Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 842: Số lớn Hỏa Diễm Thảo

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên Tập: Hám Thiên Tà Thần

-----------------------------

Vì sao Thượng Cổ Tố Thể Đan lại khan hiếm như vậy, nguyên nhân trọng yếu là do thiếu khuyết Hỏa Diễm Thảo.

Hỏa Diễm Thảo rất khó tìm.

Nhưng Diệp Hạo không nghĩ Thánh Vực lại có nhiều Hỏa Diễm Thảo như vậy?

Mà khi Diệp Hạo bảo Chu Vân tiếp cận tòa Hỏa Sơn kia thì lông mày không khỏi nhíu lại.

- Diệp Hạo.

Vì lúc này có một thân ảnh xuất hiện trên Hỏa Diễm Sơn.

Không phải Lạc Sương thì còn ai nữa?

Lời của Lạc Sương vô tình đánh thức Chu Khả Khả đang tu luyện.

Từ hai ngày trước tu vi của Chu Khả Khả đã tăng đến Ngọc Tiên 15 Chuyển, mà hiện tại nàng đang củng cố tu vi của bản thân.

- Biểu Ca, tại sao huynh lại ở chỗ này?

Sau khi Chu Khả Khả hỏi câu này đã ý thức được cái gì.

Lạc Sương khẳng định sẽ không ở đây chờ nàng.

- Lạc Sương, đây là Biểu Muội của ngươi sao?

Đúng lúc này một thân ảnh đột nhiên xuất hiện bên người Lạc Sương, thân ảnh này mặc một chiếc áo bào màu lam, bên hông đeo Lệnh Bài của Đệ Tử Chân Truyền.

Đôi mắt sâu lắng, coi trời bằng vung.

- Vâng, Tống sư huynh, đây chính là biểu muội của đệ, huynh cảm thấy thế nào?

Lạc Sương cung kính nói.

Lạc Sương trước này luôn yêu thích Biểu Muội của mình.

Nhưng sau khi bản thân bị nhục nhã trước mặt Chu Khả Khả, hắn đã ý thức được đời này hắn không thể nào lấy được Chu Khả Khả.

Trong lúc phẫn nộ Lạc Sương quyết định mang Biểu Muội của mình đưa cho Tống Phúc.

Với điều kiện Tống Phúc phải giết chết Diệp Hạo.

- Tư sắc này cũng không tệ lắm, chủ yếu là vẫn còn rất ngây thơ.

Tống Phúc không chút kiêng kị mà đánh giá Chu Khả Khả, trong mắt lộ ra tràn đầy vẻ dâm tà.

Chu Khả Khả bị Tống Phúc nhìn vội vàng núp sau lưng Diệp Hạo.

- Cho các người ba giây để cút khỏi nơi này.

Diệp Hạo lạnh lùng nhìn Tống Phúc nói.

- Ở trước mặt ta còn dám diễu võ dương oai sao?

Tống Phúc lườm Diệp Hạo một cái cười nhạo nói.

- Ngọc Tiên 18 Chuyển đã cảm thấy bản thân rất giỏi rồi à?

- Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết cái gì là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân?

Tống Phúc vừa mới nói đến đây thì trước mắt đột nhiên xuất hiện thân ảnh của Diệp Hạo.

Tống Phúc theo bản năng liền xuất thủ.

Nhưng ngay khi hắn vừa động thì bàn tay của Diệp Hạo đã nắm chặt yết hầu của hắn.

- Ngọc Tiên 21 Chuyển cũng dám đến đây làm càn?

Diệp Hạo nhìn vẻ mặt kinh khủng của Tống Phúc nói.

- Bình thường ta cũng lười xuất thủ với mấy kẻ như ngươi, không nghĩ ngươi còn dám vác mặt đến chỗ ta.

- Diệp Hạo, hắn là Đệ Tử Chân Truyền của Thượng Thanh Cung.

Chu Khả Khả bận bịu nói.

- Đúng đúng, ta là Đệ Tử Chân Truyền của Thượng Thanh Cung, nếu ngươi dám động đến ta thì chẳng cần biết ngươi là ai, Thượng Thanh Cung sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Lúc này Tống Phúc mới nhớ tới thân phận Đệ Tử Chân Truyền của mình.

- Thượng Thanh Cung không bỏ qua cho ta? Chẳng lẽ ta bỏ qua cho ngươi sao?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Đệ Tử của Thượng Thanh Cung chặn đường cướp giết ta, nếu Thượng Thanh Cung không cho ta một câu trả lời hợp lí thì ta sẽ giết đến tận Thượng Thanh Cung.

- Cái gì?

Tống Phúc không khỏi mở to hai mắt nói.

Tên này ăn tim hùng gan báo sao?

Mà lúc này bàn tay của Diệp Hạo bỗng nhiên dùng sức bóp chặt yết hầu của Tống Phúc.

Sau khi lấy Túi Càn Khôn của Tống Phúc Diệp Hạo liền buông lỏng tay để thi thể của Tống Phúc rơi xuống dưới Hỏa Sơn.

Nhìn thấy cảnh này Chu Khả Khả ngồi co quắp trên đất trong miệng lẩm bẩm nói.

- Xong, xong.

Đừng nói Đệ Tử Chân Truyền của Thượng Thanh Cung mà ngay cả Đệ Tử Chân Truyền của Thủy Nguyên Tông như nàng, chỉ cần chết đi thì Tông Môn chắc chắn sẽ tra rõ.

Mà việc này lại rất rõ ràng tra đến Diệp Hạo.

Đến lúc đó ngay cả Chu Khả Khả cũng có khả năng bị liên lụy.

Cách thức làm việc của các Đại Tông Môn nàng đã sớm thấy qua.

- Ngươi - - ngươi lại dám giết Đệ Tử Chân Truyền của Thượng Thanh Cung?

Lạc Sương bị dọa sợ, run lẩy bẩy nói.

- Ngươi không phải đã thấy sao?

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Bây giờ ngươi có thể đi.

- Ngươi để cho ta đi?

- Dù sao ngươi cũng là Biểu Ca của Khả Khả, về tình về lý ta không thể giết ngươi.

Diệp Hạo suy nghĩ một cái liền nói.

- Ta đi đây.

Lạc Sương vừa mới nói xong Chu Khả Khả liền đứng lên.

- Huynh không thể đi.

Lạc Sương nhìn Diệp Hạo một cái, nhìn thấy Diệp Hạo không có ngăn cản hắn cắn răng bỏ chạy về phía xa.

Chu Khả Khả tức giận giậm chân một cái đuổi theo Lạc Sương, bất quá một lát sau nàng lại chạy trở về.

- Vì sao ngươi lại thả Lạc Sương đi?

- Chẳng lẽ ta giết hắn hay sao?

- Ngươi nên bắt huynh ấy lập Thiên Đạo Thệ Ngôn không được tiết lộ chuyện này.

- Ngươi cảm thấy Lạc Sương lập Thiên Đạo Thệ Ngôn thì Thượng Thanh Cung không thể điều tra hắn à?

- Chí ít cũng tranh thủ được một chút thời gian để ngươi chạy trốn.

- Chạy trốn?

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Ta chưa bao giờ nghĩ sẽ chạy trốn cả.

- Ta nói cho ngươi biết Thượng Thanh Cung sẽ không từ bỏ ý đồ với ngươi đâu?

- Đến bây giờ ngươi vẫn không biết vì sao ta thả Lạc Sương sao?

Diệp Hạo nói đến đây liền trừng mắt nhìn Chu Khả Khả.

Chu Khả Khả không khỏi lộ ra vẻ khó tin.

- Ngươi cố ý?

- Ừ.

- Ngươi thực sự có thể khiêu chiến Thượng Thanh Cung?

- Nói chính xác là Thượng Thanh Cung có thể khiêu chiến được ta hay không?

- Ngươi chỉ có tu vi Ngọc Tiên Cảnh thôi đó.

- Ta lúc nào cũng có thể đặt chân Kim Tiên Cảnh.

- Dù ngươi Tiên Chủ Cảnh cũng không được, trong Thượng Thanh Cung có Tiên Tôn a.

- Không sao?

- Thật sao?

- Thật!

Diệp Hạo nhẹ gật đầu nói.

- Hơn nữa ta cam đoan ngươi sẽ không có bất kì phiền phức nào.

Chu Khả Khả cũng không hỏi thêm gì nữa.

Chu Khả Khả mơ hồ cảm thấy Diệp Hạo đang cố ý gây chuyện với Thượng Thanh Cung. Nhưng nàng lại không dám hỏi câu này.

- Tốt, theo ta xuống dưới hái Hỏa Diễm Thảo.

Diệp Hạo chỉ Hỏa Diễm Thảo bên trên Hỏa Diễm Sơn nói.

- Cái này gọi là Hỏa Diễm Thảo à? Nó có giá trị gì sao?

Chu Khả Khả không biết đây là Dược Tài.

- Giá trị của Hỏa Diễm Thảo ở Tiên Vực của ta rất cao.

Diệp Hạo chưa hề nói Hỏa Diễm Thảo là Dược Tài dùng để luyện chế Thượng Cổ Tố Thể Đan.

- Vậy chúng ta hái nhiều một chút.

Nghe được như thế Chu Khả Khả cũng có chút hứng thú.

Chu Khả Khả luôn muốn giúp Diệp Hạo làm chút việc, hiện tại vất vả lắm mới có cơ hội, nàng làm sao buông tha?

Diệp Hạo cùng Chu Khả Khả xuất thủ toàn lực để hái Hỏa Diễm Thảo, không lâu sau toàn bộ Hỏa Diễm Thảo đã bị hai người hái sạch.

Diệp Hạo nhìn hơn 600 gốc Hỏa Diễm Thảo trong tay không khỏi phấn khởi trong lòng, có những gốc Hỏa Diễm Thảo này Diệp Hạo có thể luyện chế ra hơn vạn mai Thượng Cổ Tố Thể Đan.

Ngay khi hai người Diệp Hạo rời đi, hai ngày sau đó một lão giả lưng cõng cái gùi cũng một thiếu nữ mặc áo hồng đi đến tòa Hỏa Diễm Sơn này.

Lão giả quét mắt nhìn bốn phía một cái nói.

- Hồng Nhi, không phải con nói tòa Hỏa Diễm Sơn này có rất nhiều Hỏa Diễm Thảo sao?

Thiếu nữ gọi Hồng Nhi kia kinh ngạc nhìn quanh bốn phía một cái nói.

- Trước đó con hái cho Lão Tổ một gốc Hỏa Diễm Thảo từ nơi này á.

Nghe vậy lão giả đáp xuống Hỏa Diễm Sơn, ánh mắt nhìn quanh liền dùng tay lật lấy thổ nhưỡng lên xem.

Lão giả cầm lấy một chút thổ nhưỡng này đưa lên mũi hít hà nói.

- Trong đất có khí tức của Hỏa Diễm Thảo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận