Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2617: Truy Tung

Tiểu Ảnh cũng cảm nhận được loại chấn động mãnh liệt này.

- A Ngưu đã chế?

Tiểu Ảnh không thể tin nổi nói.

- Cường giả Thần Hoàng không chế dễ dàng như vậy đâu.

Diệp Hạo vừa nói đến đây, kim thân lập tức rời khỏi thức hải của hắn, chỉ trong vòng một lần hô hấp đã xuất hiện tại nơi hai người A Ngưu chiến đấu. Diệp Hạo để ý thấy nơi A Ngưu dẫn bạo thân thể mình là khi đang ở cao trên không trung. Nếu không như vậy sinh linh trăm dặm xung quanh đều phải chết hết rồi.

Diệp Hạo còn thấy cả Vũ Thân đang khá chật vật.

Đúng vậy.

Vũ Thần.

Ngoại trừ Vũ Thần ra ai còn sẽ tức giận đến vậy chứ?

Lúc này trên mặt nàng đều là sát khí lạnh như băng.

- Ngươi cho rằng tự bạo là có thể giết được ta sao?

- Miễn là ngươi không thể giết được tiểu Ảnh là được rồi.

Thân thể A Ngưu dần dần gây dựng xong, nghe thấy vậy mới nhe ra một hàm răng trắng noãn.

- Ngươi cho rằng ngươi mang nàng tới Táng Hải, ta sẽ không tìm được nàng sao?

Vũ Thần cười lạnh nói.

- Ngây thơ.

- Khai Thiên chi khí hấp dẫn rất nhiều hoàng giả giáng lâm, Vũ Thần, ngươi cho rằng ngươi có thể dùng một tay che trời chắc?

A Ngưu ha ha cười nói.

- Những hoàng giả phủ xuống kia ai dám không nể mặt ta?

Vũ Thần thương hại nhìn A Ngưu nói.

- Ta sẽ cho ngươi thấy người mà ngươi muốn bảo vệ sẽ bị ta lột da tróc thịt như thế nào.

- Nếu ngươi dám động đến tiểu Ảnh, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Ánh mắt A Ngưu lộ ra một tia bối rối.

- Ha ha, ngươi làm khó dễ được ta?

- Giết.

A Ngưu lại một lần nữa công kích tới Vũ Thần. Thế nhưng giữa hai bên chênh lệch hai cảnh giới, dù A Ngưu hung hãn không sợ chết nhưng vẫn không thể làm được chuyện gì. Rất nhanh A Ngưu đã bị trọng thương. Mắt thấy A Ngưu lại chẩn bị đánh bể, Diệp Hạo lập tức xuất thủ.

Pháp tướng thiên địa!

Kim thân của Diệp Hạo không ngừng mà cất cao.

Mười trượng!

Một trăm trượng!

Một ngàn trượng!

Khi kim thân của Diệp Hạo đạt tới vạn trượng lập tức đạp tới phía Vũ Thần. Trong mắt Vũ Thần lộ ra vẻ kinh nộ. Kinh hãi là vì trong bóng tối ẩn giấu một cao thủ, giận là vì đối phương lại dám đạp nàng.

Đây chính là hành vi công khai xem thường!

Nếu đối phương là nửa bước cấm kỵ thì thôi đi, vấn đề là đối phương cũng là Thần Hoàng đỉnh phong. Tu vi chỉ cao hơn nàng một cảnh giới thôi.

- Cút.

Vũ Thần huơ ra một quyền, toàn bộ thiên địa đều hóa thành đại dương bao la. Mỗi một giọt nước đều ẩn chứa năng lượng được tích súc đến cực điểm.

Ban đầu kim thân của Diệp Hạo cũng bị áp chế. Nhưng hắn vẫn kiên định tiếp tục đạp tới phía nàng. Chỉ là càng đạp về phía dưới, lực cản trở lại càng mạnh thêm.

Nhưng cuối cùng bàn chân của kim thân vẫn đặt trên nắm tay của Vũ Thần.

Vũ Thần quang quác một tiếng phun ra một ngụm máu tươi. Không phải Vũ Thần không mạnh. Mà là kim thân quá mạnh. Hơn nữa Vũ Thần vì muốn đánh trọng thương A Ngưu nên đã tiêu hao rất nhiều pháp lực, điều đó khiến nàng khi đối mặt với kim thân ngay cả bảy thành thực lực cũng không thể phát ra được. Cứ tiếp tục kéo dài như vậy chuyện bị trấn áp cũng là điều đương nhiên. Vũ Thần cực kỳ khuất nhục.

- Ngươi dám nhục ta như thế sao?

Vũ Thần gầm thét lên.

- Hôm nay cứ làm nhục ngươi vậy.

Kim thân nói xong liền điều động toàn bộ pháp lực tiến hành trấn áp. Vũ Thần bị kim thân giẫm lên chỉ có thể bất đắc dĩ chống lại.

Một hô hấp đi qua!

Hai hô hấp đi qua!

Ba hô hấp đi qua!

Sau mười lần hô hấp đi qua, nhục thân của Vũ Thần không thể nào tiếp thục tiếp nhận cỗ uy áp này mà bắt đầu vỡ vụn. Mà ngay trong nháy mắt này Vũ Thần dứt khoát dẫn động năng lượng trong máu thịt.

Tự bạo!

Sắc mặt Diệp Hạo không khỏi thay đổi. Tự bạo sẽ tiêu hao bổn nguyên đấy. Phải biết đến cái cảnh giới Thần Hoàng này, bản nguyên tiêu hao một chút là sẽ thiếu đi một chút. Không phải dễ dàng mà có thể bổ sung được. A Ngưu là một cây gân, nhưng Vũ Thần không phải?

Bởi vậy có thể tưởng tượng được Vũ Thần ác độc đến đâu.

Rất nhanh thân thể Vũ Thần đang dần dần gây dựng lại ở xa xa.

- Ngươi là ai?

- Người giết ngươi.

Diệp Hạo nói xong liền lần nữa vọt về phía Vũ Thần. Diệp Hạo không hề nghĩ đến việc moi ra tin tức từ trong miệng Vũ Thần.

Bởi vì điều này không hề thực tế chút nào.

Tu vi của Vũ Thần cũng chỉ thấp hơn hắn một cảnh giới, Diệp Hạo thậm chí còn không chắc là mình có thể giữ Vũ Thần lại, nếu lỡ bại lộ ra quan hệ giữa hắn và Tuyết Trích Tiên sẽ khiến Tuyết Trích Tiên càng lâm vào tình trạng nguy hiểm.

- Giết ta? Ngươi cũng phải có thực lực đó đã.

Vũ Thần nói xong hai tay huy động về phía trước, phía sau của nàng liền xuất hiện một dòng sông dài, dòng sông này tựa hồ như đổ xuống từ cửu thiên, căn bản không thể nhìn thấy bờ.

- Đi.

Vũ Thần nói xong dòng sông kia nhanh chóng nghiền ép về phía Diệp Hạo. Chỉ trong nháy mắt tốc độ của kim thân được tăng lên đến cực hạn. Nhưng dòng sông lại ẩn chứa pháp tắc, Diệp Hạo càng công kích về phía trước, lực cản trở gặp phải lạng càng lớn hơn.

- Phá cho ta.

Kim thân hét lớn một tiếng, luân động lấy nắm đấm oanh ra. Nắm đấm bá đạo trực tiếp đánh vỡ một lỗ hổng to lớn, dòng sông bị đánh tách thành hai nửa, ở nơi đó chỉ còn có mỗi hình bóng của Vũ Thần.

- Cảm tạ ân cứu mạng của các hạ.

Lúc này A Ngưu suy yếu đi tới.

- Ngươi đi chữa thương đi.

Diệp Hạo nhìn A Ngưu nói.

- Ta muốn tìm tiểu Ảnh.

A Ngưu lắc đầu nói.

- Ta giúp ngươi đi tìm.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- Cái gì?

A Ngưu khẽ giật mình nói.

- Vừa rồi ngươi mang theo người của ta đi cùng tiểu Ảnh.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Thanh niên kia là người của ngươi?

- Đúng vậy.

-...

- Tình trạng bây giờ của ngươi không nên tiếp tục chinh chiến, tìm một chỗ chữa thương mới là điều nên làm.

Diệp Hạo nhìn thấy A Ngưu còn đang do dự mới nói tiếp.

- Còn nữa, ngươi nghĩ ta sẽ xúc phạm tới tiểu Ảnh của ngươi?

- Không, không, không, ta không có ý này.

A Ngưu vội vàng nói.

- Ta sẽ đi chữa thương.

Nói đến đây hắn đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.

- Sao ta có thể liên lạc được với ngươi?

- Khi ta tìm thấy tiểu Ảnh sẽ kêu tiểu Ảnh liên hệ với ngươi.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Được, đa tạ.

Không thể không nói Man Ngưu nhất tộc rất đơn thuần, nói đi là đi. Nhưng nếu không phải vì man ngưu đơn thuần, Diệp Hạo chưa chắc sẽ cứu nó. Bởi vì thời điểm Diệp Hạo tham gia vào trận chiến không phải đúng lúc, hắn hẳn nên đợi đến khi A Ngưu hoàn toàn chết đi, lúc đó Vũ Thần đã tiêu hao đến cực điểm, vào thời điểm đó Diệp Hạo xung phong thậm chí có khả năng tận sát.

- Nhưng dù gì cũng không phải là không có thu hoạch.

Kim thân nhìn theo hướng Vũ Thần rời khỏi. Trong lần đại chiến vừa rồi kim thân đã để lại ấn ký truy tung trên người Vũ Thần. Bây giờ hắn còn có thể mơ hồ cảm ứng được ấn ký truy tung nữa.

- Truy.

Kim thân hóa thành một đạo tàn ảnh biến mất ngay tại chỗ.

Lại nói đến Diệp Hạo cùng tiểu Ảnh.

Cách làm của A Ngưu vô cùng chính xác. Đó là đưa tiểu Ảnh vào Táng Hải. Bởi vì bên trong Táng Hải chết rất nhiều cường giả, trong biển không biết có bao nhiêu vong linh, cho dù là cường giả Thần Hoàng cũng không dám tùy ý vận dụng thần niệm. Nhưng A Ngưu lại không nghĩ đến một vấn đề, vậy tiểu Ảnh sinh tồn trong Táng Hải như thế nào.

Ông!

Đúng lúc này tiểu Ảnh nghe được một âm thanh kỳ diệu. Diệp Hạo lại nhìn về phía mặt biển dưới chân, mơ hồ có thể nhìn thấy một bóng người đang không ngừng lặn xuống, thân ảnh này mặc y phục không biết ở thời đại nào, từ trên mặt tái nhợt toát ra thần sắc lạnh lẽo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận