Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1308: Giao phó

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

Nhạc Tân Diễm hắn một đời ngạo nghễ, có bao giờ nhận túng ai?

Hoa Bằng Trình biết rõ chuyện này, cho nên mới mở miệng hỏi thăm hắn.

Nhạc Tân Diễm chỉ Diệp Hạo nói:

-Vị này là Diệp Hạo Diệp Công Tử.

-Diệp Hạo?

Hoa Bằng Trình không khỏi nhìn về phía Diệp Hạo.

Lần này nhìn Hoa Bằng Trình cảm giác kích động muốn thổ huyết .

Hoa Bằng Trình và Nhạc Tân Diễm cũng không giống nhau .

Lúc Hoa Bằng Trình ở Cửu Trọng Thiên đã từng đi cùng Lâu Ngoại Lâu Lâu Chủ gặp qua Diệp Hạo.

-Diệp Công Tử.

Hoa Bằng Trình cười khổ chào.

-Đệ tử Hoa gia Hoa Triển Hùng các ngươi mấy lần chống đối ta, ta nể mặt ngươi không động thủ, nhưng hắn được đà làm tới, cướp Cá Chép của ta.

Diệp Hạo vẻ mặt không thiện cảm nói :

-Ta chỉ muốn đơn giản mời bạn bè ăn cơm vậy thì có phiền phức tới ai?

-Cá Chép?

Nhạc Tân Diễm giật mình nói:

-Là cá chép của Đại Xuyên Hà ?

-Thất Phẩm Cá Chép.

Diệp Hạo nhìn Nhạc Tân Diễm nói:

-Đệ tử Nhạc Gia các ngươi không nói không rằng cướp hai con thất phẩm cá chép của ta , nể mặt ngươi ta không tính toán với bọn họ nhưng bọn họ ngàn vạn lần không nên xông vào cướp số cá còn lại rồi sỉ nhục bằng hữu của ta , hơn nữa ta muốn biết một việc , Để tử Nhạc Gia các ngươi đều cậy thế hiếp người ,không nói đạo lý thế sao ?

Nhạc Tân Diễm cười khổ không thôi.

Đệ tử Nhạc gia ngang ngược không hắn hiểu rất rõ.

Trên thực tế Đệ Tử Đại Thế Lực có mấy người không ngang ngược? Chẳng qua bọn họ cũng phải xem tình hình , phải nhìn rõ xem ai có thể đắt tội , ai không , nếu không đắt tội được thì vẫn phải mặt cười làm ngọt .

Nhưng nếu có thể đắt tội thì giẫm đạp không thương tiếc .

Nhạc Kình Thiên sai chỗ nào ?

Hắn sai không phải sai ở chỗ ngang ngược càn rỡ, mà là sai ở chỗ lên mặt sai đối tượng .

Hắn cảm thấy không thể chấp nhận được nhưng sự thật thì đúng là vậy .

Công tử bột cũng chỉ dùng để trang trí .

-Chuyện này do Nhạc gia ta không đúng.

Nhạc Tân Diễm trầm ngâm một chút, lên tiếng:

- Nhạc gia Ta sẽ bồi thường xứng đáng .

-Vậy ngươi dẫn người về đi .

Diệp Hạo nhàn nhạt nói .

Có câu nói này của Nhạc Tân Diễm là được.

Diệp Hạo không cảm thấy đối phương sẽ chơi xỏ mình .

Nhạc Tân Diễm tay trái tay phải nhấc lấy Nhạc Kình Thiên và Nhạc Chỉ Tuyền, lúc rời khỏi nghe văng vẳng tiếng Diệp Hạo.

-Ta không hi vọng tin tức ta tới Tứ Trọng Thiên tiết lộ ra ngoài .

-Ta hiểu rồi.

Nhạc Tân Diễm nhẹ gật đầu.

Nhạc Tân Diễm rời đi, Hoa Bằng Trình cũng nói :

-Đông Hoa Hoàng Triều cũng sẽ bồi thường khiến ngươi hài lòng .

Diệp Hạo phất phất tay.

Hoa Bằng Trình mang theo Hoa Triển Hùng rời đi.

Thần Niệm Trần Điển khẽ động Tu Sĩ ở Túy Tiên Lâu mới từng người ung dung tỉnh lại.

-Làm mất nhã hứng của các vị , Túy Tiên Lâu thật xin lỗi.

Lúc này tiếng Trần Điển vang dội xung quanh .

-Vậy đi , tất cả hóa đơn của các vị đều chiết khấu bảy mươi phần trăm , ngoài ra chúng ta sẽ tặng cho thêm một món ăn đặc sắc.

Thực khách Túy Tiên Lâu kinh sợ.

Món ăn đặc sắc!

Món ăn đặc sắc của Túy Tiên Lâu món nào cũng trên mười vạn nha.

Nghe vậy oán khí trong lòng mọi người biến mất không tăm hơi .

Trần Bế Nguyệt vuốt vuốt thái dương lên tiếng :

-Chuyện gì vừa xảy ra vậy ?

-Việc đã giải quyết ổn thỏa .

Diệp Hạo cười nói.

-Giải quyết như thế nào?

-Ta phê bình giảng đạo lý, họ ý thức được bản thân làm sai nên chấp nhận bồi thường .

Trần Bế Nguyệt không khỏi mở to hai mắt nhìn:

-Ngươi đang đùa ta sao?

Nhạc Tân Diễm người như thế lại nghe ngươi giảng đạo lý?

Vị đó nghe giải thích bằng nắm đấm thì có !

-Cá nếu bây giờ không ăn thì sẽ không còn ngon nữa .

Diệp Hạo cười nói .

-Cá của ngươi đâu?

Trần Bế Nguyệt nói khẽ.

-Cá Chép ta ăn cũng không phải một lần hai lần.

Diệp Hạo không thèm để ý nói.

Trần Bế Nguyệt cũng không nói thêm nữa.

La Phù chần chờ một chút rồi kéo Cá Chép của mình tới:

-Ta không thích ăn cá.

Diệp Hạo khẽ giật mình, chợt nói :

-Cá Chép này vị rất tuyệt.

La Phù muốn nói gì nữa thì bị Diệp Hạo cắt ngang :

-Ta có ngàn vạn tạo hóa, không quan tâm một chút này .

Nhìn La Phù vẻ mặt không tin , Diệp Hạo tâm thần khẽ động tách ra một khoảng không riêng biệt.

-La Phù, ngươi có bao nhiêu tạo hóa?

-Ta có ba trăm sáu mươi đạo tạo hóa.

-Vậy ta hiện tại sẽ cho ngươi thêm một chút.

Diệp Hạo nói xong liền thúc giục tạo hóa bên trong Thức Hải ,sau một khắc hư không nơi đỉnh đầu La Phù nứt ra, sau đó từ khoảng không tách ra tuôn xuống từng đạo từng đạo tạo hóa .

Những đạo ánh sáng Tạo Hóa này từng đạo từng đạo tràn vào bên trong Thức Hải của nàng .

Sáu mươi bốn đạo Tạo Hóa Chi Quang.

-Hiện tại tạo hóa của ngươi là bốn trăm hai mươi bốn đạo.

Diệp Hạo cười nói.

-Chuyện này là thế nào ?

La Phù kinh ngạc nói.

-Ta có một tạo hóa.

Diệp Hạo nói xong , hư không trên đỉnh đầu La Phù lại lần nữa nứt ra , lại tuôn vào từng đạo từng đạo tạo hóa nhiều hơn lần trước .

-Ngươi thấy rồi đó ,ta có thể ban tạo hóa cho người khác .

Diệp Hạo nói khẽ:

-Nếu ta đặt chân đến Tiên Vương cảnh thì có thể ban cho ngươi một lần tạo hóa đạt đến hai trăm năm mươi sáu đạo ánh sáng tạo hóa .

-Thế gian còn có tạo hóa như vậy?

La Phù sợ hãi than.

-Phúc Tinh thì có tạo hóa này .

Diệp Hạo nói khẽ.

-Phúc Tinh?

-Sau này ngươi sẽ biết .

-Ừm.

-Hiện tại ngươi có thể yên lòng ăn Cá Chép ?

-Được.

Đợi đến lúc Diệp Hạo triệt hồi Không Gian, Xích Luyện Tiên Tử chớp mắt hỏi:

-Hai người các ngươi vừa mới làm gì?

-Ngươi cảm thấy chúng ta có thể làm gì?

-Thời gian ngắn như vậy cũng không thể làm được gì a.

Xích Luyện Tiên Tử nâng cằm lên suy nghĩ một hồi nói.

-Ngươi nói đi đâu vậy ?

La Phù đỏ mặt nói.

-La Phù, ngươi nói không việc gì sao mặt ngươi đỏ như gấc thế ?

Xích Luyện Tiên Tử cười khanh khách nói:

-Chẳng lẽ vừa rồi hai người đã làm gì mờ ám? Diệp Công Tử, chẳng lẻ thời gian của ngươi ngắn vậy sao ?

-Nếu vậy không bằng ngươi thử xem ?

Diệp Hạo lườm Xích Luyện Tiên Tử một cái nói.

-Được , được , cơm nước xong xuôi ta sẽ đi tắm rửa sạch sẽ.

Diệp Hạo không ngờ Xích Luyện Tiên Tử nói ra câu này.

-Yên tĩnh chút đi.

Diệp Hạo lắc đầu.

Đợi đến lúc đám người cơm nước no nê, Trần Bế Nguyệt có ý mời đoàn người Diệp Hạo đến hội sở của Nguyệt Quế Thánh Địa ở Đông Hoa Thành .

Diệp Hạo cự tuyệt.

-Luyện Khí đại tái còn hai ngày nữa bắt đầu, hai ngày này ta muốn nghỉ ngơi một chút .

Diệp Hạo từ biệt Trần Bế Nguyệt sau đó dẫn theo đoàn người La Phù ra khỏi Đông Hoa Thành.

-Không bao lâu nữa ta sẽ rời khỏi Tứ Trọng Thiên, bởi vậy nếu có chuyện gì không giải quyết được thì đến Tiêu Dao Các.

Diệp Hạo vỗ vỗ bả vai Thạch Tam .

-Diệp Công Tử, sau này ngươi phải bảo trọng .

Thạch Tam có chút nức nở.

- Ta sẽ bảo trọng .

Diệp Hạo gật đầu.

Thạch Tam nhìn thật sâu Diệp Hạo rồi nhảy lên Chủ cấp Chiến Hạm mà Diệp Hạo cho hắn.

Rời khỏi Diệp Hạo, Thạch Tam thấy rất thương cảm, nhưng nhìn thấy đám người Lý Yến mê hoặc đứng trước mặt , Thạch Tam nhìn họ như muốn ăn tươi nuốt sống sấn tới vật ngã Lý Yến ra sau .

-Xích Luyện, ngươi muốn đi đâu?

Diệp Hạo nhìn hồng y nữ tử nói.

-Ngươi không phải muốn ta thị tẩm sao?

Xích Luyện Tiên Tử tò mò hỏi.

Diệp Hạo cảm thấy đau đầu.

Tâm Thần hắn khẽ động dẩn theo La Phù xé rách không gian xuất hiện cách đó mấy vạn dặm .

-Nhân lúc còn hai ngày này, ngươi hãy học hỏi thêm khí đạo đi .

Diệp Hạo vung tay lên giữa không trung xuất hiện một Tôn Cấp Chiến Hạm chuyên dụng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận