Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2813: Toàn Bộ Chém Giết

- Ngươi biết bi vây kín có nghĩa là gì không?

Đan Linh nhìn Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Ta biết.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

- Vậy vì sao ngươi còn không lui lại?

- Đây là chuyện của ta.

Diệp Hạo lãnh đạm nói.

Đan Linh nhìn Diệp Hạo thật sâu rồi nói.

- Các đệ tử của Dược Hương các cũng không lui lại sao?

Đan Linh vừa nói đến đây, Diệu Ngọc đã mở miệng tiếp lời.

- Quyết định của công tử chính là quyết định của chúng ta.

Đan Linh trầm ngâm một hồi rồi nhìn về phía ba chiếc chiến hạm kia nói.

- Các ngươi trở về đi.

- Tiểu thư, không thể.

- Thiếu tộc trưởng, ngươi ở lại nơi này quá nguy hiểm.

Đan Linh cắt đứt lời của mọi người nói.

- Ý ta đã quyết.

- Không cần, Đan Linh tiểu thư, Dược Hương các chúng ta không chào đón ngươi.

Khiến Đan Linh khôn ngờ rằng Diệu Ngọc lại nói ra câu đó.

Đan Linh nhìn về phía Diệu Ngọc, ánh mắt tràn ngập dò xét.

- Nếu ta cứ ở nơi này thì sao?

- Vậy ta cũng chỉ có thể tiễn khách.

Đối mặt với lời nói tràn đầy mạnh mẽ của Diệu Ngọc, ánh mắt của Đan Linh tràn ngập nghi ngờ.

- Các ngươi đang giấu giếm thứ gì?

Thật lâu sau Đan Linh chậm rãi nói.

- Ta không biết ngươi đang nói cái gì?

Diệu Ngọc vừa cười vừa nói.

Đan Linh nhìn thoáng qua Diệu Ngọc, ngay sau đó lại nhìn về phía Diệp Hạo.

- Ngươi đang làm cái gì?

Diệp Hạo trầm mặc không nói.

- Vì sao ta lại cảm thấy ngươi rất chán ghét ta?

Đan Linh cắn môi nói.

- Ngươi nghĩ nhiều rồi.

Diệp Hạo cười lớn nói.

- Cho tới bây giờ hình như ta không hề để ý đến ngươi.

Đan Linh cảm giác tự lấy đá đập chân mình.

Mẹ nó, ngươi trả lời cũng như không.

- Ta nhớ kỹ ngươi rồi đấy.

Đan Linh hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Hạo một cái rồi quay người nhảy lên chiến hạm.

Khi chiến hạm chuẩn bị khởi động rời khỏi, Đan Linh nhìn về phía Diệp Hạo.

- Rất nhanh ngươi sẽ đối mặt với đại quân huyết thi phô thiên cái địa.

Diệp Hạo cười không nói.

Đợi đến khi ba chiếc chiến hạm Hoàng cấp rời khỏi, Diệp Hạo liền gọi trung niên đang núp trong bóng tối kia ra.

- Bây giờ ngươi hãy thiết lập cấm chế ở ngoại vi.

- Tuân mệnh.

Trung niên kia nói xong liền rời đi.

Đợi đến khi trung niên kia rời bày ra không gian cấm chế ở bên ngoài Dược Hương các, Dan Linh ở ngoài ngàn dặm dậm chân nói.

- Tên chết tiệt đó.

Đan Linh rất muốn biết Diệp Hạo đang làm cái quái gì. Bởi vậy trên thực tế chiến hạm cũng không rời đi quá xa.

Nhưng ai có thể ngờ môt cao thủ Nửa Bước Cấm Kỵ lại bày không gian cấm chế chứ?

Như vậy làm sao có thể nhìn được đây?

Lần này đi đến cùng nàng cũng có cường giả Nửa Bước Cấm Kỵ, nhưng vị này cũng không thế bí mật lặng yên không một tiếng đôgnj xem thấy không gian cấm chế được.

Khi Đan Linh đang xoắn xuýt, cường giả Nửa Bước Cấm Kỵ bên cạnh nàng mở miệng nói.

- Tiểu thư, chúng ta cần phải đi rồi.

Đan Linh do dự một hồi vẫn gật đầu đồng ý.

- Về tông.

Ba chiếc chiến hạm của Đan Linh rời khỏi chưa tới nửa khắc đồng hồ, đại quân huyết thi phô thiên cái địa đã đánh tới hướng Dược Hương các.

Mà ở phía sau lưng những huyết thi kia cũng có vài thân ảnh trên người tràn ngập huyết khí.

Để ý thấy được một màn này, cường giả Nhân tộc cũng phải kinh hô.

- Huyết thi phái ra năm Nửa Bước Cấm Kỵ.

- Là muốn triệt để tiêu diệt Dược Hương các sao?

- Không biết cái vị bên trong Dược Hương các có thể trụ vững được không/

- Không chịu nổi cũng phải chịu.

Không phải Nhân tộc không muốn qua đó cứu viện, mà bây giờ căn bản là muốn cũng không được.

Toàn bộ phòng tuyến đều đã sụp đổ.

Ngay cả nhà mình cũng không thể giữ được.

Nào còn có hơi mà đi tiếp viện Dược Hương các chứ?

Dược Hương các!

Diệp Hạo đứng giữa không trung lẳng lặng nhìn đám huyết thi phô thiên cái địa kia.

Biểu cảm của hắn không một chút thay đổi.

Tựa hồ đã sớm dự liệu ra.

- Diệp công tử.

Lý Mễ xuất hiện ở bên người Diệp Hạo bất an gọi.

Diệp Hạo nhìn Lý mễ một cái nói.

- Yên tâm, sẽ không có vấn đề gì.

Dù Diệp Hạo nói thế, nhưng Lý Mễ vẫn lo lắng.

Hôm nay có tận năm cường gỉa Nửa Bước Cấm Kỵ đến, mà cao thủ Hoàng cấp cũng đạt đến gần một trăm tên.

Dược Hương các lấy gì để ngăn cản đây?

Người ta xung phong một cái, Dược Hương cái lập tức xong đời.

Không qua bao lâu, trăm vạn huyết thi đã vọt vào không gian cấm chế do trung niên kia bố trí.

Không gian cấm chế lập tức bị bể nát, tiếp đó hoá thành từng mảnh vỡ không gian.

Huyết thi thay nhau ngã xuống.

Sau khi ngã xuống cũng không có một ai đứng lên.

Bình thường mà. Nói huyết thi không chết dễ dàng được, nhưng ngươi cũng phải xem là ai ra tay.

Lúc này, năm cường giả toạ trấn phía sau không nhìn nổi, bọn họ đồng loạt ra tay đánh vỡ toàn bộ những mảnh vỡ không gian kia.

- Hôm nay ngươi nhất định phải chết.

Một huyết thi nhìn trung niên phía xa lạnh lùng nói.

- Vậy các ngươi cũng phải có bản lãnh này đã.

Trung niêm cường thế đáp trả.

Năm cường giả Nửa Bước Cấm Kỵ thì đã thế nào?

Phải biết trong hàng ngũ Nửa Bước Cấm Kỵ, hắn thuộc hàng đứng đầu.

- Mọi người cùng nhau liên thủ giết hắn.

Năm huyết thi Nửa Bước Cấm Kỵ liếc nhau một cái rồi nhào tới trung niên kia.

Mà mới nửa đường, trong lòng bọn họ đột nhiên hiện lên hơi thở lạnh lẽo, cảm giác này phảng phất như bị một sự tồn tại vô địch nhìn chằm chằm vào.

- Không tốt.

- Mau lùi lại.

- Có mai phục.

- Dược Hương các có cường giả Cấm Kỵ toạ trấn.

Cả năm cường giả Nửa Bước Cấm Kỵ này đều lựa chọn lập tức thoát đi.

Nhưng đúng lúc này một đôi tay vàng óng xé rách không gian đập tới bọn họ.

Đôi bàn tay đó ẩn chưa vô tận trận pháp, lập tức cắt đứt không gian bốn phía bọn họ, cùng lúc đó trận pháp hoá thành từng tấm lụa xuyên qua thân thẻ của năm người bọn hắn.

Bọn họ giống như xâu hồ lô, bị xuyên thành một đường.

- Ai?

Từ sâu trong thương khung vang lên mọt tiếng sấm.

Thanh âm này, khí thế hùng hồn.

Trùng trùng điệp điệp, uy áp mà đến.

Toàn bộ Dược Hương các đều có một loại cảm giác sét đánh khắp người.

Cường giả Cấm Kỵ.

Giờ khắc này trong lòng của bọn hắn đều phát ra một thanh âm.

Đúng vậy.

Chỉ có cường giả Cấm Kỵ mới có thể vượt qua vô tận không gian mà vẫn có thể tạo nên uy thế mạnh mẽ như vậy.

- Hoặc là chiến, hoặc là cút.

Giọng nói lạnh lùng từ bên trong cấm địa Dược Hương các truyền ra.

Thanh âm cực kỳ bình tĩnh.

Nhưng khi nó vang lên, lập tức quét sạch toàn bộ uy áp ở trên khung Dược Hương các.

- Hãy chờ đó.

Huyết thi Cấm Kỵ kia quẳng xuống một câu rồi không nói gì nữa.

Quyến chiến?

Bây giờ còn chưa phải là lúc thích hợp.

Dù hiện giờ huyết thi đã chiếm được một phần ba cương vực của Đan vực.

Nhưng không có nghĩa là quần thể huyết thi có thể đánh bại được tu sĩ Đan vực.

Việc cấp bách hiện giờ là từ từ mưu tính.

Đây mới là điều đúng đắn.

- Giết hết toàn bộ huyết thi tấn công đến đây.

Diệp Hạo lạnh lùng hạ lệnh.

Diệp Hạo vừa nói xong, kim thân liền vận dụng lực lượng thiên địa chém giết sạch sẽ mấy ngàn vạn huýet thi.

Không sai.

Người xuất thủ chính là kim thân của Diệp Hạo.

Nói đúng hơn là bóng hình phân thân của kim thân.

Nhưng bởi vì không muốn bị bại lộ nên Diệp Hạo chỉ để phân thân sử dụng chiến lược Cấm Kỵ cấp.

Huyết thi muốn từ từ mưu tính, Diệp Hạo cần phải trfi hoãn quá trình tiến hành.

- Bố trí cấm chế.

Lúc này Diệp Hạo nhìn phân thân nói.

Mà lúc phân thân đang bố trí cấm chế, trong lòng Diệp Hạo cũng trở nên kích động.

Bởi vì đợi chút nữa thôi sẽ khởi động Đại trận Cửu U Nghịch Chuyển Sinh Tử.

Bạn cần đăng nhập để bình luận