Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1627: Đấu võ mồm

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



----------------------

- Ngươi thấy thế nào?

Trảm Yêu Kiếm hỏi.

- Để xem.

- Muốn mua hay không?

- Loại đồ vật này khẳng định phải mua nghiên cứu một phen.

Diệp Hạo cười nói.

3 phút thời gian rất nhanh đã đi qua.

Mà lúc này, trên mặt Tầm Bảo Tông Sư cùng Đại Tông Sư giữa sân đều lộ ra thần sắc kinh nghi bất định.

- Nhìn không rõ ràng.

- Khó mà xác định trong đó có cái gì?

- Một đao Thiên Đường, một đao Địa Ngục.

- Khối Khoáng Thạch này rất có thể sẽ có giá 30 ức, chỉ có Đỉnh Cấp Thế Lực mới có tài lực này?

- Đỉnh Cấp Thế Lực nếu cắt không ra gì thì cũng sẽ thương cân động cốt, không thấy được Siêu Cấp Thế Lực như Ngọa Long Sơn dạng này đều không dám cắt sao?

- Muốn cược hay không?

- Cược Đại Gia ngươi, bán hết toàn bộ sản nghiệp Tông Môn chúng ta à?

Ngay thời điểm Tu Sĩ toàn trường thảo luận, Đường Phiên Phiên ngồi bên người Diệp Hạo lại mở miệng nói:

- 20 ức.

- Vị này đấu giá.

- Vị này là Tầm Bảo Đại Tông Sư a.

- Hôm nay ta đã kiến thức phong thái của nàng rồi, vị này cắt trên trăm khối Khoáng Thạch, kết quả không có một khối nào lỗ cả.

- Thật thế.

- Đúng vậy a, cho nên khối nào vị này coi trọng nhất định là trọng bảo.

Giữa sân, một số gia hỏa nhăn mày suy nghĩ.

Bọn họ căn cứ một chút dấu vết để lại lập tức kết luận bên trong khối Khoáng Thạch này hàm chứa trọng bảo.

- 21 ức.

- 22 ức.

- 23 ức.

Thời điểm giá cả nhảy lên tới 25 ức, đám gia hỏa kia trợn tròn mắt.

Bởi vì bọn hắn chú ý tới Đường Phiên Phiên không đấu giá.

Tình huống như thế nào?

Chẳng lẽ Đường Phiên Phiên cũng không xác định sao?

Bởi vậy bọn họ nhao nhao nhìn về phía nàng.

Bọn họ lúc này mới nhìn thấy khắp khuôn mặt Đường Phiên Phiên đang lộ vẻ do dự.

- Cô nàng cũng đoán không được sao?

Trái tim gia hỏa ra giá 25 ức kia thót lên tới cổ họng.

- Còn có ai ra giá cao hơn 25 ức không?

Triết Long nhìn chung quanh nhẹ giọng hỏi.

- 25 ức một lần.

Không người đáp lại.

Gia hỏa ra giá 25 ức cái kia mặt tràn đầy hi vọng nhìn Đường Phiên Phiên.

Vừa rồi đầu óc hắn nóng lên nên mới đấu giá.

Hắn cảm thấy bản thân nếu nhận món hàng này chắc chắn sẽ lỗ vốn.

Hiện tại tình cảnh như vậy nếu như hắn không rút chân ra đường thì tích lũy cả đời của hắn coi như xong.

- 25 ức lần hai.

Vẻ do dự trên mặt Đường Phiên Phiên càng sâu.

Trên thực tế trong lòng nàng đang vô cùng thoải mái?

Bản thân nếu không chơi chút chiến thuật tâm lý trời mới biết giá cả sẽ nhảy lên cao bao nhiêu?

Đường Phiên Phiên nghĩ đợi đến thời điểm khi Triết Long nói 25 ức lần ba bản thân mới giả bộ khó khăn đấu giá.

Nói như vậy đoán chừng có thể dọa chạy tuyệt đại bộ phận người đấu giá.

Suy Đường Phiên Phiên rất mỹ hảo.

Nhưng hết lần này tới lần khác có người phá hư phong cảnh.

Mà cái này người chính là người ngồi bên cạnh nàng.

- 30 ức.

Mấy gia hỏa chuẩn bị cạnh tranh vừa nhìn thấy Diệp Hạo cạnh tranh nhao nhao lựa chọn từ bỏ.

Diệp Hạo trước trước sau sau hết thảy đấu giá sáu lần.

Thế nhưng sáu lần kia toàn bộ đều bị hắn lấy tiền gấp đôi đập vô.

Người ta tăng lên từng ức từng ức, thế nhưng vị này động một tí liền tăng lên 10 ức.

Ai có thể cùng chơi cùng?

Về phần giống Đàm Lộ cố ý làm khó dễ Diệp Hạo lại không mấy người.

Diệp Hạo rõ ràng lấy tiền đè người.

Ngươi cạnh tranh không được hà tất phải cùng người nhiều tiền tiêu phí?

Đắc tội Diệp Hạo đối với ngươi có chỗ tốt gì?

Phải biết ngay cả Đàm Lộ mà hắn cũng dám uy hiếp.

Diệp Hạo ra giá 30 ức sau thì cảm nhận được một đạo ánh mắt u oán nhìn chằm chằm mình.

Theo ánh mắt Diệp Hạo nhìn lại, không thể nghi ngờ người đang nhìn hắn là Đường Phiên Phiên:

- Thế nào?

- Đây là vật ta coi trọng.

Đường Phiên Phiên cường điệu nói.

- Vậy cho ngươi là được.

Diệp Hạo nhún vai.

- Ta không muốn.

Đường Phiên Phiên cự tuyệt nói.

- Thời điểm muốn Thần Quang của ta, sao không cự tuyệt như thế?

Diệp Hạo nhếch miệng.

- Có gì giống nhau?

- Có cái gì không giống?

- Nói cũng đúng.

Đường Phiên Phiên nói câu này làm Diệp Hạo vô cùng ngạc nhiên.

- Ngươi có thể dựa theo sáo lộ ra bài không?

- Đây không phải học theo ngươi à?

- Tại sao ngươi không học những điểm tốt của ta?

- Không thấy được.

Lời này làm cho Diệp Hạo không biết làm sao để tiếp.

- Vị này Công Tử, đây là Khoáng Thạch ngươi mua được, ngươi kiểm tra một chút.

Một thị nữ đưa cho Diệp Hạo một Túi Càn Khôn, nói.

Thần Niệm Diệp Hạo quét qua.

- Cho ngươi.

Thị nữ kia kiểm tra một cái, vừa muốn rời đi, đột nhiên nghĩ đến cái gì:

- Vị Công Tử này, không biết có thể lưu lại phương thức liên lạc không?

Diệp Hạo khẽ giật mình nói:

- Trên người của ta không có Truyền Tấn Ngọc Phù.

Đây chính là nói bậy.

Truyền Tấn Ngọc Phù xem như công cụ đưa tin cơ bản, ai mà không có chứ.

Người nào trong Túi Càn Khôn không cất mấy trăm tấm Truyền Tấn Ngọc Phù.

- Ta có Truyền Tấn Ngọc Phù trống đây.

Thị nữ kia lại cười đưa cho Diệp Hạo một chồng Truyền Tấn Ngọc Phù.

Những Truyền Tấn Ngọc Phù này đều trống.

Diệp Hạo khóc cười không được.

Cô nương này thật chấp nhất.

Bất đắc dĩ Diệp Hạo đành phải lưu lại Thần Niệm bản thân vào một Truyền Tấn Ngọc Phù.

- Vậy về sau ta có thể tìm ngươi không?

Mặt thị nữ kia tràn đầy hi vọng nhìn Diệp Hạo nói.

- Có thể.

Diệp Hạo gật đầu.

- Vậy ta có thể ôm ngươi một cái không?

Thị nữ kia lại nói.

- Cô nương, cái yêu cầu này hơi quá phận rồi.

Diệp Hạo im lặng nói.

- Chỉ ôm một cái đơn giản thôi.

Thị nữ kia chã khóc không ra tiếng:

- Ta biết rõ sau ngày hôm nay chúng ta đời này khả năng không còn gặp lại, yêu cầu đơn giản này của ta ngươi không thể đáp ứng à?

Diệp Hạo nghe mà tâm can thêm ảo não.

Bởi vậy hắn giang hai cánh tay cho cô em này một cái ôm hữu nghị.

Thế nhưng để cho Diệp Hạo không nghĩ tới là cô em kia nhón chân hôn một cái trên mặt hắn, sau đó nàng giống như con thỏ chấn kinh từ trong ngực Diệp Hạo giãy dụa đi ra, chạy tới vị trí Triết Long.

Thở hồng hộc chạy đến bên người Triết Long, nữ hài mở miệng hỏi.

- Thiếu Tông Chủ, ta hôn vị Công Tử này một cái, có phải ta đã có con với hắn rồi không?

Khóe miệng Triết Long hung hăng giật giật vài cái.

- Người nào nói cho ngươi hôn một cái thì có em bé?

- Mẹ ta đó.

- Mẹ ngươi lừa ngươi rồi.

- Vậy ta làm sao mới có thể có con với hắn?

- Các ngươi phải thành thân.

- Có phải nắm tay hay không?

- Không phải.

- Chứ cái gì mới được?

- Tiểu Phương, kéo Tiếu Yến xuống dưới cho ta.

Triết Long bị Biểu Muội đơn thuần của mình làm có chút đau đầu.

Đường Phiên Phiên nhìn Diệp Hạo kinh ngạc nói.

- Không nghĩ đến ngươi bộ dạng như thế, còn có nhiều cô gái ưa thích như vậy?

- Cô gái xinh đẹp thích ta có nhiều lắm.

Diệp Hạo phản bác:

- Dù sao cấp bậc như ngươi, ta sẽ không coi trọng.

- Nói thật giống như ta coi trọng ngươi lắm.

Đường Phiên Phiên tức giận phản bác.

- Vậy ngươi làm ơn ngàn vạn lần đừng nhìn trúng ta, để tránh lúc ta cự tuyệt ngươi ngươi lại xấu hổ.

Diệp Hạo không biết vì sao vô cùng ưa thích đấu võ mồm cùng nữ tử này.

Kỳ thật đâu chỉ Diệp Hạo có loại cảm giác này, Đường Phiên Phiên đồng dạng cũng có loại cảm giác này.

Khác biệt là Đường Phiên Phiên rất nhanh ý thức được không thể lại tiếp tục trò chuyện. Bởi vì nàng cảm thấy hai người giống như tình lữ trêu ghẹo nhau.

Bạn cần đăng nhập để bình luận