Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2579: Độ Kiếp

Lâm Mô quyết vô cùng nghịch thiên. Nhưng cũng có chỗ thiếu hụt. So với công pháp mà cường giả cấm kỵ chân chính nắm giữ Lâm Mô quyết vẫn còn có chút chênh lệch. Đây cũng là một trong những nguyên nhân chính vì sao Cổ Nhất trọng thương vẫn lạc.

- Tiểu tử, Lâm Mô quyết rất hữu dụng với ngươi đấy.

Chó con hâm mộ nói.

Vì sao?

Con đường Diệp Hạo đi chính là ba ngàn đại đạo. Nói cách khác nếu hắn đi tiếp đồng nghĩa với việc phải có rất nhiều đại đạo chèo chống. Khi ở cảnh giới thấp hắn có rất nhiều đại đạo có thể kế tục, thế nhưng cảnh giới cao cũng không có bao nhiêu đại đạo đạt tiêu chuẩn.

Nhờ vào việc tính lũy nhiều năm giúp Diệp Hạo trong giai đoạn Thần Vương cảnh, thậm chí Thần Hoàng cảnh cao giai cũng không có bất cứ vấn đề gì, nhưng khi đến Thần Hoàng cảnh cao giai con đường của hắn cũng hẹp đi trông thấy, mà nó cũng sẽ dần ảnh hưởng đến thành tựu cuối cùng của hắn.

Nhưng bây giờ đã có Lâm Mô quyết, chuyện sau này cũng không còn là vấn đề nữa. Bởi vì hắn có thể thoải mái mà lấy công pháp thần thông của đối phương.

Đối với Diệp Hạo mà nói thứ hắn cần dung nhập là đại đạo, nói cách khác hắn không cần hoàn toàn nắm vững công pháp của đối phương, mà Lâm Mô quyết lại có thể mô phỏng được tận tám thành, tỉ lệ này còn cao hơn nhiều so với yêu cầu của Diệp Hạo.

- Vận khí, vận khí, vận khí.

Diệp Hạo hí hửng nói.

Tiếp theo Diệp Hạo bắt đầu chỉnh lý công pháp trong trí nhớ Cổ Nhất. Lúc này Diệp Hạo mới phát hiện công pháp Thần Vương cấp trở xuống tổng cộng có mười vạn tám ngàn quyển, công pháp Thần Vương cấp tổng cộng có một vạn tám ngàn quyển, công pháp Thần Hoàng cấp tổng cộng có ba trăm sáu lăm quyển.

Diệp Hạo để ý thấy công pháp Thần Hoàng cấp có bốn mươi tám quyển, công pháp Thần Hoàng đỉnh phong có mười hai quyển.

Trước tiên Diệp Hạo sẽ đi kiểm tra mười hai quyển công pháp Thần Hoàng đỉnh phong, rất nhanh hắn đã phát hiện ra những công pháp này đều thiếu sót hai thành. Ngay sau đó hắn lại đi kiểm tra bốn mươi tám quyển công pháp Thần Hoàng cấp pháp, thật may bốn mươi tám quyển công pháp này đều hoàn hảo.

- Cho dù là Thiên Không thành cũng không có nhiều truyền thừa như vậy.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

Thiên Không thành khủng bố biết bao!

Thành chủ Thiên Không thành chính là cường giả cấm kỵ, dưới trướng hắn có ngũ đại đệ tử, cơ hồ cũng đều là Nửa bước cấm kỵ. Nhưng dù là vậy ở Thiên Không thành những công pháp đẳng cấp cao cũng không có nhiều bằng Cổ Nhất.

- Tiểu tử nhà ngươi muốn dung luyện toàn bộ những công pháp này vào trong ba ngàn đại đạo của mình sao?

Chó con nhẹ giọng hỏi.

- Đúng vậy.

- Ngươi biết như vậy phải tốn bao nhiêu thời gian không?

Chó con nhẹ nhàng nói.

- Chúng ta không phải đang trong thời gian lĩnh vực của hỏa linh sao>

Diệp Hạo không quan tâm nói.

- Nhưng dung luyện công pháp là một quá trình cự kỳ khô khan.

- Dù biết là thế nhưng ta vẫn hiểu rõ mình đang đánh vào căn cơ.

- Hi vọng ngươi có thể tiếp tục kiên trì.

Chó con nhìn Diệp Hạo thật sâu một hồi rồi nói.

- Nếu ngươi có thể dung nhật toàn bộ những công pháp này vào trong ba ngàn đại đạo của mình cộng thêm dùng sinh mệnh bản nguyên mà ngươi lấy được từ Cổ Nhất để tiến hành rèn luyện căn cơ, trong tình huống đồng giai ta cảm thấy có lẽ ngươi có thể xưng là vô địch được rồi.

Diệp Hạo trầm ngâm không nói.

Hắn tin đến lúc đó dù cho đối mặt với đệ nhị Thiên Không thành hắn cũng có lòng tin chiến thắng. Đương nhiên đó là khi cùng giai thôi. Thế nhưng đối mặt với đệ nhất hắn cũng không nắm chắc được bao nhiêu phần.

Nghĩ đến đệ nhất trong mắt Diệp lại có thêm vài vòng phức tạp.

- Hi vọng tất cả mọi chuyện sẽ không phải như ta nghĩ.

Ở cùng với đệ nhất nhiều năm như vậy, nói không có tình cảm với đệ nhất?

Làm sao có thể chứ?

Nhưng qua chó con phân tích Diệp Hạo mới phát hiện có lẽ ngay từ đầu nó đã là một cái bẫy rồi.

- Cố gắng tu hành.

Diệp Hạo không khỏi nắm chặt nắm đấm.

Mặc kệ đệ nhất có phải như bản thân nghĩ hay không, Diệp Hạo vẫn tin thực lực là tuyệt đối, đến lúc đó tất cả âm mưu cũng đều là hổ giấy.

Một năm!

Hai năm!

Ba năm!

Diệp Hạo tu luyện trong thời gian lĩnh vực của hỏa linh đã được ba năm. Hôm nay Bạch Tiểu Bạch bọn họ đi tới khu vực Diệp Hạo đang tu hành.

- Ngươi còn chưa có đột phá sao?

Bạch Tiểu Bạch nhìn Diệp Hạo giật mình nói.

Phải biết các nàng tu hành trong thời gian lĩnh vực cũng đã hơn ngàn năm rồi.

Hơn ngàn năm dù các nàng nấu luyện căn cơ bản thân thế nào vẫn không thể tránh khỏi đột phá đến Thần Vương cảnh. Bọn họ cho rằng Diệp Hạo cũng đột phá. Nhưng trên thực tế tu vi Diệp Hạo vẫn kẹt tại cảnh giới Hợp Thần cảnh tầng thứ mười hai này.

- Sao ta lại cảm giác ngươi còn kinh khủng hơn cả trước kia vậy?

Vương Túy Mặc nhìn Diệp Hạo nói.

Nàng mơ hồ cảm thấy trong cơ thể Diệp Hạo đang ẩn giấu một hung thú thượng cổ.

Khủng bố đến cực hạn!

- Ta cũng có cảm giác này.

Thái Sử Vĩnh Huy nhìn Diệp Hạo nói.

- Ta cảm thấy dù ta đột phá đến Thần Vương cảnh, ngươi cũng có thể dễ dàng tiêu diệt ta.

- Diệp Hạo, lực chiến đấu của ngươi tăng lên?

Sắc Vi tiên tử tò mò hỏi.

- Tăng lên một chút.

Diệp Hạo hàm súc nói.

Nghe vậy bọn người Sắc Vi tiên tử đều chấn động.

Phải biết khi đến mức độ này sức chiến đấu của Diệp Hạo rất khó có thể tăng lên nữa.

- Đáng giá.

Dược Tị Thế hơi xúc động nói.

Ngàn năm sức chiến đấu của Diệp Hạo chỉ tăng một chút, mà không giống như bọn họ sức chiến đấu tăng lên gấp mười. Nhưng Diệp Hạo bây giờ lại đang củng cố căn cơ của mình, tương lai hắn có thể đạt đến cấp độ mà trước đó hắn không tới được.

Thời gian?

Có một số lúc thời gian cũng không được tính là gì cả.

Bởi vì khi bọn hắn đến được cực hạn thời gian đối với bọn hắn cũng không có giá trị gì.

- Chúng ta phải ở trong này bao lâu nữa?

Bạch Tiểu Bạch hỏi.

- Chúng ta ở trong này thêm một ngàn năm.

Diệp Hạo nghĩ nghĩ nói.

- Một ngàn năm?

Đám người Bạch Tiểu Bạch giật mình.

- Đến lúc đó lực chiến đấu của ta hẳn là có thể tiến một bước.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Thì ra là vậy, không sao đâu, ngươi muốn ở đây bao lâu cũng được, chúng ta cũng ở đây từ từ tu hành.

Bạch Tiểu Bạch nghe được Diệp Hạo nói như vậy cũng nói.

- Khó có dịp có nhiều thời gian để tiêu xài như vậy, ta cũng phải cố gắng mài giũa căn cơ của mình luôn.

Thái Sử Vĩnh Huy vừa cười vừa nói.

- Bây giờ thần thông của chúng ta còn chưa theo kịp đâu, những thứ này đều cần thời gian lĩnh ngộ, mà ở đây lại có thể thoải mái mà tu hành.

Sắc Vi tiên tử nhẹ nhàng nói.

Đám người Sắc Vi tiên tử tỉnh giáo Diệp Hạo một vài chỗ khó hiểu trong đại đạo rồi cũng rời khỏi. Mà sau đó Diệp Hạo lại tiếp tục con đường dung nhập ba ngàn đại đạo nhàm chán buồn tẻ.

Bởi vì số lượng công pháp mà Cổ Nhất nắm giữ quá nhiều, bởi vậy Diệp Hạo cũng phải cần thời gian nhiều hơn. Hơn nữa những năm này hắn ngoại trừ dung luyện một đống công pháp ra hắn còn phải nghiên cứu truyền thừa của Cơ Giới tộc.

Lại càng không cần phải nói hắn còn phải dùng bản nguyên sinh mệnh của Cổ Nhất để mài dũa căn cơ của mình.

Một năm!

Hai năm!

Ba năm!

Đến lúc này Diệp Hạo đã lĩnh ngộ toàn bộ những thứ cần lĩnh ngộ trong Hợp Thần cảnh, thậm chí Thần Vương cảnh tầng thứ nhất, tầng thứ hai, tầng thứ ba đều đã lĩnh ngộ xong. Tu vi hắn cũng sắp không thể áp chế được nữa.

Thật sự là căn cơ của hắn quá mức hùng hậu.

- Hỏa linh, ta muốn rời khỏi để đột phá.

Diệp Hạo truyền âm cho hỏa linh.

- Ta đưa ngươi đến sâu trong thương khung.

Hỏa linh lập tức nói.

Hỏa linh biết rõ kỳ tài ngút trời như Diệp Hạo khi hắn đột phá động tĩnh chắc chắn sẽ rất lớn.

- Được.

Sau một khắc Diệp Hạo cũng cảm giác không gian xung quanh bỗng biến ảo, đợi đến lúc hắn thích ứng được với hoàn cảnh xung quanh cũng là lúc hắn phát hiện mình đã đi tới một không gian đầy trời sao.

- Ở đây ngươi có thể thoải mái mà độ kiếp.

Hỏa linh nói xong câu đó lại nói tiếp.

- Ta ở gần đó hộ pháp cho ngươi.

- Cảm tạ.

Bỏ lại những lời này xong Diệp Hạo cũng không thể nào tiếp tục áp chế tu vi của mình, khi chấn động trên người hắn đã đến đỉnh điểm, phía trên đầu hắn nhanh chóng hội tụ từng mảng kiếp vân.

Bạn cần đăng nhập để bình luận