Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2504: Không Gian Chi Kiếm

- Ta rốt cuộc cũng biết lực lượng của Triệu Tổ ở đâu rồi.

- Nắm trong tay không gian chi kiếm cũng tương đương với Không Gian chi thần, đối với Triệu Tổ mà nói xuyên qua không gian cũng dễ như chơi.

- Không biết hai vị Hàn Tổ, Uy Tổ còn dám tranh phong với Triệu Tổ hay không?

- Ta nghĩ bọn họ chắc chắn sẽ nhận thua.

Trong một tiểu thế giới tràn ngập chim hót hoa nở, khi một vài đại lão bí mật trao đổi có hai thân ảnh sắc mặt âm trầm sắp nhỏ cả nước.

- Làm sao bây giờ?

Hàn Tổ nhìn Uy Tổ thấp nhỏ bên người nói.

- Thỏa hiệp chứ sao.

Uy Tổ khẽ thở dài. Không thỏa hiệp không được. Triệu Tổ nếu không có không gian chi kiếm mà nói dù có phải huyết chiến cũng sẽ không thỏa hiệp. Nhưng bây giờ Triệu Tổ cầm trong tay không gian chi kiếm, dễ dàng có thể giết tới tổ đình bọn họ.

Hàn Tổ yên lặng một hồi một bước xuất hiện cách Triệu Tổ không xa.

- Chuyện lần này là do chúng ta vi phạm quy tắc.

Hàn Tổ phức tạp nhìn Triệu Tổ.

Ai có thể ngờ được Triệu Tổ tăng lên nhanh như vậy chứ?

Vừa mới đặt chân đến cảnh giới nửa bước đại năng cũng không hề kém hơn những cường giả nửa bước đại năng lâu năm như bọn họ.

Hiện tại còn nắm giữ không gian chi kiếm trong truyền thuyết?

Phải biết không gian chi kiếm cho dù là cường giả đại năng cũng đều mơ ước. Có thể nói khi Triệu Tổ nắm trong tay không gian chi kiếm thì đại thế cũng đã thành. Lúc này không ai có thể làm gì được hắn. Triệu Tổ chỉ lẳng lặng nhìn hắn. Hàn Tổ ném một túi càng khôi cho Triệu Tổ.

- Đây là phần ta bồi tội.

Triệu Tổ thản nhiên nhìn thoáng qua nói.

- Uy Tổ thì sao?

- Những cái kia là do ta cùng Hàn Tổ bồi thường.

Uy Tổ im lặng xuất hiện bên người Hàn Tổ trầm mặt nói.

Những tài nguyên mà Hàn Tổ lấy ra cho dù là nửa bước đại năng bọn họ cũng thương cân động cốt.

Bằng không mà nói Triệu Tổ làm sao có thể bỏ qua chuyện này đây?

- Ngươi thì sao?

Triệu Tổ giống như không hề nghe được Uy Tổ nói.

Đáy mắt Uy Tổ lộ ra tia sát ý, bất quá ngay sau đó lập tức thu lại.

- Cho ngươi.

Uy Tổ đổ cho Triệu Tổ một túi càn khôn.

Thần niệm Triệu Tổ quét qua một cái rồi mới nhẹ nhàng gật đầu.

- Chuyện Thái Hòa tính xử lý như thế nào?

Triệu Tổ chỉ vào Thái Hòa nói.

- Ngươi có ý gì?

Hàn Tổ có một loại cảm giác ngơ ngác. Mẹ nó. Ta cho nhiều tài nguyên như vậy, hóa ra ngươi còn không tính bỏ qua?

- Vừa rồi là xử lý bọn ngươi vi phạm quy củ, hiện tại xử lý Thái Hòa vi phạm quy củ.

Triệu Tổ lãnh đạm nói.

- Ta nhớ lúc trước các ngươi có nói, nếu ai dám ở Thần Vực sử dụng lực lượng hơn tu vi Vương cấp lập tức giết chết.

Sắc mặt Hàn Tổ thay đổi nói.

- Ta mua lại mệnh của Thái Hòa.

- Không đủ.

Triệu Tổ khẽ lắc đầu.

- Ngươi đừng quá mức.

Hàn Tổ giận.

- Mọi người nếu đã quyết định ra quy củ, như vậy mọi người đương nhiên phải tuân theo quy củ rồi.

Ánh mắt Triệu Tổ rơi vào trên người Hàn Tổ.

- Thái Hòa phá hủy quy tắc, ngươi chỉ lấy ra tiền để mua lại mạng, ngươi cảm thấy thích hợp sao?

- Ta ra gấp hai giá tiền.

Hàn Tổ cắn răng nói.

- Không đủ.

- Gấp ba.

Khi nói câu này Hàn Tổ cơ hồ đều là hét ra.

Phải biết Thái Hòa thế nhưng là Thần Hoàng đỉnh phong. Bây giờ phải tiêu phí gấp ba tài nguyên đi mua lại mệnh của Thái Hòa?

Cho dù Hàn gia bọn họ vô cùng giàu nhưng cũng thương cân động cốt.

- Được.

Triệu Tổ suy nghĩ một chút cũng gật đầu.

Ngay sau đó Hàn Tổ lại ném cho Triệu Tổ một túi càn khôn. Sau khi nhận lấy Triệu Tổ lại dùng chiến kiếm trong tay chém ra một kiếm về phía Diệp Hạo, lập tức một cánh cửa không gian xuất hiện.

Sau một khắc Diệp Hạo đẩy ra cánh cửa không gian liền xuất hiện bên người Triệu Tổ. Hàn Tổ cùng Uy Tổ thấy một màn như vậy liếc nhau, đều thấy được tia hoảng sợ từ trong ánh mắt đối phương.

Đúng vậy…kinh khủng.

Phải biết nơi này cách Thần Vực vô tận. Nhưng bây giờ Triệu Tổ chỉ cần vận dụng không gian chi kiếm lại dễ dàng mở ra một cánh cửa. Như vậy cũng tương đương với chồng chất xen kẽ lại không gian.

Lấy một thí dụ, trên hai mép tờ giấy vẽ ra hai điểm, ngươi muốn đi từ điểm này sang điểm kia đương nhiên là phải ngoan ngoãn đi thẳng từ đầu này sang đầu kia. Nhưng việc Triệu Tổ làm giờ chính là chồng hai điểm lại với nhau, khi hai điểm kết nối cùng một chỗ, kết quả ngay lập tức đạt được

- Tiền bối.

Khi Diệp Hạo nhìn thấy Triệu Tổ lập tức cung kinh thi lễ với hắn.

Triệu Tổ gật đầu cười, tiếp đó đưa túi càn khôn thứ hai mà Hàn Tổ ném tới cho hắn.

- Đây là tiền mà Hàn Tổ mua lại mạng Thái Hòa.

Ánh mắt Diệp Hạo lộ ra vẻ giãy dụa.

- Bây giờ ta chỉ có thể nắm sơ không gian chiến kiếm trong tay, nói cách khác ta hiện giờ vẫn còn chưa thể giết được hai vị này.

Triệu Tổ truyền âm cho Diệp Hạo nói.

- Hơn nữa phía sau hai vị này còn liên quan đến cấm kỵ, bởi vậy bây giờ chỉ có thể hóa giải ân oán mà thôi.

- Ta nghe tiền bối.

Nghe được Triệu Tổ nói như vậy Diệp Hạo lập tức nhận lấy. Diệp Hạo cũng không phải không biết tốt xấu. Triệu Tổ đã nói đến mức này, bản thân nếu còn khiến Triệu Tổ khó xử, chỉ có thể bản thân thật không biết điều. Lúc này thần niệm Diệp Hạo quét qua túi càn khôn một lần. Hắn lập tức giật nảy mình.

- Tiền bối, sao trong túi càn khôn lại có nhiều tài nguyên như vậy?

Những tư nguyên này dễ dàng là có thể tạo ra đauọc một trung cấp hoàng triều cường đại.

- Hôm nay ta mang Diệp Hạo tới đây.

Triệu Tổ chỉ Diệp Hạo nói.

- Sau này nếu hắn có xảy ra chuyện gì, đến lúc đó đừng trách ta không nể tình.

- Triệu Tổ, ngươi nói như vậy thật vô lý.

Hàn Tổ biến sắc nói. Sau này Diệp Hạo có bị sao, chẳng lẽ cũng đập lên đầu mình?

- Đúng vậy, Triệu Tổ, ngươi không thể như vậy.

Uy Tổ phụ họa nói.

- Đây là chuyện của các ngươi.

Triệu Tổ nói xong mang theo Diệp Hạo đi về phía nơi xa.

Chỉ sau mấy hơn thở đã biến mất hoàn toàn.

Trong tiểu thế giới của Triệu Tổ.

- Đoạn thời gian rất dài tiếp theo ta phải bế quan luyện hóa không gian chi kiếm.

Triệu Tổ nói xong đưa cho Diệp Hạo một tấm pháp chỉ.

- Đây là một tấm pháp chỉ do ta luyện chế cho ngươi phòng thân.

- Cảm tạ.

Diệp Hạo nhận lấy lập tức cung kính nói.

- Vừa rồi khi mang ngươi tới ta cảm ứng được khí tức của Thâm Uyên.

- Thâm Uyên?

Sắc mặt Diệp Hạo không khỏi biến đổi.

- Đúng vậy, chính là nam tử dịch dung kia.

Triệu Tổ nói khẽ.

- Trên người hắn có khí tức của Thâm Uyên.

Triệu Tổ nhìn thấy Diệp Hạo yên lặng nói tiếp.

- Tên Thâm Uyên kia rất tà tính, ngươi đừng tiếp xúc quá nhiều với hắn.

Diệp Hạo gật đầu một cái. Thế nhưng trong lòng của hắn tràn đầy cười khổ. Hắn không ngờ tâm ma lại hợp tác cùng Thâm Uyên, nói cách khác hắn cũng đã dính dáng tới Thâm Uyên rồi. Như vậy hiện tại có thể giải thích được vì sao trên người tâm ma có cổ kính Vương cấp cực hạn cùng pháp chỉ hộ thân Vương cấp cực hạn.

Liên lụy thì cứ liên lụy thôi?

Đi được tới đâu hay tới đó?

Diệp Hạo cũng không có bao nhiêu lo lắng. Dù sao sau lưng của hắn còn có Đạo Tôn.

Đạo Tôn là cường giả đại năng lâu năm. Hắn không tin thâm uyên có thể đánh được Đạo Tôn.

- Tiền bối, Vị Ương đi đâu rồi?

- Nàng đi sâu vào U Minh để chém giết.

- Nguy hiểm không?

- Làm sao có thể không nguy hiểm chứ. Bất quá sau việc ta vận dụng không gian chi kiếm hôm nay, ta tin dù cao thủ tuyệt đỉnh trong U Minh Giới cũng không dám tuỳ tiện động vào Vị Ương đâu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận