Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3310: Ta Chỉ Cần Tiền Vốn

Trong lúc nhất thời, toàn bộ tông môn đều chấn động.

- Xảy ra chuyện gì?

- Vì sao Tông chủ lại đón toàn bộ đệ tử trở về?

- Đúng vậy, thậm chí ngay cả những quân cờ ẩn núp cũng trở về.

- Chẳng lẽ sắp xảy ra sự kiện chấn động gì?

Ngay khi các cao tầng tông môn chạy tới đại điện nghị sự lập tức đến hỏi.

- Thừa dịp bây giờ vẫn còn thời gian, các ngươi đi đón người mà các ngươi để ý đi.

Hoa Bích Nhi trầm ngâm một chút rồi trầm giọng nói.

- Nhưng thời gian chỉ giới hạn trong ba canh giờ.

- Các chủ, ngươi có thể nói cho ta biết sắp xảy ra chuyện gì không?

Một trưởng lão nhíu mày nói.

- Ta không hiểu.

- Thiên địa sắp xảy ra đại kiếp.

Hoa Bích Nhi suy nghĩ một chút rồi nói.

- Đại kiếp? Đại kiếp gì?

Trưởng lão kia vội hỏi.

- Chuyện này các ngươi không cần biết.

Hoa Bích Nhi lãnh đạm nói.

- Ta chỉ có thể cho các ngươi ba canh giờ, sau ba canh giờ Bách Thảo các sẽ đóng sơn môn, đến lúc đó nếu các ngươi không trở về, vậy cứ ở ngoài chờ chết đi.

Đám người không khỏi chấn động.

- Các chủ, ba canh giờ có phải quá vội rồi không?

Một trưởng lão trầm giọng nói.

- Các ngươi có thể dùng truyền tống trận và vân chu của tông môn.

Hoa Bích Nhi nhàn nhạt nói.

- Vả lại mấy người các ngươi đều có tu vi Siêu Thoát cấp, các ngươi muốn mang ai về tông môn cần nhiều thời gian lắm sao?

- Ta có một họ hàng, nhưng lại cách chúng ta rất xa.

Một nữ tử cười khổ nói.

- Không phải đã nói cho ngươi biết rồi sao? Có thể dùng vân chu.

Hoa Bích Nhi nói xong liền chỉ ra ngoài phía cửa.

Chỉ thấy ở cửa ra vào xuất hiện mấy chục chiến chiến hạm và vân chu tràn ngập khí tức cường hãn.

- Những chiến hạm này?

- Chấn động phát ra đều là Tương Laic ảnh.

- Không sai, chắc chắn là cấp bậc ày.

- Từ khi nào mà tông môn lại có chiến hạm mạnh mẽ như vậy?

- Chẳng lẽ những năm này toàn bộ những tài nguyên mà tông môn chiếm được đều bị Tông chủ lấy ra mau chiến hạm?

- Không biết.

- Nhưng có những chiến hạm này, chúng ta có thể đón người trong thời gian ngắn.

- Đúng vậy, bây giờ không phải là lúc để xoắn xuýt chuyện này, chúng ta phải nhanh đi đón người.

Khi Bách Thảo các toàn lực đi đón người, các thế lực gần đó đều hoang mang.

- Chuyện gì thế này?

- Bách Thảo các đang làm cái gì?

- Vì sao bọn họ lại vội vã rút toàn bộ tu sĩ về tông môn vậy?

- Không phải Bách Thảo các định chạy trốn đấy chứ?

- Khôn biết, hiện tại Bách Thảo các đã khởi động hộ sơn đại trận, cho dù là Kim Thế cảnh cũng không thể nhìn thấu.

- Ta đang nghĩ những thế lực như Tuyệt Long lĩnh còn có thể ngồi yên được hay không?

Đương nhiên là không thể rồi.

Khi Bách Thảo các để toàn bộ tu sĩ mình rút lui không chút che dấu, một vị lão tổ Tuyệt long lĩnh đã giáng lâm đến Bách Thảo các.

- Hoa Bích Nhi, Bách Thảo các đang làm gì vậy hả?

Vị lão tổ kia đi thẳng vào vấn đề.

- Một kẻ thù không đội trờ chung của Bách Thảo các xuất hiện, Bách Thảo các gọi toàn bộ đệ tử về để liều chết chiến một trận.

Hoa Bích Nhi mặt không đỏ tim không đập nói.

- Kẻ thù?

Vị lão tổ kia nghi ngờ hỏi.

- Không sai, kẻ thù.

- Nếu là kẻ thù, vậy vì sao các ngươi lại gọi hết toàn bộ đệ tử về? Chẳng lẽ ngươi không lo kẻ địch của ngươi sẽ một mẻ hốt trọn Bách Thảo các sao?

- Chúng ta phải ứng phó toàn lực.

Vị lão tổ kia hiển nhiên không tin lời nói của Hoa Bích Nhi.

- Hôm nay ta đợi ở đây, ta phải nhìn xem kẻ địch mà Bách Thảo các nói rốt cục là ai?

- Xin cứ tự nhiên.

Hoa Bích Nhi không thèm để ý nói.

Thời gian dần trôi qua, từng nhóm đệ tử từ ngoài trở về.

Một canh giờ.

Hai canh giờ .

Ba canh giờ.

Đến lúc này bên ngoài tông môn vẫn còn một ít đệ tử chưa trở về.

- Các chủ, có nên đóng sơn môn không?

Liễu Yên Nhi nhẹ giọng hỏi.

- Sáu canh giờ sau kiếp nạn mới bắt đầu.

Hoa Bích Nhi nhàn nhạt nói.

- Ta sở dĩ nói ba canh giờ cũng là để tạo áp lực cho các nàng, bây giờ ngươi hạ lệnh cho cao thủ trong tộc, phải đưa các nàng trở về trong thời gian ngắn nhất.

- Nhưng nếu ba canh giờ sau các nàng vẫn chưa trở về thì sao?

- Vậy để các nàng tiếp tục chạy.

- A.

- Sau khi kiếp nạn tới, toàn bộ tài nguyên trên thiên hà Chủng Thiên đều sẽ xuất hiện, đợi đến khi thiên hà Chủng Thiên trở thành phế tích cũng cần một đoạn thời gian, đương nhiên nếu trong thời gian đó các nàng vẫn không đến kịp, vậy chúng ta cũng không cần chờ nữa.

Hoa Bích Nhi trầm giọng nói.

- Đến lúc đó chúng ta có đoạt không?

Liễu Yên Nhi dùng ánh mắt sáng ngời nói.

- Đoạt? Vì sao không đoạt chứ?

- Nhưng vị lão tổ Tuyệt Long lĩnh Kim Thế cảnh hậu kì vẫn còn ở trong tông môn chúng ta.

- Lúc đại kiếp đến, ngươi nghĩ hắn còn có thể tiếp tục chờ ở đây được sao?

- Nhưng trước khi hắn rời đi sẽ đòi tài nguyên mà chúng ta từng vay mượn.

- Ngươi cho rằng Nghịch Thương thiên nhất mạch không có nhân vật cấp bậc này?

Hoa Bích Nhi lơ đễnh nói.

- Nếu hắn dám làm càn, vậy cứ để xác hắn lại.

Trong đồng cấp, Nghịch Thiên nhất mạch không nói vô địch nhưng cũng không khác nhau là mấy.

Vả lại Nghịc Thiên nhất mạch còn có Kim Thế cảnh đỉnh phong.

- Chúng ta phải rời khỏi nơi này sao?

Liễu Yên Nhi thở dài nói.

- Đúng vậy, phải rời đi.

Hoa Bích Nhi chậm rãi nói.

Một canh giờ trôi qua.

Hai canh giờ trôi qua.

Ba canh giờ trôi qua.

Đến lúc này phần lớn đệ tử Bách Thảo các đã trở về tông môn.

- Các chủ, bên ngoài còn ba trăm sáu mươi hai đệ tử chưa kịp trở về.

Một trưởng lão đi tới bên cạnh Hoa Bích Nhi nhẹ nhàng nói.

- Kêu các nàng cố gắng hết sức trở về tông môn, dọc đường mặc kệ gặp chuyện gì cũng không cần quan tâm.

Hoa Bích Nhi cau mày nói.

- Vả lại nói cho các nàng biết tông môn sẽ không chờ các nàng quá lâu, cũng chớ hy vọng tông môn phái ra cao thủ để cứu viện các nàng.

Từ một năm trước Hoa Bích Nhi đã ra lệnh đệ tử tông môn ra ngoài cũng không được đi quá xa.

Nhưng Bách Thảo các thực sự quá lớn, đương nhiên cũng có một ít đệ tử không nghe lệnh.

Vậy cũng đừng trách Bách Thảo các mặc kệ sống chết của các nàng.

Cũng đúng lúc này bầu trời đột nhiên bắt đầu mưa.

Mưa máu.

Thần niệm lão tổ Tuyệt Long lĩnh tản ra bốn phía tìm kiếm, lúc này hắn mới phát hiện các đại vực xung quanh cũng nằm trong tình trạng này.

- Chuyện gì thế này?

Phải biết hắn là Kim Thế cảnh hậu kỳ.

Cảnh tượng những nơi mà thần niệm bao phủ tới đều hiện trong đầu hắn.

Mà bây giơ các vực đều xuất hiện mưa máu.

Điều này có nghĩa là gì?

- Hoa Bích Nhi, ngươi biết cái gì?

Lão tổ Tuyệt Long lĩnh lạnh lùng chất vấn.

- Gốc rễ đại đạo thiên hà Chủng Thiên sắp chết.

- Gốc rễ đại đạo chết? Làm sao có thể nhanh như vậy?

- Nhưng bây giờ nó đã bắt đầu.

- Gốc rễ đại đạo chết sẽ có kết quả gì?

- Tài nguyên trong thiên hà đều sẽ xuất hiện, đến lúc đó chính là một bữa thịnh yến.

Ánh mắt lão giả kia loé lên một cái nói.

- Trả toàn bộ tài nguyên mà Bách Thảo các vay mượn cho chúng ta.

- Chúng ta đã ký khế ước, bây giờ còn chưa phải là lúc trả lại.

- Nhưng bây giờ Bách Thảo các của các ngươi muốn chạy trốn.

Lão giả kia lạnh giọng nói.

- Lợi nhuận ta không cần, ta chỉ lấy phần vốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận