Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2823: Mọi Thứ Đều Là Âm Mưu

Ninh Chung không nghĩ đến việc ngăn cản sao?

So với ai khác, hắn đều muồn ngăn cản.

Vấn đề là bây giờ hắn có thể động sao?

Thần niệm của Hắc Phượng đã khoá chặt lên hắn, bây giờ chỉ cần hắn có động tác gì, lập tức sẽ nghênh đóng công kích cuồng phong bạo vũ.

Cũng đúng lúc này Ninh Chung mới phát hiện tu vi của Hắc Phượng vậy mà vượt xa hắn.

Tu vi của Ninh Chung đang là Thần Vương tầng thứ hai.

Nhưng Ninh Chung đoán chừng tu vi của Hắc Phượng cũng phải ở Thần Vương tầng thứ tư thậm chí là tầng thứ năm.

Thế thì còn đánh như thế nào nữa?

Hắc Phượng hoàn toàn có thể miểu sát hắn.

- Hắc Phượng tiểu thư, cho Minh Kính tông ta một con đường sống, được không?

Nhinh Chung nhìn Hắc Phượng, ánh mắt tràn ngập cầu khẩn.

Đáng tiếc rằng Hắc Phượng lại thờ ơ.

Mắt thấy bốn pháp tướng đại thủ kia chuẩn bị đánh Minh Kinh tông thành mảnh vụn, một cấm chế vô hình đột nhiên xuất hiện.

Cấm chế kia dễ dnagf đã chặn lại một đòn của bốn thị nữ kia.

Một lần này đã hù doạ bốn thị nữ kia.

Cùng lúc đó cũng đã hù doạ Hắc Phượng.

Cấm chế này xuất hiện quá đột ngộc, ngay cả Hắc Phượng cũng không kịp phản ứng lại.

- Ai?

Hắc Phượng nghi ngờ nhìn bốn phía nói.

- Người nên tha thì cứ tha đi.

Diệp Hạo từ trong bóng tối đi ra.

Con mắt của Hắc Phượng gắt gao nhìn Diệp Hạo.

- Ngươi dám quản chuyện Hắc Minh môn ta?

- Hắc Minh môn các ngươi có quan hệ gì với Minh giới không?

- Minh giới?

Con mắt Hắc Phượng co rụt lại.

- Là sao ngươi biết bí mật này?

- Không ngờ Hắc Minh môn các ngươi thật sự có quan hệ với Minh giới.

Diệp Hạo vừa nói xong, hắn vẫy vẫy tay về phía Hắc Phượng.

Hắc Phượng hoảng sợ phát hiện thân thể mình bị khống chế kéo tới trước mặt Diệp Hạo.

Nàng liều mạng vận chuyển huyền công nhưng lại phát hiện căn bản không thể vận chuyển được.

Nàng bị giam cầm.

Đợi đến khi Hắc Phượng đi tới trước mặt Diệp Hạo, nàng tràn đầy bất an nói.

- Ngươi muốn làm gì?

Diệp Hạo dùng một chỉ điểm vào trên mi tâm của nàng, từng ký một lập tức bị Diệp Hạo lấy ra.

Chỉ sao vài hơi thở, trên mặt Diệp Hạo tràn ngập ngưng trọng.

- Chỉ sợ thực lực của Minh giới không kém hơn Luân Hồi.

Thông qua ký ức của Hắc Phượng, Diệp Hạo biết ở Minh vực này địa vị của Minh giới rất cao, chỉ là Minh giới không mở cuộc càn quét như ở Thần vực, nhưng Diệp Hạo đoán rằng chuyện này chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.

- Ngươi rút trí nhớ của ta?

Từ mắt Hắc Phượng bắn ra tia lửa giận ngập trời.

- Yên tâm, ta sẽ không làm thương tổn tới linh hồn của ngươi.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua Hắc Phượng, lãnh đạm nói.

- Hắc Minh ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Hắc Phượng gằn từng chữ nói.

- Ngươi muốn thế nào mới có thể buông tha cho Minh Kính tông?

Lời nói tiếp theo của Diệp Hạo khiến Hắc Phượng giật mình.

- Quả thật ta có thể giết ngươi rồi tiếp tục thanh tẩy Hắc Minh, nhưng ta lại không muốn làm như vậy.

- Ngươi cho rằng ngươi là Thần Hoàng sao? Còn muốn diệt Hắc Minh môn nữa chứ.

Hắc Phượng cười lạnh nói.

Hắc Minh môn chính là tông môn có cường giả Thần Hoàng toạ trấn đấy.

- Ngươi không muốn nói sao?

Diệp Hạo nói đến đây, đại thủ lập tức xuất hiện ở trên đầu Hắc Phượng, từ trong lòng bàn tay đó tràn ra năng lượng kinh thiên động địa.

Sắc mặt Hắc Phượng lập tức tay đổi.

- Ta chỉ cho ngươi thời gian ba lần hơi thở.

Diệp Hao đạm mạc nói.

- Một.

- Hai.

Khi Diệp Hạo nói đến đây, Hắc Phượng mới cắn răng nói.

- Nói.

- Nói đi.

- Ta muốn một đoá Hắc Minh hoa hoàn hảo không bị tổn hại gì.

Ninh Hạo chấn động toàn thân.

Hắc Minh hoa không bị tổn hại?

Hắn tìm ở đâu được chứ?

Lúc này Diệp Hao nhìn về phía Ninh Hạo.

- Ngươi nói xem, đầu ngươi có bị vấn đề gì không vậy? Ai nói cho ngươi biết Hắc Minh hoa có thể cứu người?

- Chẳng lẽ không phải sao?

- Hắc Minh hoa là tài liệu chính để luyện chế Tam Chuyển Kim Đan, bên trong đoá hoa đó tích trữ lực lượng âm hàn của minh giới, ngươi cho nàng sử dụng Hắc Minh hoa chính là đang hại nàng.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

Trên mặt Ninh Hạo tràn ngập kinh hoảng.

- Vậy phải làm sao bây giờ?

- Dù ngươi động não cũng nên biết Hắc Minh hoa căn bản không thể xử lý được tiểu trùng được.

Vừa nói Diệp Hạo vừa đi tới bên cạnh tiểu Tuyết, hắn giơ tay lên vỗ vào đầu tiểu Tuyết một cái, rất nhanh một con tiểu trùng chui ra khỏi lỗ mũi của nàng.

- Đây chính là tiểu trùng?

Ninh Hạo nói đến đây, trên mặt đầu sự tức giận nói.

- Ta giết nó.

- Tiểu trùng này nuôi nấng một phen, tương lai sẽ đặt chân đến Vương cấp.

Diệp Hạo lật tay thu tiểu trùng kia vào.

Ninh Hạo nào dám nói một chữ không.

Lúc này tiểu Tuyết cũng dần tỉnh lại, trên mặt nàng tràn đầy suy yếu, từ khoé miệng chảy xuống một dòng máu tươi.

- Tiền bối, cái này…

Ninh Hạo gấp gáp nhìn về phía Diệp Hạo.

- Không phải vừa mới nói cho ngươi biết rồi sao? Đây là ảnh hưởng của Hắc Minh hoa.

Diệp Hạo nói đến đây, hai tay kến một đan ấn đập vào trên người tiểu Tuyết, khí tức trên người tiểu Tuyết lập tức tăng vọt.

Sau mười lần hô hấp, không những thương thể đã bị quét sạch, thậm chí tu vi của nàng còn tăng mạnh đến Hợp Thần cao giai.

- Ngươi rất may mắn, thôn phệ được một cánh hoa Hắc Minh hoa, tương lai ngươi có thể đột phá đến Thần Vương cảnh.

Diệp Hạo nhìn tiểu Tuyết nhàn nhạt nói.

Tiểu Tuyết mặc dù ngủ say nhưng bên ngoài xảy ra chuyện gì, nàng lại biết rất rõ.

- Tiểu Tuyết đa tạ tiền bối cứu giúp.

Tiểu Tuyết nói xong liền quỳ trước mặt Diệp Hạo.

Tiểu Tuyết chỉ là tu sĩ Hợp Thần cấp, quỳ xuống trước mặt Thần Vương cũng là hợp tình hợp lý.

Diệp Hạo thản nhiên tiếp nhận tiểu Tuyết hành lễ.

- Ngươi rất may mắn, gặp được nam tử thật sự yêu thương mình.

Tiểu Tuyết nhìn thoáng qua Ninh Hạo, ánh mắt tràn ngập ôn nhu.

- Nhưng hắn không hiểu được hai chữ báo hiếu, tương lai sẽ làm liên luỵ đến toàn bộ tông môn.

Ngay sau đó Diệp Hạo tiếp tục nói.

Tiểu Tuyết há to miệng, lại không biết nên nói gì.

- Ngươi nói ngươi muốn Hắc Minh hoa đúng không?

Lúc này Diệp Hạo nhìn về phía Hắc Phượng nói.

- Đúng vậy.

- Cho ngươi.

Khiến Hắc Phượng không ngờ rằng Diệp Hạo lại ném cho Hắc Phượng một đoá Hắc Minh hoa hoàn hảo.

- Ngươi…trong tay của ngươi tại sao lại có Hắc Minh hoa?

- Ngươi cho rằng chỉ Hắc Minh môn ngươi mới có Hắc Minh hoa thôi sao?

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Chẳng lẽ ngươi đã đi tới trung tâm Minh giới?

Diệp Hạo cười không nói.

- Ta nhớ kỹ ngươi rồi.

Hắc Phượng nhìn Diệp Hạo một cái thật sâu, quay người muốn rời đi.

- Từ hôm nay trở đi ân oán giữa Hắc Minh môn và Minh Kinh tông hoàn toàn bị xoá bỏ.

Diệp Hạo nhìn Hắc Phượng hô.

- Nếu ta không muốn xoa thì sao?

- Vậy ta sẽ nhổ tận gốc Hắc Minh môn ngươi.

- Hừ.

Hắc Phượng hừ lạnh một tiếng rời đi.

Lúc này Diệp Hạo nhìn về phía Ninh Hạo.

- Bây giờ đã nhớ ai nói cho ngươi biết Hắc Minh hoa đã cứu tiểu Tuyết chưa?

- Từ Phương đại sư.

- Vậy ngươi biết đằng sau Từ Phương đại sư là ai không?

- Chẳng lẽ…

- Đúng vậy, người đằng sau lưng Từ Phương đại sư chính là Hắc Phượng, vừa rồi ta đọc ký ức của Hắc Phượng mà biết được.

Tay chân Ninh Hạo lập tức lạnh buốt.

- Mười tám tướng sĩ dưới quyền ngươi cao lắm cũng chỉ là Hợp Thần trung giai, ngươi cho rằng bọn họ có tư cách gì để trộm Hắc Minh hoa từ Hắc Minh môn chứ?

Ninh Hạo cười khổ không thôi.

Mọi thứ đều là âm mưu.

Mọi thứ đều là âm mưu của Hắc Phượng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận