Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2821: Minh Vực

Đan vực mạnh sao?

Đan vực rất mạnh.

Kết minh cùng với Đan vực, đối với Diệp Hạo hay đối với Viêm Hoàng tông đều là một chuyện tốt.

Hơn nữa lần này Diệp Hạo cũng đã đắc tội với Huyết vực, lỡ như lần sau Huyết vực ra tay với Thần vực thì sao?

Diệp Hạo không thể không đề phòng được.

Trên mặt Đan Tổ lộ ra sắc thái vừa sợ hãi lẫn vui mừng.

Đối với Đan Tổ mà nói, lần kết minh này là một chuyện vô cùng may mắn với Đan vực.

Thứ nhất, hiện giờ phía sau Diệp Hạo có hai cao thủ Siêu Thoát cảnh là kim thân và Hoàng Trùng, lại càng không cần phải nói còn có Thời Gian Chi Chủ và Thiên Đạo Thần vực, vào thời khắc mấu chốt hại vị này cũng có thể kéo xuống nước, nói cách khác phía bên Thần vực có tận bốn cao thủ Siêu Thoát cảnh; thứ hai, Đan Tổ biết rõ lần này thứ hạng của Diệp Hạo là thứ nhất, quả thật cái danh hiệu thứ nhất này vẫn chưa rõ ràng lắm, nhưng tương lai có thê trở thành cường giả Siêu Thoát cảnh đỉnh cao vẫn không có bất kỳ vấn đề gì.

Mà thành tựu tương lai của Diệp Hạo khẳng định không phải vực chủ Huyết vực có thể so sánh được.

- Tiếp theo ngươi có tính toán gì?

Đan Tổ nhẹ giọng hỏi.

- Ta tới Đan vực là để tìm Đan Linh, nhưng bây giờ ta phát hiện giữa chúng ta không có suy nghĩ chung, hai người cuối cùng vẫn không thể ở cùng một chỗ.

Nói đến đây Diệp Hạo lại dừng một chút nói.

- Nhưng ta lại gặp được một cô nương không tệ.

- Ngươi nói là Diệu Ngọc sao?

- Ta chuẩn bị nâng đỡ Dược Hương các của Diệu Ngọc thành thế lực nhất lưu của Đan vực.

Diệp Hạo nhìn Đan Tổ nói.

- Đến lúc đó có khi sẽ cần ngươi cho một chút tiện nghi.

- Chuyện này thì đơn giản.

Đan Tổ vừa nói đến đây liền bị Diệp Hạo cắt đứt.

- Ngươi hiểu lầm ý ta rồi, ta không cần ngươi trợ giúp, chỉ cần vào lúc Dược Hương các đứng trước nguy cơ, Đan Đạo học viện đứng ra là được.

- Ta hiểu.

Đan Tổ lập tức hiẻu được ý của Diệp Hạo.

Mấy người trở lại khu vực phụ cận Đan vực mới phát hiện Vương Chu còn đang giằng co cùng với Mặc Huyền.

Mặc Huyền thấy một màn như vậy lập tức xoay người bỏ chạy.

Nhưng có thể chạy trốn được sao?

Sau khi Mặc Huyền ngã xuống, Đan Tổ trầm giọng nói.

- Chúng ta sẽ thanh tẩy toàn bộ Đan vực.

Ai cũng không biết bên trong Đan vực còn ẩn núp bao nhiêu huyết thi.

Vẫn nên kiểm tra lại một lần thì hơn.

Mà lúc này Diệp Hạo lại đi tới Dược Hương các.

Lần này hắn đi thẳng tới phủ khố Dược Hương các.

Luyện chế pháp bảo, luyện chế chiến hạm, luyện chế trận bàn, luyện chế thần đan.

Diệp Hạo vì để Dược Hương các tăng thực lực trong thời gian ngắn nhất, thậm chí không tiếc vận dụng thời gian lĩnh vực, đợi đến khi tiêu xài toàn bộ tài nguyên đỉnh cấp của Dược Hương các mới quyết định rời khỏi.

- Ta phải đi.

Hôm nay Diệp Hạo đi tới thư phòng của Diệu Ngọc nhẹ nhàng nói.

- Nhanh như vậy sao?

Sắc mặt Diệu Ngọc không khỏi thay đổi.

- Ta tiếp tục ở Đan vực cũng không còn ý nghĩa gì nữa.

Diệp Hạo nhìn Diệu Ngọc nói.

- Hư ảnh của phân phân đã lưu lại một đạo cấm chế bên ngoài Dược Hương các, đồng thời ở cấm địa Dược Hương các ucngx đã lưu lai một đạo cấm chế, hai cấm chế này chỉ có Siêu Thoát cấp mới có thể đánh vỡ.

Nói cách khác, chỉ cần bản thân Dược Hương các không có vấn đề là có thể trường tồn vạn năm.

- Phía Đan Đạo học viện ta cũng đã đánh tiếng, về sau các ngươi nếu gặp phải chuyện gì không thể giải quyết được, có thể tới Đan Đạo học viện tìm trợ giúp.

Diệp Hạo nói xong câu đó liền quay người đi ra ngoài.

- Công tử.

Diệu Ngọc hô.

Lần này nàng không phải gọi là Diệp công tử mà là công tử,

Nhưng Diệp Hạo cũng không quay đầu lại mà tăng tốc độ rời đi.

Đúng vậy.

Diệp Hạo đi.

Rời khỏi Đan vực.

Kế tiếp hắn muốn đi Minh vực.

Nói đến Minh vực và Đan vực cũng có chút sâu xa, thật sự là do hai văn minh này cách nhau quá gần.

Bàn về thực lực, Đan vực vượt xa Minh vực, nhưng từ trước đến nay tu sĩ Đan vực đều khong có nhiều dã tâm, bởi vậy quan hệ giữa hai đại vực này vẫn luôn rất tốt.

Thế nhưng trước thời khắc Đan vực gặp nguy cơ sinh tử, Minh vực lại lựa chọn khoanh tay đứng nhìn.

- Minh vực chúng ta thật sự không tử tế, Đan vực người ta đến cầu viện chúng ta, thế nhưng cao tầng Minh vực lại ngoảnh mặt làm ngơ.

- Cao tầng Đan vực đã biểu thị sẽ không lui tới Minh vực nữa.

- Ai bảo Minh vực chúng ta vong ân phụ nghĩa làm chi?

- Các ngươi biết cục diện lúc đó của Đan vực thế nào không? Minh vực chúng ta đừng nói điều động một quân viễn chinh, dù có phái toàn bộ cao thủ qua cũng không thể làm nên chuyện gì.

- Nếu không phải do một Siêu Thoát cảnh kịp thời giáng lân, Đan vực có lẽ đã bị tiêu diệt rồi, Minh vực chúng ta không tham gia là đúng.

- Đúng? Hiện giờ Đan vực đã không thèm lui tới chúng ta nữa rồi đấy.

- Những năm này Minh vực chúng ta nhờ sự trợ giúp của Đan vực cũng đã không kém bao nhiêu, nói thật cho dù không có Đan vực ta cảm thấy chúng ta cũng không sợ bất kỳ kẻ nào.

- Nhớ kỹ, Minh vực chúng ta không có cường giả Siêu Thoát cấp.

- Nhưng Minh vực chúng ta có Tất Xuân tiểu thư, đừng quên Tất Xuân tiểu thư xếp hạng trong nhóm một trăm đấy.

- Chỉ sợ Tất Xuân tiểu thư không trưởng thành kịp.

Văn minh trong thiên địa có ba ngàn.

Nhưng bây giờ chưa hẳn có ba ngàn.

Đan vực cũng không phải là một ví dụ sao? Nếu không phải do kim thân kịp thời xuất thủ, Đan vực đã bị huỷ rồi.

Đan vực mạnh như vậy cũng thiếu chút nữa bị bay màu, Minh vực còn kém xa tít tắc so với Đan vực đấy. Khó bảo toàn hắn sẽ không gặp nguy hiểm.

Nhưng lời như vậy cũng không thích hợp để nói.

Dù sao bây giờ Tất Xuân đã bị tạo thành chúa cứu thế.

Không thể lại đả kích thanh danh của nàng.

Sau khi Diệp Hạo giáng lâm đến Minh vực, hắn một đường chạy đến Minh thành.

Minh thành chính là đế đô của Minh vực.

Vô só đệ tử kinh tài tuỵet diễm đều đang ở trong Minh thành tu hành.

- Giá, gía, giá.

Khi Diệp Hạo đi trên con đường nhỏ ở nông thôn, bỗng hắn nghe được tiếng quát lớn.

Hắn xoay người nhìn.

Chỉ thấy một đội tướng sĩ cưỡi Hắc Lân thú lao về phía hắn.

Hắn loé lên một cái liền tránh khỏi.

Mà trong lúc hắn tránh ra đó, hắn phát hiện trên đường còn có một nữ hài bảy tám tuổi.

Nữ hài kia cũng bị là cho giật mình, trên mặt nàng tràn đầy hoảng sợ, trong lúc nhất thời thậm chí quên luôn việc phải né qua một bên.

Khi Diệp Hạo chuẩn bị xông ra, Hắc Lân thú bỗng ngừng lại trước mặt nữ hài kia, một thanh niên cưỡi trên lưng Hắc Lân thú dùng một roi cuốn nữ ai kia tới vừa cười vừa nói.

- Lần sau nhớ phải chạy, biết chưa?

Nữ hài kia mờ mịt nhìn thanh niên kia.

Thanh niên kia nhìn nữ hài không đần độn không đáp mới kinh ngạc nói.

- Không phải bị sợ đến choáng váng đấy chứ?

- Thập Bát, chúng ta không có nhiều thời gian để quan tâm đến nàng đâu .

Lúc này một thanh niên bên người hắn trầm giọng nói.

- Được rồi, đi thôi.

Thanh niên được gọi là Thập Bát phóng người lên Hắc Lân thú, co roi lại, Hắc Lân thú lập tức chạy như điên về phía trước.

Diệp Hạo đang định rời đi bỗng cái mũi híp lại.

- Hắc Minh hoa, nơi này tại sao lại có Hắc Minh hoa?

Diệp Hạo nghi ngờ nhìn về phía thân ảnh Thập Bát.

Loại dược liệu Hắc Minh hoa chỉ có sâu trong Minh giới mới có.

Chẳng lẽ bên trong Minh vực cũng có Minh giới?

Nghĩ như vậy Diệp Hạo liền hoá thành một vệt sáng đuổi theo Thập Bát.

Diệp Hạo phải xác minh một chuyện, đó là Minh vực đến cùng có phải là Minh giới hay không.

Nếu là thật cũng quá kinh người rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận