Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1702: Đạo Trường



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Toàn bộ Cửu Trọng Thiên ,dám khiêu chiến Thiên Đạo đoán chừng cũng chỉ có một người Diệp Hạo.

Qua chốc lát sau, một đạo thanh âm mênh mông vang lên trong Hỗn Độn.

- Ngươi muốn cái gì?

Trong mắt Diệp Hạo lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

Hắn không ngờ Thiên Đạo thật đáp lại.

- Vậy phải xem ngươi cho ta cái gì?

Diệp Hạo rụt rè nói.

- Vậy cho ngươi một đạo tạo hóa đi.

Thiên Đạo trầm mặc một hổi, nói.

- Cái gì tạo hóa?

- Hỗn Độn Bảo Thể.

- Nhưng ta đã có Thần Thể rồi.

- Đây chỉ là một tạo hóa, chỉ đến thời điểm vận dụng, ngươi mới nắm giữ Hỗn Độn Bảo Thể.

- Hỗn Độn Bảo Thể có đặc thù gì?

- Không trong Ngũ Hành, siêu thoát Thiên Địa.

Diệp Hạo đè nén trong lòng kích động, nhưng trên mặt vẫn giả bộ không hề bận tâm.

- Chỉ có một cái Hỗn Độn Bảo Thể này sao?

- Kỳ thật trong tất cả tạo hóa Thiên Địa, Tạo Hóa Thụ đều có thể cho ngươi.

Thiên Đạo chậm rãi nói.

- Nhưng Hỗn Độn Bảo Thể là ngoại lệ, có Hỗn Độn Bảo Thể này, tương lai ngươi có thể tranh phong cùng với Yêu Nghiệt của rất nhiều Vị Diện khác.

- Rất nhiều Vị Diện?

Diệp Hạo giật mình lặp lại.

- Ngươi nghe nói qua Chư Thiên Vạn Giới chưa?

- Không phải nói Cửu Trọng Thiên là một giới bên trong Chư Thiên Vạn Giới chứ?

Diệp Hạo nghe như thế, tâm thần không khỏi chập chờn rung động.

- Vạn Giới chỉ là một danh từ không rõ ràng, thực tế đã xa xa vượt qua con số này.

- Thực lực của Cửu Trọng Thiên trong Chư Thiên Vạn Giới như thế nào?

- Thực lực thấp kém.

Sắc mặt Diệp Hạo hoàn toàn thay đổi.

- Vì sao muốn Cửu Trọng Thiên hủy diệt?

- Ta đang bức bách Thần Linh xuất hiện.

- Thần Linh xuất hiện có gì tốt cho ngươi?

- Kéo dài tính mạng.

- Kéo dài tính mạng?

Trong mắt Diệp Hạo lộ vẻ kinh nghi.

- Ta không hiểu.

- Thế gian này không có vĩnh hằng chân chính, bất kể Chúa Tể vạn vật - Thiên Đạo hay Thần Linh chí cao vô thượng.

Thiên Đạo đáp.

- Ngươi nói kéo dài tính mạng có ý gì?

- Tương lai ngươi sẽ hiểu.

Thiên Đạo nhàn nhạt nói.

- Kỳ thật, những lời này hiện tại cũng không nên nói ngươi nghe. Bởi vì sẽ tạo thành trùng kích cực lớn cho ngươi, nhưng cân nhắc đến bản thân ngươi là một ngoại lệ, cho nên ta nói cho một chút chân tướng.

- Ta còn có một vấn đề muốn hỏi.

Diệp Hạo trầm mặc một hồi, nói.

- Cái gì?

- Hỗn Độn rốt cuộc là cái gì?

- Hỗn Độn là khu vực giảm xóc Chư Thiên Vạn Giới.

- Tại sao không nhìn thấy người Thế Giới khác?

- Hỗn Độn to lớn vô biên, mà vị trí khu vực hiện tại của chỉ là biên giới của Cửu Trọng Thiên, mà càng xâm nhập vào, nguy hiểm càng kinh khủng, Thần Linh cũng có khả năng vẫn lạc.

Nghe Thiên Đạo nói thế, Diệp Hạo mới hiểu vì sao không gặp được người Thế Giới khác?

Dám xâm nhập Hỗn Độn, ít nhất cũng phải là Bán Thần.

Mà cấp bậc Bán Thần này dù ở cái Thế Giới khác cũng không có bao nhiêu.

Có thể gặp phải mới lạ?

- Ta trước đó gặp phải 1 chiếc U Minh Quỷ Thuyền.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- U Minh Quỷ Thuyền là Chiến Hạm U Minh Giới, Quỷ Thuyền này đã hủy diệt rất nhiều Thế Giới.

- Vậy sao nó tại sao không công kích Cửu Trọng Thiên?

- Cái này ta không biết.

- Thời điểm U Minh Quỷ Thuyền tiến công, ngươi có thể xuất thủ không?

- Không thể.

- Tại sao?

- Đây là quy tắc ngầm Thiên Đạo thừa nhận.

- Ngươi có biết Hỗn Độn đã từng xuất hiện qua một tòa Thần Điện?

- Không biết.

- Không biết?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

- Chuyện tại biên giới Cửu Trọng Thiên ta còn biết, nhưng nếu xa qua thì ta cũng không thể ra sức.

Thoại âm Thiên Đạo vừa dứt, một tia tiên âm tuôn tới.

Diệp Hạo kinh nghi bất định nhìn phía xa.

Sau một khắc, một tòa Cung Điện nguy nga to lớn vượt thời không xuất hiện trong mắt Diệp Hạo.

- Thần Điện.

Diệp Hạo lần đầu nhìn thấy toà Cung Điện này đã biết nó rất có thể là Thần Điện trong miệng vị kia.

Thiên Đạo cũng giật mình.

Giây lát sau, trầm giọng nói

- Ta cảm nhận được ba động to lớn kinh khủng trong đó.

- Có thể giúp ta phá vỡ phòng hộ của toà Thần Điện này không?

- Không thể.

- Tại sao?

- Thần Điện không đơn giản như ngươi nghĩ đâu, ta khuyên ngươi tốt nhất không nên khinh cử vọng động.

Nói đến đây, thanh âm Thiên Đạo trở nên phiêu miểu không thực.

- Tạo hóa Hỗn Độn Bảo Thể ta cũng đã đánh vào Thức Hải ngươi.

- Thiên Đạo.

Không có đáp lại.

Diệp Hạo biết đối phương đã rời đi.

Diệp Hạo nhìn Thần Điện phía xa xa, hơi chút chần chờ rồi đốt lên Thỉnh Thần Hương.

Sau khi đốt xong không qua bao lâu, một đạo thân ảnh xuất hiện trước mặt Diệp Hạo.

Đạo kia thân ảnh chính là ý niệm hóa thân của Nguyên Nhất.

Mà lúc này, ý niệm hóa thân này cường đại hơn trước đó nhiều lắm.

Ý niệm hóa thân của Nguyên Nhất vừa giáng lâm đang đợi Diệp Hạo lên tiếng nhưng rất nhanh đã bị Thần Điện cách đó không xa hấp dẫn.

- Đây là Đạo Trường của ai?

- Đạo Trường?

- Có Đạo Trường tồn tại, thì trong Thần Cảnh cũng là một cường giả.

Nguyên Nhất nói đến đây, xoa xoa đôi bàn tay nói.

- Không nghĩ đến ta có cơ hội gặp được cơ duyên bậc này.

- Tiền bối không có Đạo Trường?

- Không phải ta mới nói sao? Chỉ có cường giả bên trong Thần Cảnh mới có khả năng nắm giữ Đạo Trường.

Nguyên Nhất nhìn, Diệp Hạo cười nói.

- Nói đến lần này, ta phải hảo hảo cảm ơn ngươi.

- Cái gì?

- Nếu không phải ngươi gọi ta đến đây, ta có thể gặp được Đạo Trường này sao?

- Cái kia —— cái kia.

Diệp Hạo xấu hổ không thôi.

Ta gọi ngươi tới hỗ trợ mà.

- Lấy năng lực của ta, trong thời gian ngắn rất khó luyện hóa toà Đạo Trường này.

Nguyên Nhất nói khẽ.

- Chờ ta luyện hóa xong sẽ đưa ngươi một chút đồ tốt.

- Không biết tiền bối nói thời gian ngắn là bao lâu?

- Lâu thì 3 ~ 5 vạn năm, ngắn thì 3000 ~ 5000 năm.

Khóe miệng Diệp Hạo không khỏi giật giật.

- Tiền bối, ta sẽ vì ngươi mà phá lệ dùng Thiện Hương a.

- Thiện Hương?

Nguyên Nhất ngẩn người.

Diệp Hạo lấy ra căn Thiện Hương kia đưa cho Nguyên Nhất xem.

Nguyên Nhất kiểm tra một chút, nói.

- Đây cũng là Thỉnh Thần Hương?

- Một dạng với của ta đưa ngươi hả?

- Đúng vậy.

- Nhưng tại sao căn này chỉ có thể mời một lần?

- Ta đưa cho ngươi Thiện Hương có thể mời ba lần.

Nguyên Nhất nhìn xem Diệp Hạo, nói.

- Ta đưa ngươi căn này có chất liệu cao cấp hơn một chút.

- Ba lần?

- Chẳng lẽ ngươi cho rằng còn có thể mời 10 lần 8 lần?

- Vậy ta chẳng phải lỗ vốn?

- Lỗ cái gì mà lỗ?

Nguyên Nhất mất hứng.

- Ta về sau chỉ có thể mời ngươi được một lần nữa thôi.

- Ngươi muốn dựa vào ta cả một đời à?

Nguyên Nhất nói đến đây, trầm ngâm một chút nói.

- Ngươi chờ ta một chút.

Nguyên Nhất nói xong đi về hướng Thần Điện.

Mà thời điểm Nguyên Nhất cất bước tiến về toà Thần Điện kia. Bốn phía Thần Điện, từng đạo Phù Văn bắt đầu toát ra ba động vô cùng vô tận.

Nhưng Nguyên Nhất giống như không nhận bất kỳ ngăn cản gì, dễ dàng đột phá trùng điệp ngăn cản, tiến nhập Điện Đường.

Trong mắt Diệp Hạo lộ sợ hãi lẫn vui mừng.

Hắn biết Nguyên Nhất đi vào tìm đồ tốt cho mình.

Phải biết đây chính là Đạo Trường mà cả Thần linh như Nguyên Nhất cũng ngấp nghé. Trong đó không có đồ tốt sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận