Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1220: Cút Ra Đây

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

---------------------

Theo lý thuyết, Trác Tinh Nhi cùng Ngọc Long phải biết chuyện Diệp Hạo đối chọi với Phúc Tinh, nhưng ai bảo hai người suốt ngày trốn đông trốn tây làm gì? Bởi vậy bọn họ không biết chuyện Diệp Hạo là Yêu Nghiệt.

Nếu không, bọn họ sẽ không lộ ra vẻ mặt này.

Người duy nhất cảm thấy bình thường chính là Xuân.

Lúc ở Cửu Trọng Thiên, Diệp Hạo cũng chưa từng sợ qua người nào.

Vô luận Lăng Kiếm Đào Vạn Kiếm tông hay Phong Nhược Cốc Phong Vân tông vẫn phải bại trong tay Diệp Hạo, càng khiến thế nhân rung động hơn là hai yêu nghiệt kia không thể bức hắn xuất ra cực hạn.

Diệp Hạo có cực hạn ở đâu?

Không ai rõ ràng.

Một vị yêu nghiệt Ma tộc đã từng nói qua, Diệp Hạo cực kỳ cường hoành bên trong Yêu Nghiệt.

Xuân cũng không tin Phúc Tinh có thể đánh bại Diệp Hạo.

Theo lý thuyết, yêu nghiệt Nhất Trọng Thiên tuyệt đối không phải đối thủ của Nhị Trọng Thiên, càng không cần phải nói đến đối thủ tại Cửu Trọng Thiên.

Diệp Hạo đã phá vỡ loại quy tắc này, Xuân không tin Phúc Tinh cũng có thể làm được như vậy.

Phúc Tinh giận tím mặt, hung hăng đập một bàn tay về phía Diệp Hạo.

Sắc mặt Xuân đại biến.

Bởi vì Phúc Tinh đập xuống một tát khiến toàn bộ Thiên Địa bị cầm giữ vô tình.

Không thể động đậy.

- Diệp Hạo.

Trác Tinh Nhi hoảng sợ nói.

- Diệp Hạo?

Đại thủ Phúc Tinh không khỏi run lên, nhưng hắn vẫn không cải biến quỹ tích đập xuống.

Diệp Hạo hừ lạnh.

Tu sĩ toàn trường không ngờ pháp tướng đại thủ kinh khủng vô biên nhanh chóng bị xé rách, thậm chí phân thân Phúc Tinh vừa xuất thủ cũng bị trọng thương, miệng ho ra máu.

- Ngươi là Viêm Hoàng tông chủ, Diệp Hạo?

Phúc Tinh lau sạch máu tươi trên khóe miệng, nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi thật không có nhãn lực.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Hàm Hương cùng mấy vị tùy tùng Phúc Tinh nghe vậy thì sắc mặt trở nên nghiêm trọng hơn.

Yêu nghiệt!

Có ai là hạng người đơn giản?

- Diệp Hạo, ngươi có gan thì đọ sức cùng Bản Tôn đi? Khi phụ một cái phân thân thì tính bản lãnh gì?

Phúc Tinh tức giận chỉ Diệp Hạo nói.

- Không cần ngươi nói, ta sẽ dạy Bản Tôn ngươi cách làm người.

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

- Bây giờ, Bản Tôn đang ở Nam thành.

- Ha ha.

- Ngươi có ý gì?

Phân thân Phúc Tinh không biết Diệp Hạo cười ha ha có ý gì, nhưng từ ngữ khí cùng với thần sắc thì có thể suy đoán không có gì tốt lành.

- Trở về thông tri Bản Tôn, ta sẽ đi Nam thành ngay.

Nói xong câu này, Diệp Hạo xuất hiện bên cạnh Trác Tinh Nhi.

- Diệp Hạo, ngươi...ngươi là Yêu Nghiệt?

Từ cuộc đối thoại hai người, Trác Tinh Nhi đã đoán ra được điều gì.

- Phải.

Diệp Hạo gật đầu.

- Trước đó, ngươi là Cự Đầu mà?

- Ta mở mang tiềm năng thể nội, chiến lực nhất cử đề thăng đến Yêu Nghiệt.

- Ngươi có nắm chắc giao thủ cùng Phúc Tinh?

Dù biết Diệp Hạo là Yêu Nghiệt nhưng Trác Tinh Nhi vẫn rất lo lắng.

- Rất tùy ý.

Diệp Hạo nhún vai.

Trác Tinh Nhi ngạc nhiên không thôi.

Lúc này, Xuân mở miệng cười

- Tinh Nhi, nếu ngươi biết Diệp Hạo có chiến tích kinh người ở Cửu Trọng Thiên, ngươi sẽ không cần lo lắng.

- Cửu Trọng Thiên?

Trác Tinh Nhi giật mình.

- Đúng vậy, những năm này, Diệp Hạo một mực ở Cửu Trọng Thiên.

- Cửu Trọng Thiên thế nào?

- Cửu Trọng Thiên có văn minh tu hành vượt qua xa Tiên vực, song phương không cùng cấp bậc.

- Ngươi có thể mang ta đi Cửu Trọng Thiên không?

- Hiện tại, Cửu Trọng Thiên đang suy sụp, ngươi đến đó làm gì?

Nghe Diệp Hạo cùng Trác Tinh Nhi nói chuyện phiếm, Ngọc Long không khỏi phiền muộn biết bao nhiêu.

Sao không ai quan tâm đến ta vậy?

May vào lúc này, Diệp Hạo chú ý tới tình huống Ngọc Long.

- Ngươi...ngươi thi triển cấm thuật?

Diệp Hạo có thần niệm cường đại biết bao, xem một cái đã nhìn thấu tình huống của hắn.

- Phải.

Ngọc Long gật đầu.

Diệp Hạo đưa tay kết một cái đan ấn đập vào người Ngọc Long.

Hắn kinh ngạc phát hiện năng lượng rộng lớn do bản thân ngưng tụ lại hóa thành lực lượng thọ nguyên một lần nữa.

Mấy hơi thở sau, cỗ năng lượng kia tiêu hao hầu như không còn, nhưng Ngọc Long lại trở nên suy yếu.

Hắn trở về trạng thái trọng thương trước đó.

- Diệp Hạo.

Trác Tinh Nhi vội nói.

Diệp Hạo xuất một cái đan ấn nữa, đan ấn hóa thành từng đạo ba động, dần dần củng cố sinh mệnh chi hỏa của hắn. Giây lát sau, Diệp Hạo đưa cho Ngọc Long một viên Tiên Đan nói

- Ăn viên Liệu Thương Đan này vào, nửa ngày sau có thể khỏi hẳn.

- Nữa ngày có thể khỏi hẳn?

Ngọc Long không khỏi mở to hai mắt nhìn.

Làm sao có thể?

Ngọc Long rõ ràng thương thế bản thân nghiêm trọng bao nhiêu?

Thương thế nghiêm trọng như vậy không tốn một năm nửa năm thì không có khả năng khỏi.

Lúc này, Ngọc Long nghe được một tiếng kinh hô, chỉ thấy Trác Tinh Nhi lấy Tiên Đan từ trong tay hắn, cẩn thận nhìn Đan Vân trên đó.

- Cao giai Tôn cấp tuyệt phẩm Đan.

Nghe được Trác Tinh Nhi nói, Ngọc Long cảm thấy kinh sợ.

Tôn cấp tuyệt phẩm Đan chưa từng xuất hiện trên thị trường.

Trác Tinh Nhi có trình độ Đan Đạo kinh diễm, nàng đã đặt chân đến Tôn cấp nhưng chỉ có thể luyện chế nhất phẩm, nhị phẩm Đan, còn cực phẩm thì không luyện chế ra, càng không cần phải nói tới Tôn cấp tuyệt phẩm trong truyền thuyết.

- Diệp Hạo, ngươi lấy được từ nơi nào?

Trác Tinh Nhi nhìn một hồi rồi ngó về phía Diệp Hạo nói.

- Ta luyện.

Diệp Hạo cười nói.

- Không có khả năng.

Trác Tinh Nhi nói ngay.

Nàng không luyện chế ra cao giai Tôn cấp tuyệt phẩm Đan, nhưng điều này không có nghĩa nàng không nhận ra phẩm cấp viên Tiên Đan này.

Diệp Hạo sao có thể luyện chế ra loại Tiên Đan này chứ?

- Tinh Nhi, ngươi có lẽ không biết Diệp Hạo là thập nhị phẩm Tôn cấp Đan Sư.

Lúc này, Xuân nói ra.

- Thập nhị phẩm Tôn cấp Đan Sư?

Trác Tinh Nhi nghe được những chữ này thì choáng váng cả người, nàng chợt bất đắc dĩ nhìn Xuân nói

- Các chủ, ngươi đừng đùa ta được không?

Trác Tinh Nhi nhanh chóng nghiêm mặt hẳn ra.

Bởi vì nàng không nhìn thấy một chút ý cười trên mặt Xuân.

Điều này nói rõ cái gì?

Nói rõ Xuân nghiêm túc nói chuyện với mình.

- Ngươi thực sự là thập nhị phẩm Tôn cấp Đan Sư?

Trác Tinh Nhi nhìn chằm chằm Diệp Hạo hỏi.

Nàng muốn biết một đáp án xác thực.

Diệp Hạo gật đầu.

Trác Tinh Nhi không khỏi chậm lại nửa nhịp tim.

- Ta muốn biết những năm này, ngươi đã trải qua chuyện gì? Tại sao ngươi có thể tiêu thăng tu vi Đan Đạo đến cấp độ này?

Trác Tinh Nhi thật sự muốn biết chuyện này.

- Ta cảm thấy việc cấp bách là giúp ngươi chữa thương, sau đó đi Nam thành tìm Phúc Tinh tính sổ.

- Vậy sau khi chiến xong, ngươi nhất định phải nói cho ta biết đó.

- Nói sau đi.

Quan hệ giữa Diệp Hạo cùng Trác Tinh Nhi vẫn cách một tầng, hắn không có khả năng chuyện gì cũng nói cho nàng biết.

Nam thành!

Có lẽ rất nhiều thế lực không thích Phúc Tinh, bởi vì hắn chinh chiến đánh rất nhiều nơi trở nên tàn phế, nhưng bách tính phổ thông Nam thành rất thích hắn.

Sau khi chiếm cứ Nam thành, Phúc Tinh đã ban bố mười tám lệnh cấm.

Mười tám lệnh cấm khiến mọi người không dám làm xằng làm bậy tại đây.

Một ngày này, một đạo thân ảnh ngông cuồng xuất hiện phía trên Nam thành, cuồng ngạo quát lớn.

- Phúc Tinh, cút ra đây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận