Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3104: Kinh Diễm 10 Cái Thời Đại.

Cửu Đỉnh bị giật mình.

Nhưng Diệp Hạo lại không hề bị lay động.

Nếu hắn đã lấy thủ đoạn mà Ngân Hà tặng ra, vậy hắn cũng quyết định diệt một đợt đối thủ rồi lại nói tiếp.

Về phần tương lai?

Để tương lai tính tiếp.

- Tinh Hà, chuyện gì cũng từ từ thôi.

Lão tổ Khổng Tước tộc cũng biến sắc.

Sức chiến đấu của hắn còn không bằng Cửu Đỉnh đâu.

Hắn chắc chắn một khi năng lượng trong viên tinh thể này đẫn bạo, hắn liền xong đời.

Tuyệt đối không hề có khả năng may mắn sống sót.

- Chuyện gì cũng từ từ? Vừa rồi khi ta và các ngươi đang nói tốt, các ngươi làm cái gì?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Hôm nay chỉ cần ai xuất thủ, toàn bộ đều phải chết.

Nói xong Diệp Hạo chuẩn bị dẫn bạo viên tinh thể hình thoi này.

Mà ngay lúc này một âm thanh bất đắc dĩ vang lên trong tai hắn.

- Tiểu tử, nhận lấy đi.

Nghe được âm thanh này, trên mặt Diệp Hạo tràn ngập ngạc nhiên mừng rỡ.

- Ngươi đã đến?

- Không phải ngươi vẫn luôn chờ ta sao?

- Không không, tiền bối ngươi hiểu lầm ta.

Diệp Hạo vội vàng phủ nhận nói.

- Hiểu lầm? Vậy ngươi kêu Tử Vũ đi tìm ta làm cái gì?

Đối phương nói đến đây, phía trên Tinh Hà tông xuất hiện thân ảnh một người mặc áo bào tím.

Thân ảnh này thoạt nhìn không nguy nga hùng vĩ.

Nhưng khi hắn vừa xuất hiện, cho dù là Cửu Đỉnh, trong lòng cũng tràn ngập lo lắng.

- Ngươi là ai?

Sắc mặt Cửu Đỉnh không hề tốt nói.

- Nếu sư tôn ngươi còn sống có lẽ còn có tư cách hỏi ta là ai. Về phần ngươi, cút.

Tử Đế quát lớn.

Cửu Đỉnh còn đang định nói bỗng giữa không trung đột nhiên xuất hiện một tia chớp.

Lôi đình vô tình đánh vào trên thân Cửu Đỉnh.

Cửu Đỉnh kêu thảm một tiếng, toàn thân máu tươi chảy đầm đìa.

- Chuyện gì vậy?

Toàn bộ đám người đều hoang mang.

Tại sao lại như thế?

Phải biết Cửu Đỉnh là Kim Thế cảnh hậu kỳ.

Một tia chớp làm sao có thể khiến hắn bị thương chứ?

Nhưng sự thật lại là Cửu Đỉnh không những bị thương, hơn nữa còn bị đả thương nặng.

- Chúng Sinh Lôi.

- Chúng Sinh Lôi là cái gì?

- Nghe đòn Tử Đế tiền bối đã từng khai sáng một môn lôi thuật, được xưng là vạt vật, chúng sinh trong thiên địa cũng khó thoát khỏi.

- Tử Đế? Vì sao ta chưa từng nghe nói qua cái tên này?

- Tử Đế tiền bối kinh diễm mười thời đại.

- Mười thời đại là có ý gì?

- Ta nghe nói Tử Đế tiền bối khi tu hành đến Kim Thế cảnh đỉnh phong thì thấy đại đạo của mình có tì vết, vì thế hắn chém hết một thân tu vi rồi bắt đầu tu hành lại, cứ như vậy Tử Đế tiền bối chém tới chín lần.

Nghe đến đây rất nhiều tu sĩ đều bị hù doạ.

Phải biết đời này ngươi có thể tu hành đến Kim Thế cảnh đỉnh phong nhưng cũng không có nghĩa là đời sau ngươi vẫn có thể tu hành tới Kim Thế cảnh đỉnh phong.

Trên con đường tu hành sẽ gặp phải rất nhiều kiếp nạn.

Không có người nào bỏ được một thân đạo hạnh.

Thế nhưng Tử Đế khi đang ở Kim Thế cảnh đỉnh phong lại làm điều này.

Khí phách như vậy, ai có thể so sánh chứ?

Vả lại càng không cần phải nói đến việc Tử Đế chém tới tận chín lần.

Sau khi Cửu Đỉnh nhận ra Tử Đế, hắn phun ra mấy ngụm máu tươi xong cũng không dám nói câu gì.

Hắn nhớ sư tôn của hắn đã từng khuyên hắn có vài người không thể trêu chọc vào.

Mà trong đó có cả Tử Đế.

- Tinh Hà tông, ta bảo vệ.

Tử Đế nhìn khắp bốn phía nói.

- Nếu ai dám động vào Tinh Hà tông, ta diệt cả nhà hắn, đồ sát toàn tông tộc.

Bá khí!

Cuồng vọng!

Vô luận là người xuất hiện hay người đang ẩn núp cũng không hề có một người nào dám phản bác.

Hôm nay không ít đại lão tới đây đều nằm trong mười thời đại kinh diễm của Tử Đế, bởi vậy bọn họ biết rất rõ thời đại mà Tử Đế đi ngang đó thế nào.

Hoàn toàn chính là do một đường giết mà thành.

- Bây giờ cút hết cho ta, trong vòng ba hơi thở vẫn chưa rời đi, vậy cứ ở lại nơi này.

Tử Đế nói xong đông đảo tu sĩ rời khỏi giống như thủy triều rút.

Phía chân trời xa xôi Nữ Đế kinh ngạc nhìn một màn này.

- Cứ như vậy là kết thúc?

Nữ Đế trợn mắt hốc mồm.

Nàng cho rằng lần này Tinh Hà tông sẽ thương cân động cốt?

Kết quả lại bị Tử Đế giải quyết?

Trầm ngâm một hồi Nữ Đế quay người rời khỏi.

Nếu lần này không giản quyết được Diệp Hạo, vậy thì lần sau lại ra tay là được.

- Hài lòng chưa?

Lúc này Tử Đế nhìn về phía Diệp Hạo nói.

- Tiền bối, ngươi sao lại nói như thế?

Diệp Hạo cười ha hả nói.

- Ngươi làm việc, ta nào có không hài lòng?

- Vậy ngươi bây giờ có thể tiến về Thương Vân động chưa?

Tử Đế hỏi ngược lại Diệp Hạo.

- Có thể, bất cứ lúc nào.

Diệp Hạo vội nói.

- Nếu ngươi đã chiếm được Địa chi căn, vậy chờ đến lúc luyện hoá xong Địa chi căn rồi tiến tới Thương Vân động, như vậy phần thắng nắm chắc hơn một chút.

Tử Đế trầm ngâm một hồi nói.

- Tuân mệnh.

Tử Đế đang định rời khỏi đột nhiên hắn nghĩ tới một chuyện.

- Đúng rồi, không phải ta cho ngươi một con hạc giấy sao? Ngươi muốn tìm ta vì sao không dùng con hạc giấy đó?

- Con hạc giấy đó là thứ duy nhất tiền bối để lại cho ta, ta sao có thể tuỳ tiện lãng phí chứ

Diệp Hạo nghiêm túc nói.

Khoé miệng Tử Đế giật một cái.

- Ngươi có thể đừng vô sỉ như vậy không?

Tử Đế nhịn không được nói.

Sau khi Tử Đế rời khỏi, Đường Phiên Phiên nhẹ nhàng đi tới bên người Diệp Hạo.

- Lão công, ta cũng muốn biết vì sao ngươi không sử dụng con hạc giấy đó?

- Mấy thứ nhân tình này, càng tiết kiệm được bao nhiêu thì tiết kiệm.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Hôm nay Tử Đế đến là do Tử Vũ gọi, không hề có liên quan gì đến ta.

Đường Phiên Phiên ngạc nhiên há to miệng.

- Lão công, ngươi thật vô sỉ.

- Tại sao lại nói như vậy chứ?

Diệp Hạo trừng mắt nhìn Đường Phiên Phiên.

- Sư huynh.

Đúng lúc này Tử Vũ từ đằng xa bồng bềnh mà tới.

- Ta không khiến ngươi thất vọng chứ?

- Ta đã biết Tử Vũ sư muội ta sẽ không khiến ta thất vọng.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Thật ra từ lúc Tử Vũ thôn phệ năng lượng Địa chi căn, Diệp Hạo đã kêu Tử Vũ đi tìm Tử Đế.

Diệp Hạo đã dự liệu được kết quả này từ sớm.

Thật ra sớm tại Tử Vũ thôn phệ mặt đất chi căn năng lượng sau khi Diệp Hạo liền để Tử Vũ đi tìm Tử Đế.

Dù Nữ Đế có đổ thêm dầu vào lửa hay không cũng vậy.

- Sư huynh, ngươi không định thưởng cho ta thứ gì sao?

Tử Vũ trừng mắt nhìn nói.

- Một nhánh Địa chi căn cò chưa đủ hả?

Diệp Hạo liếc Tử Vũ một cái.

Nếu không phải nhờ Diệp Hạo, Tử Vũ chưa hẳn đã có thể lấy được Địa chi căn

- Ta đúng thật đã chiến được Địa chi căn, nhưng ngươi cũng biết Tử Kỳ lân nhất tộc chúng ta…

Tử Vũ nói đến đây lại dùng ánh mắt đáng thương nhìn Diệp Hạo.

- Ngươi đang doạ dẫm ta sao?

- Sư huynh, ngươi nói gì vậy? Chúng ta đồng khí liên chi, ta làm sao có thể doạ dẫm ngươi chứ?

- Cho ngươi.

Diệp Hạo nói xong liền đưa cho Tử Vũ một bình ngọc.

Thần niệm Tử Vũ quét qua môt lần khiếp sợ nói.

- Nhị phẩm Huyết Linh tử.

Chuyện Hư Huyễn quốc xuất hiện Huyết Linh tử, nơi nào cũng biét.

Nhị phẩm Huyết Linh tử tương đương với tài nguyên xếp hạng thứ mười đấy.

Lúc trước Tử Vũ tới đó cũng chỉ chiếm được một viên nhị phẩm Huyết Linh tử.

- Một viên Huyết Linh tử này ta vốn chuẩn bị cho Hàn Diệu Thu, bây giờ lại tiện nghi cho ngươi rồi.

Tử Vũ làm sao có thể tin trong tay Diệp Hạo chỉ có một viên nhị phẩm Huyết Linh tử chứ?

Nhưng loại lời này nói ra cũng chả có ý nghĩa gì.

- Sư huynh, ngươi thật tốt.

- Lần sau nếu cần Tử Đế tiền bối ta lại đi tìm ngươi.

Nghe đến đây Tử Vũ khẽ lắc đầu nói.

- Ta cảm thấy hôm nay Tử Đế đến đây là bởi vì còn nhờ ngươi đi Thương Vân động, ta cũng chỉ có tác dụng thuận nuóc đẩy thuyền mà thôi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận