Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1775: Đi Theo

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Bình thường vận khí Bán Thần dù không nghịch thiên nhưng tuyệt đối vượt qua Tiên Vương.

Diệp Hạo lại nói.

- Ngươi không nghĩ đến điều mang ý nghĩa gì sao?

Định Hải Châm không khỏi nhớ tới đoạn thời gian này của bản thân.

Chỉ có thể dùng chữ tan nát để hình dung?

Lần trước xém chút bị Phù Tang Thần Thụ đánh chết.

- Chẳng lẽ ta thực sự không còn sống bao lâu nữa?

Định Hải Châm không nhịn được hỏi.

Nghĩ như vậy, ánh mắt hắn trở nên trống rỗng. Mà thời khắc này, trong mắt hắn xuất hiện thân ảnh Diệp Hạo.

Định Hải Châm đột nhiên tỉnh lại.

- Diệp Công Tử.

Ánh mắt Định Hải Châm phát ra lửa nóng nhìn Diệp Hạo.

Thanh âm Định Hải Châm làm cho Diệp Hạo có cảm giác tiện tiện.

- Chuyện gì?

Diệp Hạo cảnh giác hỏi.

- Không biết về sau ta có thể đi theo ngươi không?

Định Hải ùng mong đợi hỏi.

Thời điểm hắn hỏi ra câu này, Vĩnh bá kế bên cũng trừng lớn hai mắt.

Bán Thần đó a!

Bây giờ lại nói muốn theo Diệp Hạo?

Bất quá khi lão nghĩ đến thân phận Diệp Hạo cũng bình thường trở lại.

Dù Cô Độc hay Vân Nghê Thường đều không phải Bán Thần sao?

Cô Độc trước đó vẫn là Đệ Nhất Cảnh, nhưng đi theo Diệp Hạo mới bao lâu, hiện tại đã là cường giả Đệ Nhị Cảnh.

Lại nói Vân Nghê Thường trước đó là Tiên Vương, ai có thể ngờ nàng trở thành Bán Thần? Rất nhiều người đều suy đoán có quan hệ cùng Diệp Hạo.

Định Hải Châm dần dần già đi, nếu lại không có cơ duyên nữa thì chỉ có thể vẫn lạc.

Lúc này Định Hải Châm dựa vào tự thân rất khó lại thu hoạch được cơ duyên, bởi vậy không thể không mở ra lối riêng tìm Diệp Hạo trợ giúp.

- Không thể!

Nhưng Định Hải Châm không nghĩ tới Diệp Hạo cự tuyệt?

- Vì cái gì?

- Trước đó ta thấy trên người ngươi tràn đầy tĩnh mịch, mà ngươi hiện tại lại bị Phù Tang Thần Thụ đánh trọng thương, ta cảm thấy ngươi không còn bao nhiêu thời gian nữa.

Diệp Hạo nói ra câu này làm Định Hải Châm có cảm giác lộn xộn.

- Ngươi đừng nói chuyện trực tiếp như thế chứ?

- Ngươi hiện tại còn có bao nhiêu thọ nguyên?

Diệp Hạo cười hỏi.

- 200 năm.

Định Hải Châm vô ý thức nói ra câu này, sau đó bưng kín miệng.

- 200 năm?

Diệp Hạo cười như không cười nhìn hắn.

- Hóa ra vừa rồi không có thực lực xuất thủ với ta.

Chiến đấu phải tiêu hao khí huyết.

Mà khí huyết cũng chính là thọ nguyên.

200 năm thọ nguyên sao đủ để Định Hải Châm tiêu xài?

Định Hải Châm ngượng ngùng cười một tiếng.

- Vừa rồi ta chưa từng nghĩ xuất thủ với ngươi.

- Tin ngươi mới lạ?

Diệp Hạo phủi Định Hải Châm một cái.

- Ta thực muốn đi theo ngươi.

Định Hải Châm thu liễm tiếu dung, nghiêm mặt nói.

Diệp Hạo trầm mặc lại.

Trái tim Định Hải Châm bắt đầu nhảy lên.

- Chắc ngươi cũng thấy được thực lực ta thế nào.

Thật lâu sau, Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Ngươi nếu lựa chọn đi theo ta, đời này phải hiệu trung với ta.

- Cái này tự nhiên.

Định Hải Châm không chút do dự đáp.

- Vậy thì theo đi.

Diệp Hạo hơi chút trầm ngâm, sau đó dứt khoát nói, rồi mở Tiểu Thiên Địa ra.

Nhìn không gian thông đạo, Định Hải Châm hỏi:

- Đây là cái gì?

- Không Gian Pháp Bảo của ta.

Diệp Hạo nói đến đây nghĩ tới cái gì, nhìn về phía Vĩnh bá.

- Ngươi cũng vào đi.

Vĩnh bá giật mình, chợt đại hỉ đi theo.

Diệp Hạo mang theo Định Hải Châm cùng Vĩnh bá trực tiếp giáng lâm đến vị trí trung tâm Đạo Bia.

- Tiếp theo hai người các ngươi ngay ở chỗ này tu luyện đi.

- Đây là?

Nhìn Đạo Bia, trong nháy mắt hai mắt Định Hải Châm đã không dời ra khỏi.

- Đạo Bia.

Nói ra câu này, ngay cả hô hấp đều ngừng lại.

- Ngươi gặp qua hư huyễn Đạo Bia chưa?

Diệp Hạo nhàn nhạt hỏi.

- Chẳng lẽ không phải?

Trong mắt Định Hải Châm lộ ra vẻ thất vọng.

- Nói đúng hơn, trong khối hư huyễn thạch bia này sáp nhập vào bảy khối Đạo Bia.

Diệp Hạo vừa nói xong, toàn thân Định Hải Châm hoảng sợ mà run rẩy.

- Bảy khối Đạo Bia?

Định Hải Châm có chút run rẩy lập lại.

- Ngươi có thể thử.

Diệp Hạo vung tay lên một khối Đạo Bia xuất hiện trước mặt Định Hải Châm.

Định Hải Châm cảm thụ Đạo Bia một chút, lên tiếng.

- Luận hiệu quả mà nói, khối hư huyễn thạch bia hơn trăm lần thực chất Đạo Bia này.

Định Hải Châm lại nói tiếp.

- Nhưng ta cảm thấy khối thực chất Đạo Bia này có hiệu quả cực kỳ bé nhỏ đối với ta.

- Một Đạo Bia không có bao nhiêu hiệu quả với Bán Thần đâu.

Diệp Hạo gật đầu nói.

- Ta cảm thấy nếu có thể trước mặt khối hư huyễn Đạo Bia này tu luyện 300 ~ 500 năm thì có thể đặt chân đến Đệ Nhị Cảnh.

Thời điểm Định Hải Châm nói ra câu này, trong ánh mắt đầy kích động.

- Ngươi cảm thấy mình có thể sống đến lúc đó?

Diệp Hạo cười hỏi.

- Cái này ……… ngươi không có một vài thủ đoạn gia tăng duyên thọ nào sao?

Định Hải Châm xoa xoa đôi bàn tay không có ý tứ hỏi.

- Ngươi gọi ta cái gì?

Diệp Hạo lườm hắn một cái.

- Công Tử.

Lúc này, Định Hải Châm mới nghĩ đến bản thân cũng đã đi theo Diệp Hạo.

- Ta nếu xuất thủ giúp ngươi trì hoãn mấy trăm năm không có vấn đề gì.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Nhưng ta không chuẩn bị làm như vậy

Nghe được nửa câu đầu, trong mắt Định Hải Châm lộ ra vẻ mừng như điên.

Mấy trăm năm?

Nếu lại có nhiều thêm mấy trăm năm, bản thân chẳng phải có thể 100% đặt chân đến Đệ Nhị Cảnh?

- Bởi vì thời điểm cận kề bên tử vong sẽ kích phát cực hạn của ngươi.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Trừ phi sự tình đến mức không thể phản hồi, ta mới xuất thủ.

- Công Tử nói đúng.

Định Hải Châm cảm thấy Diệp Hạo nói có đạo lý.

Chỉ có có loại cảm giác gấp gáp này mình mới có thể nghiền ép toàn bộ Tiềm Lực ra.

- Thời gian tiếp theo ngươi ở chỗ này tu luyện đi.

Diệp Hạo nhìn Định Hải Châm nói:

- Không có đột phá đến Đệ Nhị Cảnh không được ra.

- Tuân mệnh.

Định Hải Châm cung kính đáp.

Đệ Nhị Cảnh a!

Nếu có thể đột phá đến Đệ Nhị Cảnh, bản thân sẽ Dục Hỏa Trọng Sinh.

Thời gian cứ thế đi qua.

Khiến cho Diệp Hạo không nghĩ đến là bạch y thiếu nữ còn yếu hơn bản thân tưởng tượng.

Hắn đoán nàng cần 3 ~ 5 tháng có thể khôi phục, nhưng trên thực tế phải dùng hết 3 năm thời gian mới xong.

- Tốc độ lĩnh ngộ của ngươi quá chậm đi.

- Ta cũng đã liều mạng bỏ bớt đó.

Nói ra câu nói này, bạch y thiếu nữ cũng lộ ra vẻ xấu hổ.

Đây chính là ba viên Thời Gian Tinh Thạch a.

Thời Gian Tinh Thạch trân quý biết bao?

Nàng không phải không biết.

Bởi vì biết rõ nên nàng mới lộ ra vẻ xấu hổ như thế.

- Ta lại cho ngươi thêm 3 năm.

Diệp Hạo nhìn thần sắc bạch y thiếu nữ, khẽ thở dài lên tiếng.

- 3 năm này ngươi tu luyện trước mặt Đạo Bia này đi, chải vuốt tất cả những Thần Thông ngươi không hiểu một phen.

- Như vậy sao được?

Bạch y thiếu nữ hoảng sợ thốt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận