Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1575: Kẻ thắng làm vua

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

-----------------

- Vĩnh Thế Trường Tồn.

Diệp Hạo nhìn thấy tên quyển sách cổ trong tay Lục Ưng, trong lòng dâng lên kinh đào hải lãng.

Bởi vì hắn đã học xong Thượng Quyển.

Nếu lại học được Trung Quyển, chiến lực của hắn có thể lần nữa tăng lên.

Nhưng Diệp Hạo không xác định được trong tay đối phương có phải Trung Quyển hay không?

Nếu Hạ Quyển chỉ có thể lực bất tòng tâm.

- Vĩnh Thế Trường Tồn Chi Thuật.

Lục Ưng nâng sách cổ trong tay nói:

- Đây là một môn Hồn thuật được một cường giả Bán Thần thời Thái Cổ sáng tạo, Công Pháp đẳng cấp đạt đến Thiên Cấp Bát Phẩm, khoảng cách Đại Viên Mãn chỉ còn một bước.

- Vĩnh Thế Trường Tồn Chi Thuật, ta nghe qua.

Long Quang Diệu cười lạnh nói:

- Nhưng ta không cảm thấy trong tay ngươi là Vĩnh Thế Trường Tồn Chi Thuật, bởi vì nếu ngươi có được chân chính Thuật này, ngươi làm sao có thể bị ta đánh trọng thương?

- Bởi vì Vĩnh Thế Trường Tồn Chi Thuật trong tay ta là Trung Quyển.

Lục Ưng không thể làm gì khác hơn nói.

- Trung Quyển?

Long Quang Diệu ha ha cười nói:

- Không có Thượng Quyển, có được Trung Quyển, có ích lợi gì?

Long Quang Diệu lời này nói bậy.

Quả thật không có Thượng Quyển, không thể tu luyện Trung Quyển.

Nhưng không có nghĩa Trung Quyển vô dụng.

Ngươi có thể từ trong đó hấp thu một vài đồ vật hữu ích với bản thân!

- Quyển sách cổ này luận giá trị trên dưới mười ức.

Diệp Hạo khẽ lắc đầu nói:

- Ngươi đuổi ăn mày à?

Lục Ưng nghe Diệp Hạo nói vậy lại lấy ra một vật.

- Thêm cái này thì sao?

Diệp Hạo nhìn vật trong tay Lục Ưng, con ngươi hơi co lại.

Trong tay hắn lẳng lặng nằm một viên kim sắc Chủng Tử.

Diệp Hạo cảm nhận được một cỗ ba động khó có thể tưởng tượng được từ trên kim sắc Chủng Tử này.

- Đây là cái gì?

- Một viên Chủng Tử ta tình cờ có được trong một di tích.

Lục Ưng nhìn Diệp Hạo trầm giọng nói:

- Nói thật ta cũng không biết mai Chủng Tử này đến cùng là cái gì, ta chỉ biết nó cường đại hơn rất nhiều so với những Chủng Tử ta đã thấy trước đây.

Diệp Hạo tu luyện tới giờ, lý giải đối với Đan Đạo có thể đã đạt đến trình độ đăng phong tạo cực.

Nhưng mai kim sắc Chủng Tử này hắn chưa từng thấy bất kỳ miêu tả nào.

- Mai Chủng Tử này, ta muốn.

Diệp Hạo đưa tay về phía Lục Ưng.

- Mai Chủng Tử này ta có thể cho ngươi, nhưng ngươi phải rời khỏi trường tranh đấu này.

- Ngươi không có tư cách cò kè mặc cả với ta.

Trên mặt Lục Ưng lộ vẻ như táo bón.

Diệp Hạo có ý gì?

Hắn cho rằng mình hắn ai?

Dựa vào cái gì nói như thế?

Cho dù hắn Yêu Nghiệt thì sao chứ?

Mình là cường giả Tiên Vương uy tín lâu năm!

- Ngươi biết mình đang nói cái gì không?

Lục Ưng trầm mặt nói.

- Cho thể diện mà không cần.

Diệp Hạo vừa dứt lời, Không Gian trước mặt hắn và Lục Ưng giống một chiếc gương bị đánh nát, tiếp theo Diệp Hạo không them nhìn đại trận hộ thành của Mặc Nhiên Thành, trong khoảnh khắc đã xuất hiện trước mặt Lục Ưng.

Lục Ưng cuồng biến.

Mặc Nhiên Thành là thành trì rất quan trọng của Lục Ma Tộc.

Cho dù Tiên Vương Sơ Kỳ tuỳ tiện cũng không đánh phá được, nhưng Diệp Hạo chiến lực đạt đến Tiên Vương cấp Trung Kỳ, cũng không thể mặc cấm chế trùng điệp như thế chứ.

Không có đạo lý!

Lục Ưng vội vàng điều động pháp lực thể nội đánh tới Diệp Hạo.

Nhưng trong lúc này, thời không đột nhiên ngưng kết.

Một sát na sau, Diệp Hạo đã lấy đi Chủng Tử trong tay hắn;

Hai sát na đi qua, Diệp Hạo lấy luôn Túi Càn Khôn từ trên người hắn.

Ba sát na, Diệp Hạo oanh một quyền trên đầu hắn.

Bốn sát na, đầu Lục Ưng bị oanh nhão nhoẹt, thân thể vô lực rơi xuống dưới.

Bốn sát na dài bao nhiêu?

Cường giả duy nhất có thể nhìn thấy chắc chỉ có Long Quang Diệu.

Trong mắt Tu Sĩ còn lại đã thấy Lục Ưng đẫm máu rơi xuống.

- Tình huống như thế nào?

- Xảy ra chuyện gì?

- Đầu tộc trưởng Lục Ma Tộc sao bị đánh nát rồi?

- Diệp Thiên lúc nào xuất hiện bên trong Mặc Nhiên Thành thế?

- Vừa rồi ta bỏ qua cái gì?

- Tốc độ Diệp Thiên quá nhanh, chúng ta hoàn toàn không bắt giữ được hắn.

- Đây là tranh phong thuộc về Vương Cấp.

Diệp Hạo quét mắt nhìn đám tộc nhân Lục Ma Tộc đang trợn mắt hốc mồm, sau đó tung ra một quyền hung hăng đánh vào đại trận hộ thành của Mặc Nhiên Thành.

Răng rắc!

Trong nháy mắt, cũng không biết có bao nhiêu Tôn Cấp Trận Pháp bị xé nứt.

Nhưng Trận Pháp còn không hoàn toàn vỡ vụn.

Đây là điển hình của việc lượng biến gây nên chất biến.

Lúc Diệp Hạo chuẩn bị lần nữa oanh ra một quyền, Thành chủ Mặc Nhiên Thành đột nhiên tỉnh táo lại.

- Ra tay.

Xoát!

Xoát!

Xoát!

Mấy trăm đạo trường mâu phá không.

Đây là Chủ Cấp Chiến Đấu Khí Giới.

Không Gian trong nháy mắt bị xé nứt.

Nhưng để tướng sĩ Lục Ma Tộc cảm thấy khiếp sợ là trên người Diệp Hạo tràn ngập ra từng đạo kim sắc quang mang.

Ánh sáng màu vàng như nước chảy ra bao phủ Diệp Hạo trong đó.

Vô thượng Kim Thân!

Vạn vật bất xâm!

Mấy trăm Chủ Cấp trường mâu chưa đến gần Diệp Hạo đã bị vô thượng kim quang cưỡng ép chấn nát.

Oanh!

Lúc này, Diệp Hạo đánh ra quyền thứ hai.

Một quyền này qua đi, đại trận hộ thành của Mặc Nhiên Thành răng rắc một tiếng ầm vang vỡ vụn, mà khi đại trận vỡ vụn, mấy trăm Trận Sư cùng nhau phun máu, bởi vì bọn hắn trước đó vẫn đang duy trì Trận Pháp vận chuyển.

Giờ Trận Pháp bị phá, tinh thần bọn hắn cũng bị trọng thương.

- Giết.

Long Quang Diệu cầm Chiến Kiếm trong tay quát ầm lên.

- Giết.

- Giết.

- Giết.

Ba mươi vạn tướng sĩ Trảm Ma Tông như lang như hổ vọt vào Mặc Nhiên Thành.

Tướng sĩ Lục Ma Tộc lúc này hợp thành chiến trận chuẩn bị phản kích, nhưng chạm mặt họ là từng đạo Chủ Cấp Chiến Đấu Khí Giới.

Lít nha lít nhít.

Phô thiên cái địa.

Phòng ngự Lục Ma Tộc tạo thành bị xé nát.

Kết quả có thể tưởng tượng được.

Đồ sát!

Đây là một trường giết chóc!

Thật ra, tướng sĩ Trảm Ma Tông cho dù ba năm nay đã tăng lên rất nhiều cũng chưa chắc có thể làm được nghiêng về một bên.

Nhưng ai nghĩ tới Long Quang Diệu không để ý đến thân phận mà thanh trừ cường giả Lục Ma Tộc đâu.

Mặc Nhiên Thành chỉ có một Tiên Vương.

Là Thành chủ Mặc Nhiên Thành.

Nhưng tu vi vị này chỉ có Tiên Vương nhất Chuyển.

Sau ba chiêu, Long Quang Diệu đã xử lý hắn. Sau đó, thần niệm Long Quang Diệu bao phủ cả Mặc Nhiên Thành, lần lượt từng cao thủ Tiên Tôn bị Long Quang Diệu đánh giết, mà sau khi đánh giết hầu như không còn Tiên Tôn Lục Ma Tộc, hắn lại đánh chủ ý đến Tiên Chủ.

Tiên Vương hiệu suất bao nhanh.

Ngắn ngủi mười mấy hô hấp, Tiên Chủ Lục Ma Tộc đã bị giết sạch.

Làm cho Diệp Hạo không ngờ là Long Quang Diệu lại ra tay tiếp với Kim Tiên Lục Ma Tộc.

- Long Quang Diệu, ngươi cũng quá không để ý mặt mũi rồi?

Nguyên thần Tộc trưởng Lục Ma Tộc rít gào với Long Quang Diệu.

Nguyên thần hắn hiện giờ rất suy yếu.

Bởi vì vừa rồi hắn chạy trốn lại bị tinh thần lực Diệp Hạo tàn nhẫn oanh kích.

Còn nữa, hắn đã bị trọng thương từ trước.

- Kẻ thắng làm vua, đạo lý này ngươi nhớ chứ.

Long Quang Diệu cười lạnh nói:

- Đúng, những lời mà năm đó ngươi và Viên Tam đánh lén đã nói cho ta biết.

Tộc trưởng Lục Ma Tộc há to miệng không biết nên nói gì:

- Chỉ cần ngươi thả ta rời đi, ta có thể cho ngươi một nữa đồ vật bên trong phủ khố Lục Ma Tộc.

Hắn nhìn Diệp Hạo, nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận