Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2252: Một Kiếm Giết Chết

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Ta truyền là được.

Diệp Hạo vội đáp.

- Tiểu gia hỏa, ta sẽ không để cho ngươi truyền thụ công pháp không công.

Long Tượng Thần Vương nói xong, trong tay xuất hiện một bình ngọc nói:

- Trong bình ngọc là một giọt Thần Vương dịch nhiều năm trước ta ngưng luyện ra được, hiện tại tặng nó cho ngươi.

Thần Vương dịch?

Diệp Hạo chấn động.

Thần Vương dịch trân quý bậc nào, Diệp Hạo làm sao không biết?

- Tiền bối vẫn nên giữ lại phục dụng đi.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Thân thể của ta đã muốn mục nát.

Long Tượng Thần Vương khẽ lắc đầu.

- Có lẽ cái này có thể giúp tiền bối.

Diệp Hạo chần chờ một chút đưa cho Long Tượng Thần Vương một đóa hoa tươi kiều diễm ướt át.

Thời điểm nhìn thấy đóa hoa này, ánh mắt Long Tượng Thần Vương lộ ra vẻ khó tin.

- Cái này…cái này…chẳng lẽ là Tử Đàn Thần Hoa trong truyền thuyết?

- Đúng vậy, vô thượng dược diệu kéo dài tính mạng-Tử Đàn Thần Hoa.

Diệp Hạo gật đầu.

Đây do một cường giả Thần Vương cho Diệp Hạo.

Lúc ấy hắn không biết giá trị Tử Đàn Thần Hoa, nhưng từ khi lý giải đan đạo sâu hơn, hắn mới biết được giá trị của nó.

Vương cấp dược liệu.

Để cho Thần Vương dùng để kéo dài tính mạng.

- Ngươi nguyện ý đưa gốc Tử Đàn Thần Hoa này cho ta?

Thời điểm Long Tượng Thần Vương nói câu này, toàn thân đều đang run rẩy.

- Lúc trước Trương Vô Cơ tiền bối truyền thụ cho ta Hạo Nhiên Chính Khí Quyết, ta hiện tại đưa Tử Đàn Thần Hoa đưa cho Long Tượng tiền bối ngài, có lẽ đây là nhất ẩm nhất trác(*ý bảo số mệnh*).

Diệp Hạo thong thả nói.

- Trương Vô Cơ? Hắn ở đâu?

- Tác chiến trong Minh giới.

- Hắn sẽ còn trở về không?

- Ngài ấy đã không còn bao nhiêu thiện cảm đối với Tông môn.

Long Tượng Thần Vương trầm mặc một hồi nói:

- Giọt Thần Vương dịch này ngươi cầm đi.

- Ta không cần Thần Vương dịch.

- Nếu không ta không biết mình phải cho ngươi thứ gì?

Long Tượng Thần Vương cười khổ.

Nghe đối phương nói vậy, Diệp Hạo hơi trầm ngâm rồi nhận bình ngọc.

- Ta cầm.

- Tiểu gia hỏa, ta thiếu ngươi một cái mạng.

- Nói quá lời rồi.

Diệp Hạo nói gấp.

Diệp Hạo rời khoi từ đường thì thấy Tô Ngữ Nhi chờ tại đại môn.

- Đại nhân cùng ngươi trò chuyện gì vậy?

- Ngài muốn ta truyện thụ bản công pháp đầy đủ cho Chính Khí nhất mạch.

Tô Ngữ Nhi cắn môi một cái, trên mặt lộ ra một tia không muốn.

- Chính Khí nhất mạch vốn hiếu thắng hơn Hạo Nhiên nhất mạch, ta nghĩ đợi đến khi Hạo Nhiên nhất mạch tăng thực lực lên. Sau đó mới truyền công pháp lại cho Chính Khí nhất mạch.

Tô Ngữ Nhi nhìn Diệp Hạo nói:

- Nhưng bây giờ sau khi truyền thụ công pháp cho đối phương, Hạo Nhiên Vực ta sẽ không bao giờ đuổi kịp Chính Khí nhất mạch nữa.

- Thời gian cho Hạo Nhiên Chính Khí Tông không nhiều lắm.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

Tô Ngữ Nhi trầm mặc thật lâu nói:

- Vậy truyền thôi.

- Tô tông chủ, cô cứ không tình nguyện như vậy?

Diệp Hạo ha ha cười nói.

- Nói nhảm.

Tô Ngữ Nhi hừ lạnh.

- Kỳ thật, muốn vượt qua Chính Khí nhất mạch cũng không phải không được.

- Không thể động tay động chân trên công pháp.

Tô Ngữ Nhi lập tức cự tuyệt.

Diệp Hạo không khỏi lật Tô Ngữ Nhi một cái.

- Ai nói động tay động chân?

- Chứ là cái gì?

- Ta truyền cho cô công pháp càng mạnh hơn.

- Trương Vô Cơ tổ sư tiến hành bổ sung Hạo Nhiên Chính Khí Quyết?

Tô Ngữ Nhi lập tức hiểu được.

- Đúng vậy, bản Hạo Nhiên Chính Khí Quyết đầy đủ là Vương cấp sơ kỳ, mà Trương Vô Cơ tổ sư bổ sung qua lại thành vương cấp trung kỳ.

Diệp Hạo cười nói:

- Có môn công pháp này, cô nếu không đấu lại Chính Khí nhất mạch, vậy sẽ là vấn đề của cô.

- Có Vương cấp trung kỳ pháp quyết, làm sao còn không đấu lại hắn?

Tô Ngữ Nhi cao ngạo nói.

- Không biết Tô tông chủ lúc nào có thể đặt chân đến Thần Vương cảnh?

- Thần Vương không phải nói đột phá là đột phá, bất quá bây giờ ta có pháp quyết Vương cấp trung kỳ, ta tự tin trong vòng ngàn năm có thể đạt thành.

- Ngàn năm?

Diệp Hạo cau mày.

- Thời gian có phải quá dài?

- Ngươi cho rằng Hợp Thần cảnh rất dễ dàng tăng lên?

- Không biết cái này có hiệu quả đối với cô hay không?

Diệp Hạo nói xong đưa bình ngọc chứa Thần Vương dịch mà Long Tượng Thần Vương cho hắn ra.

Thần niệm Tô Ngữ Nhi quét qua kinh ngạc hô.

- Thần Vương dịch?

- Đúng vậy.

- Ngươi từ nơi nào lấy được?

- Long Tượng Thần Vương cho.

- Vì sao ngài ấy cho ngươi Thần Vương dịch trân quý này.

- Nhìn ta thuận mắt.

- Thần Vương dịch có thể tiết kiệm rất lớn thời gian tu luyện.

Tô Ngữ Nhi trầm ngâm một chút.

- Ta không khách khí với ngươi.

- Tô tông chủ cô dùng mới đúng hơn ta.

- Ta hiện tại dẫn ngươi đến địa điểm tu luyện.

- Tốt.

Rất nhanh Tô Ngữ Nhi dẫn Diệp Hạo đi đến một tòa đại điện.

Đi vào đại điện, Diệp Hạo phát hiện trong này có từng quyển cổ thư.

- Những cái này là gì?

- Đây đều là bản chép tay của lịch đại Trưởng lão Hạo Nhiên Chính Khí Tông lưu lại.

Tô Ngữ Nhi nói khẽ:

- Tu vi tất cả đều đến Hợp Thần cấp.

- Không có Vương cấp tổ sư lưu lại bản chép tay à?

Diệp Hạo hỏi.

- Có chứ.

Tô Ngữ Nhi nói xong chỉ một đại môn xa xa.

- Miễn ngươi thông qua khảo nghiệm thì có thể tiến vào bên trong.

- Cái gì khảo nghiệm?

- Sẽ có một tổ sư căn cứ cảnh giới của ngươi huyễn hóa ra thời kỳ thiếu niên của hắn, miễn ngươi đánh bại được hắn thì có tư cách tiến vào trong đó.

- Đơn giản thế.

Diệp Hạo nói xong đi tới phiến đại môn kia.

Khi đang đọc qua bản chép tay, đám người Tuyết Trích Tiên nhất thời nhìn về phía Diệp Hạo.

- Thời kỳ thiếu niên của Tổ sư đều mạnh không hợp lẽ thường? Những năm này ta cũng không đánh bại dù chỉ một người đâu.

Mã Tư Thành nhìn thấy Diệp Hạo xông ải thì khẽ lắc đầu.

Thời kỳ thiếu niên Tổ sư quá cường đại.

Trấn áp Mã Tư Thành hắn dễ như trở bàn tay.

Mà lúc này, Diệp Hạo đi tới cửa chính:

- Người đâu?

- Tiểu tử, ngươi vội vã tìm tai vạ như vậy?

Theo một đạo thanh âm hài hước rơi xuống, một thân ảnh phóng đãng không kềm chế được xuất hiện trước mặt Diệp Hạo.

- Tùy Dương Thần Vương?

Tô Ngữ Nhi hoảng sợ hô.

- Rất nổi danh hả?

Diệp Hạo nhìn Tô Ngữ Nhi một cái, hỏi.

Tùy Dương nghe được Diệp Hạo nói như vậy tức hổn hển nói:

- Tiểu tử, ngươi không biết ta là ai?

- Vì sao ta phải biết ngài là ai?

Câu nói này của Diệp Hạo để Tùy Dương Thần Vương giận.

Hắn nắm lấy một chuôi chiến kiếm đâm tới ngực Diệp Hạo.

Thời điểm đâm tới, từng đạo kinh lôi cấp tốc hội tụ, thời gian ngắn ngủi hóa thành một chuôi lôi đình kiếm, kinh khủng hồ quang điện để thần sắc mọi người cuồng biến.

- Diệt thế chi kiếm?

- Trong cùng cấp bậc có thể mạnh đến mức độ này à?

- Các ngươi biết Tùy Dương Thần Vương là tổ sư xếp hạng thứ năm trong lịch sử Hạo Nhiên Chính Khí Tông.

Mã Tư Thành mới vừa nói đến đây đã nghe được một đạo thanh âm, tiếp đó bọn họ thấy một chuôi tế kiếm xuyên qua trong bụng Tùy Dương, trên mặt hắn vẫn lưu lại thần sắc khó tin.

- Ngươi —— ngươi làm sao có thể giết được ta?

Diệp Hạo đứng sau lưng Tùy Dương thu hồi tế kiếm, nói:

- Bởi vì tốc độ của ngươi quá chậm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận