Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2423: Nhật Nguyệt Chi Mâu

- Tiền bối, xin ngươi cho ta một cái lý do?

Đúng lúc này, một đạo thanh âm trong trẻo lạnh lùng phá vỡ trời cao, tiếp đó một người thanh niên mặc đồ trắng tuấn dật đi tới. Mèo trắng kia chăm chú mà đi theo sau lưng thanh niên tuấn dật.

- Không có lý do gì.

Phổ Đà thản nhiên nói.

Thanh niên tuấn dật lúc này mới nhìn về phía Diệp Hạo nói,

- Ngươi là người nào?

- Ngươi là ai?

Diệp Hạo nhìn thanh niên tuấn dật một cái nói. Lúc này Diệp Hạo chú ý tới mèo trắng liều mạng cùng hắn nháy mắt. Diệp Hạo minh bạch mèo trắng đang khuyên bảo hắn không nên đắc tội chủ nhân nó.

- Thái Thượng – chủ nhân Vạn Yêu sơn.

Thanh niên tuấn dật lạnh lùng nhìn Diệp Hạo một cái. Nói xong, sắc mặt đám người Thái Sử Vĩnh Huy trở nên hoảng sợ. Chính xác hơn là kinh khủng mới đúng.

- Diệp Hạo, không đắc tội nổi Vạn Yêu sơn a.

Thái Sử Vĩnh Huy kéo Diệp Hạo qua thấp giọng nói.

- Cấm địa bên trong Thần Vực vượt qua gần một trăm, thế nhưng có danh húy lại không có mấy cái.

Dược Tị Thế nghiêm mặt nói,

- Mà Vạn Yêu sơn chính là một cái trong đó.

- Truyền văn trấn giữ bên trong Vạn Yêu sơn cũng là Yêu tộc kinh tài tuyệt diễm nhất từng cái thời đại.

Sắc Vi tiên tử trầm giọng nói,

- Người thanh niên này tuổi còn trẻ đã có thể trở thành Vạn Yêu sơn chi chủ, trình độ hắn kinh diễm tuyệt đối vượt quá tưởng tượng.

- Truyền văn Vạn Yêu sơn có cường giả không thể tưởng tượng nổi tọa trấn.

Vẻ mặt Hỏa Ly nghiêm túc nói.

- Nhiều năm như vậy có Thần Hoàng hướng cấm địa ra tay, nhưng lại không có người nào hướng Vạn Yêu sơn ra tay.

Bọn Thái Sử Vĩnh Huy đều lo lắng Diệp Hạo đắc tội Thái Thượng. Thật sự là thân phận Thái Thượng quá mức tôn quý, đắc tội không nổi.

- Không dám nói sao?

Thái Thượng cười lạnh nói.

- Triệu Tổ nhất mạch.

Diệp Hạo đón ánh mắt của đối phương lạnh lùng mở miệng.

- Triệu Tổ?

Nụ cười trên mặt Thái Thượng biến mất, bất quá ngay sau đó hừ lạnh một tiếng nói,

- Triệu Tổ cũng bất quá là Thần Hoàng đỉnh phong, tồn tại bậc tu vi này Vạn Yêu sơn ta có ba người.

- Ai nói cho ngươi Triệu Tổ vẫn còn là Thần Hoàng đỉnh phong?

Vẻ mặt Diệp Hạo khinh thị nhìn đối phương nói.

- Ngươi có ý tứ gì?

Thái Thượng kinh nghi bất định nhìn Diệp Hạo.

Diệp Hạo lại nhìn về phía Phổ Đà nói,

- Tiền bối, ta đi tẩy lễ trì.

- Đi đi.

Phổ Đà thản nhiên nói.

- Chậm đã.

Thái Thượng ngăn cản đường Diệp Hạo đi.

- Tránh ra.

Ánh mắt Diệp Hạo lạnh lẽo.

- Cuồng vọng.

Trong hai tròng mắt Thái Thượng toát ra thần mang lăng lệ. Mâu quang như thiết, uy chấn thiên địa. Trong mơ hồ có thể thấy được nhật nguyệt. Không hề nghi ngờ đây là một loại mâu thuật khó có thể tưởng tượng. Đồng thời cũng là một môn đại sát thuật. Diệp Hạo hồn nhiên không sợ, ánh mắt nghênh đón. Trong mắt tinh hà đảo ngược, trong mắt càn khôn quay cuồng. Thời điểm hai ánh mắt ở giữa không trung đụng chạm phá toái năng lượng chôn vùi tất cả bốn phía. Sóng xung kích kinh khủng để đám người sắc mặt Thái Sử Vĩnh Huy cuồng biến. Bọn họ trước tiên lui lại, nhưng vẫn không nhanh hơn sóng xung kích, từng người ngã xuống đất. Bả vai Thái Thượng run một cái, ánh mắt ngưng trọng nhìn Diệp Hạo,

- Ngươi đây là cái mâu thuật gì?

- Thiên nhãn.

Diệp Hạo chắp hai tay sau lưng, thần tình lạnh lùng nói.

- Ta chưa từng nghe qua loại mâu thuật này.

Thái Thượng cau mày nói.

- Thiên nhãn lấy dương mắt làm cơ sở, phá vọng nhãn và mấy chục loại mâu thuật làm phụ, hỗn hợp mà thành.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Dương nhãn bất quá là mâu thuật Thần Hoàng trung kỳ, làm sao có thể giao phong với nhật nguyệt chi mâu của ta?

Thái Thượng kinh nghi bất định nói.

Theo ý nghĩ của Thái Thượng, Phá Vọng Chi Mâu và mâu thuật bất quá là mâu thuật thông thường. Dù là hỗn hợp mà thành lại có thể cường hoành đi đâu chứ?

Thái Thượng không biết Diệp Hạo đi đường đại đạo. Lấy thiên địa làm lư đồng dung luyện đại đạo tinh hoa đúc thân thể. Trước đó Diệp Hạo nói thiên nhãn bản thân hữu hợp mấy chục loại mâu thuật, nhưng trên thực tế mâu thuật Diệp Hạo hổn hợp tuyệt đối vượt qua trên trăm loại. Tinh hoa những mâu thuật này đều bị rút ra đến bên trong loại mâu thuật dương nhãn này, khiến cho cấp bậc thiên nhãn ép tới gần cảnh giới Thần Hoàng đỉnh phong. Nhất thời mà nói Diệp Hạo cảm thấy thiên nhãn đột phá đến Thần Hoàng đỉnh phong cũng không phải không có khả năng.

- Nhật nguyệt chi mâu?

Con ngươi Diệp Hạo co rụt lại. Nhật nguyệt chi mâu Diệp Hạo nghe qua. Đây là mâu thuật cấp bậc Thần Hoàng đỉnh phong. Đây mới thật là một trong mười đại mâu thuật. Từ tuyên cổ bắt đầu đến bây giờ Nhật Nguyệt chi mâu xếp hạng cũng không có động qua. Bởi vậy có thể tưởng tượng Nhật Nguyệt chi mâu khủng bố như thế nào. Diệp Hạo rõ ràng vừa rồi sở dĩ có thể cùng Thái Thượng thế lực ngang nhau kì thực là bởi vì bản nguyên chính mình còn muốn cường hoành hơn so Thái Thượng một chút. Lúc này mới tạo thành cho Thái Thượng một loại cảm giác thiên nhãn cũng là mâu thuật Thần Hoàng đỉnh phong. Đây cũng là Thái Thượng quá mức tự tin. Hắn không cảm thấy Diệp Hạo ở phân đoạn bản nguyên này sẽ vượt qua hắn.

- Ngươi có tư cách trở thành đối thủ của ta.

Thái Thượng thật sâu nhìn Diệp Hạo một cai liền tránh ra. Thông qua mới vừa so đấu mâu thuật, Thái Thượng ý thức được muốn đánh bại Diệp Hạo không phải một chuyện đơn giản. Như vậy cũng không cần phải xuất thủ. Hắn hiện tại cần làm là tiêu hóa kỳ ngộ lần này. Chờ tiêu hóa xong, Thái Thượng cảm thấy mình sẽ tăng lên không ít. Diệp Hạo cười cười không có nói gì. Thái Thượng đích thật là một kình địch, nhưng không có nghĩa là hắn sẽ sợ, thủ đoạn ra hết mà nói Diệp Hạo tự tin có thể đánh bại đối phương. Chỉ là Diệp Hạo cũng không muốn vô duyên vô cớ trêu chọc đến Vạn Yêu sơn. Phất phất tay bốn đạo đan lực nhu hòa liền tràn vào trong cơ thể đám người Thái Sử Vĩnh Huy. Mấy hơi thở sau đám người Thái Sử Vĩnh Huy liền ung dung tỉnh lại.

- Vừa rồi xảy ra chuyện gì?

- Ta giống như bị đánh ngất?

- Tựa như là…

Lúc này ánh mắt Thái Thượng lại nóng bỏng nhìn Diệp Hạo nói,

- Ngươi tinh thông đan đạo?

- Hơi.

- Vừa rồi ta chú ý thấy ngươi đánh ra bốn sợi đan lực rất tinh thuần làm cho người giận sôi, theo lý thuyết ở tu vi ngươi tuyệt đối không nên có tạo nghệ đan đạo dạng này.

Thái Thượng hướng về Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Diệp Hạo chính là chấp pháp sứ đan đạo tổng các.

Thái Sử Vĩnh Huy hừ lạnh một tiếng nói. Hắn hiện tại đã xác nhận vừa nãy là ở trong dư âm Diệp Hạo cùng Thái Thượng chiến đấu bị chấn động bất tỉnh. Cái này khiến Thái Sử Vĩnh Huy cảm thấy rất mất mặt.

- Chấp pháp sứ Đan đạo tổng các?

Ánh mắt Thái Thượng lóe lên

- Sau này ngươi liền là bằng hữu của ta.

- Ta cũng không có người bạn như ngươi.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Ta ở Yêu tộc Vạn Yêu sơn bên này có thể chen mồm vào được, sau này ngươi tại Yêu tộc gặp được sự tình không giải quyết được, tùy thời có thể tới tìm ta.

Thái Thượng vừa cười vừa nói.

Diệp Hạo không nói mà chỉ nhìn Thái Thượng.

- Vậy cứ quyết định như thế, ta đi bên kia tu hành.

Thái Thượng nói xong liền rời đi.

Mèo trắng trừng hai mắt nhìn Diệp Hạo

- Không nghĩ tới ngươi lại có tư cách cùng chủ nhân của ta quyền thế ngang nhau?

Mèo trắng cảm thấy thật khó tin.

- Ta nhớ được lúc trước ngươi còn xem thường ta đây.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Loại này sự tình có thể đừng nói nữa hay không?

Mèo trắng có chút xấu hổ nói.

- Đi thôi.

Diệp Hạo hướng mèo trắng phất phất tay liền hướng về tẩy lễ trì đi đến.

Đám người Thái Sử Vĩnh Huy liếc nhau liền đi theo. Trong lòng của bọn hắn đều bực bội. Không tư cách tham gia đến bên trong Diệp Hạo cùng Thái Thượng chiến đấu thì cũng thôi đi, tuy nhiên lại cả dư ba bọn họ chiến đấu cũng không chịu được. Đây là đùng đùng đánh mặt. Bọn họ nghĩ lần này bất kể như thế nào đều muốn mượn nhờ tẩy lễ trì đặt chân hàng ngũ thiếu niên chí tôn mới được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận