Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1854: Man Thiên Quá Hải

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Thời điểm Diệp Hạo mở mắt, toàn thân hắn tuôn ra khí thế kinh thiên.

Những năm nay, tu vi Diệp Hạo không tăng lên bao nhiêu, nhưng chiến lực tăng lên đâu chỉ gấp đôi.

Diệp Hạo tin tưởng mình tuyệt đối vô địch trong Tiên Vương cảnh.

Cho dù mạnh mẽ thế nào, hắn cũng có lòng tin chiến thắng.

Sau đó, hắn cần phải tiếp tục dung luyện Công Pháp mình nắm giữ.

Mà trong quá trình dung luyện, chiến lực sẽ tiếp tục kéo lên theo, chờ đến khi Diệp Hạo đặt chân đến Tiên Vương 11 chuyển, chiến lực của hắn có thể thuận lý thành chương đặt chân đến Đệ Nhất Cảnh.

Đệ Nhất Cảnh!

Chính là Bán Thần Cảnh!

Diệp Hạo không biết mình có tiên phong khai sáng hay không?

Nhưng giờ hắn trở nên càng thêm thong dong và tự tin.

- Lần này phải cảm tạ ngươi.

Diệp Hạo nhìn Tiểu Ngộ Đạo Thụ, nói.

Tiểu Ngộ Đạo Thụ nhếch miệng cười đáp.

- Có thể giúp ngươi làm ta rất vui.

- Thật ra, những năm nay ngươi đã giúp ta rất nhiều.

Diệp Hạo vỗ vai Tiểu Ngộ Đạo Thụ:

- Ẩn Minh đệ tử có thể tăng lên nhanh như vậy, không thể bỏ qua công lao của ngươi.

Tiểu Ngộ Đạo Thụ đặt chân đến Vương Cấp.

Tiên Vương bên cạnh Tiểu Ngộ Đạo Thụ tu luyện không có bao nhiêu hiệu quả, nhưng Tu Sĩ dưới Tiên Vương lại tăng lên rất rõ ràng.

Những năm nay, Ẩn Minh sở dĩ có thể phát triển nhanh phần lớn là bởi vì Tiểu Ngộ Đạo Thụ.

Bởi vì Đạo Bia có thể giúp Tu Sĩ cảm ngộ các loại Thần Thông.

Nhưng Tiểu Ngộ Đạo Thụ lại có thể giúp Tu Sĩ trực tiếp tăng cảm ngộ.

- Đây không phải một chuyện.

Tiểu Ngộ Đạo Thụ khẽ lắc đầu.

- Trợ giúp Ẩn Minh Tu Sĩ là tiện tay, nhưng mà ta chân chính muốn trợ giúp ngươi.

Nghe Tiểu Ngộ Đạo Thụ nói thế, Diệp Hạo cũng không trả lời như thế nào nữa.

Tiểu Ngộ Đạo Thụ muốn báo ân, chẳng lẽ Diệp Hạo có thể ngăn cản?

- Có một việc ta vẫn không nói cho ngươi biết.

Diệp Hạo chuẩn bị rời đi thì Tiểu Ngộ Đạo Thụ lại mở miệng nói.

- Chuyện gì?

Diệp Hạo tò mò hỏi.

- Ngươi biết tại sao Lão Tổ năm đó có thể che lấp thiên cơ?

Tiểu Ngộ Đạo Thụ nhìn Diệp Hạo, hỏi.

- Không biết.

Chuyện này Diệp Hạo vẫn rất hiếu kì.

- Bởi vì Lão Tổ đã sáng tạo ra một môn Công Pháp vang dội cổ kim.

Tiểu Ngộ Đạo Thụ nói ra câu này, ánh mắt dần trở nên ngưng trọng:

- Tên của Công Pháp này gọi Man Thiên Quá Hải.

- Man Thiên Quá Hải?

Diệp Hạo giật mình.

‘Man Thiên’ trong miệng Tiểu Ngộ Đạo Thụ khẳng định là chỉ Thiên Đạo.

Ngay cả Thiên Đạo cũng có thể lừa gạt?

- Những năm nay, ta vẫn luôn tu luyện Công Pháp này, nhưng nhập môn của nó quá mức tối nghĩa khó hiểu, nhưng ta tin lấy tư chất của ngươi có thể học được.

Tiểu Ngộ Đạo Thụ nói tới đây, tiếp dẫn một đạo thần niệm điểm vào mi tâm Diệp Hạo.

Diệp Hạo hơi cảm ứng một phen, sau đó lộ ánh mắt kinh sợ.

Với kiến thức của hắn có thể thấy được Man Thiên Quá Hải cho dù bên trong Chư Thiên Vạn Giới cũng thuộc về Công Pháp cấp cao nhất.

Công pháp có thể so sánh cùng với Man Thiên Quá Hải không có bao nhiêu.

- Công Pháp này không có nửa thực lực Thần Cấp hoàn toàn Vô Pháp thi triển.

Diệp Hạo nói khẽ.

Diệp Hạo có nhãn lực cỡ nào? Một chút đã nhìn ra điều kiện để thi triển Man Thiên Quá Hải.

- Vậy chiến lực của ngươi sau khi đột phá thì có thể thi triển không?

Vẻ mặt Tiểu Ngộ Đạo Thụ mong đợi hỏi.

- Có lẽ có thể.

Diệp Hạo nói khẽ.

Man Thiên Quá Hải là Huyền Thuật cấp cao nhất.

Nhưng Diệp Hạo có Đạo Bia muốn hiểu vẫn không có bao nhiêu vấn đề.

Chỉ là nhanh hay lâu mà thôi.

Nhưng Diệp Hạo không lập tức tu luyện Man Thiên Quá Hải.

Hắn cần nghỉ ngơi một chút.

Hai mươi năm ngộ đạo làm cho tinh thần Diệp Hạo ở vào một loại trạng thái thiếu thốn.

Hắn cần thư giãn.

Hắn từ biệt Tiểu Ngộ Đạo Thụ sau đó xuất hiện bên trong Không Gian Pháp Bảo Như Ý đưa cho mình.

- Tốt, lịch luyện của các ngươi đến đây kết thúc.

Diệp Hạo quét qua toàn trường một chút, nói khẽ.

Tu Sĩ Hàn gia lộ vẻ mặt vẫn chưa thỏa mãn.

Hai mươi năm nay ở đây tu luyện so với ngoại giới hơn trăm năm.

Thực lực tổng hợp Hàn gia tăng lên đâu chỉ một cấp bậc.

Hàn Trung xác định, thực lực tổng hợp của họ hiện giờ có thế đứng đầu trong gia tộc cấp năm.

Nhưng so với cấp sáu thì còn một chút chênh lệch.

Nhưng nhiêu đây đã làm cho Hàn Trung hắn rất thỏa mãn.

Lão Tổ đã vững chắc tu vi Tiên Vương 11 chuyển, mà ba đại Thần Thông Diệp Hạo chỉ điểm cũng đã học xong, đương nhiên giờ vẫn không thể nói tinh thông, nhưng đợi một thời gian nữa thì không thành vấn đề.

Tiên Vương của Hàn gia gần như đều tăng lên một cảnh giới.

Ví dụ như Hàn Sở Di giờ đã đạt đến Tiên Vương bát chuyển.

Mà tộc nhân dưới Tiên Vương tăng lên không phải một hai cảnh giới, có người tăng đến bảy tám cảnh giới, đương nhiên chỉ giới hạn từ Tiên Chủ Cảnh trở xuống.

Diệp Hạo vung tay lên, thân ảnh đám người xuất hiện lại tại Hàn gia dược liệu.

- Chúng ta ở bên trong Không Gian Pháp Bảo của Diệp Công Tử lịch luyện hai mươi năm, chuyện này phải tuyệt đối giữ bí mật.

Hàn Thu Vân quét mắt tộc nhân của mình một lượt rồi nói.

- Đương nhiên ta đã thiết hạ cấm chế những ký ức này, nếu như các ngươi tùy tiện lộ ra sẽ thân tử đạo tiêu.

Nghe Hàn Thu Vân cảnh cáo, thần sắc tộc nhân Hàn gia đều trở nên ngưng trọng.

Không có người nào cảm thấy Lão Tổ đang nói đùa cả.

Truyện-được-thực-hiện-bởi-HámThiênTàThần

. . .

- Diệp Công Tử, ta rất muốn biết tại sao ngươi lại tận hết sức lực trợ giúp Hàn gia chúng ta như thế?

Trong Thư phòng của Diệp Hạo, Hàn Sở Di hỏi ra vấn đề trong lòng muốn biết bấy lâu nay.

- Gặp được Hàn gia các ngươi chỉ là hưu duyên.

Diệp Hạo thản nhiên nói:

- Nếu như lúc ấy ta gặp Lý gia, Tô gia, Trương gia, thì ta cũng sẽ trợ giúp bọn hắn như thế.

Diệp Hạo dừng một chút nói tiếp:

- Nếu như phải có một nguyên nhân thì đó thì có lẽ là ngươi và ta đều là Nhân Tộc.

Cùng là Nhân Tộc?

Trong lòng Hàn Sở Di run lên.

Chỉ là nguyên nhân này thôi sao?

Hàn Sở Di nhìn ánh mắt trong suốt của Diệp Hạo, cười khổ không thôi.

Xem ra nguyên nhân này là thật.

Diệp Hạo chưa từng có ý gì với mình cả.

Một chút ý tứ cũng không có.

- Diệp Công Tử, ta có lời này không thích hợp, nhưng ta vẫn còn muốn nhắc nhở ngươi một chút.

Hàn Thu Vân trầm ngâm một chút nói:

- Lòng người hiểm ác, trong nhân tộc kẻ phản bội chỗ nào cũng có.

- Ngay cả Thánh Đức Thư Viện, Nhân Tộc đỉnh tiêm thế lực cũng chướng khí mù mịt, ta có thể tưởng tượng, tình huống Nhân Tộc đến cùng như thế nào rồi?

Diệp Hạo than nhẹ.

- Nhưng mà dù sao cũng phải có người phụ trọng tiến lên. Ta tăng thực lực Hàn gia các ngươi, cũng là biến tướng mà tăng lên thực lực Nhân Tộc, đúng không?

- Hàn gia chúng ta chỉ là một gia tộc cấp năm thôi.

Hàn Thu Vân nói.

Hàn gia tăng lên nhiều như vậy vẫn không tiến lên được cấp sáu.

Chuyện này không phải Hàn Thu Vân đặt chân Bán Thần Cảnh thì có thể thay đổi được.

- Ta ngoại trừ bồi dưỡng Hàn gia các ngươi ra còn làm chuyện khác.

Diệp Hạo nhìn Hàn Thu Vân nói:

- Ví dụ như đả kích Chủng Tộc khác ngoại trừ Nhân Tộc ta.

- Cái gì?

Hàn Thu Vân có chút mộng bức, không hiểu ra sao.

- Ẩn Minh.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói ra hai chữ.

Sắc mặt Hàn Thu Vân thay đổi.

Sắc mặt Hàn Sở Di thay đổi.

Sắc mặt Hàn Trung thay đổi.

- Diệp Công Tử, ngươi —— ngươi có ý gì?

Hàn Trung hỏi ra câu này, trái tim cũng run rẩy theo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận