Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2554: Đánh Giết Lưu Thú

Ngay lần đầu tiên nhìn thấy những con khỉ này Diệp Hạo đã biết đây chính là Lưu thú mà Khinh La đã nói.

Không giống với vẻ mặt kiêng kị lui lại về sau của những thiếu niên chí tôn kia Diệp Hạo lại chủ động nghênh địch. Diệp Hạo vận dụng không gian chi nhãn đánh giết Lưu thú, đồng thời ba phân thân của hắn cũng đang âm thầm ra tay.

Không gian chi nhãn có thể giam cầm không gian cũng có thể xé rách không gian. Thời gian cứ trôi qua từng con Lưu thú một đều bị Diệp Hạo đánh giết. Không thể không khen tặng những con hung thú này làm rất tốt nhiệm vụ bia đỡ đạn, bởi vì nếu như không có bọn chúng Diệp Hạo có lẽ cũng phải lui lại.

Dù sao hàng ngàn con Lưu thú cùng nhau xuất thủ, cho dù là Thần Vương cũng có thể giết chết được. Đám người Diệp Hạo mỗi khi đánh giết được một đầu Lưu thú cũng nhanh chóng thu nhục thể của bọn chúng vào trong tiểu thế giới. Bọn họ đương nhiên không muốn bại lộ bí mật của Lưu thú trước mặt mọi người.

Sự thật chứng minh việc làm của đám người Diệp Hạo vô cùng chính xác. Bởi vì có hung thú đánh chết Lưu thú xong cũng ném thi thể Lưu thú qua một bên, mà như vậy lại càng tiện nghi cho Diệp Hạo, Khinh La cùng Vô Thượng, Mạc Vân Sơn cũng đang đại khai sát giới. Vô Thượng biết Lưu thú cũng rất bình thường. Phải biết gia hỏa này trước khi chuyển thế trùng tu chính là Nửa bước đại năng. Mà Mạc Vân Sơn biết Lưu thú lại càng bình thường hơn. Phải biết Hỗn Độn thế giới là sân nhà của Tuyên Cổ hoàng triều a. Có trời mới biết Tuyên Cổ hoàng triều đã chiếm được bao nhiêu chỗ tốt từ Hỗn Độn thế giới rồi?

Bốn người đều ăn ý không nói chuyện Lưu thú ra. Lúc này chính là thời cơ để phát tài đấy. Chỉ có tên ngu xuẩn mới nói ra thôi.

Bốn người giống như bốn đại sát khí tung hoành giữa một bầy Lưu thú, mỗi một lần xuyên qua đều có vài con đến vài chục con Lưu thú vẫn lạc.

- Số lượng Lưu thú vẫn đang tiếp tục tăng thêm.

- Hiện tại đã tăng đến hơn ba ngàn.

- Các ngươi có để ý đến bọn người Diệp Hạo vẫn luôn thu lại thân thể của Lưu thú hay không?

- Thật đúng vậy?

- Chẳng lẽ Lưu thú còn có thứ đặc biệt gì trong đó sao?

- Bọn họ chắc chắn sẽ không làm chuyện thừa thãi. Chúng ta cũng phải thu lấy nhục thân của Lưu thú.

Những tu sĩ xung quanh sau khi nhận ra được điểm ấy ai ai cũng bắt đầu thu lại thi thể Lưu thú.

Sau khi thấy một màn như vậy đám người Diệp Hạo nhịn không được than nhẹ. Cuối cùng vẫn bị bọn họ phát hiện.

Răng rắc!

Đúng lúc này hư không tàn lụi, toàn bộ thiên địa đều bể nát. Một cỗ chấn động đáng sợ chất nhiếp đến trái tim của mỗi tu sĩ. Đám người ngẩng đầu nhìn lại. Từng giọt linh dịch tản ra hỗn độn khí tức chậm rãi rơi xuống.

- Hỗn độn lưu tương.

- Không ngờ hỗn độn lưu tương lại xuất hiện.

- Đây là của ta.

- Ai cản ta thì phải chết.

Đông đảo thiếu niên chí tôn cũng nhận ra giữa không trung phủ xuống hỗn độn lưu tương. Diệp Hạo cùng tứ đại cường giả liếc nhau, sau đó không hẹn mà cùng xông tới. Chỉ là phía trước Lưu thú lít nha lít nhít, nào có thể muốn xông là xông được?

Diệp Hạo phát hiện những Lưu thú này cũng giống như đang thủ hộ hỗn độn lưu tương, bởi vì bọn người Diệp Hạo khi chạy tới hốn độn lưu tương bọn chúng cũng bạo động. Bọn chúng trở nên hung hãn không sợ chết. Bất kể bất cứ giá nào cũng phải ngăn cản.

- Cút ngay cho ta.

Diệp Hạo mang theo thiên địa lư đồng đập tới về phía trước. Cưỡng ép mở đường. Giờ khắc này Diệp Hạo đã vận chuyển pháp lực toàn thân đến cực hạn. Một đòn liền đánh bay gần một trăm Lưu thú, chỉ là càng nhiều Lưu thú lại vọt tới.

Sưu!

Một mũi tên xuyên thủng hư không lập tức đánh vỡ mấy chục đầu Lưu thú. Đám người nhao nhao nhìn lại. Lại là một thanh niên mặc áo bào đen, trong tay thanh niên kia cầm kim sắc trường cung, ống tên sau lưng đựng chín mũi tên, trên mỗi một mũi tên đều khảm nạm phù văn.

- Phù tiễn.

- Đây chính là cấm khí a.

- Mỗi một kích đều phải trả một cái giá không hề rẻ a.

- Ngươi cảm thấy những vật này so với Đại Đạo Lưu Tương thì được tính là cái gì đây?

- Chỉ là không biết tên hắc bào thanh niên này là ai?

- Chẳng lẽ là tùy tùng của Diệp Hạo?

- Cũng có khả năng này.

Khi tu sĩ bốn phía đang đàm luận, từ nơi xa một đại hán râu quai nón ném ra một thanh kim sắc trường mâu về đám Lưu thú phía trước Diệp Hạo. Bên trên thanh trường mâu lấp lóe kinh khủng phù văn. Oanh một tiếng, mấy chục đầu Lưu thú bị oanh thành từng mảnh. Dưới sự trợ giúp của hai vị cường giả, Diệp Hạo rất nhanh đã vượt xa đám người Mạc Vân Sơn.

- Hai vị đó là ai?

Trong mắt Mạc Vân Sơn lấp lóe thần mang kinh người.

- Diệp Hạo từ đâu có thể tìm được người giúp đỡ mạnh như vậy?

Vô Thượng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Bởi vì thực lực hai vị kia đều không hề kém hơn Tuần Võ. Chỉ là ngươi có thể khiến người như Tuần Võ đi theo được sao?

Không thấy Tuần Võ chăm chú mà đi theo phía sau bọn họ sao?

- Trên người gia hỏa này có nhiều át chủ bài vậy sao?

Trong lòng Khinh La nhấc lên sóng to gió lớn. Diệp Hạo tiêu hao rất lớn, hắn vì muốn mau lại gần hỗn độn lưu tương, hắn nhất định phải vận dụng đại chiêu. Sau khi liên tục đánh ra mười mấy chiêu pháp lực trong cơ thể Diệp Hạo đã không đủ một phần ba, trong trường hợp như vậy Diệp Hạo không thể không trao đổi với tiểu thế giới của bản thân, sau một khắc lực lượng bản nguyên thế giới kinh khủng liền tràn vào tứ chi bách hài của hắn. Cường giả Thần Vương vì sao lại mạnh như vậy?

Là bởi vì bất cứ lúc nào bọn hắn đều có thể câu thông với tiểu thế giới của mình để bắt đầu bổ sung. Mà Diệp Hạo từ sớm đã có thể làm được bước này. Chỉ sau thời gian vài hơi thở Diệp Hạo đã không phục được hoàn toàn.

- Đều cút ngay cho ta.

Diệp Hạo mang theo thiên địa lư đồng hung hăng đập về phía trước một đập.

Gần một trăm đầu Lưu thú bị trọng thương. Mà lúc này trước mặt Diệp Hạo cũng không còn vật ngăn cản. Hắn lóe lên một cái liền xuất hiện trước mặt hỗn độn lưu tương, hắn giơ tay ra hứng mấy chục giọt hỗn độn lưu tương. Nhưng khiến hắn không ngờ rằng hắn chỉ hứng được một giọt.

- Chuyện này là sao?

Diệp Hạo có chút choáng váng. Khi hắn chuẩn bị tiếp tục lấy thêm hỗn độn lưu tương lại kinh ngạc phát hiện không gian bốn phía bỗng biến ảo truyền hắn ra bên ngoài chiến trường.

- Hỗn độn lưu tương chỉ có thể sở hữu một giọt?

Giờ khắc này đừng nói Diệp Hạo choáng váng, đám người cũng có chút choáng váng. Nếu như vậy Mạc Vân Sơn bọn họ cần gì phải điên cuồng xông pha như vậy chứ?

- Loại thiên địa kỳ trân như hỗn độn lưu tương từ sớm đã có ý niệm của mình rồi.

Lúc này âm thanh chó con vang lên trong tai Diệp Hạo.

- Nói điểm chính.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Trọng điểm chính là sau khi ngươi chiếm được một giọt cũng đừng nghĩ tới giọt thứ hai.

- Không có cách khác sau?

- Giết tới trên bầu trời.

Tiểu cẩu chỉ chỗ sâu trong thương khung. Trong mắt Diệp Hạo không khỏi toát ra ánh sáng rực rỡ.

- Nhưng trước khi ngươi tới đó ta khuyên ngươi nên đột phá đến Hợp Thần cảnh tầng thứ mười một.

Chó con nói tiếp.

- Trong thời gian ngăn tu vi của ta rất khó có thể tăng lên được.

- Ngươi chiếm được nhiều Lưu thú như vậy, ngươi cho rằng bọn chúng cũng chỉ dùng để trưng bày thôi sao?

Chó con tức giận nói.

Lúc này Diệp Hạo mới nhớ tới Lưu thú. Thần niệm của hắn khẽ động xé ra thân thể của một đầu Lưu thú, sau khi lấy ra tim của nó con Lưu thú đó cũng bị tiêu diệt.

Trái tim của nó trong suốt, chảy xuôi ánh sáng nhè nhẹ. Sau khi Diệp Hạo nuốt vào liền phát hiện cảm ngộ đại đạo như thể tràn vào trái tim hắn, cùng lúc đó tu vi hắn cũng nhanh chóng được đề cao.

- Trái tim của một Lưu thú không đủ.

Diệp Hạo nghĩ như vậy liền lại lấy thêm một trái tim của Lưu thú ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận