Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3212: Lôi Minh Phản Bội

- Công tử, sát trận mà ngươi chế tạo đều là Thần Vương cấp?

Từ Viện Viện đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.

Sát trận Thân Vương cấp có thể xem là chiến lực hàng đầu.

Ngươi cũng không thể hơi một tí liền vận dụng sát trận Thần Vương cấp được.

Diệp Hạo cười cười, hắn chỉ một đóa hoa màu tím, nói khẽ.

- Hoa nở.

Đoá hoa màu tím kia lập tức nở rộ rồi hoá thành một trận mưa kiếm kinh khủng, lơ lửng ở trên đỉnh đầu của bọn hắn.

Ngoại trừ Chu Thải Điệp ra, sắc mặt toàn bộ những người ở đây đều trắng bệch.

- Sát trận Hợp Thần cảnh.

Lão ẩu kinh ngạc nói.

- Sát trận Hợp Thần cảnh đại khái có sáu trăm tám mươi mốt cái.

Diệp Hạo nói đến đây từng sát trận phát ra ánh sáng mạnh mẽ.

- Bây giờ các ngươi đi đánh dấu đi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Cao tầng Ma Vương cung vội vàng đi ghi chép.

Đợi đến khi mọi người trở về, Diệp Hạo lại mang theo bọn họ tới tiểu viện của Từ Viện Viện.

Lúc này bọn họ phát hiện tiểu viện của Từ Viện Viện đã được mở rộng ra gấp trăm lần.

Trong sân lẳng lặng bày ra hàng trăm pháp bảo, nguyên một đống pháp bảo này tản ra chấn động cực kỳ cường hãn.

Mà ở giữa không trung lại lơ lửng mấy trăm chiếc chiến hạm màu vàng óng, mỗi một chiếc chiến hạm đều có cấp bậc Hợp Thần cấp.

- Không biết bây giờ các ngươi có còn cảm thấy lãng phí tài nguyên không?

Diệp Hạo cười nói.

Toàn bộ cao tầng Ma Vương cung đều ngẩn ra.

Những thứ tài nguyên này, nếu không được sử dụng một cách triệt để thì có ích lợi gì?

- Diệp công tử.

Chu Thải Điệp rối rắm nói.

Nàng tin Ma Vương cung có những lá bài tẩy này, đủ để quét ngang toàn bộ Vạn Lôi đại lục.

- Ta sở dĩ làm những chuyện này không phải là bởi ngươi, càng không phải là bởi vì Ma Vương cung, mà là bởi vì Từ Viện Viện.

Lời nói của Diệp Hạo khiến toàn bộ cao tầng ở đầu đồng loạt nhìn về phía Từ Viện Viện.

Ngay sau đó, ánh mắt các nàng đều tràn ngập thần sắc mập mờ.

Các nàng cho rằng Diệp Hạo thích Từ Viện Viện.

Mỗi trong lòng Từ Viện Viện tràn đầy đắng chát.

Nàng biết từ đầu đến giờ Diệp Hạo đều không hề động tâm với nàng, nghiêm túc mà nói đây chỉ là một giao dịch.

. . .

Sau khi các tộc trở về không được bao lâu, bọn họ lại tới Ma Vương cung.

Nói thật bọn họ cũng không muốn tới nơi này.

Nhưng chín đại thế lực lực đứng đầu Bách Hoa đại lục sẽ chiêu mộ đệ tử tại Ma Vương cung.

Thịnh yến như vậy, nếu bỏ lỡ, đời này còn có đụng được không?

Cũng may Ma Vương cung cũng không làm khó bọn họ, nhưng cũng không đối đãi tốt với bọn họ.

- Ma Vương cung điên cái gì chứ? Đợi đến khi lão tử tiến vào cửu đại tông môn, đến lúc đó ta sẽ cho Ma Vương cung đẹp mặt.

- Không sai, Ma Vương cung dù có lợi hại hơn, chẳng lẽ còn có thể chống lại cử đại tông môn của Bách Hoa đại lục?

- Chờ xem, đến lúc đó cái tên Diệp Hạo kia, lão tử cũng sẽ không bỏ qua.

Thế hệ tuổi trẻ đến đây tham gia đều đang nghiến răng nghiến lợi, trong lòng bọn họ yên lặng thề sẽ cho Diệp Hạo và Ma Vương cung đẹp mặt.

Đêm trước ngày Bách Hoa đại lục đến, Lôi Minh đi tới tiểu viện của Diệp Hạo.

- Diệp công tử, ta có chuyện quan trọng muốn bẩm báo.

Lôi Minh đứng ở trước cửa cung kính nói.

Diệp Hạo vung tay lên, cửa tiểu viện liền được mở ra.

Sau khi Lôi Minh đi vào tiểu viện, hắn khiếp sợ phát hiện không gian nơi này vô cùng rộng lớn.

- Không gian nơi này bị kéo dài ra.

Rất nhanh Lôi Minh đã nhận ra.

- Chuyện này. . . .

Trái tim Lôi Minh nổi lên một trận cuồng phong.

Đến Hợp Thần cấp có thể đánh nát không gian, mà tới Thần Vương là có thể xuyên qua không gian.

Nhưng muốn kéo dãn không gian, không phải ai cũng có thể làm được.

Ngay cả Lôi Uyên cũng bó tay.

Lôi Minh bình tĩnh lại một lúc lâu mới nhìn qua Diệp Hạo đang ở trong sân.

- Diệp công tử, ta nghe được một tin tức quan trọng.

- Nói.

- Đám người Bàn Tấn muốn gây bất lợi với Diệp công tử.

- Chỉ bằng bọn họ?

Diệp Hạo khinh thường nói.

Chênh lệch giữa hai bên thực sự quá lớn.

Diệp Hạo không hề cảm thấy đám người Bàn Tấn có thể làm được chuyện gì.

- Thế lực đứng sau đám người Bàn Tấn không làm được, nhưng đám người Bàn Tấn nếu trở thành đệ tử của chín thế lực đứng đầu thì sao?

Lôi Minh ẩn ý nói.

- Bọn họ chắc chắn sẽ liên thủ gây khó dễ với ngươi.

- Không quan trọng.

Diệp Hạo phất phất tay nói.

- Nếu thứ ngươi muốn nói là chuyện này, vậy bây giờ ngươi có thể trở về.

Đại lục thượng đẳng có Siêu Thoát cảnh hay không còn chưa biết.

Dù có Siêu Thoát cảnh thì đã thế nào?

Cùng lắm thì vận dụng đạo quả của tinh hà kia là được.

Vả lại bên trong tiểu thế giới của Diệp Hạo giữ không biết bao nhiêu át chủ bài. Những át chủ bài kia đừng nói là ứng phó với Quá Khứ cảnh, cho dù đối mặt với Kim Thế cảnh hắn cũng không sợ.

Con ngươi Lôi Minh co rụt lại.

Từ câu nói của Diệp Hạo đã để lộ ra một tin tức quan trọng.

Đó là bối cảnh của Diệp Hạo không sợ chín đại thế lực kia.

Hắn hơi chút trầm ngâm rồi nói tiếp.

- Diệp công tử, ta biết bối cảnh ngươi thâm hậu, nhưng có một người ngươi không thể không chú ý được.

- Thược Dược tiên tử?

- Không sai, chính là Thược Dược tiên tử.

Lôi Minh nghiêm mặt nói.

- Bây giờ Thược Dược được coi là kỳ tài ngút trời, võ hồn của nàng còn là võ hồn Thiên cấp trong truyền thuyết.

- Võ hồn Thiên cấp?

Diệp Hạo lẩm bẩm nói.

Võ hồn Thiên cấp mang ý nghĩa tương lai có thể đặt chân đến Siêu Thoát cảnh.

- Đúng vậy, võ hồn Thiên Cấp, đây cũng lày lý do vì sao Thược Dược tiên tử được vinh danh là người đứng đầu Bách Hoa đại lục.

- Ngày mai ta cũng muốn nhìn thấy Thược Dược tiên tử mà các ngươi luôn thổi phồng lên.

Nhìn thấy thần sắc hứng thú của Diệp Hạo, Lôi Minh liền biết điều mình nói đều vô ích.

- Triệu hoán võ hồn của ngươi ra đây.

Lúc này Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

Lôi Minh dù không hiểu nhưng vẫn ngoan ngoãn triệu hồi võ hồn của mình ra.

Diệp Hạo trực tiếp vận dụng võ hồn dấu cộng của mình tăng một cấp cho võ hồn của Lôi Minh.

Ban đầu võ hồn của Lôi Minh là địa cấp trung kỳ.

Cũng đồng nghĩa với việc tương lai sẽ có khả năng tăng lên tới Thần Vương cảnh đỉnh phong.

Đương nhiên đây chỉ là trên lý thuyết.

Thực tế để được như vậy cần phải có các loại tài nguyên, cơ duyên.

Giống như võ hồn của Lôi Uyên cũng ở cấp bậc này, nhưng trải qua nhiều năm như vậy, tu vi của hắn vẫn dừng ở Thần Vương cảnh trung kỳ.

- Địa cấp cao giai.

Cảm thụ được võ hồn của mình, Lôi Minh hoàn toàn bị choáng váng.

- Diệp công tử, ngươi giúp ta tăng cấp bậc của võ hồn lên?

Lôi Minh ngạc nhiên nhìn Diệp Hạo nói.

Diệp Hạo ra hiệu chớ có lên tiếng,

- Chuyện này một mình ngươi biết là được rồi, mặc dù ta không quan tâm đến phiền phức, nhưng ta cũng không muốn dính vào nó.

- Đại ân đại đức của Diệp công tử, Lôi Minh vĩnh viễn không dám quên.

Lôi Minh cung cung kính kính thi lễ với Diệp Hạo.

Trước đó Lôi Minh không hề ngờ rằng Diệp Hạo sẽ cho hắn một món quà lớn như vậy.

Võ hồn trực tiếp tăng lên một cấp.

Chuyện này đối với Lôi Minh mà nói quả thực là mơ giữa ban ngày.

Mà bây giờ hắn mơ hồ nhận ra Diệp Hạo là một người sâu không lường được.

Cho dù là Thược Dược, ở trước mặt hắn cũng chỉ là trò trẻ con mà thôi.

Bởi vì khi hắn nói chuyện liên quan đến Thược Dược, ánh mắt của Diệp Hoạ lộ ra tia tò mò.

Không sai.

Tò mò.

Điều này nói rõ hắn không quan tâm.

Có lẽ chỉ là cảm thấy hứng thú.

Chỉ muốn xem thử.

- Thật ra cái gọi là tình báo mà ngươi nói không hề có ý nghĩa gì với ta, nhưng dù sao ta cũng nên đáp lại ngươi một chút gì đó.

Diệp Hạo nhìn xem Lôi Minh nhàn nhạt nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận