Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2559: Đầy Bồn Đầy Bát

Giá trị của Lưu thú cao không?

Giá trị của Lưu thú rất cao. Nếu như bình thường sẽ không có ai lại lấy ra loại tài nguyên như vậy để đi bán.

Bởi vì đây cũng là trá hình giúp đỡ đối thủ.

- Trong tay của ta có một gốc dược liệu Vương cấp trung giai, không biết có thể đổi với ngươi hay không?

Nữ hài trong trẻo đáng yêu kia suy nghĩ một chút nói.

Diệp Hạo cười lắc đầu.

- Giá trị của một đầu lưu thú chí ít cũng bằng ba gốc dược liệu Vương cấp trung giai.

Lúc này Vô Thượng đi tới vừa cười vừa nói.

- Lạc Lạc, ít ngày nữa phòng đấu giá Thông Thiên của chúng ta sẽ đấu giá Lưu thú, đến lúc đó ngươi có thể đi tới phòng đấu giá của chúng ta để cạnh tranh.

- Chờ đến lúc đấu giá chẳng phải giá của nó sẽ ở trên trời sao.

Nghe vậy thiếu nữ kia cau mũi khịt một cái nói.

- Thế này đi, trong tay của ta còn có một khối thần từ Vương cấp trung giai, hai khối vật liệu khí đạo vương cấp sơ kỳ, ngươi thấy có được không?

- Không đủ.

Diệp Hạo vẫn lắc đầu.

- Trên người của ta chỉ có những thứ này là tài liệu Vương cấp thôi.

Nữ hài được gọi là Lạc Lạc đáng thương lôi kéo cánh tay Diệp Hạo.

- Ngươi có thể bán cho ta được không?

Nghe vậy Diệp Hạo không khỏi nở nụ cười.

- Được, bán cho ngươi là được chứ gì?

- Tạ Diệp tông chủ.

Lạc Lạc cười hì hì nhận lấy trái tim của một đầu Lưu thú.

Diệp Hạo lập tức để ý đến bốn phía có một vài ánh mắt mịt mờ rơi vào trên người nàng.

- Ta vẫn khuyên ngươi nên sử dụng ngay bây giờ.

Diệp Hạo thấp giọng nói.

- Nếu không ngươi chưa hẳn có thể sống sót mang nó ra ngoài.

Ánh mắt Lạc Lạc lập tức biến đổi.

- Ta nghe Diệp tông chủ.

Lạc Lạc nói xong một ngụm liền nuôt trái tim của Lưu thú xuống. Khi Lạc Lạc đang khoang chân tu hành, lần lượt những bóng người cũng đi tới bên người Diệp Hạo.

- Diệp tông chủ, ta cũng muốn mua một trái tim của Lưu thú.

- Diệp tông chủ, không biết ngươi có thể bỏ ra một trái tim Lưu thú mà ngươi ưa thích được không?

- Diệp tông chủ, trong tay của ta có ba loại vật liệu trận đạo Vương cấp trung giai.

Diệp Hạo nhìn tu sĩ bốn phía mồm năm miệng mười muốn mua trái tim Lưu thú đành phải nói.

- Ta chỉ bán cho những thiếu niên chí tôn chưa có trái tim của Lưu thú thôi, về phần những người đã có thì cũng đừng nghĩ nữa.

Những thiếu niên tới tham gia đại khái cũng hơn ban trăm người, trong quá trình tranh đoạt cũng đã chết mất mấy chục người, số lượng có được trái tim Lưu thúc cũng chỉ gần một trăm người, bởi vậy Diệp Hạo chỉ cần lấy ra hơn một trăm trái tim Lưu thú là đủ.

Đối với hơn một trăm thiếu niên chí tôn này Diệp Hạo cũng không ngại mặc cả. Cũng may mọi người hai bên đều có chút quen biết. Dù trong tay một vài thiếu niên chí tôn không có tài liệu Vương cấp, nhưng mượn vẫn có thể mượn được. Đối với những thiếu niên chí tôn không thể mượn được tài liệu Vương cấp cũng sẽ lấy ra tài nguyên Hợp Thần cấp lấy được từ Hỗn Độn thế giới này, nhưng số lượng tài nguyên Hợp Thần cấp cũng không phải là một con số nhỏ. Rất nhanh Diệp Hạo đã kiếm lời được đầy bồn đầy bát.

- Vì lý do an toàn, ta khuyên mọi người nên sử dụng ngay tại đây, ta sẽ giúp các ngươi hộ pháp.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

Những thiếu niên chí tôn kia cũng biết giá trị của trái tim Lưu thú, bởi vậy cũng lập tức ăn vào yên lặng tiến hành tu hành.

- Diệp huynh, nếu ngươi giao những trái tim Lưu thú ấy cho ta, vậy chúng ta có thể giúp ngươi tốt đa hóa lợi nhuận rồi.

Vô Thượng khẽ thở dài.

Hắn cảm thấy Diệp Hạo đã làm chuyện lỗ vốn rồi.

- Một chuyến đi đến Hỗn Độn thế giới của những thiếu niên chí tôn này cũng không phải là dễ dàng.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Lần này Diệp huynh chiếm được rất nhiều trái tim Lưu thú, không biết Diệp huynh có tính bán ra một chút hay không?

Diệp Hạo hơi chút trầm ngâm rồi đưa cho Vô Thượng một túi càn khôn.

- Trong túi càn khôn có một trăm trái tim Lưu thú.

- Diệp huynh thật đúng là tín nhiệm ta à.

Vô Thượng khẽ giật mình nói.

Diệp Hạo cứ như vậy đưa cho hắn. Vậy hắn không lo Vô Thượng tham ô sao?

- Vô huynh không phải là người như thế.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

Thật ra đa phần là vì Diệp Hạo cũng không quan tâm một trăm trái tim Lưu thú này. Phải biết lần này Diệp Hạo lấy được hơn một ngàn trái tim Lưu thú, mà ba phân thân của hắn cũng lấy được ngàn trái tim Lưu thú, bởi vậy cần gì phải để ý tới một trăm trái tim Lưu thú này chứ?

- Chỗ sâu thương khung rốt cuộc là có cái gì vậy?

Vô Thượng nói đã đưa tới sự chú ý của toàn trường.

- Ngươi lên đi sẽ biết.

Diệp Hạo trừng mắt nhìn nói.

Vô Thượng cũng không hỏi thăm nữa. Diệp Hạo rõ ràng không muốn trả lời. Bản thân nếu hỏi nữa cũng có chút không biết thời thế.

Đợi đến khi thiếu niên chí tôn trong sân lần lượt têu hóa xong trái tim Lưu thú Diệp Hạo cũng cáo từ. Những thiếu niên chí tôn kia ngỏ ý cảm ơn Diệp Hạo rồi cũng tốp năm tốp ba rời khỏi. Phải biết bốn phía còn có mấy ngàn hung thú a.

Ai cũng không muốn bị những hung thú này bao vây. Trên đường về Thái Sử Vĩnh Huy hào hứng hỏi.

- Diệp Hạo, những pháp bảo kia đều là ngươi luyện chế sao?

- Đúng vậy.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Những pháp bảo kia thực sự quá mạnh mẽ.

Thái Sử Vĩnh Huy thật tâm nói.

- Ta cảm thấy ta căn bản không thể tiếp nổi.

- Diệp Hạo, theo lý thuyết ngươi đến cảnh giới này, lực chiến đấu của ngươi đáng lẽ cũng đột phá Vương cảnh chứ?

Bạch Tiểu Bạch đột nhiên nghĩ ra.

- Lực chiến đấu của ta đúng thật đã đột phá đến Vương cảnh, nhưng ở trong thế giới này cũng không dám sử dụng.

Diệp Hạo nhìn Bạch Tiểu Bạch nói khẽ.

- Ta đoán chừng khi ta đến Hợp Thần cảnh tầng thứ mười hai thì sức chiến đấu mới có thể đột phá đến Vương cảnh.

Thái Sử Vĩnh Huy suy nghĩ một chút nói.

- Ngươi cho rằng sức chiến đấu của Diệp Hạo ở Hợp Thần cảnh tầng thứ mười một mới đột phá sao?

Vương Túy Mặc cười khanh khách nói.

- Cái gì?

Thái Sử Vĩnh Huy không khỏi trừng lớn hai mắt.

- Tu vi của ta khi đặt chân đến Hợp Thần cảnh tầng thứ mười sức chiến đấu cũng đã đột phá đến Vương cảnh rồi.

Diệp Hạo cười gật đầu một cái nói.

- Chỉ là do khi ta đột phá đến Hợp Thần cảnh tầng thứ mười một ta tiến một bước sẽ đánh phá Hợp Thần cảnh cực hạn.

- Bây giờ Diệp Hạo đều vẫn luôn đánh vỡ cực hạn.

Vương Túy Mặc nói xong lại liếc Thái Sử Vĩnh Huy một cái nói.

- Cho nên ngươi cũng đừng hở một tí lại đi so sánh cùng Diệp Hạo.

- Diệp Hạo, ngươi có biết ở bên cạnh ngươi rất áp lực hay không?

Thái Sử Vĩnh Huy đưa đám nói.

- Cho ngươi, đi tăng thực lực lên đi.

Diệp Hạo đưa cho Thái Sử Vĩnh Huy một túi càn khôn. Thần niệm Thái Sử Vĩnh Huy quét qua liền phát hiện bên trong túi càn khôn có hơn ba mươi trái tim Lưu thú.

- Cái này...?

Khi Thái Sử Vĩnh Huy đang kinh ngạc trước mặt đám người Vương Túy Mặc cũng xuất hiện một túi càn khôn.

- Ta cảm thấy lấy cực hạn của các ngươi thôn phệ ba mươi lăm trái tim Lưu thú vẫn không có vấn đề gì.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Lần này tranh thủ đột phá tiềm lực các ngươi lên Thần Hoàng cao giai đi.

Ánh mắt đám người Thái Sử Vĩnh Huy đều trở nên nóng lên.

Thần Hoàng cao giai.

Lần này bọn họ đến Hỗn Độn thế giới cũng vì điều này. Bọn họ đã từng cảm thấy đột phá đến Thần Hoàng cảnh là đủ rồi, nhưng bây giờ bọn họ cảm thấy không còn vừa lòng với tình cảnh bây giờ nữa.

Khi Thái Sử Vĩnh Huy bọn họ phục dụng trái tim Lưu thú để đột phá thì Diệp Hạo lại quay về tiểu thế giới của hắn.

- Vừa rồi ngươi sử dụng nhiều trái tim Lưu thú như thế nên trong thời gian ngắn cũng không nên đột phá nữa.

Chó con nhắc nhở nói.

- Ta không nghĩ đến việc phục dụng hỗn độn lưu tương, ta bây giờ muốn luyện hóa Tiểu Lô này.

Diệp Hạo chỉ vào Tiểu Lô xanh tươi ướt át nói khẽ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận