Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2638: Đồng Sinh Cộng Tử

Theo lý thuyết sư tổ sẽ không có quyền nhúng tay vào chuyện của tông môn. Nhưng bình thường tu vi của sư tổ vẫn có tư cách trấn áp toàn tông, bởi vì nhiều khi hắn thậm chí còn có thể thông qua tông chủ để hạ lệnh. Hơn nữa dù tông chủ có biết cũng không dám hỏi đến.

Những năm này chuyện sư tổ trục xuất tông chủ cũng không phải là không có. Một câu nói của Long Tượng đã kích thích Trương Vô Cơ.

- Long Tượng, ngươi hình như đã quên đi thân phận của ngươi rồi nhỉ.

- Bất cứ chuyện gì uy hiếp đến Hạo Nhiên Chính Khí Tông ta đều sẽ quản.

Long Tượng Thần Vương nghiêm túc nhìn Trương Vô Cơ nói.

- Hiện giờ ta cảm thấy ngươi đang uy hiếp đến Hạo Nhiên Chính Khí Tông.

- Ngươi nghĩ bốn người các ngươi là có thể đánh bại ta sao?

Trương Vô Cơ không vui nói.

- Ngươi cho rằng Hạo Nhiên Chính Khí Tông bây giờ là Hạo Nhiên Chính Khí Tông trước khi ngươi rời khỏi sao?

Tô Ngữ Nhi nói đến đây trận pháp tổ địa liền nổi lên, tiếp lấy một thanh kiếm phù lục khủng bố kinh người đến cực hạn khóa chặt Trương Vô Cơ.

- Trận pháp Thần Vương đỉnh phong?

Sắc mặt Trương Vô Cơ không khỏi thay đổi.

Trương Vô Cơ chỉ là Thần Vương cao cấp, làm sao có thể chống lại trận pháp Thần Vương đỉnh phong đây?

- Các ngươi…các ngươi chơi với lửa có ngày cũng chết cháy.

Trương Vô Cơ tức đến mức toàn thân đều run rẩy. Hắn đến đây Hạo Nhiên Chính Khí Tông thật không hề nghĩ đến chuyện đoạt quyền. Nhưng bây giờ hắn phát hiện mình bị toàn bộ Hạo Nhiên Chính Khí Tông bỏ mặc qua một bên.

Hắn thật ấm ức quá đi.

Trời thật không có mắt, hắn thật chỉ là vì tốt cho Hạo Nhiên Chính Khí Tông mà thôi.

- Trương tổ sư, ngươi còn nhớ lời giáo huấn của Hạo Nhiên Chính Khí Tông không?

Tô Ngữ Nhi nghiêm túc nhìn Trương Vô Cơ

nói. Hạo nhiên chính khí, vĩnh thế trường tồn.

Toàn thân Trương Vô Cơ đều chấn động.

- Ta biết những năm này ngươi vẫn luôn đi theo Triệu Tổ, nhưng toàn bộ những việc Triệu Tổ làm không phải đều đúng cả.

Tô Ngữ Nhi nói tiếp.

- Những năm này Viêm Hoàng tông đã từng làm ra việc có lỗi với Triệu Tổ nhất mạch chưa? Chưa hề. Nhưng vì sao Triệu Tổ nhất mạch lại ngay lúc này bỏ đá xuống giếng? Cũng bởi vì Viêm Hoàng tông không nguyện ý quy thuận Triệu Tổ nhất mạch?

- Triệu Tổ nhất mạch đã giúp Viêm Hoàng tông rất nhiều.

- Viêm Hoàng tông không hề trợ giúp gì cho Triệu Tổ nhất mạch chắc?

Tô Ngữ Nhi cười lạnh nói.

- Ta không tin Diệp Hạo là người như vậy.

Trương Vô Cơ yên lặng không nói.

Diệp Hạo cho Triệu Tổ nhất mạch mười khỏa Lưu thú chi tâm. Bàn về giá trị đã còn hơn những gì Triệu Tổ nhất mạch cho Diệp Hạo.

- Ngươi đã đánh mất cái tâm ban đầu của mình rồi.

Tô Minh Đồ thong thả nói.

- Có lẽ vậy.

Trong lòng Trương Vô Cơ cũng có chút bàng hoàng.

Bản thân sai lầm rồi sao?

Có lẽ?

Nhưng hắn còn có đường rút lui sao?

Không có.

Trên người hắn đã sớm đánh lên lạc ấn Triệu Tổ nhất mạch. Loại lạc ấn này cả một đời đều không thể bỏ được.

- Ta muốn mang theo một nhóm đệ tử.

Lúc Trương Vô Cơ chuẩn bị rời khỏi đột nhiên nghĩ đến một chuyện.

- Hạo Nhiên Chính Khí Tông đã sớm làm xong mọi chuẩn bị, dù lần này Hạo Nhiên Chính Khí Tông có bị nhổ tận gốc, cũng sẽ không hoàn toàn diệt tông.

Tô Minh Đồ nhìn Trương Vô Cơ nói.

- Trước trước sau sau sẽ có chín tốp đệ tử mai danh ẩn tích, không có ai ngoài mấy người chúng ta biết được vị trí của bọn hắn.

Tô Ngữ Nhi thản nhiên nói.

- Bởi vậy ngươi không cần phải lo lắng Hạo Nhiên Chính Khí Tông hoàn toàn bị diệt tông.

Thật ra đâu chỉ mỗi Hạo Nhiên Chính Khí Tông làm như vậy, rất nhiều tông môn đều sẽ để lại một nhóm chuẩn bị đằng sau. Đây cũng là lý do vì sao sau rất nhiều năm sẽ có đệ tử của những tông môn bị diệt tộc tới cửa trả thù.

Nghe Tô Minh Đồ cùng Tô Ngữ Nhi nói như vậy, Trương Vô Cơ cũng không nói gì nữa mà quay người rời khỏi.

Sau khi Trương Vô Cơ rời khỏi Tô Minh Đồ lập tức hạ lệnh nói.

- Đệ tử Chính Khí vực, Hạo Nhiên vực tụ họp thế nào rồi?

- Đang tập kết theo thứ tự.

Chung Cẩm Thành trầm giọng nói.

- Toàn bộ đều đang được đưa đến Viêm Hoàng vực.

Tô Minh Đồ trịnh trọng nói.

- Một khắc cũng không thể kéo dài.

- Tuân mệnh.

Hạo Nhiên Chính Khí Tông điều động tướng sĩ với quy mô cực lớn làm sao có thể giấu giếm được một vài người hay để ý.

Tu sĩ Thần Vực lập tức nhận ra được Hạo Nhiên Chính Khí Tông chuẩn bị tham gia vào.

Viêm Hoàng tông!

- Diệp Hạo, tướng sĩ Hạo Nhiên Chính Khí Tông đã đến biên giới Viêm Hoàng tông.

Đường Phiên Phiên đi tới bên người Diệp Hạo nói.

- Hạo Nhiên Chính Khí Tông?

Diệp Hạo cũng phải kinh hãi.

Ở thời điểm này Diệp Hạo không ngờ rằng Hạo Nhiên Chính Khí Tông dám cược vận mệnh của toàn bộ tông môn.

- Nửa canh giờ trước đó Trương Vô Cơ phủ xuống, hắn thuyết phục Hạo Nhiên Chính Khí Tông không nên tham gia, nhưng lại bị cao tầng Hạo Nhiên Chính Khí Tông gạt đi.

Đường Phiên Phiên nhẹ nhàng nói.

Đường Phiên Phiên biết rõ Viêm Hoàng tông căn bản không hề e ngại đai quân bọn người Lôi Thần. Nhưng hành động của một vài thế lực lại khiến Đường Phiên Phiên cảm thấy rất thất vọng đau khổ.

Không nói đâu xa, chỉ mỗi mấy thế lực Diệp Hạo giao hảo, đến bây giờ ngay cả lời an ủi cũng không hề thấy đâu.

- Để tướng sĩ Hạo Nhiên Chính Khí Tông vào đi.

Diệp Hạo nghĩ nghĩ liền nói.

Hạo Nhiên Chính Khí Tông đã quyết định như vậy, lúc này nếu để bọn hắn trở về cũng không khác gì gạt tắt nhiệt tình của bọn họ.

- Mặc Mặc, chuyện này giao cho ngươi.

Đường Phiên Phiên nhìn nữ tử bên người nói.

- Tuân mệnh.

Mặc Mặc lĩnh mệnh rời khỏi.

- Phòng tuyến bố trí thế nào?

Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

- Đã bố trí gần như hoàn thành.

Đường Phiên Phiên vừa nói đến đây Đường Đường đã đi vào.

- Công tử, tiểu thư, Sắc Vi tiên tử đến.

- Sắc Vi tiên tử?

Diệp Hạo cùng Đường Phiên Phiên liếc nhau đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Bởi vì cho đến bây giờ Thần Thảo các, Dược Vương cốc, Thái Sử nhất tộc, Nam Đẩu học viện, cũng không hề tỏ ra bất kỳ thái độ gì, đồi thời những thế lực này cũng không hề có bất kỳ dấu hiệu tướng sĩ tụ họp gì.

Điều này nói rõ cái gì?

Diệp Hạo rất rõ ràng. Diệp Hạo suy nghĩ một chút rồi đi ra ngoài.

Ở phòng tiếp khách, Sắc Vi đang cùng trò chuyện cùng Thanh Thanh.

Nhìn thấy Diệp Hạo đến, Sắc Vi tiên tử vội vàng đứng lên.

- Diệp Hạo, ta bị trục xuất khỏiThần Thảo các, hiện tại không có chỗ để đi, ngươi có thể nhận ta vào không?

- Thật ra ngươi không cần phải như vậy.

Diệp Hạo khẽ thở dài.

- Ngươi có thể nhận ta vào được không?

Khi hỏi câu này trong mắt Sắc Vi tiên tử ẩn hiện những giọt nước mắt.

- Hoan nghênh.

Diệp Hạo trịnh trọng nói.

- Sau này ngươi chính là đường chủ Đan Đạo đường của Viêm Hạ tông.

Đường chủ Đan Đạo đường của Viêm Hoàng tông hiện giờ là Lâm Ngưng Hạ. Vì vậy không thể để Sắc Vi tiên tử làm được.

- Viêm Hạ tông?

Sắc Vi tiên tử nghi ngờ nói.

- Viêm Hạ tông cũng là một bộ phận của Viêm Hoàng tông.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Được.

Sắc Vi tiên tử gật đầu một cái.

- Dược Tị Thế đâu?

Diệp Hạo chần chờ một chút vẫn hỏi.

- Ta và Dược Tị Thế đã vạch rõ giới hạn.

Sắc Vi tiên tử nhìn thấy Diệp Hạo còn đang định hỏi liền u oán nói.

- Đều tại ngươi.

- Trách ta?

- Nếu năm đó ngươi đồng ý ta thì đâu có chuyện như bây giờ?

- Cái này...?

Diệp Hạo dở khóc dở cười.

An bài cho Sắc Vi tiên tử xong, một đoàn người Tần Thư Hoàn cùng Tần Thanh Thanh cũng tới đến Viêm Hoàng tông.

- Tần thúc thúc, Thanh Thanh.

Diệp Hạo nói xong liền nhìn về phía một đoàn người phía sau Tần Thư Hoàn.

- Những người này đều là tộc nhân của ta.

Khắp khuô mặt Tần Thư Hoàn đều là vẻ tức giận.

- Đan Đạo Tổng Các làm ra chuyện như vậy, Tần mỗ ta thật xấu hổ khi làm bạn với bọn hắn.

- Diệp Hạo, Tần gia ta sẽ cùng đồng sinh cộng tử với Viêm Hoàng tông.

Tần Thanh Thanh nắm chặt nắm đấm nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận