Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1431: Tài Năng Trận Đạo

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



-----------------

Hồ Minh vừa dứt lời, toàn trường trở nên xôn xao.

Tốc độ tu luyện gia tăng gấp 6 lần?

Chẳng phải mang ý nghĩa Hồ Minh có thời gian tu luyện gấp 6 lần thường nhân?

Tu luyện lạc hậu một bước thì sẽ lạc hậu từng bước.

Hồ Minh có tốc độ tu luyện này sẽ bỏ xa bọn họ phía sau.

Trong lúc nhất thời, ánh mắt bọn họ đầy nóng rực nhìn Diệp Hạo.

- Có tốc độ tu luyện này, ngươi có thể trong thời gian ngắn nhất tăng tu vi.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói

- Ta tin trước khi ta ly khai Thái Huyền học viện, ngươi có thể đi đến Ngọc cấp thập tam phẩm.

- Diệp đạo sư, người muốn rời khỏi Thái Huyền học viện?

Tâm thần Hồ Minh run lên.

- Sau khi Chiến Sủng Đại Tái bắt đầu, ta sẽ rời khỏi Thái Huyền học viện.

Diệp Hạo nhìn Hồ Minh nói.

- 6 năm, đạo sư, ta hiện tại chỉ mới đạt đến Ngọc cấp tứ phẩm! Dù ta có tốc độ tu luyện kinh khủng như vậy cũng không có khả năng đạt đến Ngọc cấp thập tam phẩm trong vòng 6 năm.

Hồ Minh tự hiểu lấy mình.

- Ngươi chỉ cần cố gắng hết sức, đạt tới một bước này không có vấn đề.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói

- Sau đó, ta sẽ kiến tạo cho học viện một Ngộ Đạo trận, nó chỉ có tác dụng với Trận Sư, các ngươi tiến vào trong đó, tuy không nói tiến triển cực nhanh, nhưng có thể giảm bớt mấy ngày khổ tu.

- Ngộ Đạo trận?

- Ngộ Đạo trận có tác dụng với Trận Sư?

- Thật sao?

Không những học sinh trong lớp cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, ngay cả đạo sư dự thính ở hàng sau cũng như thế.

Không phải ai cũng có tư cách kiến tạo Ngộ Đạo trận.

Phải biết cho dù Trận Sư cấp bậc Tiên Tôn cũng không dám xem thường việc kiến tạo Ngộ Đạo trận, bởi vì dù ngươi có tinh thông thì vẫn luôn có một chút lĩnh vực không thể dính đến.

Nhưng bọn họ không biết Diệp Hạo có truyền thừa Trận Đạo đến từ Trận Ma, trừ cái đó ra, hắn còn có rất nhiều cảm ngộ truyền thừa cùng bí tịch Trận Đạo của Tiên Vương, hắn tự tin bản thân nắm rõ trong lòng bàn tay Trận Đạo dưới Vương cấp.

- Diệp đạo sư, ngươi nói thật sao?

Đôi mắt đẹp của Tề Linh phát sáng.

Diệp Hạo nhìn Bạo Lôi Châu trong tay Tề Linh nói

- Ngươi sở dĩ không thể khống chế Bạo Lôi Châu trong phạm vi 10 mét, bởi vì thần niệm ngươi chưa đủ.

- Cái gì?

Tề Linh khẽ giật mình.

- Muốn luyện chế Bạo Lôi Châu cần thần niệm Ngọc cấp bát phẩm.

Diệp Hạo đưa một khối Tiên Đan cho nàng.

- Ngươi ăn viên Tiên Đan này rồi lại luyện chế Bạo Lôi Châu.

Tề Linh tiếp nhận, sau khi nhìn thấy hoa văn phía trên, nàng hoảng sợ thốt

- Cực phẩm Tiên Đan.

Học sinh trong lớp cũng chú ý tới hoa văn bên trên Tiên Đan.

- Diệp đạo sư, đây...đây là Tiên Đan gì?

- Tiên Đan mở rộng thức hải, gia tăng thần niệm.

Diệp Hạo đáp

- Ăn nó vào, thần hồn ngươi sẽ không có di chứng gì mà tăng lên đến Ngọc cấp cửu phẩm.

- Cái này...cái này quá trân quý rồi.

Tề Linh xém chút đã để rớt viên Tiên Đan trên tay xuống.

Nàng nghe rất rõ ràng.

Ăn viên Tiên Đan này vào, thần hồn bản thân không chỉ tăng lên tới Ngọc cấp bát phẩm, mà đạt đến Ngọc cấp cửu phẩm.

Trọn vẹn hai cảnh giới!

Toàn bộ giới tu Đạo, ai không biết thần hồn tăng lên sẽ có nhiều chỗ tốt.

Thần hồn chỉ cần tăng lên, nhục thân sẽ dễ dàng tăng.

Vấn đề là Tiên Đan tăng lên thần hồn quá trân quý, quá thưa thớt.

- Chủ yếu là trên người ta không có Tiên Đan kém hơn.

Diệp Hạo có chút buồn rầu!

- Nếu không, ta chỉ cho ngươi một viên nhất phẩm.

Diệp Hạo nói lời này có vẻ trang bức.

Nhưng đây chính là sự thật.

- Diệp đạo sư.

Tề Linh có chút không làm chủ được mình.

- Để ngươi ăn thì ăn, nói nhảm nhiều như vậy làm gì?

Diệp Hạo đành phải nghiêm mặt quát khẽ.

Tề Linh do dự một hồi vẫn há mồm nuốt Tiên Đan vào bụng.

Sau một khắc, nàng phát hiện thức hải khuếch trương về bốn phía. Cúng lúc đó, thần hồn chi lực cũng không ngừng gia tăng.

Ngọc Tiên bát phẩm!

Mười lượt hô hấp sau, thần hồn chi lực tăng trưởng đến tình trạng này.

Đi qua 1 phút nữa, thần hồn đã đạt đến cửu phẩm.

Sau khi đạt đến cửu phẩm, Tề Linh không ngờ thần hồn vẫn còn gia tăng, thẳng đến cửu phẩm đỉnh phong mới hạ xuống.

Một đôi mắt đẹp của nàng tràn đầy chấn kinh nhìn Diệp Hạo

- Diệp đạo sư, có phải người đã sớm đoán được ta không đột phá nổi thập phẩm?

- Ừ.

Diệp Hạo gật đầu.

- Người sao có thể làm được?

- Sao ngươi hỏi nhiều thế? Hiện tại luyện chế Bạo Lôi Châu cho ta đi.

Diệp Hạo hừ lạnh.

Tề Linh le lưỡi lấy ra vật liệu luyện chế.

Lần luyện chế này, nàng cảm thấy thuận buồm xuôi gió, nửa khắc đồng hồ sau, một viên Bạo Lôi Châu xuất hiện trong tay.

- Diệp đạo sư, ta luyện chế thành công rồi.

Tề Linh nói khẽ.

- Ngươi biết những lần luyện chế trước của mình sai ở đâu không?

- Không biết.

Diệp Hạo tiếp nhận Bạo Lôi Châu từ trong tay Tề Linh, trong vẻ mặt chấn kinh của thầy trò toàn trường, hắn nhanh chóng phân giải viên Bạo Lôi Châu này.

- Nghịch hướng phân giải.

- Trời ạ.

- Diệp đạo sư quá nghịch thiên đi.

- Nghịch hướng phân giải chỉ có trong truyền thuyết.

Thầy trò toàn trường oanh động.

Bởi vì nghịch hướng phân giải khó gấp 10 lần luyện chế.

Diệp Hạo nghịch hướng phân giải Bạo Lôi Châu đến một nửa, sau đó chỉ phù văn trong đó nói.

- Nhìn thấy ba phù văn này không? Trước đó, lúc ngươi dung hợp chúng, bởi vì cường độ thần niệm không đủ nên không cách nào dung hợp hoàn mỹ, điểm này đã khiến Bạo Lôi Châu không thể vượt qua phạm vi 10 mét.

Tề Linh thử nghiệm hạ thấp thần niệm như trình độ trước đó. Sau đó, nàng dung hợp 3 phù văn lại thì kinh ngạc phát hiện bản thân thật sự không có cách nào dung hợp triệt để.

- Diệp đạo sư, sao ngươi có thể phát hiện?

Mặt Tề Linh lộ vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Mấy lượt hô hấp tiếp theo, Diệp Hạo không nói gì mà hợp lại Bạo Lôi Châu một lần nữa, sau đó ném cho nàng.

- Diệp đạo sư, ngươi nhìn Tật Phong Ấn của ta một chút đi!

Mã Luân vội vàng tiến lên phía trước.

Sau khi nhìn thấy Diệp Hạo biểu hiện, trong lòng hắn đã nhận định Diệp Hạo là một kỳ tài không xuất thế.

Bởi vậy hắn thực sự hi vọng lấy được sự trợ giúp từ phía Diệp Hạo.

- Ngươi cải tiến phương hướng không sai, nhưng cách cải tạo phù văn có vấn đề.

Diệp Hạo vừa nói vừa nghịch hướng phân giải Tật Phong Ấn, lúc phân giải đến một phần ba, hắn chỉ một phù văn nói.

- Ngươi thay đổi phù văn này thành phù văn này rồi thử hiệu quả xem.

Diệp Hạo đổi phù văn rồi tổ hợp lại phong ấn.

- Cho ngươi.

Mã Luân hưng phấn dán Tật Phong Ấn lên người. Sau một khắc, hắn liều mạng chạy ra bên ngoài phòng học.

Sưu!

Mã Luân nhanh chóng biến mất tại chỗ.

- Thật nhanh.

- Tốc độ Mã Luân tăng ít nhất cũng một phần ba.

- Không biết có thể duy trì được bao lâu?

Ngay lúc đồng học thảo luận, Diệp Hạo thản nhiên nói

- Các ngươi không có vấn đề gì sao?

- Có.

- Diệp đạo sư, ta có vấn đề.

- Diệp đạo sư, ta cũng có vấn đề.

- . . .

Bạn cần đăng nhập để bình luận