Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2352: Rời Khỏi Tiểu Thế Giới

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Ta cảm thấy ngươi không nên biết thì tốt hơn.

Diệp Hạo chần chờ một chút vẫn nói.

- Không có việc gì, ta tiếp nhận nổi.

Triệu Kim Kiếm trịnh trọng nói.

Diệp Hạo vẫn lắc đầu.

- Ngươi đừng biết.

Triệu Kim Kiếm còn muốn nói gì nữa thì Triệu Vị Ương đã chen ngang.

- Triệu Kim Kiếm, chuyện này ngươi không nên hỏi.

- Vì sao?

- Ta chú ý thấy Diệp Hạo vận dụng Vạn Cổ Bất Diệt Quyết rất thành thạo.

Triệu Vị Ương nói:

- Nói cách khác, tương lai hắn có khả năng leo đến nửa bước Đại Năng.

Triệu Kim Kiếm ngạc nhiên tại chỗ.

Chợt cười khổ nói:

- Ngươi vì sao không sớm nói cho chúng ta biết?

Nếu biết rõ Diệp Hạo biến thái như vậy thì ai còn dám ra tay?

Tìm tai vạ à.

- Bởi vì như vậy mới có thể để các ngươi ý thức được nhân ngoại hữu nhân.

Triệu Vị Ương nhẹ nhàng nói.

Nghe vậy, đám người Triệu Kim Kiếm trầm mặc.

Những năm nay bọn họ vẫn cảm thấy tu sĩ Thần Vực quá yếu, bọn họ có một loại cảm giác ưu việt, nhưng vừa rồi Diệp Hạo đã cho bọn hắn một bài học sinh động.

- Có thể so tài nữa không?

Triệu Kim Kiếm nhìn Diệp Hạo dò hỏi.

- Có thể.

Diệp Hạo gật đầu.

Thực lực Triệu Kim Kiếm cũng tạm được, miễn cưỡng có thể làm một vị bồi luyện.

- Giải tán.

Ngay sau đó Triệu Kim Kiếm bảo đám người tản đi.

Đợi đến khi đám người rời đi, Triệu Vị Ương trừng mắt nhìn nói:

- Nếu không hai ta so một trận?

- Đừng làm rộn.

Diệp Hạo nhếch miệng.

Triệu Vị Ương là một Thần Vương.

Đánh cái búa!

- Ta sẽ áp chế tu vi đến Tử Thần cảnh tầng bảy.

Triệu Vị Ương phong thái yểu điệu, dung nhan khuynh quốc khuynh thành.

Diệp Hạo nhìn nàng, trên mặt lộ ra vẻ khó xử:

- Ta không thể ra tay với cô?

Ai nhẫn tâm xuất thủ với một đại mỹ nữ thiên kiều bá mị đây.

- Sắc phôi tử.

Triệu Vị Ương trừng Diệp Hạo một cái.

Diệp Hạo bắt đầu cười hắc hắc:

- Ta muốn tiếp tục tu luyện.

- Ngươi không cảm thấy buồn tẻ à?

Triệu Vị Ương kinh ngạc hỏi.

- Tu luyện khẳng định buồn tẻ không thú vị, bất quá bây giờ Thần Vực rung chuyển, nếu ta không tăng thực lực lên, đến lúc đó làm sao bảo hộ người bên cạnh?

Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Có đạo lý.

Triệu Vị Ương trầm ngâm một hồi, nói:

- Xem ra ta cũng phải đi tu luyện.

Sau đó, Triệu Vị Ương nhắm hai mắt lại an vị trên bồ đoàn bên cạnh Diệp Hạo tu luyện.

Trên mặt Diệp Hạo lộ vẻ cười khổ.

Bồ đoàn này là một trong những pháp bảo Triệu Tổ cho hắn.

Ngưng thần bồ đoàn.

Tu luyện trên bồ đoàn này rất dễ dàng tiến vào trạng thái ngộ đạo.

Bất quá hắn không phải rất cần, bởi vậy hắn tìm một địa phương yên lặng tiềm tu.

Hắn hiện tại cần phải dung luyện rất nhiều công pháp điển tịch trong thể nội.

Mà điều này cần rất nhiều thời gian.

Kế hoạch Diệp Hạo là thừa dịp này dung luyện tất cả công pháp điển tịch, trừ cái đó ra hắn còn chuẩn bị lĩnh ngộ cảnh giới và công pháp Tử Thần cảnh.

Thời gian cứ như vậy chậm rãi đi qua.

Một năm!

Hai năm!

Ba năm!

Diệp Hạo một lần này ngồi hai trăm năm.

Hai trăm năm, Diệp Hạo dung luyện toàn bộ công pháp đến đại đạo bản thân.

Đương nhiên hắn dung luyện chỉ là những công pháp Sinh Thần cảnh trở xuống.

Nhưng Diệp Hạo đã thỏa mãn.

Bởi vì tu vi càng cao cần dung luyện bộ phận lại càng ít.

Công pháp cũng dựa theo hình thức kim tự tháp đi lên trên.

Mà hai trăm năm nay, tu vi Diệp Hạo cũng tăng lên tới Tử Thần tầng chín, cách Sinh Thần không bao xa.

Diệp Hạo đoán tu luyện thêm mười năm, tám năm nữa thì có thể đột phá.

Bất quá, hắn bây giờ lại không nghĩ việc này.

Bởi vì hắn cảm thấy cần mài lại Tử Thần cảnh một phen.

Thế là Diệp Hạo tìm Triệu Tổ.

- Tiền bối, ta muốn rời đi.

Triệu Tổ nhìn Diệp Hạo, liếc mắt nói:

- Ngươi muốn tôi luyện tu vi ngươi?

- Vâng.

- Ngươi muốn lịch luyện ở Minh giới?

- Đúng thế.

- Mang theo Vị Ương rời đi đi.

- Cái gì?

Diệp Hạo giật mình.

- Hiện tại, các nơi Thần Vực đều đang khôi phục, khó bảo toàn sẽ không xuất hiện tài nguyên nghịch thiên.

Triệu Tổ nhẹ nhàng nói:

- Còn nữa để cho nàng ra ngoài một phen.

- Thế nhưng mà…

- Ngươi lo lắng Vị Ương không nghe lời ngươi?

Triệu Tổ thông minh thế nào? Sao lại không hiểu ý Diệp Hạo.

- Ngươi yên tâm, ta sẽ giao phó Vị Ương.

- Vậy được rồi.

Triệu Tổ gật đầu.

- Ngươi đi gặp Chu Tổ đi.

Triệu Tổ nói tiếp:

- Hắn đột phá đã được một đoạn thời gian rồi.

- Chu Tổ đột phá đến Thần Hoàng?

Diệp Hạo đại hỉ.

- Đúng vậy.

Hắn vội vàng chạy tới địa phương Chu Tổ bế quan.

Chu Tổ tựa hồ biết rõ Diệp Hạo sẽ đến nên đang chờ ở đó.

- Tới đây ngồi.

Chu Tổ vẫy tay với Diệp Hạo.

Diệp Hạo cũng không có già mồm mà ngồi xuống.

- Lúc đầu, ta cho rằng đột phá đến Thần Hoàng còn cần tích lũy tháng ngày, lại không nghĩ tới mượn tay ngươi đột phá nhanh như vậy.

Chu Tổ có chút thổn thức nói.

Lúc trước, Chu Tổ truyền thụ cho Diệp Hạo Bát Phương Trấn Thế Quyết cũng tiện tay làm, lại không nghĩ tới chiếm được hồi báo lớn như vậy.

- Tiền bối vốn có phong thái thành Hoàng.

Diệp Hạo cười nói.

- Vậy cũng không biết đến thời điểm nào mới đuọc.

Chu Tổ khe khẽ lắc đầu.

- Còn nữa, Niết Bàn thuật để ta thoát thai hoán cốt, tương lai có thể đi càng xa ở Thần Hoàng cảnh.

- Vãn bối chúc mừng tiền bối.

Diệp Hạo chắp tay.

- Kỳ thật, ta đã đột phá tại một trăm năm trước, đoạn thời gian này ta một mực bù đắp công pháp.

Chu Tổ nói xong giam cầm một sợi thần niệm điểm vào mi tâm Diệp Hạo:

- Ta biết ngươi có công pháp cao cấp hơn, nhưng cái này vẫn còn hữu dụng?

- Vãn bối chờ mong tiền bối bù đắp Bát Phương Trấn Thế Quyết đến Thần Hoàng trung kỳ.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Vậy cũng không biết đến thời điểm nào?

Chu Tổ cười to.

Thần Hoàng trung kỳ cũng không dễ dàng đặt chân đến thế.

Dù Chu Tổ thoát thai hoán cốt, nhưng khó nói trước việc đạt đến cảnh giới này.

Ngay sau đó, Chu Tổ thu liễm thần sắc nói:

- Ngươi ra ngoài, nếu có thời gian hãy tiến về U Lan thành tìm một nữ tử gọi Ý Hàm, được không?

- Họ gì?

Diệp Hạo nói gấp.

- Tôn.

- Danh môn vọng tộc?

- Đã từng.

- Ta nhớ kỹ.

- Có thể trông nom.

- Vân.

Chu Tổ trầm mặc một hồi phất phất tay nói:

- Đi thôi.

Diệp Hạo chần chờ một chút, hỏi hỏi:

- Vì sao tiền bối không tự mình đi xem một chút?

Chu Tổ trầm mặc không đáp.

Diệp Hạo hướng Chu Tổ thi lễ một cái rồi rời đi.

Đi tới tiểu viện Triệu Tổ, Diệp Hạo thấy được Triệu Vị Ương.

- Đi theo ta đi?

- Không phải ngươi đi theo ta à?

- Có khác nhau sao?

- Ta đã nói với ngươi đến bên ngoài ngươi phải…

Diệp Hạo mới vừa nói đến đây bị Triệu Vị Ương cắt đứt:

- Phải nghe lời ngươi, đúng không?

- Đúng.

- Yên tâm, Triệu Tổ đã sớm giao phó.

Triệu Vị Ương cười nói.

Nói xong, Triệu Vị Ương vung tay lên, Diệp Hạo phát hiện bọn họ đã xuất hiện ngoài Minh giới.

Hắn đang định nói gì thì cảm giác được từng đợt sát ý khát máu lạnh như băng.

Nhìn bốn phía rậm rạp chằng chịt Minh thú, Diệp Hạo rất muốn chửi tục một câu.

- Triệu Vị Ương, đại gia cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận