Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1951: Bố Trí Trận Pháp

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

-Đi.

Đằng Vân đứng lên

-Không thể để bọn hắn tiếp tục xuống tay.

-Không sai.

- Hạng người tàn bạo như vậy nhất định phải tru sát.

Sáu Thiên Tài đều không dị nghị.

Lúc bọn họ tiến về hướng Diệp Hạo và Thạch Nam, không ngừng có Tu Sĩ gia nhập vào hàng ngũ bọn họ. Nhưng mà đám người kinh ngạc là Diệp Hạo và Thạch Nam tựa hồ biết rõ đang bị đuổi bắt, nên nhanh chóng đào vong vừa thuận đường đánh giết Cửu Cấp cùng Bát Cấp Thiên Tài. Đằng Vân truy sát bọn họ ba ngày vẫn không bắt được, lần nữa kích động mọi người, bọn hắn kích động tụ tập toàn bộ Bát Cấp cùng Cửu Cấp thiên tài lại, phòng ngừa bị Diệp Hạo và Thạch Nam đánh lẻ từng người.

Rewind 10 Seconds

Kỳ thật dù Đằng Vân không nói, thì đám Bát Cấp và Cửu Cấp Thiên Tài cũng có ý hội tụ.

Nhưng bọn họ tập trung lại cũng không có bất kỳ tác dụng gì .

Kết quả là khiến Tích Phân của Diệp Hạo và Thạch Nam tăng lên một cách ngoạn mục.

-Thiếu Chủ, Diệp Hạo và Thạch Nam có phải điên không?

Một thiếu nữ Thiên Linh Thố Tộc lộ vẻ mặt khiếp sợ nói.

Nàng luôn giám sát nhất cử nhất động của hai người kia.

- Bây giờ ta đã hiểu tại sao Diệp Hạo không cho chúng ta đi theo rồi.

Linh Tuyên Nhi nói.

-Tại sao?

Một thiếu nữ khác không hiểu hỏi.

-Hai người đang muốn quét ngang toàn bộ Cấm Địa, Linh Thố Nhất Tộc chúng ta nếu dính vào là họa diệt tộc.

Linh Tuyên Nhi nhẹ giọng nói.

-Hai người không lo lắng các Tộc khác trả thù à?

-Ta không biết Nhân Tộc có con át chủ bài gì, nhưng không thể nghi ngờ gì bọn họ đang mạo hiểm.

Linh Tuyên Nhi lo lắng nói.

-A!

-Chúng ta đi xem xem.

Linh Tuyên Nhi trầm ngâm một chút lên tiếng.

-Chúng ta đến đó có thể đến giúp được gì không?

- Có thể sẽ giúp được cái gì đó

Linh Tuyên Nhi cũng biết rõ bản thân không thể giúp được gì, nhưng trơ mắt nhìn Diệp Hạo cùng Thạch Nam lâm vào nguy hiểm mà không để ý thì không phải phong

. . .

-Gia hỏa này điên rồi.

Du Phi nhìn con số Tích Phân đang tăng vọt mà bất an nói.

-Hai người bọn hắn cũng không nghĩ tới hậu quả sao?

Khuôn mặt Vương Phá Thiên cũng phẫn nộ.

Diệp Hạo cùng Thạch Nam ra tay không chút kiêng kỵ sẽ khiến cho cả Nhân Tộc rơi vào thế đối đầu với tất cả chủng Tộc.

Đến lúc đó liên minh các Chủng Tộc nếu vây công thì ai có thể sống sót?

Phải biết ở đây có mấy chục vạn Tu Sĩ.Truyện-được-thực-hiện-bởi-HámThiênTàThần

. . .

Điên rồi sao?

Chỉ có Diệp Hạo và Thạch Nam rõ ràng hai người đang làm gì.

Hai người muốn hoàn toàn chôn vùi thế hệ trẻ của các Tộc.

Các đại Chủng Tộc một khi xuất hiện gián đoạn thì Nhân tộc mới có thể vượt qua.

Chỉ có như vậy Nhân tộc mới có thể đứng trên đỉnh Phiêu Miểu Đại Lục a!

Tiếp xúc cùng Diệp Hạo được một khoản thời gian, Thạch Nam biết rõ hắn không phải một người lỗ mãng, Diệp Hạo tất nhiên nói không có vấn đề, vậy thì khẳng định không có vấn đề.

Điều nàng phải làm là phối hợp với hắn..

Cũng vào lúc này, Thạch Nam mới biết được một phần thực lực Diệp Hạo.

Bởi vì hiện tại các đại Liên Minh cũng đã tiến hành vây đánh bọn họ, nhưng Diệp Hạo lại đánh chết một vài cao thủ rồi thong dong rời đi.

Điều này dẫn đến thế lực bao vậy họ ngày càng nhiều, lúc này Diệp Hạo cùng Thạch Nam rốt cục bị vây vào một khu vực.

Các đại Liên Minh này cũng không lập tức xuất thủ, mà hô hào bằng hữu vây khốn bọn họ.

Mấy mấy hôm nay, bọn họ cũng nhìn thấy năng lực của hai người, nên rất rõ ràng chỉ cần lơ là thì vòng vây sẽ bị phá, đây cũng là lý do tại sao bọn họ lại tập trung tất cả cao thủ đến.

Thời gian cứ vậy trôi qua, tu sĩ tập trung đến đây cũng đến mười vạn.

Mười vạn tu sĩ này bày ra ba vòng tròn tường đồng vách sắt không kẻ hở đi về phía trung tâm.

Khiến bọn chúng không ngờ là Diệp Hạo và Thạch Nam đang nhâm nhi uống trà.

Đây không phải cố ý khích bác bọn họ à?

-Diệp Hạo, Thạch Nam, hôm nay là ngày chết của các nhươi .

Đằng Vân tiến lên một bước quát.

Diệp Hạo nhàn nhạt nhìn hắn, nói.

-Ngươi xác định muốn làm con chim đầu đàn?

Bị Diệp Hạo nhìn chằm chằm, Đằng Vân có cảm giác sợ hãi, nhưng mà phía sau hắn cũng có hơn mười vị Cửu Cấp Thiên Tài, Đằng Vân tức khắc cảm thấy dũng khí bản thân tăng lên không ít.

-Ta đại biểu các Tộc chinh phạt hai ngươi.

Diệp Hạo ha ha cười một tiếng, rồi đứng lên.

Hắn quét mắt toàn trường một cái

-Ta không biết trong các ngươi có bao nhiêu người cố ý muốn đến đây giết ta, nhưng bây giờ ta nói rõ ràng một chút, những kẻ không có tư tưởng này có thể rời khỏi nếu không nữa khắc sau ta cũng không ngần ngại mà đại khai sát giới đâu.

Diệp Hạo vừa nói xong, mấy vạn Tu Sĩ không khỏi biến sắc.

Diệp Hạo nói cái gì?

Muốn đại khai sát giới?

Hắn không phải bị điên?

Nhưng mà vẫn có một số tu sĩ lựa chọn rời đi.

Bọn họ chỉ muốn ăn theo .

Không cần thiết phải tham gia vào trận phong ba này.

-Diệp Hạo, ngươi đừng thanh thế.

Đằng Vân kinh nghi bất định nhìn Diệp Hạo.

-Mặc kệ ta có ra vẻ thanh thế hay không, tất cả đều dựa vào kết quả, đúng không?

Diệp Hạo nhàn nhạt đáp.

-Đến lúc đó các ngươi cũng có thể động thủ, chúng ta cũng thoải mái không cần lo lắng ngộ thương đến người vô tội.

Đằng Vân trầm ngâm rồi không còn nói gì nữa .

Đúng như Diệp Hạo nói, chỉ cần đến lúc xuất thủ thì mặc kệ hắn như thế nào, chân tướng cũng sẽ bày ra rõ ràng .

Vả lại còn có hơn mười vị Trận Đạo cao thủ âm thầm bố trí Trận Pháp/

Bố trí Trận Pháp cũng cần thời gian.

Vốn dĩ Đằng Vân còn muốn nghĩ phải dùng lý do gì để kéo dài thời gian?

Đám thiên tài Đằng Xà không biết trong Cấm Địa rất nhiều Lão Yêu Quái hận không thể xé xác Đằng Xà thành trăm mảnh.

- Ta muốn xé nát tên tiểu tử kia ra?

- Ta muốn lột da tróc thịt hắn.

- Chẳng lẽ hắn đến giờ cũng không nhìn ra tiểu tử Nhân Tộc đó đang cố ý dẫn bọn chúng đến chỗ kia à?

- Dung Lô Chi Địa của thiên nhiên a.

- Tiểu tử Nhân Tộc này có tài nghệ Trận Đạo rất cao, ta đoán chắc cũng đã đặt chân đến Đệ Nhị Cảnh.

- Không có Đệ Nhị Cảnh cũng không thể nào tạo ra địa thế như vậy a.

- Lần này không biết phải chôn vùi bao nhiêu Thiên Tài đây.

- Dung Lô Chi Địa không chôn vùi được Thiên Tài, nhưng phân thân tiểu tử này bây giờ còn đang bố trí Trận Pháp ở bốn phía kìa, Không Gian Khốn Trận, Mê Chi Huyễn Trận, Ngũ Hành Sát Trận, hắn muốn một mẻ hốt trọn đám thiên tài này sao?

- So sánh ra thì những tiểu tử kia đang âm thầm bố trí trận pháp kia còn không bằng cong long trận pháp mà Diệp Hạo bố trí nữa.

- Thời gian càng kéo dài, liên quân càng bất lợi.

- Hồn Tàng, Nhân Tộc các ngươi lúc nào xuất hiện người kinh diễm như vậy?

Lúc này, lão giả mặt đầy nếp nhăn hỏi.

Nghe vậy, Hồn Tàng lộ ra vẻ cười khổ

-Ngươi đừng chế nhạo ta.

Hồn Tàng như thế nào không biết Diệp Hạo nếu tống táng những Thiên Tài này thì có trời mới biết sẽ gây ra bao nhiêu phong ba .

Trong Cấm Địa, Lão Yêu Quái các Tộc không dám làm gì?

Thế nhưng những nếu ra khỏi Cấm Địa thì sao?

-Hi vọng tiểu tử này nương tay một chút a.

Nói thật Hồn Tàng cũng hi vọng Diệp Hạo giết hết thiên tài các Tộc này, nhưng hắn rất rõ nếu làm như vậy, hậu quả không phải Nhân Tộc có thể gánh được

Bạn cần đăng nhập để bình luận