Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2500: Truyền Thừa Chí Cao Vô Thượng

- Bọn họ có phải đã vận dụng huyễn hóa chi thuật hay không?

- Đợi ta xem đã?

Khi Thần Vương bốn phía đang chuẩn bị tìm kiếm Diệp Hạo cùng tâm ma, từ trong không gian thông đạo phóng ra sáu đại thần quang bao vây bọn hắn lại. Thần niệm của những Thần Vương kia khi mới tiếp xúng đã bị tan biến. Sau một khắc đám người Diệp Hạo đã bị thần quang bao vây tiến vào không gian thông đạo năm màu kia.

- Không biết nơi đó kết nối với chỗ nào?

- Dù dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết trong đó chắc chắn sẽ có đại cơ duyên.

- Thật đáng tiếc.

- Chúng ta cứ ở đây canh chừng.

- Đúng vậy, ta không tin bọn họ không đi ra.

Khi một vài Thần Vương đang xoa tay, đám người Diệp Hạo lại xuất hiện ở trong một phòng khách rộng rãi. Trong đại sảnh lơ lửng chín chùm sáng. Từ mỗi chùm sáng đều truyền ra ánh sáng nhu hòa. Nhìn không rõ ràng. Nhưng sáu người trong sân không ai dám đánh bậy.

Đúng lúc này một giọng già nua vang lên trong sân.

- Trong chín chùm sáng này có chín cơ duyên khác nhau.

Đúng lúc này một lão giả lưng gù từ hư vô đi ra. Khi ánh mắt của hắn rơi vào trên người Diệp Hạo, Diệp Hạo mơ hồ có một loại cảm giác không thoải mái.

- Tà Linh.

Diệp Hạo thầm nghĩ trong lòng. Bất quá trên mặt hắn vẫn không hề có một chút biến hóa nào.

- Tiền bối có thể nói một chút về vật liệu ở trong đó là gì không?

Tâm ma bình tĩnh nói.

- Không thể nói.

Lão giả lưng gù cười tủm tỉm nói.

Tâm ma nhìn bộ dáng lão giả lưng gù hận không thể đi qua tát cho một cái. Hắn nhịn xuống sát ý trong lòng con mắt rơi vào trê chín chùm sáng.

- Tiền bối, có phải mỗi người chúng ta chỉ được lựa chọn một cái phải không?

Vương Túy Mặc nhẹ giọng hỏi.

- Ngươi chiếm được mấy chìa khoá thì được lựa chọn từng đấy chùm sáng.

Lão giả lưng gù nhìn Vương Túy Mặc một thản nhiên nói.

Nghe vậy đám người Trầm Diệu Hương nhao nhao nhìn về phía Diệp Hạo cùng tâm ma. Bởi vì hai vị này một chiếm được ba chìa khóa, một chiếm được hai chìa khoá.

- Ta tới trước.

Hung thú nói xong lập tức bắt lấy một chùm sáng. Lập tức chùm sáng vỡ nát, từ trong đó rơi ra một quyển bí tịch.

- Hoàng cấp sơ kỳ Huyết Luyện Thuật.

Ngay khi nhìn thấy tiêu đề quyển bí tịch này trên mặt hung thú kia lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng. Đây chính là Hoàng cấp công pháp. Có môn công pháp này, tu vi hắn có thể sẽ tăng lên một bước.

- Ta tới.

Lão Thần Vương nhân tộc nói xong lập tức xuất thủ bắt lấy một chùm sáng. Chùm sáng vỡ ra, một giọt chất lỏng ẩn chứa sinh cơ vô tận xuất hiện giữa không trung.

- Đây là Uẩn Linh dịch.

Lão Thần Vương giật mình nói.

- Uẩn Linh dịch có thể trong nháy mắt bổ sung khí huyết lực lượng, dựa vào giọt Uẩn Linh dịch này có thể trùng kích Chuẩn Hoàng cảnh.

Lúc này Vương Túy Mặc nhẹ nhàng nói.

- Chuẩn Hoàng cảnh?

Lão Thần Vương không khỏi nắm chặt tay lại. Đến Tiên Vương cảnh giới là có vô tận thọ nguyên, nhưng hắn biết rõ mình đã ở trạng thái đỉnh phong, nói cách khác đã mất đi tư cách trùng kích Chuẩn Hoàng. Hiện tại có được giọt Uẩn Linh dịch này là có thể chuẩn bị trùng kích Chuẩn Hoàng cảnh được rồi.

Phải biết Chuẩn Hoàng cùng Tiên Vương thế nhưng là hai giai đoạn vô cùng khác biệt.

- Ta tới.

Trầm Diệu Hương nhịn không được, đưa tay đánh tan một chùm sáng. Trong chùm sáng là một cây trâm vàng óng ánh. Cây trâm tản ra ánh sáng nhu hòa.

- Pháp bảo hộ thân Thần Vương đỉnh phong.

Trầm Diệu Hương nhìn một chút trên mặt lộ ra vẻ thất vọng. Bởi vì pháp bảo cấp bậc này

nàng cũng không hề thiếu. Lúc này Vương Túy Mặc cũng xuất thủ. Nàng chiếm được một đoàn bản nguyên tản ra lực lượng ba động mãnh liệt.

- Đây là bản nguyên Thần Hoàng cấp.

Ánh mắt Diệp Hạo lộ ra vẻ kinh ngạc.

Đây chính là Thần Hoàng bản nguyên. Cường giả Thần Hoàng nếu phục dụng đoàn bản nguyên này mà nói trong thời gian rất ngắn tu vi sẽ tăng nhanh như bão táp.

Vương Túy Mặc hưng phấn thu đoàn bản nguyên Thần Hoàng này lại. Lúc này Diệp Hạo nhìn về phía tâm ma.

- Ngươi trước.

Tâm ma liếc Diệp Hạo một cái nói.

Diệp Hạo cười tiện tay lựa chọn ba cái. Nếu đã nhìn không thấu, vậy thì cứ tùy tiện mà chọn. Ngay sau đó Diệp Hạo đồng thời đánh tan cả ba chùm chùm sáng này. Trong chùm sáng đầu tiên là một thân ảnh cao lớn. Toàn thân bóng người này như được làm từ hàn thiết, toàn thân tràn ngập chấn động mạnh mẽ.

- Chiến khôi Chuẩn Hoàng cấp.

Diệp Hạo khẽ giật mình. Ngay sau đó ánh mắt Diệp Hạo rơi vào trên kiện vật phẩm thứ hai!

Đó là một hộp sắt đen như mực, trong hộp tản ra khí tức tà ác.

- Đây là...

Diệp Hạo nghi ngờ nhìn cái hộp kia nói.

- Bên trong hộp chứa là Tà Hồn.

Lão giả lưng gù nhìn Diệp Hạo một cái nói.

- Tà Hồn?

Diệp Hạo có chút không hiểu nói.

Lúc này Trầm Diệu Hương lại biến sắc nói.

- Tà Hồn là một loại linh hồn cực kỳ tà ác, bọn chúng thông qua việc thôn phệ linh hồn để tu luyện.

Nói đến đây Trầm Diệu Hương nhìn cảnh cáo Diệp Hạo nói.

- Nhưng bởi vì Tà Hồn quá mức âm tà, cho nên có lúc nó sẽ thí chủ.

- Tà Hồn?

Ánh mắt Diệp Hạo lộ ra cảm giác hứng thú.

- Thú vị.

- Thú vị?

Trầm Diệu Hương tức giận nói.

- Theo ta được biết rất nhiều người chơi Tà Hồn cuối cùng đều là chơi với lửa có ngày chết cháy.

- Đó là người khác.

Diệp Hạo tự tin nói.

Diệp Hạo sở dĩ tự tin đó là bởi vì Diệp Hạo tu hành một vài công pháp có liên quan tới Tà Hồn thuật pháp. Chỉ là Diệp Hạo vẫn chưa có cơ hội thi triển mà thôi.

- Tiền bối, không biết thực lực Tà Hồn trong cái hộp này mạnh cỡ nào?

Vương Túy Mặc có chút lo âu hỏi.

- Thần Hoàng cảnh sơ kỳ.

Lão giả lưng gù thản nhiên nói.

- Trước khi phóng thích Tà Hồn ngươi phải luyện hóa cái hộp đó đã, bằng không một khi ngươi thả Tà Hồn ra cũng sẽ không thể thu về được nữa.

Diệp Hạo gật đầu nói.

- Đã biết.

Ngay sau đó hắn lại nhìn về kiện vật phẩm thứ ba. Đó là một cây trượng bằng gỗ, phía trên lấp lóe lôi quang.

- Lôi Kích Mộc?

Diệp Hạo khẽ giật mình nói.

- Đây không phải là Lôi Kích Mộc thông thường?

Lão giả lưng gù nhìn Diệp Hạo nói.

- Trên thực tế đây là một cấm khí, có thể bộc phát ra thực lực Thần Hoàng sơ kỳ.

- Cấm khí Thần Hoàng cấp?

Trong mắt mọi người lộ ra vẻ hâm mộ. Không gì có thể gánh chịu được pháp lực của Thần Hoàng cấp.

Sẽ no bạo!

- Còn dư lại hai này là của ta.

Tâm ma nói xong cũng bắt hai chùm sáng kia vào trong tay hắn. Khi thấy thứ trong chùm sáng đầu tiên sắc mặt tâm ma lập tức đen thui. Không có gì khác, chỉ là công pháp.

Dù cho có là công pháp Thần Hoàng sơ kỳ, tâm ma vẫn không hề có hứng thú chút nào. Nói đùa. Hiện giờ công pháp tâm ma tu hành còn là Thần Hoàng đỉnh phong đấy!

Trong chùm sáng thứ hai là một chiến khôi. Chiến khôi Thần Hoàng sơ kỳ. Lúc này trong mắt tâm ma mới lộ ra vẻ hài lòng.

Vì sao?

Tu vi của tâm ma hiện giờ vẫn chưa đặt chân tới Thần Vương cảnh, có thể nói trong một đoạn thời gian rất dài hắn đều cần bảo hộ. Mà chiến khôi này chính là hộ đạo giả tốt nhất cho hắn.

- Dựa theo quy củ người lấy được nhiều chìa khoá nhất ngoại trừ có thể lựa chọn ba cơ duyên còn có thể có được truyền thừa chí cao vô thượng của cổ chiến trường này.

Lão giả lưng gù vung tay lên phía trước Diệp Hạo liền xuất hiện một không gian thông đạo vàng óng.

- Đi thôi.

Lão giả lưng gù vừa cười vừa nói.

Diệp Hạo nghi ngờ nhìn lão giả lưng gù nhưng vẫn đi vào thông đạo kia. Đi đến cuối đường đập vào mi mắt hắn là dung nham đáng sợ. Đây không phải dung nham thông thường, dù cho lấy tu vi Diệp Hạo lúc này vẫn cảm giác nóng rực như cũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận