Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2067: Khoai Lang Bỏng Tay

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Sẽ sao?

Tề Tĩnh trầm mặc không nói!

Thân làm thượng cổ cường giả, hắn đến giờ không phải hạng người nhân từ hay nương tay với bất kỳ ai.

Đại thủ Diệp Hạo lật một phen, bốn phía không gian Tề Tĩnh sụp đổ, từng đạo quy tắc hóa thành những lưỡi dao không gian không bị cản trở nào lao tới.

Nhục thân Tề Tĩnh không đến một lần hô hấp đã hóa thành tro tàn.

- Chết rồi sao?

- Tề Tĩnh là siêu cấp cường giả Đệ Tam Cảnh đó a.

- Thực lực kinh khủng của cực hạn cường giả đó hả?

- Toàn bộ Tứ Trọng Thiên này, xem ra Diệp Hạo không có đối thủ. Hơn nữa, bên cạnh hắn còn có ba cường giả bậc này, Viêm Hoàng Tông hoàn toàn có thực lực thống nhất Nhất Trọng Thiên.

- Đợi đến khi yêu nghiệt Viêm Hoàng Tông trưởng thành, Viêm Hoàng Tông sẽ trở thành bá chủ.

- Ai nói không phải?

Giết xong Tề Tĩnh, ánh mắt Diệp Hạo lẫm liệt nhìn về phía Lão tổ Vân Tiêu Cung.

Bà ta không khỏi lui về sau một bước, trong mắt lộ ra vẻ bất an, khủng hoảng.

-Bà có biết, trước khi ta đến đây đã chuẩn bị cho bà một phần đại lễ.

Diệp Hạo ung dung nói.

-Phần đại lễ này có thể khiến bà thông suốt đặt chân đến Đệ Tam Cảnh, thậm chí đi xa thêm một đoạn ở cảnh giới đó.

Trái tim Lão tổ Vân Tiêu Cung không khỏi chậm nửa nhịp.

Đệ Tam Cảnh?

Nàng nằm mộng cũng muốn đặt chân đến cảnh giới này!

Nhưng hiện tại, cơ duyên này đã tuột khỏi tầm tay .

Diệp Hạo lập tức nhìn về phía Vũ Tiêu.

-Dựa vào năng lượng bản nguyên trong tay, ngươi có thể thuận lợi đặt chân Đệ Nhất Cảnh.

Dừng một chút, Diệp Hạo nói tiếp.

-Kể từ hôm nay, Hạo Nguyệt và Vân Tiêu Cung đã không còn bất kỳ quan hệ gì nữa.

-Đừng mà

Vũ Tiêu thống khổ cầu khẩn.

-Lúc ngươi tự tay đẩy Hạo Nguyệt xuống hố lửa thì nên nghĩ đến sẽ có ngày này.

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

Đau đớn trên mặt Vũ Tiêu càng sâu.

Chuyện này, Vũ Tiêu đều rất rõ toàn bộ quá trình, nhưng lại không ngăn cản, nên mới có kết quả như hôm nay .

-Diệp Hạo.

Lúc này, một lão giả đi ra từ trong đám người.

-Ngươi cảm thấy những năm nay, tài nguyên Vân Tiêu Cung chúng ta hao phí trên người Hạo Nguyệt chỉ có giá bằng hai phần Đệ Nhất Cảnh bản nguyên?

-Im miệng.

Sắc mặt Vũ Tiêu không khỏi thay đổi.

Diệp Hạo vung tay lên cầm giữ Vũ Tiêu, hắn nhìn về phía lão giả kia, hỏi

-Không biết Vân Tiêu Cung các ngươi đã hao phí bao nhiêu tài nguyên trên người Hạo Nguyệt?

-Chí ít cũng phải mười phần Đệ Nhất Cảnh bản nguyên.

Lão giả kia nghĩ một hồi nói.

-Vô sỉ.

Lan Thục Cầm tức giận quát.

-Lan Thục Cầm, ngươi nói gì?

Lão giả kia giận dữ quát.

-Những năm này, tài nguyên Vân Tiêu Cung hao phí trên người Hạo Nguyệt luận giá trị cũng không bằng một phần Đệ Nhất Cảnh bản nguyên đâu.

Lan Thục Cầm lạnh lùng nhìn lão giả kia, nói.

- Bây giờ ngươi lại chẳng biết xấu hổ mà nói hao phí trên người Hạo Nguyệt bằng mười phần tài nguyên Đệ Nhất Cảnh? Sao vậy? Ngươi cảm thấy Vân Tiêu Cung còn chưa đủ mất mặt?

-Lan Thục Cầm, ở đây không chuyện của ngươi.

Lại có một vị lão giả đi ra, hắn nhìn Diệp Hạo nói tiếp

-Diệp Hạo, ngươi không phải muốn Hạo Nguyệt và Vân Tiêu Cung chúng ta đoạn tuyệt quan hệ sao? Có thể, xuất ra mười phần Đệ Nhất Cảnh tài nguyên ngươi có thể rời đi.

Con ngươi Vũ Tiêu đỏ lên.

Đám gia hỏa này sẽ đẩy Vân Tiêu Cung vào hố lửa .

Ánh mắt Vũ Tiêu cầu cứu nhìn về phía Lão tổ Vân Tiêu Cung, nhưng bà ta lại không có bất kỳ biểu hiện gì .

Trong lòng Vũ Tiêu tràn đầy bi ai.

Làm sao lại nghĩ đến việc lão tổ sẽ đứng ra ngăn cản đây?

Ánh mắt vị này còn thiển cận hơn bất kỳ ai.

Lúc này Hạo Nguyệt xa xa đi tới.

Con mắt nàng đỏ ngầu.

Diệp Hạo tiến lên nói khẽ

-Thế nào?

-Kỳ thật, chàng cho Vân Tiêu Cung đã đủ nhiều, Hạo Hãn Thông Linh Thuật cũng có thể bù đắp tất cả.

Con mắt Hạo Nguyệt đỏ rực.

Nàng không ngờ đám Trưởng lão Vân Tiêu Cung lại tuyệt tình như vậy?

-Muốn đi thì nên dứt khoát một chút!

Diệp Hạo nói xong vung tay lên, trước mặt lão tổ Vân Tiêu Cung xuất hiện một bình ngọc.

- Trong đó có tám viên cực phẩm Phá Thần Đan.

-Phá Thần Đan.

-Tám viên?

-Diệp Hạo thật sự cho Vân Tiêu Cung mười phần tài nguyên Đệ Nhất Cảnh?

-Vân Tiêu Cung lần này kiếm lợi lớn rồi.

- Vân Tiêu Cung sẽ có mười Bán Thần Đệ Nhất Cảnh?

-Điều kiện tiên quyết là Vân Tiêu Cung có thể giữ được?

- Có ý gì?

-Ta muốn nói cao tầng Vân Tiêu Cung là bọn ngu, bọn họ nếu không bức bách Diệp Hạo xuất ra những tài nguyên này, hai bên sẽ còn có một phần tình cảm, nhưng hiện tại phần tình cảm này lại tan thành mây khói. Phải biết bây giờ là thời đại nào? Tạm thời chưa nói Vân Tiêu Cung có thể giữ được những tài nguyên này không, coi như Vân Tiêu Cung có thể giữ được thì thế nào? Bất quá là mười tôn Đệ Nhất Cảnh mà thôi, giáng lâm một Đệ Tam Cảnh đã có thể hủy diệt Vân Tiêu Cung.

-Không thấy ánh mắt của một số thế lực có mặt tại đây lăm le nhìn những viên Phá Thần Đan kia à?

-Hãy chờ xem, Diệp Hạo chỉ cần rời khỏi thì bọn họ sẽ ra tay tranh đoạt cho mà xem.

Nghe tu sĩ xung quanh thảo luận, cao tầng Vân Tiêu Cung như bị dội một gáo nước lạnh.

Bọn họ ý thức được mình sai lầm đến thế nào.

Sự che chở của Diệp Hạo giá trị hơn nhiều những tài nguyên này.

Lão tổ Vân Tiêu Cung ý thức được Phá Thần Đan trước mặt là một củ khoai lang có thể khiến mình bỏng tay.

Vật này không thể nhận?

- Chúng ta đi thôi.

Diệp Hạo nhìn qua nói với Hạo Nguyệt.

Diệp Hạo vừa nói xong, một loan giá xa hoa xuất hiện giữa không trung, mà kéo loan giá này là ba Kim Phượng tràn ngập uy áp ngập trời.

- Huyết mạch Phượng Hoàng.

- Tại sao ta cảm thấy tu vi ba tôn Kim Phượng này còn cường đại hơn ta thế?

- Ba tôn Kim Phượng này đều là cường giả Đệ Nhị Cảnh.

- Để ba cường giả Đệ Nhị Cảnh Bán Thần kéo xe?

- Toàn bộ Tứ Trọng Thiên không có ai xa xỉ như vậy đâu?

Đôi mắt đẹp của Hạo Nguyệt lóe lên vẻ không thể tưởng tượng nổi.

-Cái này...

- Sau này, loan giá sẽ chuyên dùng cho nàng.

Diệp Hạo cười nói.

-Ta?

Hạo Nguyệt bị kinh động

-Đúng vậy.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu

- Bên trong Loan giá có càn khôn, không gian chừng trăm mẫu.

Dừng một chút Diệp Hạo nói tiếp.

- Khi nhận công kích sẽ chuyển hóa thành chiến hạm Đệ Tam Cảnh cỡ nhỏ, đừng cảm thấy chiến hạm cỡ nhỏ uy lực yếu. Trên thực tế, uy lực chiến hạm này còn mạnh hơn chiến hạm đồng cấp bậc.

-Có thể đánh giết cường giả cấp bậc gì ?

-Giết người như Tề Tĩnh giống như chơi đùa.

Hạo Nguyệt không khỏi trừng lớn hai mắt.

-Cái này có phải quá trân quý không ?

-Cái này vốn là ta chế tạo cho nàng.

-Chế tạo cho ta?

-Đúng vậy, bước lên nhìn thử xem.

Hạo Nguyệt nhẹ gật đầu sau đó đằng không mà lên, tiến vào trong loan giá.

Không gian trong Loan giá rất lớn.

Khoảng chừng ba trăm mét vuông.

Mà sâu trong loan giá có một cánh cửa, Hạo Nguyệt đẩy cửa tiến vào thì thấy được một tòa cung điện, bốn phía cung điện là những dãy núi và hồ nước lớn.

Xa hoa lộng lẫy;

Giống như tiên điện.

- Đẹp quá.

Hạo Nguyệt dạo qua một vòng sau đó bật thốt.

-Mảnh không gian này có thể chứa đựng vật sống, nàng có thể nuôi một vài linh sủng ở đây.

Diệp Hạo nói khẽ

-Lúc không cần loan giá thì có thể thu ba đầu Kim Phượng vào trong không gian này luôn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận