Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2590: Ép Lên Sơn Môn

Có lẽ tu sĩ thông thường sẽ không biết cấm kỵ pháp bảo mang ý nghĩa gì.

Thế nhưng đến cấp độ của bọn họ làm sao có thể không biết được?

Bất lỳ thứ gì liên quan đến cấm kỵ đều được truy theo đến cùng.

- Tại sao trong tay Khinh tiểu thư lại có cấm kỵ pháp bảo?

Bạch Phương lắp bắp hỏi.

- Gia gia của Khinh La là cường giả cấm kỵ.

Bạch Tiểu Bạch vừa cười vừa nói.

Bạch Phương không khỏi rùng mình một cái.

Cường giả cấm kỵ?

- Gia gia của Khinh tiểu thư là cường giả cấm kỵ?

Bạch Phương làm động tác nuốt nước miếng.

Bạch Phương hiểu rõ, đừng nhìn hắn bây giờ là Thần Hoàng cao giai, nếu cường giả cấm kỵ muốn giết hắn chỉ cần dùng một ánh mắt là được.

- Đúng vậy.

Khinh La gật đầu một cái.

Bạch Phương và Bạch Sùng Thiên liếc nhìn nhau, trong lòng đều vô cùng kinh ngạc.

Ai có thể ngờ rằng gia gia của Khinh La lại là một cường giả cấm kỵ chứ.

Cường giả cấm kỵ?

Thông Thiên tông cường đại cỡ nào?

Ở Thần vực này có tông môn nào dám không cho bọn họ mặt mũi chứ?

Thế nhưng mạnh mẽ như Thông Thiên tông, phía sau cũng chỉ có một cương giả Nửa bước đại năng thôi.

- Cho nên Bạch trưởng lão cứ an tâm thoải mái chuẩn bị yến hội đi.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Nhớ kỹ, càng phô trương càng càng tốt.

Bạch Sùng Thiên lập tức hiểu ý tứ của Diệp Hạo.

Chính là muốn tin tức ấy truyền đến tai Liệt Ma Hoàng.

- Chuyện này ta nhất định sẽ chuẩn bị chu đáo.

Bạch Sùng Thiên nói xong rồi cười híp mắt rời khỏi.

Trước đó Bạch Sùng Thiên còn có chút bận tâm, nhưng bây giờ cũng không còn ý này nữa. Phía sau Diệp Hạo có Thần Hoàng đỉnh phong, hắn nghĩ từng ấy cũng đủ để ứng phó rồi.

Dù sao bây giờ Thần vực mạnh nhất cũng chỉ là Thần Hoàng đỉnh phong. Mà dù có thoát khỏi không chế thì sao chứ, không phải vẫn còn Khinh La sao?

Tay cầm cấm kỵ pháp bảo, một khi thi triển toàn lực, ngay cả Nửa bước đại năng cũng có thể đánh giết.

- Ma tính trong cơ thể tiền bối đã được xóa bỏ, theo lý thuyết sẽ không tẩu hỏa nhập ma nữa, nhưng để đề phòng tiền bối vẫn nên tu hành bản công pháp này đi.

Diệp Hạo nói xong liền đưa cho Bạch Phương một cuốn điển tịch. Bạch Phương lật ra xem liền ngây ngẩn cả người.

- Thần Hoàng cao cấp, Thanh Tâm Thần Quyết?

Phải biết Bạch Phương tu hành cũng chỉ là công pháp Thần Hoàng trung giai mà thôi. Công pháp Thần Hoàng cao cấp hắn cũng chưa từng thấy qua. Nhưng Diệp Hạo bây giờ lại tiện tay đưa cho hắn một cuốn.

- Thanh Tâm Thần Quyết là một cuốn công pháp bổ trợ, sau này tu hành có thể minh ngộ đại đạo của mình, lúc ấy chuyện tẩu hỏa nhập ma cũng rất khó khăn.

- Đây... Bản công pháp này quá quý trọng.

Ánh mắt Bạch Phương vùng vẫy một hồi vẫn đẩy ra.

- Phụ thân, ngươi cứ cầm lấy đi.

Bạch Tiểu Bạch lại giúp Bạch Phương nhận lại.

- Tình huông của ngươi bây giờ rất cần Thanh Tâm Thần Quyết.

- Tiểu Bạch.

Bạch Phương khó xử nói.

- Phụ thân, trước đó Diệp Hạo cũng đã cho ta một bản công pháp Thần Hoàng cao cấp.

Bạch Tiểu Bạch vừa cười vừa nói.

- Thế nhưng sau khi tiền năng của ta tăng lên tới Thần Hoàng đỉnh phong, ta lại nói với Diệp Hạo rằng ta muốn có một bản công pháp Thần Hoàng đỉnh phong.

- Công pháp Thần Hoàng đỉnh phong?

Bạch Phương có chút lảo đảo.

- Đúng vậy, công pháp Thần Hoàng đỉnh phong.

Bạch Tiểu Bạch gật đầu một cái.

- Bản công pháp này là Nửa bước đại năng tu hành mà?

Bạch Phương nhìn Bạch Tiểu Bạch thực không biết nên nói cái gì cho phải. Hắn để ý thấy trước đó Bạch Tiểu Bạch nói ra một từ.

Muốn?

Nói cách khác bản công pháp này là do Bạch Tiểu Bạch chủ động đòi tới.

- Diệp công tử, tiểu Bạch.

Bạch Phương tính thay Bạch Tiểu Bạch đi xin lỗi Diệp Hạo.

- Bạch tiền bối, barn Thanh Tâm Thần Quyế này ngươi cứ lấy đi.

Diệp Hạo nói xong rồi nhìn về phía Bạch Tiểu Bạch nói.

- Tiểu Bạch, ngươi ở lại giúp đỡ phụ thân mình, ta và Khinh La phải về Viêm Hạ tông.

- Trở về luôn sao?

Bạch Tiểu Bạch gấp gáp nói.

- Bạch trưởng lão muốn chuẩn bị hoàn tất cũng phải tốn một thời gian.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Tiện thể trong thời gian này ta cũng phải trở về tông môn nhìn một chút.

- Thế nhưng lỡ khi ngươi rời khỏi, Liệt Ma Hoàng đánh tới thì phải làm sao bây giờ?

- Ngươi chỉ cần mặc niệm tên ta trong lòng là được.

- Ngươi đâu phải là Thần Hoàng đâu?

- Nhưng ta có thể cảm ứng được.

- Thật sự?

- Thật.

Sau khi Diệp Hạo cùng Khinh La rời khỏi, Bạch Phương mới ân cần hỏi.

- Tiểu Bạch, có phải ngươi thích Diệp Hạo không?

- A! Không!

- Nếu ngươi thích Diệp Hạo thì cứ mạnh mẽ đuổi theo đi.

- Ta chỉ xem Diệp Hạo là bằng hữu thôi.

Bạch Tiểu Bạch nhẹ nhàng nói.

- Tiểu Bạch, chuyện tình cảm ngươi phải suy nghĩ kĩ, một vài thời khắc lỡ bỏ qua cũng chính là bỏ qua cả đời.

Bạch Phương nhẹ nhàng nói.

- Ta biết.

Ánh mắt Bạch Tiểu Bạch giãi dụa nhưng dần dần lại bị thay thế bởi sự kiên định.

- Diệp Hạo là bằng hữu của ta.

Cuối cùng Bạch Tiểu Bạch lại nhấn mạnh nói.

- Bằng hữu tốt nhất.

Viêm Hạ tông!

Những năm này Viêm Hạ tông phát triển cực kỳ nhanh chóng và đã trở thành tông môn đứng đầu Nam Vực.

Mặc dù những năm này có rất nhiều thế lực hoàng triều cường đại phủ xuống nhưng những thế lực hoàng triều đó không ai lại đi trêu trọng Viêm Hạ tông.

Bởi vì ai cũng biết người sáng lập Viêm Hạ tông là chấp pháp sứ Trận Đạo Tổng Các. Nói cách khác phía sau Viêm Hạ tông chính là Trận Đạo Tổng Các. Mà các chủ Trận Đạo Tổng các lại là Thần Hoàng đỉnh phong đấy.

Khi Diệp Hạo đi tới cổng Viêm Hạ tông đã nhanh chóng hóa thành bộ dáng của Triệu Thiên. Nhưng khiến hắn không ngờ tới rằng ngay trước cổng lại bày đầy hoa tươi, một thanh niên mặc cẩm y đang cất cao giọng nói vào cổng.

- Hạo Nguyệt tiểu thư, có trời đất chứng giám ta, Tôn Lâm thật lòng thích ngươi.

- Có chuyện gì vậy?

Khinh La ranh mãnh nhìn Diệp Hạo nói.

Trên đường đi Diệp Hạo đã nói chuyện về đám người Hạo Nguyệt cho Khinh La nghe.

- Tiểu tử này đang muốn đào góc tường của ta.

Diệp Hạo đen mặt nói.

- Có cần ta giúp ngươi một tay hay không?

Khinh La nói xong nhanh chóng vén tay áo lên. Diệp Hạo lại giúp Khinh La kéo tay áo xuống.

- Thân là nữ hài tử, cả ngày đánh đánh giết giết, còn ra thể thống gì?

Tiếp lấy Diệp Hạo đi tới bên cạnh một thanh niên hỏi.

- Thằng oắt con này là ai vậy?

Nghe vậy thanh niên kia không khỏi trừng lớn hai mắt.

- Má ơi, ngươi nói nhỏ một chút có được không vậy?

- Sao vậy? Địa vị rất lớn?

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Tôn Lâm chính là hoàng thái tử Thanh Nguyên hoàng triều đấy.

- Thanh Nguyên hoàng triều?

Diệp Hạo giật mình.

- Cao đẳng hoàng triều?

- Đúng vậy, cao đẳng hoàng triều, Thanh Nguyên hoàng triều.

Thanh niên kia gật đầu nói.

- Viêm Hạ tông cũng không có biện pháp gì sao?

- Làm sao lại không có được?

Thanh niên kia thấp giọng nói.

- Nhưng Thanh Nguyên hoàng triều có một cường giả Thần Hoàng ẩn ấp ở gần đây. Một năm trước phó tông chủ Viêm Hạ tông thậm chí còn sử dụng trận linh, nhưng lão tổ tông Thanh Nguyên hoàng triều lại xuất thủ, trận linh dù có mạnh thế nào cũng không phải là đối thủ của lão tổ tông Thanh Nguyên hoàng triều được.

- Tiếp theo xảy ra chuyện gì?

Sắc mặt Diệp Hạo lập tức trầm xuống.

- Sau khi làm tổn thương trận linh, lão tổ Thanh Nguyên hoàng triều cũng không tiếp tục xuất thủ nữa.

Thanh niên kia không hề chú ý tới sắc mặt của Diệp Hạo.

- Sau khi lão tổ tông Thanh Nguyên hoàng triều rời khỏi, Viêm Hạ tông cũng bắt đầu phong bế sơn môn.

- Chẳng lẽ Thanh Nguyên hoàng triều không biết tông chủ Viêm Hạ tông là chấp pháp sứ Trận Đạo Tổng Các sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận