Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2949: Khế Ước Hoàn Thành.

Chiến sủng!

Thiên Hồng thú là chiến sủng!

Tiềm lực của nó ở Tương Lai cảnh đỉnh phong.

Theo lý thuyết Thiên Hồng thú rất cường đại.

Nhưng trên thực tế nó cũng không trợ giúp được Diệp Hạo bao nhiêu.

Bởi vì Diệp Hạo thực sự quá cường đại.

Trong tình huống Diệp Hạo bộc phát chiến lực cực hạn, độ tăng phúc chiến lực của Thiên Hồng thú đối với Diệp Hạo còn chưa đến một thành.

Nhưng hắn vẫn quyết định ký kết khế ước với Thiên Hồng thú.

Vì sao?

Chiến lực cực hạn, Diệp Hạo sẽ không bại lộ tuỳ tiện, thậm chí trong thời gian dài tiếp theo ngay cả thực lực Kim Thế cảnh sơ kỳ hắn cũng sẽ không lộ ra.

Như vậy lúc này Thiên Hồng thú trở nên cực kỳ quan trọng, bởi vì nếu Diệp Hạo vận dụng chiến lực cấp bậc Tương Lai cảnh, như vậy Thiên Hồng thú sẽ tăng phúc gấp đôi cho Diệp Hạo.

- Ký kết khế ước.

Diệp Hạo nhìn Thiên Hồng thú nói.

Bình thường, khi Diệp Hạo ký kết khế ước đều là khế ước bình đẳng.

Nhưng sao hắn lại có thể ký kết khế ước bình đẳng cùng với Thiên Hồng thú chứ?

Thứ nhất, Thiên Hồng thú là do Chiến Thần đưa cho hắn, Diệp Hạo vẫn duy trì cảnh giác với Chiến Thần; thứ hai, chiến lực cực hạn của Diệp Hạo mạnh hơn rất nhiều so với Thiên Hồng thú, Thiên Hồng thú căn bản không có tư cách ký kết khế ước bình đẳng với Diệp Hạo.

Thiên Hồng thú không hề phản ứng chút nào, lập tức ký kết khế ước cùng với Diệp Hạo.

Mà ở trong quá trình này, Thiên Hồng thú đột nhiên phát ra hiện tượng kỳ lạ, bởi vì nó phát hiện sinh tử của mình bị Diệp Hạo nắm trong tay.

- Đây không phải là khế ước bình đẳng?

- Khế ước bình đẳng? Ngươi có tư cách gì để ký khế ước bình đẳng với ta?

Diệp Hạo nói đến đây, một trận uy áp kinh khủng đánh thẳng tới Thiên Hồng thú.

Dưới trận uy áp kia, Thiên Hồng thú cảm thấy mình giống như phải đối mặt với núi cao vậy.

Linh hồn nó run lẩy bẩy, ngay cả một cái hô hấp cũng không kiên trì nổi mà lập tức quỳ xuống.

- Ta sai rồi, ta nguyện ý ký kết khế ước chủ phó với ngươi.

Thiên Hồng thú khổ sở nói.

Không sợ không được.

Thật sự là do Diệp Hạo quá cường đại.

Lúc này Diệp Hạo mới thu lại trận uy áp.

- Ký kết khế ước chủ phó với ta sẽ không bôi nhọ ngươi, tương lai ta sẽ giúp ngươi đánh vỡ cực hạn của mình, nhảy vọt đến Kim Thế cảnh.

Diệp Hạo lãnh đạm nói.

Diệp Hạo vẫn có tự tin này.

- Tạ chủ nhân.

Thiên Hồng thú kích động nói.

Thông qua trận uy áp vừa rồi của Diệp Hạo, Thiên Hồng thú dĩ nhiên nhận ra tương lai Diệp Hạo khẳng định có thể đặt chân đến Kim Thế cảnh.

Diệp Hạo thản nhiên gật gật đầu.

Ngay sau đó chuyện ký kết khế ước trở nên đơn giản.

Đợi đến khi khế ước hoàn thành, Thiên Hồng thú kinh ngạc hỏi.

- Chủ nhân, chúng ta ký kết khế ước chủ phó sao?

- Vì sao hỏi như vậy?

- Bởi vì ta cảm thấy ta và ngươi thân mật gắn bó, hai chúng ta kết hợp lại có thể bộc phát ra thực lực cực hạn.

Thiên Hồng thú trầm ngâm một chút nói.

- Mà chuyện này rõ ràng chiến sủng mới có thể làm được.

- Ta nghiên cứu khế ước còn tinh thông hơn ngươi tưởng tượng nhiều.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Khế ước mà ta với ngươi ký kết đã được ta chỉnh sửa lại. Chúng ta là đồng bạn thân mật gắn bó, đồng thời ta cũng là người nắm giữ sinh tử của ngươi.

- Chủ nhân uy vũ.

Thiên Hồng thú giơ ngón tay cái về phía Diệp Hạo.

- Bây giờ ngươi đi vào trong tiểu thế giới của ta chờ đợi đi, lúc nào cần ta sẽ gọi ngươi.

Diệp Hạo nói xong liền mở ra tiểu thế giới của mình.

- Tuân mệnh.

Đợi đến Thiên Hồng thú tiến vào tiểu thế giới của hắn, hắn đọt nhiên cảm nhận không gian bốn phía bỗng thay đổi.

Sau một khắc hắn phát hiện hắn xuất hiện ở cửa vào di tích.

- Diệp Hạo.

Hi vọng ở phía xa gọi.

Diệp Hạo nghênh đón.

- Không có sao chứ?

- Không sao.

Hi Vọng vừa cười vừa nói.

- Có thể thấy lần thu hoạch này của ngươi rất tốt.

Trong lòng Diệp Hạo hơi động nói.

- Hắc hắc, ta xông qua tần thứ ba.

Hi Vọng thấp giọng nói.

Ánh mắt Diệp Hạo lộ ra vẻ kinh ngạc.

Muốn xông qua tầng thứ ba có hai khả năng.

Khả năng thứ nhất là có công pháp bản nguyên Quá Khứ cảnh hậu kỳ, loại thứ hai có là có sức chiến đấu đánh vượt cấp.

- Chúc mừng.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Ngươi thì sao? Xông qua tầng thứ tư?

Hi Vọng đụng Diệp Hạo một cái nói.

Hi Vọng biết Diệp Hạo nắm giữ công pháp Quá Khứ cảnh hậu kỳ, như vậy Diệp Hạo không phải không có khả năng xông qua tầng thứ tư.

- Xông qua.

Diệp Hạo gật đầu.

Ánh mắt Hi Vọng lộ ra thần sắc chấn động.

- Không ngờ ngươi thật sự xông qua?

Hi Vọng ngạc nhiên nói.

Hi Vọng phải vận dụng bí thuật mới xông qua tầng thứ ba.

- Đúng vậy.

- Ban thưởng ở tầng thứ tư là cái gì?

Hi Vọng dùng ánh mắt tràn đầy nóng hổi hỏi.

Thật ra khi hỏi câu này trong lòng nàng đã có suy đoán.

- Một ngàn viên Hoàng Tuỷ.

Hi Vọng hít vào một ngụm khí lạnh.

Giá trị của Hoàng Tuỷ thế nào nàng biết rất rõ.

Có thể dùng giá trị liên thành để hình dung.

Nhưng bây giờ trong tay Diệp Hạo lại có hơn một ngàn viên Hoàng Tuỷ.

Lúc đầu nàng còn dương dương đắc ý bản thân xông qua cửa thứ ba đây?

Ai có thể ngờ Diệp Hạo lại xông qua tầng thứ tư chứ?

- Lang Vĩnh đâu?

Đúng lúc này một lão giả gầm hét lên.

Lão già này là cường giả Siêu Thoát cấp của Thanh Lang nhất tộc.

Hắn quét mắt một vòng nhưng không hề phát hiện tung tích của Lang Vĩnh, một trái tim lập tức rơi vào đáy cốc.

Lúc này, thiên kiêu tiếu vào trong di tích ngoại trừ Lang Vĩnh ra, ai cũng đã xuất hiện.

Từ đó có thể nghĩ đến kết cục của Lang Vĩnh.

Cũng đúng lúc này đám người Phá Quân mới để ý Lang Vĩnh không đi ra.

- Xảy ra chuyện gì?

- Tại sao Lang Vĩnh lại chết?

- Thực lực của Lang Vĩnh cực kỳ cường đại, trong nhóm chúng ta ngoại trừ Phá Quân ra, ai có thể giết hắn?

- Đúng vậy.

Đám ngườiThanh Viên có thể đánh ngang tay với Lang Vĩnh, nhưng muốn nói đánh giết lại là chuyện không thể nào.

Những thiên kiêu này đều đồng loạt nhìn về phía Phá Quân.

Phá Quân không khỏi nhíu mày lại.

- Chuyện này không liên quan gì tới ta.

Thật ra Phá Quân không muốn giải thích, nhưng dù sao thực lực của Thanh Lang tộc cũng rất mạnh, Phá Quân không muốn tự rước hoạ vào thân.

- Lang Vĩnh là ngươi giết, đúng không?

Nhưng khiến đám người không ngờ rằng lão giả Thanh Lang Tộc kia lại nhìn về phía Diệp Hạo.

- Ngươi nghĩ ta là đối thủ của Thanh Lang được sao?

Diệp Hạo hỏi ngược lại lão giả kia.

- Có phải hay không, sưu hồn sẽ biết.

Lão giả kia nói xong liền nhìn về phía Diệp Hạo.

Diệp Hạo chỉ cảm thấy mắt tối sầm lại.

Ngay trong nháy mát hắn mất đi tri giác một ánh sáng nhu hoà làm xua tan năng lượng tinh thần trong thức hải của hắn.

Là trong lúc mấu chốc, Hoàng Trùng xuất thủ.

- Giết hắn.

Diệp Hạo chỉ lão giả kia nói.

Xoát!

Hoàng Trùng không một chút chần chờ xuất thủ về phía lão giả kia.

Oanh!

Một chiêu oanh kích của Hoàng Trùng giống như vụ nổ hạt nhân vậy, trong nháy mắt đã dẫn nổ thiên địa xung quanh.

Lão giả kia vội vàng cản lại nhưng vẫn bị Hoàng Trùng đánh lui.

Cả người hắn thất tha thất thểu lui lại, đợi đến lúc ngừng lại hắn phát hiện trên cánh tay hắn chỉ toàn là máu thịt lẫn lộn.

- Ngươi...

Lão giả kia chỉ kịp nói một chữ, công kích của Hoàng Trùng lại tiếp tục.

Đối với Hoàng Trùng mà nói mệnh lệnh của Diệp Hạo nhất định phải chấp hành.

Mà đúng lúc này một bóng người xuất hiện ở giữa Hoàng Trùng và lão giả kia, hắn phất tay liền phá vỡ công kích của Hoàng Trùng.

- Không bằng hai vị nể mặt lão hủ, tạm thời dừng tay được không?

Thân ảnh kia cười ha ha nói.

Trong mắt Diệp Hạo lấp lóe tia sắc lạnh.

- Ngươi là ai?

Bạn cần đăng nhập để bình luận