Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1883: Khoản Tiền Lớn Trong Túi Càn Khôn

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Sau khi Tôn Thắng Nhân rời đi, Lôi Hồng Huyễn lập tức tuyên bố chiêu sinh.

Điều này khiến Diệp Hạo ý thức được Lôi Hồng Huyễn rất kiêng kị Tôn Thắng Nhân.

Đám người Hồng Vận biết được tin này nhanh chóng hào hứng đi đến trụ sở Thánh Đức Thư Viện.

Sau khi đến đây thì mọi người mới phát hiện người xếp hàng nơi này cũng đã một hàng dài như đầu trường long.

- Phụ thân, người nói lần này con có thể đi vào không?

A Thải có chút thấp thỏm hỏi.

- Có thể, con là Nhị Phẩm Thiên Tài.

Hồng Vận khích lệ.

- Người nào nói cho ngươi biết Nhị Phẩm Thiên Tài thì có thể đi vào?

Lúc này, một bạch y nam tử xếp phía trước A Thải nhàn nhạt lên tiếng.

- Có ý gì?

A Thải kinh nghi nhìn nam tử.

- Nhị Phẩm Thiên Tài chỉ có xác suất rất lớn tiến vào Thánh Đức Thư Viện, nhưng với điều kiện có thế lực gia tộc nhất định trong thành.

Bạch y nam tử nói đến đây thì đánh giá A Thải từ trên xuống dưới một lượt.

- Về phần các ngươi những hương dã từ nông thôn đi ra, muốn đi vào thì phải xuất ra đại lượng tiền tài.

- Làm sao có thể?

A Thải trợn mắt há hốc mồm.

- Thiên tài Phiêu Miểu Đại Lục hiện tại xếp tầng tầng lớp lớp, vẻn vẹn trong thành đã không biết có bao nhiêu, ngươi cảm thấy Thánh Đức Thư Viện còn cân nhắc các ngươi sao?

Bạch y nam tử hơi lắc đầu.

Sắc mặt A Thải tức khắc trở nên khẩn trương.

- Đừng quá lo lắng.

A Nhã nắm chặt tay con gái, an ủi.

A Nhã nói thì nói như vậy, nhưng trong lòng vẫn có chút bất an.

- Kỳ thật ngươi muốn vào cũng không phải không thể.

Lúc này bạch y nam tử thấp giọng nói.

- Ngươi có cách?

Hồng Vận tức khắc ý thức được cái gì.

- Ta vừa vặn nhận biết người phụ trách trúng tuyển.

Nghe được bạch y nam tử nói vậy, Hồng Vận vội vàng đưa tới 1 cái Túi Càn Khôn nói.

- Vậy phiền toái công tử.

Thần Niệm bạch y nam tử quét một cái, cau mày nói.

- Ngươi đang đi từ thiện sao?

Hồng Vận cắn răng đổi một Túi Càn Khôn khác.

Bạch y nam tử nhìn 600 vạn Trung Phẩm Tiên Thạch trong Túi Càn Khôn có chút im lặng.

- Ngươi nghèo như thế sao?

- Trên người của ta thật không có bao nhiêu nữa.

Hồng Vận cười khổ đáp.

- Ta thấy nếu ngươi không chuẩn bị cỡ 10 ức 8 ức thì không có cửa đâu.

Bạch y nam tử nhìn Hồng Vận, nghiêm túc nói ra.

- Nhiều như vậy?

Nghe thế, mọi người không khỏi kinh hãi.

Trên người Hồng Vận còn có hơn 1000 vạn.

Nhưng nếu so với 10 ức 8 ức cứ như muối bỏ biển.

- Ngươi nhìn xem trên người các ngươi có cái gì đáng tiền?

Bạch y nam tử hướng dẫn từng bước.

- Ta có thể nhờ quan hệ giúp các ngươi nhưng không có thì không xong đâu.

A Nhã lấy cây trâm trên đầu xuống.

- Cây trâm này ngươi nhìn thế nào?

- Chắc cũng có giá 3000 ~ 5000 vạn.

Bạch y nam tử nhìn thoáng qua, nói.

- Cây trâm này chỉ hơn 3 ức hả.

Nghe vậy A Nhã nhíu mày nhìn bạch y nam tử.

- Ta làm sao biết ngươi có gat ta không?

Tâm thần bạch y nam tử run rẩy rồi lại cẩn thận nhìn cây trâm lại một lần

- Ta quả thật nhìn lầm, nguyên lai là Bác Cổ Hiên.

Nói đến đây, thần sắc bạch y nam tử ngưng trọng nói.

- Nếu ngươi là người thượng tầng thì phải biết quy củ bên trong, cái giá 10 ức này cao không?

- Sao?

A Nhã trầm mặc một lúc, ứng tiếng.

- Chúng ta thật không có bao nhiêu tiền.

- Vậy ta chỉ có thể thử một lần? Nhưng nếu không thành công, đến lúc đó cũng đừng trách ta.

Bạch y nam tử nhìn A Nhã, trầm giọng nói.

- Cái này.

Trong mắt Hồng Vận hiện vẻ giãy dụa.

- Cha, con có tiền.

A Thải lúc này nói.

- Con làm sao có nhiều tiền đến vậy?

Hồng Vận lắc đầu.

- Cha, Diệp Công Tử đưa con ấy.

A Thải nói rồi lấy ra 1 cái Túi Càn Khôn.

- Bất quá bên trên Túi Càn Khôn này có cấm chế, Diệp Công Tử nói đợi đến tu vi của con đạt đến một cảnh giới nhất định mới có thể mở ra.

- Cái này do Diệp Công Tử cho con, ta giúp mở ra không tốt đâu.

Hồng Vận trầm giọng nói.

- Cha, đến lúc này còn quan tâm mấy cái này làm gì?

A Thải vội nói.

Hồng Vận suy nghĩ một lúc rồi nhẹ gật đầu.

Thần niệm hắn rơi vào phía trên Túi Càn Khôn thì cảm thấy 1 đạo Cấm Chế, nhưng đạo cấm chế này không thể ngăn cản Tiên Vương như Hồng Vận.

Thần niệm Hồng Vận dễ dàng xóa đi nó.

Mà khi Hồng Vận nhìn thấy Tiên Thạch trong Túi Càn Khôn, cả người đều bị choáng váng.

- Làm sao có thể?

- Cha, thế nào?

A Thải tò mò hỏi.

- Con tự mà nhìn xem đi.

Hồng Vận nói câu nói này, toàn thân vẫn còn run rẩy.

40 ức.

Hắn thật không nghĩ đến Diệp Hạo tiện tay đã cho A Thải 40 ức.

A Thải quét một cái cũng bị hù dọa.

Nàng đời này chưa thấy qua nhiều tiền như vậy.

- 40 ức?

Khi Hồng Vận xóa đi cấm chế, bạch y nam tử cũng có thể thấy núi Tinh Thạch bên trong.

- Nhiều như vậy?

A Nhã khẽ giật mình.

- Cho ta 20 ức, ta cam đoan có thể đưa hết bọn họ đến Thánh Đức Thư Viện!

Bạch y nam tử tham lam nhìn thoáng qua sau đó vội nói.

- Danh ngạch Thánh Đức Thư Viện cũng đến phiên ngươi quyết định sao?

Bạch y nam tử vừa dứt lời, một đạo thanh âm bình thản vang lên trong tai hắn.

- Diệp Công Tử.

A Thải nhìn thấy Diệp Hạo, sắc mặt cũng bị dọa trắng bệch.

- 40 ức này ta cho ngươi tiền tiêu vặt, ngươi lấy ra xài làm gì?

Diệp Hạo trừng A Thải một cái.

- Tiền tiêu vặt?

A Thải giật mình.

Tiên Thạch nhiều như vậy chỉ để tiêu vặt?

- Có phải hay không cảm thấy rất nhiều?

Diệp Hạo nhìn thấy thần sắc khẩn trương A Thải, ngữ khí hơi chậm nói.

- Rất nhiều.

- Vậy ngươi biết bộ quần áo trên người ngươi bao nhiêu tiền không?

Diệp Hạo chỉ quần áo A Thải đang mặc nói.

Hôm nay A Thải vừa mua quần áo.

A Hổ, A Báo cùng Hồng Vận cũng đã mua trước đó.

- Cái này làm từ Lưu Vân Ti.

Diệp Hạo mới vừa nói đến đây A Nhã đã hoảng sợ thốt.

- Lưu Vân Ti một cây có giá muốn 7 ~ 8 vạn a.

Nghe được A Nhã nói thế, con ngươi A Thải không khỏi co rụt lại.

- Chẳng phải bộ đồ này của ta đến cả ức?

- Nói đúng ra là 3 ức 5000 vạn.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

A Thải có một loại cảm giác mê muội.

- Ta có chút choáng.

A Thải ôm đầu nói.

A Hổ đột nhiên nghĩ đến cái gì.

- Của ta cũng vậy sao?

- Bộ đồ ba người các ngươi có giá hơn 10 ức, giờ biết lí do vì sao vị kia nhìn các ngươi lại bị dọa mất mật đến vậy chưa?

Diệp Hạo cười nói.

- Một bộ quần áo hơn 3 ức?

A Hổ có một loại cảm giác mộng ảo.

Bạch y nam tử nhìn thấy Diệp Hạo chậm rãi mà nói tức khắc ý thức được thân phận Diệp Hạo không giống bình thường.

- Ngươi là ai?

- Ta là ai, ngươi còn không có tư cách biết.

Diệp Hạo nói rồi vươn tay về phía bạch y nam tử.

- Lấy ra.

- Cái gì?

- Tiên Thạch.

Ánh mắt bạch y nam tử ngưng trọng nhìn Diệp Hạo.

- Đại ca ta là học sinh Thánh Đức Thư Viện.

- Là ai?

- Nhiệm Văn.

Diệp Hạo nhìn về phía nơi xa nói.

- Sở Di, ngươi viết Nhiệm Văn là tên nào không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận