùng nói.

Gương mặt Gia Đức Khang tràn ngập lúng túng.

- Diệp công tử thật sự là đại sư đan đạo.

- Được rồi, không thấy ta đang tiếp Vệ đại sư sao?

Sở Giang Hà không kiên nhẫn mà cắt đứt lời Gia Đức Khang nói.

- Vệ đại sư?

Ánh mắt Gia Đức Khang không hỏi rơi vào trên người lão giả kia.

- Vệ Hảo Dịch?

Gia Đức Khang lập tức nhận ra lão giả đó là ai.

- Gia Đức Khang, ngươi trự tiếp gọi tên lão sư của ta, ngươi có cảm thấy mình hỗn xược không?

- Trử Lượng, ngươi cũng không thể gọi thẳng tên của ta đâu.

Gia Đức Khang hừ lạnh một tiếng.

- Hiện tại ta đã là đại sư đan đạo Quá Khứ cảnh, bàn về thân phận đã không hề kém hơn ngươi.

Trử Lượng dào dạt đắc ý nói.

- Ngươi là đại sư đan đạo?

Gia Đức Khang giật mình.

Gia Đức Khang là Quá khứ cảnh hậu kỳ.

Nhưng từ trươc đến nay địa vị của đan sư đều rất cao, cho dù đối phươn chỉ là đan sư Quá Khứ cảnh sơ kỳ cũng có thể ngồi ngang hàng với Gia Đức Khang.

- Không sai, ba ngày trước Trử Lượng đã chính thức là đại sư đan đạo.

Vệ Hảo Dịch vuốt vuốt râu thản nhiên nói.

Sắc mặt Gia Đức Khang có chút khó coi.

Đây chẳng khác gì đánh thẳng mặt.

- Ngươi đang theo đuổi Sở Thiến Thiến?

Lúc này Diệp Hạo hỏi.

- Đúng vậy.

Trử Lượng gật đầu một cái.

Chuyện nay cũng không cần gì phải giấu diếm.

- Như vậy ngươi có biết Gia Đức Khang là cữu cữu của Sở Thiến Thiến không?

- Ai mà không biết Sở Thiến Thiến có một cữu cữu chuẩn bị phá của chứ?

Trử Lượng ha ha cười nói.

- Phá của?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

Xem ra Gia Đức Khang cũng có chuyện riêng.

- Nếu người đã biết Gia Đức Khang là cữu cữu của Sở Thiến Thiến mà ngươi còn dám gọi thẳng tên của Gia Đức Khang, từ đó có thể thấy được ngươi không hề tôn trọng Sở Thiến Thiến.

Diệp Hạo nhìn Trử Lượng nói.

- Hay ngươi cảm thấy Sở Thiến Thiến không đáng để ngươi bỏ tâm?

Câu nói này khá gay gắt.

Cho dù là Trử Lượng, trong lúc nhất thời cũng không biết nên trả lời thế nào.

- Công phu miệng lưỡi của ngươi cũng rất nhạy nhỉ.

Vệ Hảo Dịch nhìn thấy đệ tử của mình ăn quả đắng, bởi vậy liền đứng ra chỉ trích Diệp Hạo.

- Ngươi nói rất đúng.

Diệp Hạo rất tán thành gật đầu nói.

- Dù sao con người không thể bề ngoài đắp vàng ngọc, bên trong thối rữa được.

Nói đến đây Diệp Hạo chỉ Trử Lượng nói.

- Thân thể của ngươi cũng gần như đã bị huỷ hoại bởi tửu sắc nhỉ?

- Ngươi nói bậy bạ gì đó?

Trử Lượng trừng mắt Diệp Hạo nói.

Diệp Hạo còn đang định nói đã bị Sở Giang Hà cắt ngang.

- Đủ rồi, nơi này không chào đón ngươi.

Diệp Hạo hài hước nhìn Sở Giang Hà nói.

- Trước khi rời đi ta có thể hỏi ngươi một chuyện được không?

- Ngươi nói.

Sở Giang Hà không biết Diệp Hạo có ý gì nhưng vẫn mở miệng trả lời.

- Ngươi thật sự thương con gái của mình?

- Làm càn.

Sở Giang Hà đập mạnh vào bàn đứng phắt dậy, khí thế kinh khủng tràn ngập đến Diệp Hạo.

Thân hình của Giang Đức Khang loé lên một cái liền xuất hiện ở bên cạnh Diệp Hạo, hắn phất tay tạo ra một vòng sáng bảo hộ nhưng khí thế mà Sở Giang Hà phóng ra thực sự quá mạnh.

Dù Gia Đức Khang liều mạng ngăn cản nhưng vẫn bị nội thương.

Hắn cắn răng cố gắng nuốt máu đang chuẩn bị phun ra xuống.

- Tỷ phu, ta biết ngươi xem thường ta, nhưng Diệp công tử thật sự là đại sư đan đạo.

- Cút.

Sở Giang Hà chỉ ra cửa âm trầm nói.

- Sở Giang Hà, ngươi cảm thấy hai người này có thể luyện chế ra Minh Nguyệt đan?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Ta sẽ không nói đến Trử Lượng, đan sư mới đặt chân đến Quá Khứ cảnh sơ kỳ, chỉ sợ ngay cả tư cách để luyện cũng không có, về phần Vệ Hảo Dịch, đan thuật của hắn đạt đến Quá Khứ cảnh hậu kỳ, nhưng muốn luyện chế ra loại đan dược có độ khó cao như Minh Nguyệt đan, chắc chắn không thể nào hoàn toàn thành công được.

- Tiểu tử, sao ngươi lại nghĩ rằng ta không thể luyện chế ra được?

Sắc mặt Vệ Hạo Dịch không vui nói.

- Muốn luyện chế Minh Nguyệt đan, chí ít cần phải co thiên hoả, vấn đề là ngươi có sao?

Diệp Hạo ha ha cười nói.

- Thương Lẫm địa hỏa của ngươi, đẳng cấp còn chưa đạt tới.

- Ngươi . . . Làm sao ngươi biết ta có Thương Lẫm địa hỏa?

Vệ Hảo Dịch ngạc nhiên nhìn Diệp Hạo.

Người biết chuyện này còn chưa vượt qua ba người.

Mà ba người kia đều khó có thể nào phát tán tin tức ra bên ngoài.

- Ta không những biết ngươi có Thương Lẫm địa hỏa, ta còn biết ngươi chỉ mới lấy được Thương Lẫm địa hoả.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Lấy độ khả năng khống chế Thương Lẫm địa hoả của ngươi bây giờ để ngươi đi luyện chế Minh Nguyệt đan căn bản chính là lãng phía tài nguyên.

Dừng một hút Diệp Hạo nói tiếp.

- Theo ta được biết, đan dược để luyện chế Minh Nguyệt đan rất trân quý.

Bạn cần đăng nhập để bình luận