Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2326: Sơn Môn Mở Ra

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Song thủ đập xuống khiến toàn bộ thiên địa phát ra thanh âm gào thét.

Không thể không thừa nhận lực lượng ẩn chứa trong song thủ kia.

Hai tay Thái Sử Duyên Niên chạm vào song thủ cũng không có va chạm kinh thiên mà chỉ là nghiền ép.

Đúng vậy.

Nghiền ép.

Bàn tay của Thái Sử Duyên Niên nháy mắt đã bị đánh nát, tiếp đó càng không ngừng đánh vào thân thể hắn.

Trên thân Thái Sử Duyên lập tức tuôn ra từng đạo quang huy.

Đây đều là thủ đoạn của hắn.

Nhưng đối mặt với đôi bàn tay kia cũng không hề có bất kỳ tác dụng gì.

Như bẻ cành khô, bá đạo vô cùng.

Phốc!

Thân thể Thái Sử Duyên Niên bị đập chia năm xẻ bảy.

Ngay lúc này đôi bàn tay kia thay đổi phương hướng.

Hỏa Sơn thấy một màn như vậy, ngay cả Sinh Mệnh Chi Thủ cũng không thèm quay người bỏ chạy.

Đáng tiếc đúng lúc này đôi bàn tay kia đập xuống đã khống chế hắn không thể động đậy được.

Giống như dê đợi làm thịt.

Bịch một tiếng thân thể Hỏa Sơn cũng bị đánh nát.

Bất quá rất nhanh Hỏa Sơn lại lần nữa ngưng kết lại.

Hắn nhìn thoáng qua Thái Sử Duyên Niên vừa mới ngưng thụ ra thân thể cách đó không xa, ánh mắt lộ ra thần sắc hỏi thăm.

- Nhục thân ta đã gần sụp đổ, không thể tái chiến.

Thái Sử Duyên Niên cười khổ nói.

Thần Vương là bất tử.

Bọn hắn có vô tận thọ nguyên.

Nhưng trên thực tế lại không có bao nhiêu Thần Vương có thể thọ chung.

Bởi vì Thần Vương cần chiến đấu.

Chiến đấu thì sẽ có thương thế.

Khi thương thể nghiêm trọng đến trình độ nào đó sẽ vẫn lạc, hơn nữa một số Thần Vương vì không thể trấn áp được thương thể mà rơi xuống khỏi Thần Vương cảnh.

Thần mang trong mắt Hỏa Sơn lóe lên một cái.

Thái Sử Duyên Niên bất lực tái chiến sao?

Lừa ai?

Bất quá Hỏa Sơn cũng hiểu dựa vào hai người bọn họ không thể phá giải trận pháp.

- Đi thôi.

Hỏa Sơn nói với Hỏa Phượng Hoàng tộc rồi rời đi.

Hỏa Ly lại đi về phía Diệp Hạo.

- Diệp Đan, nỗi nhục ngày hôm nay, ta nhớ kỹ.

- Cô nhớ kỹ thì thế nào?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Tùy thời hoan nghênh cô tới trả thù.

- Ngươi.

Hỏa Ly tức giận đến mức bộ ngực đầy đặn chập trùng.

Diệp Hạo liếc qua chậc chậc nói.

- Phát triển rất tốt.

- Nhìn gì vậy?

Hỏa Ly cực kỳ lúng túng.

- Hỏa Phượng Hoàng tộc cô đều rời đi, cô nếu không muốn rời đi thì cẩn thận ta gạch chéo vài vòng trên người à.

Hỏa Ly giật nảy mình, lui về phía sau một bước.

- Ngươi vô sỉ.

Diệp Hạo cười ha hả.

Hỏa Ly hung hăng liếc hắn một cái rồi rời đi.

Theo Thái Sử Duyên Niên mang theo tộc nhân Thái Sử gia rời khỏi, tu sĩ trong sân dần dần cũng rời đi.

- Chúng ta đi thôi.

Vương Thương Sinh nói khẽ.

Diệp Hạo khẽ gật đầu một cái.

Vương Thương Sinh mang theo Diệp Hạo đi tới Đan Đạo Tổng Các nới mở miệng.

- Trong thời gian ngắn, ngươi không nên tới Vĩnh An Sơn, hiện tại gần đó ẩn núp rất nhiều tu sĩ.

Diệp Hạo gật đầu.

- Ta có thể quan sát điển tịch công pháp của Luyện Đan Tổng Các không?

- Ngươi thế nhưng là Chấp Pháp Sứ Luyện Đan Tổng Các, trừ một vài đồ vật bí mật ra, các loại điển tịch công pháp đều rộng mở với ngươi.

Vương Thương Sinh một bên nói một bên mang theo Diệp Hạo đi tới Công Pháp Điện của Luyện Đan Tổng Các.

- Luyện Đan Tổng Các thu nhận phong phú chủng loại công pháp, đủ loại hình điển tịch vượt qua 8000 vạn bản.

Đến Công Pháp Điện, Vương Thương Sinh giới thiệu.

- Nhiều như vậy?

Diệp Hạo giật mình.

Cái này cần phải ngộ hết bao lâu?

- Thanh trưởng lão.

Vương Thương Sinh đột nhiên gọi tới một nữ tử trung niên.

- Gặp qua Tổng Các Chủ.

Nữ tử được gọi là Thanh trưởng lão hành lễ với Vương Thương Sinh.

- Nhiệm vụ sau này của ngươi chính là phối hợp với Diệp Chấp Pháp Sứ, biết chưa?

Ánh mắt Thanh lộ ra thần sắc chấn kinh.

- Hắn là Chấp Pháp Sứ thần bí của Luyện Đan Tổng Các ta?

- Đúng vậy.

- Thuộc hạ nhất định sẽ phối hợp tốt với Diệp Chấp Pháp Sứ.

Thanh nói gấp.

- Sau này ngươi có gì không biết cứ hỏi Thanh, Thanh nếu không giải quyết được, ngươi cứ tìm tới ta.

Vương Thương Sinh dừng một chút nói tiếp.

- Chỗ đó ta sẽ chú ý, chờ thời cơ chín muồi ta dẫn ngươi đi.

- Được.

Vương Thương Sinh rời đi Thanh đã hiếu kỳ hỏi thăm.

- Diệp Chấp Pháp Sứ, Tổng Các Chủ nói chỗ đó là chỗ nào?

- Cái này… cô đoán xem?

Diệp Hạo cười nói.

- Không nói thì thôi.

Thanh ngay sau đó dời chủ đề.

- Diệp Chấp Pháp Sứ, người muốn nhìn bí tịch phương diện nào?

- Cô cứ đi làm việc của mình đi, ta đi dạo là được.

Diệp Hạo phất phất tay.

Thanh lên tiếng rồi đi đến cách đó không xa.

Thần niệm Diệp Hạo ngay sau đó quét tới giá sách.

Rất nhanh nội dung từng quyển xuất hiện trong thức hải hắn.

Phải biết nơi này có 8000 vạn bản thư tịch.

Diệp Hạo xem từng quyển phải mất bao lâu?

Cứ như vậy lúc Diệp Hạo cưỡng ép đọc nội dung từng quyển sách thì thời không xung quanh hắn cũng trở nên vặn vẹo.

Diệp Hạo vận dụng Thời Gian Áo Nghĩa.

Nơi này sách nhiều lắm.

Dù Diệp Hạo thông qua loại phương thức này cũng cần không ít thời gian a.

Thời gian cứ như vậy từ từ đi qua.

1 tháng!

2 tháng!

3 tháng!

Lúc này Diệp Hạo mới ghi tạc toàn bộ sách nơi này vào trong óc.

Diệp Hạo thấy Vương Thương Sinh còn chưa đến thì bắt đầu dung luyện tất cả chúng.

4 tháng!

5 tháng!

6 tháng!

Diệp Hạo lần này chờ ba tháng.

Hôm nay Vương Thương Sinh đi tới Công Pháp Điện.

- Học tập thế nào rồi?

- Học được rất nhiều thứ hữu dụng.

Diệp Hạo nói khẽ.

Diệp Hạo đến đây cũng không phải bắn tên không đích.

Luyện Đan Tổng Các cất giữ quá phong phú, hắn tin tưởng toàn bộ Thần Vực đều không có mấy thế lực có thể so bằng với họ.

Ở trong này, Diệp Hạo cảm thấy được ích lợi không nhỏ.

Hắn chắc chắn chờ đến bản thân dung luyện hết tất cả tinh hoa trong những công pháp này thì đại đạo bản thân sẽ đạt đến một cấp độ khó có thể tưởng tượng được.

Bất quá làm đến bước này còn không biết cần bao lâu đây?

Bởi vì hiện tại ngay cả công pháp thần thông hắn có được từ Nam Đẩu Học Viện cũng không có dung luyện được bao nhiêu.

Lại càng không cần phải nói dung luyện những gì ở đây.

- Như vậy cũng tốt.

Vương Thương Sinh cười nói.

Sau đó Vương Thương Sinh mang theo Diệp Hạo đi tới Vĩnh An Sơn.

Bất quá hai người vẫn nạp ảnh tiềm hành.

- Mấy cái tên lợi hại đã rời đi, cao thủ nơi này chỉ còn vài Thần Vương, đợi chút nữa ta sẽ đơn độc vì ngươi mở ra một con đường, đưa ngươi tới Vĩnh An Sơn.

Diệp Hạo gật đầu.

Đến sơn môn Vĩnh An Sơn, Diệp Hạo vận chuyển Vạn Cổ Bất Diệt Quyết.

Cũng ngay lúc vận chuyển Vạn Cổ Bất Diệt Quyết, sơn môn lập tức chậm rãi mở ra.

Lúc này Thần Vương núp trong bóng tối đều kinh ngạc.

- Chuyện gì vậy?

- Sơn môn mở thế nào?

- Mau đi xem một chút.

Bất quá vài Thần Vương vừa muốn đứng dậy lại hoảng sợ phát hiện bọn họ bị một cỗ lực lượng thần bí khống chế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận