Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2708: Một Đạo Không Gian Liệt Phùng

Hàng Duy đả kích là như thê nào?

Chúng ta đang sinh hoạt trong thế giới ba chiều, nhưng bây giờ thứ khủng bố đó lại biến thế giới này thành hai chiều.

- Toàn bộ thế giới đều đã bị tiêu diệt.

Cẩu Tôn nhìn một hồi chậm rãi nói.

Đây là một loại công kích quần thể. Mặc kệ là bất kỳ chủng tộc nào, mặc kệ bất kỳ sinh linh nào, toàn bộ đều phải chết.

- Ta cảm nhận được khí tức đồng nguyên.

Lúc này khí linh của chiến hạm cấm kỵ xuất hiện ở bên người Diệp Hạo nói.

- Đồng nguyên? Đừng nói với ta rằng đây là do Cơ Giới thế giới các ngươi làm đấy?

Diệp Hạo ngạc nhiên hỏi.

- Không phải, ý của ta là người phát động Hành Duy đả kích là chiến hạm cấm kỵ cấm.

- Chẳng lẽ còn có hành tinh có khoa hoạc kỹ thuật còn phát triển hơn cả Cơ Giới thế giới các ngươi sao?

- Thiên địa to lớn, quá bình thường.

Diệp Hạo yên lặng một hồi mới nhìn Cẩu Tôn nói.

- Ngươi thấy thế nào?

- Đây là hành động của cao đẳng văn minh đồ sát văn minh cấp thấp.

Sắc mặt Cẩu Tôn cực kỳ khó coi nói.

- Đây là luật rừng.

Khí linh chậm rãi nói.

- Luật rừng?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

- Văn minh cấp bậc thấp chỉ cần bị bại lộ vị trí, văn minh cấp cao sẽ tiến hành truy sát.

Khí linh gật đầu nói.

- Cũng có lẽ là vì tài nguyên, cũng có lẽ là vì bản thân.

Diệp Hạo yên lặng.

Luật rừng càng nhiều máu huyết, cũng càng hiện thực.

- Đi thôi, cái văn minh này đã tan thành mây khói.

Cẩu Tôn vỗ vỗ bả vai Diệp Hạo, thấm thía nói.

- Vì sao?

Diệp Hạo nhìn Cẩu Tôn chất vấn.

- Mạnh được yếu thua.

- Chỉ đơn giản như vậy?

- Chỉ đơn giản như vậy.

Thật lâu sau đó Diệp Hạo cũng không nói gì,

Một màn này đã đả kích rất lớn với Diệp Hạo. Phải biết đây chính là một văn minh đấy.

Bao nhiêu sinh linh, cứ như vậy mà biến mất?

Thần vực!

Diệp Hạo rời khỏi mấy năm, thế hệ tuổi trẻ cũng lần lượt đạt chân đến Thần Vương cao giai, chỉ là đặt chân đến Thần Vương đỉnh phong lại không có mấy người. Bởi vì dù là Đệ Nhất Danh Sơn hay Thiên Không thành cũng đều có đạo thống đứng đầu, lúc bọn họ trắng trợn tuyển nhận môn đò cũng đã trình bày tai hại của thời gian lĩnh vực, bởi vậy những thiếu niên chí tôn này làm sao lại từ chém đi tiền đồ của mình chứ, bằng không đám thiếu niên chí tôn này đều đã đặt chân đến Thần Hoàng cảnh.

Khi thế lực khắp nơi chiến đấu, Viêm Hoàng tông lại không thèm đểm xỉa gì đến. Chuyện này cũng khiến một vài thế lực trong lòng sinh bất mãn. Bởi vì bọn hắn cảm thấy Viêm Hoàng tông là muốn ngồi ngư ông đắc lợi. Chỉ là những thế lực này không một ai dám động vào.

Ai dám?

Viêm Hoàng tông ngoại trừ có một tên Cẩu Tôn cường đại đến cực điểm ra, còn có một tia ý niệm mà Thời Gian chi chủ lưu lại. Dưới tình huốn này ai còn dám động vào chứ?

Thẳng đến vài ngày trước, trong khu vực của Viêm Hoàng tông xuất hiện một vết lực khong gian, mà từ vết nứt không gian này tỏa ra khí tức cực kỳ cường hãn.

Thế lực khắp nơi lập tức phái thám tử tới. Nhưng toàn bộ những thám tử đến gần vết nứt không gian đó đều biết mất vô tung.

Khi thế lực khắp nơi phái thám tử, Viêm Hoàng tông đồng thời cũng không hề thờ ơ với nó, trên thực tế số thám tử mà Viêm Hoàng tông phái ra còn nhiều hơn các đại thê lực.

Nhưng khiến cao tầng Viêm Hoàng tông cảm thấy khiếp sợ chính là, dù phái chiến hạm Thần Hoàng cao cấp tới nhưng vẫn không hề truyền về bất kỳ tin tức gì.

Sau đó phó tông chủ Đường Phiên Phiên liền điều khiển một nhóm lớn chiếm hạm tiến về vết nức không gian kia.

- Bây giờ các ngươi phải toàn lực xây dựng lớp phòng tuyến thứ ba.

Đường Phiên Phiên nghiêm túc nói.

- Cần tài nguyên gì, các ngươi cứ trực tiếp tìm Khổng trưởng lão là được.

Đường Phiên Phiên không biết bên trong vết nứt không gian kia có gì, nhưng nàng cảm thấy vết nứt không gian này không hề đơn giản. Dù thế nàng cũng không nghĩ Viêm Hoàng tông sẽ bị lật đổ. Bởi vì Viêm Hoàng tông vẫn còn át chủ bài. Thứ nhất, chiếc chiến hạm nửa bước cấm kỵ mà Diệp Hạo để lại; thứ hai, một tấm pháp chỉ mà trước khi đi Cẩu Tôn đã để lại; thứ ba, chân dung của Thời Gian chi chủ vẫn còn đang ở Viêm Hoàng tông.

Chỉ là những thứ này đều là thủ đoạn cuối cùng, Viêm Hoàng tông không thể nào mới lên liền vận dụng. Những ngày này Đường Phiên Phiên ngoai trừ điều một phần ba chiếm hạm phong tỏa xung quanh khu vực này, nàng còn ra lệnh cho cao thủ trận đạo của Viêm Hoàng tông bố trí trận pháp ở gần vết nứt không gian đó. Hiện giờ bố trí trận pháp đã có hai tầng phòng tuyến.

Dưới sự tính toán của Đường Phiên Phiên, ít nhất cũng phải bố trí ba tầng phòng tuyến. Nếu ba tầng phòng tuyến này đỡ không nổi, vậy phải để chiến hạm xây dựng tầng phòng tuyến thứ tư tiến hành ngăn cản. Về phần tầng phòng tuyết thứ năm, Đường Phiên Phiên không muốn sử dụng. Bởi vì tầng phòng tuyến thứ năm là do đại quân tinh nhuệ của Viêm Hoàng tông xây dựng.

- Ta có thể cảm nhận được khí tức ở vết nứt không gian kia đang không ngừng gia tăng.

Chiến hạm nửa bước cấm kỵ hóa thành trung niên đứng bên người Đường Phiên Phiên nói.

- Ngươi có thể cảm nhận được là nhân vật cấp bậc nào không?

Đường Phiên Phiên trầm giọng hỏi.

- Mọi thứ bên kia đều bị che giấu, bên này căn bản không cảm ứng được.

Trung niên kia lắc đầu nói.

- Đối phương chí ít cũng có cao thủ cấp bậc giống ta, thậm chí có khả năng sẽ có cường giả cấm kỵ.

Đường Phiên Phiên gật đầu nói.

- Nếu một cường giả cấm kỵ, nhìn chung cũng không quan trọng.

Khi tiếng nó của nàng vừa rơi xuống, một ánh mắt kinh khủng lập tức xuyên qua vết nứt không gian rơi vào trên đám người Đường Phiên Phiên.

Ánh mắt kinh khủng đến độ dù tu vi Đường Phiên Phiên hiện giờ đã đạt đến Thần Vương cảnh cao giai nhưng lúc này nàng vẫn cảm thấy bản thân sắp bị nướng chết.

- Cường giả cấm kỵ.

Trung niên kia hoảng sợ nói.

Đường Phiên Phiên không chút do dự lập tức xé rách quyển trục trong tay áo.

Xoát!

Giờ khắc này một thiếu niên mái tóc đen dài như suối xuất hiện ở ngay khe hở.

Ngoài Cẩu Tôn ra thì còn ai?

- Ta thấy ngươi chán sống rồi.

Cẩu Tôn nói xong một bàn tay lập tức đánh tới vết nứt không gian kia. Mắt thấy chuẩn bị đập vết nứt không gian thành bùn nhão bỗng một móng vuốt đen ló ra hung hăng đụng vào một chiêu của Cẩu Tôn.

Một phiến khu vực này đều bị bể nát. Không gì có thể tồn tại được. Nhưng khi sóng xung kinh khủng chuẩn bị khuếch tán đến chỗ tướng sĩ Viên Hoàng tông lại bị ánh sáng tản ra từ trên người Cẩu Tôn làm tiêu tán.

Hắn giống như kình thiên chi trụ định trụ một phương khu vực này.

- Cũng chỉ là một tia ý niệm mà thôi, ngươi có thể ngăn cản ta bao lâu?

Từ bên trong vết nứt không gian truyền ra âm thanh cười lạnh.

Cẩu Tôn quay người nhìn Đường Phiên Phiên một cái, tiếp lấy không nói một lời lập tức bay đến chỗ vết nứt không gian.

Sắc mặt Đường Phiên Phiên không khỏi thay đổi. Ánh mắt của Cẩu Tôn, nàng hiểu.

Chuẩn bị sử dụng chân dung của Thời Gian chi chủ.

- Phiên Phiên.

Hạo Nguyệt lo lắng nói.

- Lúc này phân thân của ta đang ở thư phòng Diệp Hạo, chỉ cần bên này bất kỳ tình huống gì, ta đều sẽ lập tức câu thông với Thời Gian chi chủ.

Đường Phiên Phiên an ủi.

- Cũng không biết Cẩu Tôn có thể chiến thắng gia hỏa bên trong vết nứt không gian kia không?

Khinh La nhẹ nhàng nói.

- Rất khó.

Đường Phiên Phiên khẽ thở dài.

Thực lực của Cẩu Tôn rất mạnh. Nhưng bên trong pháp chỉ chỉ có một sợi ý niệm của Cẩu Tôn mà thôi. Đúng lúc này bên trong vết nứt không gian tràn ra từng đợt sóng kịch liệt, tiếp đó từ bên trong đi ra từng thân ảnh dữ tợn.

- Cái này... Cái này.

Nhìn những thân ảnh kia đám người Đường Phiên Phiên đều chấn động.

Bạn cần đăng nhập để bình luận