Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2932: Vọt Tới Đệ Thập.

- Nói thì hay lắm.

Hi Vọng liếc Diệp Hạo một cái hừ lạnh nói.

Diệp Hạo ngượng ngùng cười cười.

Nhiều năm trước khi ở Nguyệt tộc hắn đã nghe đến cái tên Yêu Nữ.

Mỹ nữ tuyệt thế xếp hạng thứ hai, trong lòng nam nhân nào cũng sẽ có một chút ý nghĩ.

Diệp Hạo cũng không ngoại lệ!

- Nhưng ta vẫn đề nghị ngươi không nên tới gần Yêu Nữ thì hơn.

Sau một lúc, Hi Vọng nói thêm.

- Sao vậy?

Diệp Hạo không hiểu hỏi.

- Yêu Nữ quá tự phụ, nàng cảm thấy không có người nào có thể xứng với nàng.

- Ngông cuồng như vậy?

- Tứ Phương vực Thánh Tôn, Thất Môn vực Độn Giáp, Bát Quái vực Thiên Mệnh, đều đã từng theo đuổi Yêu Nữ.

- Kết quả thế nào?

- Đều bị Yêu Nữ trấn áp.

- Từ đó có thể thấy thực lực của Yêu Nữ rất mạnh.

- Ngoại trừ Nữ Đế như thần long thấy đầu không thấy đuôi ra, ai cũng không có niềm tin tuyệt đối có thể chống đỡ được nàng.

- Nữ Đế?

Trong mắt Diệp Hạo loé lên tia kinh dị.

- Nữ Đế đến cũng đến liên minh sao?

- Không có.

Hi vọng lắc đầu nói.

- Những năm này Nữ Đế vẫn luôn dò xét ở di tích cổ.

- Phía sau Nữ Đế là ai?

- Phía sau Nữ Đế có khả năng là một Kim Thế cảnh, bởi vì đã từng có một Tương Lai cảnh ra tay với Nữ Đế, kết cục là bị một vòng kiêm quang từ thiên ngoại phủ xuống mạt sát.

Nói đến đây, ánh mắt Hi Vọn lướt qua một tia ngưng trọng.

Kim Thế cảnh đấy!

Cảnh giới này chính là Siêu Thoát cảnh đỉnh phong!

Từ xưa đến nay cũng không có mấy người đạt đến mức độ đó.

- Thiên ngoại?

Diệp Hạo nghi ngờ nói.

- Thiên ngoại.

Hi Vọng nghiêm túc gật đầu.

- Phía ngoài thiên địa.

- Chẳng lẽ Nữ Đế là người thiên ngoại sao?

- Không biết.

Khi Diệp Hạo và Hi Vọng đang nói chuyện trên trời dưới đất, điểm công đức của Remy không ngừng tăng vọt.

Người thứ mười chín!

Người thứ mười tám!

Người thứ mười bảy!

Kim xếp hạng của Remy đến cấp độ này, Tử U Quân mới mở miệng cười nói.

- Remy, hay ngày mai chúng ta tiếp tục?

- Ta muốn vào mười vị trí đầu.

Remy hí hửng nói.

Mười vị trí đầu?

Tử U Quân lảo đảo một cái.

Phải biết hiện tại Tử U Quân cũng chỉ đứng thứ tám mà thôi.

Thành tích này hắn phải hao phí hét mấy ngày mới có thể vọt lên được. Vả lại xếp hạng bây giờ còn khó lên hơn cả trước đó.

Dù cho hắn dùng hết toàn lực cũng không thể nào trong vòng một ngày nâng Remy vào mười vị trí đầu được.

- Ngươi không làm được sao?

Remy nhìn sắc mặt Tử U Quân, khinh thường nói.

- Chuyện này đơn giản.

Tử U Quân hơi chút trầm ngâm liền nói.

Ngay sau đó Tử U Quân bí mật thương nghị với mấy tên thiên kiêu gần đó, sau khi hắn bỏ ra cái giá cực lớn mới có thể nhờ bọn họ viện trợ.

Chân Hống.

Kim Việt!

Tử Hành!

Cả ba người bọn họ đều xếp trong mười hạng đầu.

Dưới sự trợ giúp của ba vị này, điểm công đức của Remy lần nữa vọt lên.

Không quá bao lâu điểm công đức của nàng đã lọt vào trong mười người đứng đầu.

Mà đến lúc này ba người Chân Hống đều đồng loạt dừng tay lại.

- Tử U Quân, đừng quên vật liệu mà ngươi đát ứng ta.

Chân Hống nhìn Tử U Quân một cái lãnh đạm nói.

- Yên tâm đi, lát nữa ta sẽ đưa đến chỗ của ngươi.

Tử U Quân vừa cười vừa nói.

Chân Hống gật đầu một cái rồi quay người rời khỏi.

- Tử U Quân, ngươi phải biết cái hạng thứ mười này không thể kéo dài được quá lâu.

Kim Việt bình tĩnh nói.

- Chuyện này đương nhiên ta biết

Tử U Quân làm sao có thể không biết rất nhiều cao thủ đều đang ẩn núp, bởi vì đến bây giờ liên minh vẫn còn chưa công bố cụ thể chi tiết. Dưới tình huống này rất nhiều cao thủ vẫn đang ẩn giấu thực lực.

- Ngươi đừng lấy giỏ trúc mà múc nước.

Kim Việt liếc Diệp Hạo ở phía xa xa nói.

- Đối với mình ta vẫn còn có tự tin.

Tử U Quân không quan tâm nói.

- Ngươi tự giải quyết cho tốt.

Kim Việt quẳng xuống câu nói này rồi xoay người rời khỏi.

Hi Vọng căm tức nhìn Kim Việt.

- Tên đầu bọ cạp kia lại nhiều chuyện.

- Hắn nhiều chuyện không được bao lâu nữa đâu.

Khi nói câu này , trong mắt Diệp Hạo loé lên tia sắc lạnh.

Kim Việt không phải người khác, chính là thiếu tộc trưởng Kim Hạt nhất tộc.

- Tử U Quân, lần sau có loại chuyện tốt này nhớ phải gọi ta.

Tử Hành vui cười nói.

- Được thôi.

Tử U Quân cười to nói.

Đợi đến khi Tử Hành rời khỏi, Tử U Quân mới nhìn về phía Remy.

- Remy, chúng ta có nên đi tìm một chỗ để ăn mừng không?

- Người thứ mười cũng đáng để ăn mừng?

Remy hỏi ngược lại Tử U Quân.

Ách!

Tử U Quân khẽ giật mình.

Người thứ mười chẳng lẽ còn không đáng chúc mừng sao?

- Remy thà làm đầu gà, không làm đuôi phượng.

Remy nghiêm trang nói.

Khoé miệng Tử U Quân giật giật.

Ngươi đừng nói giỡn được không?

Đứng thứ nhất?

Ngưoi có biết dù ta ra tay toàn lực cũng không thể chiếm được thứ hạng đầu tiên không?

- Tử U Quân, ngươi có thể giúp ta đứng thứ nhất không?

Giọng nói của Remy lập tức thay đổi, đáng thương hỏi.

- Cái này... ta thực sự làm không được.

Tử U Quân bất đắc dĩ nói.

Xếp hạng thứ mười cũng là do Tử U Quân bỏ ra cái giá không nhỏ mới giúp Remy lấy được.

- Vậy ta đi hỏi thử Diệp Hạo có thể làm được không?

Remy nói xong liền xoay người rời khỏi.

Tử U Quân ngây ngẩn cả người.

Ngay sau đó thân hình hắn lóe lên liền ngăn cản Remy.

- Ngươi đùa bỡn ta?

- Ta không hiểu ý của ngươi.

Remy có chút mờ mịt hỏi.

- Không có người nào đùa nghịch ta mà có thể trốn đi bình an được.

Lúc Tử U Quân nói câu này, trong mắt hắn loé lên tia sắc lạnh.

Trên mặt Remy lộ ra thần sắc bất an.

- Ngươi muốn làm gì?

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Tử U Quân cười lạnh nói.

Ở xa Lô Lệ Tư thấy một màn như vậy mới lạnh lùng nhìn về phía Diệp Hạo.

- Diệp Hạo, ngươi còn muốn xem kịch đến lúc nào?

- Remy than là muội muội của ngươi, nhưng ngươi lại hỏi ta muốn xem kịch đến lúc nào là sao? Ngươi không cảm thấy nực cười sao?

Diệp Hạo nhìn Lôi Lệ Tư, ánh mắt giống như nhìn một con ngốc.

- Ngươi....

Lôi Lệ Tư căm tức nhìn Diệp Hạo.

Diệp Hạo lại không thèm nhìn nàng nữa.

Lôi Lệ Tư chần chờ một chút, cuối cùng cũng lách mình xuất hiện ở bên người Remy.

- Tử U Quân, ngươi muốn làm gì?

Tử U Quân nhìn Lôi Lệ Tư một hồi rồi nói.

- Muội muội của ngươi thiếu ta một nhân tình lớn, dù thế nào cũng không thể không có gì đáp lại được.

- Đó là ngươi tự nguyện, không hề liên quan gì tới muội muội ta.

Lôi Lệ Tư hừ lạnh nói.

- Nếu không phải là do muội muội ngươi ẩn ý ám chỉ, ngươi nghĩ ta sẽ ngu ngốc đến nợ nhân tình sao?

Tử U Quân lạnh lùng nói.

- Thật ngại quá, toàn bộ quá trình ta đều ở xa nhìn, ta không hề cảm thấy muội muội ta ẩn ý gì cả.

Lôi Lệ Tư làm sao có thể thừa nhận chuyện này được chứ?

- Nói như vậy Nguyệt tộc ngươi tính qua cầu rút ván?

Khi nói câu này, toàn thân Tử U Quân tràn ra sát khí ngập trời.

- Tử U Quân, nể mặt ta một lần được không?

Đúng lúc này một bóng người xé rách không gian xuất hiện ở đối diện Tử U Quân.

Không phải Phá Quân là ai đây?

- Phá Quân?

Ánh mắt Tử U Quân lướt qua một kiêng dè, nhưng ngay sau đó hắn liền kiên quyết lắc đầu nói.

- Chuyện này ta không thể bot qua

- Cái này cho ngươi.

Phá Quân nói xong liền đưa cho Tử U Quân một hộp gấm.

Tử U Quân nghi ngờ nhận lấy, khi hắn mở hộp gấm ra ắt, một vòng kim quang vọt ra tràn ngập khắp toàn trường.

Bạn cần đăng nhập để bình luận