Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2220: U Minh Ngọc Tủy

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Tử Ngọc, vô không nên quá phận.

Diệp Hạo nổi giận.

- Diệp Hạo, huynh đừng bức ta giết người.

Tử Ngọc đón ánh mắt Diệp Hạo.

- Huynh rõ ràng thân phận của ta, cũng biết năng lực của ta.

Nói đến đây, Tử Ngọc chỉ Tần Thanh Thanh.

- Ta muốn giết nàng, ai có thể ngăn cản?

Tần Thanh Thanh lộ ra nộ ý kinh thiên.

- Cô cho rằng mình là ai?

- Ta là công chúa Tử Vi vương triều, Tử Ngọc.

Tử Ngọc lãnh đạm nhìn Tần Thanh Thanh nói.

- Thân phận này có thể giết ngươi không?

Tử Vi vương triều?

Nghe được tục danh này, Tần Thanh Thanh hung hăng co rụt con ngươi lại.

Chuyện Cửu Thiên Chí Dương Thần Đan sôi sùng sục trước đó, Tần Thanh Thanh sao có thể không biết?

Bởi vì biết, nàng mới rõ ràng Tử Vi vương triều to lớn bực nào?

Tồn tại như Luyện đan Tổng các cũng không nguyện ý trêu chọc.

- Đan phương Cửu Thiên Chí Dương Thần đan do công tử cung cấp?

Tần Thanh Thanh nhìn về phía Diệp Hạo.

Diệp Hạo gật đầu.

Tần Thanh Thanh trầm mặc lại.

Tử Vi vương triều quá cường thế.

Dù trong rất nhiều Vương triều cũng là tồn tại cực cao.

Đây không phải thế lực nàng có thể trêu chọc nổi.

Trong lòng Tần Thanh Thanh tuôn ra một trận không cam lòng.

Cứ thế từ bỏ sao?

Ngay thời khắc Tần Thanh Thanh nản lòng thoái chí, nàng không ngờ Diệp Hạo lại ôm bờ eo mình.

- Tần Thanh Thanh, ta muốn.

Ánh mắt Diệp Hạo bắn ra thần mang kinh người, có chút khiêu khích nhìn Tử Ngọc, chậm rãi nói.

- Huynh…

Mắt phượng của Tử Ngọc phun ra hàn mang kinh khủng.

Ánh mắt hai người giao hội giữa không trung.

Nhìn thấy Diệp Hạo một bước cũng không nhường, Tử Ngọc cuối cùng vẫn thu hồi ánh mắt.

- Ta phải đi.

Trong lời nói Tử Ngọc có một trận đìu hiu.

Diệp Hạo không nói.

- Nếu ta chưa trở về, nhớ giúp ta chiếu cố tốt hắn.

Lúc này, Tử Ngọc nhìn về phía Tần Thanh Thanh.

Diệp Hạo có chút động dung.

- Cô muốn đi đâu?

- Minh giới.

- Minh giới?

Nghe được hai chữ này, Diệp Hạo ngưng tiếng nói.

- Đi Minh giới làm gì?

- Đi Minh giới lịch luyện, tìm kiếm cơ duyên.

Tử Ngọc nhàn nhạt nói.

- Lấy thực lực Tử Vi Vương triều còn cần tìm tài nguyên gì?

- Tài nguyên chế tạo Tử Thần cảnh xếp hạng thứ mười, Tử Vi vương triều cũng không có.

- Loại tài nguyên cấp bậc kia cũng không dễ tìm đâu?

- Cho nên, ta muốn mạo hiểm xâm nhập chỗ sâu Minh giới.

- Chỗ sâu Minh giới không phải nơi cô có thể đi.

- Huynh quan tâm ta?

Tử Ngọc đột nhiên ý thức được cái gì.

- Chúng ta nói chuyện riêng đi.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút, nói.

- Tốt.

- Diệp Hạo.

Tần Thanh Thanh không khỏi bắt cánh tay Diệp Hạo.

- Không cần lo lắng.

Diệp Hạo cho Tần Thanh Thanh một ánh mắt yên tâm, sau đó đi tới một không gian đơn độc do Tử Ngọc mở ra.

- Cô muốn tìm tài nguyên gì ở U Minh Giới?

- Mục tiêu của ta là U Minh Xích Ngọc.

- Cho cô cái này.

Diệp Hạo đưa cho Tử Ngọc một cái bình ngọc.

Tử Ngọc quét thần niệm qua, sau một khắc, sắc mặt hoàn toàn thay đổi.

- Đây...đây...đây chẳng lẽ là...trong truyền thuyết...?

Trái tim Tử Ngọc đập nhanh.

- U Minh Ngọc Tủy.

Diệp Hạo gật đầu nói.

- Huynh lấy được U Minh Ngọc Tủy từ nơi nào?

Tử Ngọc nuốt ngụm nước miếng nói.

U Minh Ngọc Tủy có giá trị quá lớn.

Đây chính là tài nguyên xếp hạng thứ nhất.

Cho tới bây giờ, Tử Ngọc cũng chưa từng hy vọng xa vời bản thân có thể đạt được loại tài nguyên cấp bậc này.

- Một vị tiền bối đưa cho ta.

Diệp Hạo chưa hề nói Triệu Tổ đưa cho hắn.

Triệu Tổ có tục danh quá vang dội.

Cường giả Thần Hoàng sống sót qua vô số thời đại.

Khủng bố đến cực hạn.

- Điều này...điều này, ta không thể lấy.

Tử Ngọc suy nghĩ một hồi vẫn đẩy trở về.

- Chẳng lẽ cô cảm thấy ta có thể sử dụng U Minh Ngọc Tủy à?

Diệp Hạo khẽ lắc đầu nói.

Tử Ngọc ngây ngẩn cả người.

Nghĩ lại thật đúng là có chuyện này.

Diệp Hạo ở Môn Thần cảnh có thể phục dụng Sinh Thần cảnh cũng không tệ rồi, mà tới được Tử Thần cảnh cũng không cần dùng đến cấp bậc này.

- Ta thiếu huynh một cái nhân tình.

Tử Ngọc nhìn Diệp Hạo, nghiêm túc nói.

- Cô cho ta nhiều đồ như vậy, nói lời như vậy không có ý nghĩa.

Diệp Hạo nhìn Tử Ngọc nói.

- Cô muốn đi Minh giới lịch luyện, có thể, nhưng xâm nhập thì không cần.

- Có U Minh Ngọc Tủy, ta còn xâm nhập Minh giới làm gì?

Tử Ngọc lộ ra một nụ cười.

Nàng rất rõ ràng sau khi phục dụng U Minh Ngọc Tủy, bản nguyên của nàng sẽ tăng trưởng khủng bố, tương lai đạt đến Chuẩn Hoàng sẽ không thành vấn đề.

Chuẩn Hoàng!

Tồn tại cấp bậc này, đã qua bao nhiêu thời đại vẫn chưa xuất hiện.

Cho dù đệ tử cùng hậu bối Hoàng triều cũng chưa từng xuất hiện cường giả Chuẩn Hoàng.

Bởi vì ngoại trừ thiên tư còn phải có cơ duyên vô thượng.

- Vậy tốt rồi.

Diệp Hạo nhìn Tử Ngọc, nói khẽ.

Tử Ngọc nghênh tiếp ánh mắt Diệp Hạo.

- Huynh có biết giá trị U Minh Ngọc Tủy không?

- Biết.

- Vậy sao còn cho ta?

- Ta hi vọng huynh không gặp chuyện.

- Huynh thích ta?

- Không biết.

- Thừa nhận một lần khó khăn như thế sao?

- Tử Ngọc, về sau đừng tùy tiện quấy rầy cuộc sống của ta.

- Ngươi nên hiểu ý ta.

- Được rồi, ta không ngăn cản huynh tìm nữ nhân nữa, nhưng ta phải là chính thê của ngươi.

- Ta ở hạ giới có cưới hỏi thê tử đàng hoàng.

- Bình thê.

- Nói sau đi.

Diệp Hạo vẫn không đáp ứng.

Nhưng trong lòng hắn vẫn rõ ràng dây tơ tình giữa hai người sẽ không ngừng kéo dài.

- Ta trở về bế quan, trong khoảng thời gian này, huynh phải thành thành thật thật một chút đó.

Tử Ngọc cười một tiếng.

Nàng rất vui vẻ.

Bởi vì lúc trước, Diệp Hạo vẫn luôn cự tuyệt.

Một lần này lại cho nàng một ước hẹn.

Điều này có ý vị gì?

Tử Ngọc rất rõ ràng.

Sau khi Tử Ngọc rời khỏi, Diệp Hạo nhìn thấy Tần Thanh Thanh lộ vẻ mặt lo lắng cách đó không xa.

- Công tử không sao chứ?

- Không có việc gì.

- Vừa rồi...vừa rồi, huynh nói muốn ta là thật sao?

Tần Thanh Thanh có chút lắp bắp nói.

- Đi thôi.

- Đi đâu?

- Khuê phòng của nàng.

- Á.

Tần Thanh Thanh lập tức đỏ mặt lên.

- Cái kia...cái kia...ta chưa có chuẩn bị kỹ càng.

Tần Thanh Thanh bị giật mình.

Diệp Hạo ha ha cười nói.

- Nhưng ta đã chuẩn bị xong.

Nói xong dắt tay Tần Thanh Thanh đi đến Luyện Đan Công Hội.

Trái tim Tần Thanh Thanh phanh phanh phanh nhảy lên.

Hạnh phúc đến quá bất ngờ.

Nửa khắc đồng hồ sau, Tần Thanh Thanh lộ ra ánh mắt kiên định.

Diệp Hạo muốn thì cho hắn vậy.

Dù sao sớm muộn gì cũng gả cho hắn.

Nhưng Tần Thanh Thanh không ngờ Diệp Hạo không hề động vào nàng, mà truyền thụ cho nàng ba môn công pháp có uy lực cường hãn.

- Ba môn công pháp này là Hợp Thần cấp à?

Tần Thanh Thanh khiếp sợ hỏi.

Công pháp Hợp Thần cấp, cho dù Tần Thư Hoàn cũng không có.

Xét đến cùng, Tần Thư Hoàn chỉ là cao thủ Sinh Thần tầng một.

Tu vi của hắn đã hạn định công pháp của hắn.

Bởi vì cấp bậc quá cao sẽ không phát huy ra uy lực vốn có.

- Đúng vậy.

Diệp Hạo gật đầu.

- Ta truyền thụ cho cô ba môn công pháp này, cô không thể tiết lộ ra ngoài, bởi vì dính đến một truyền thừa cường đại.

- Truyền thừa cường đại?

Tần Thanh Thanh kinh nghi nói.

- Ta chỉ truyền thụ cho cô bản đơn giản hóa.

Diệp Hạo quẳng xuống câu này, Tần Thanh Thanh kinh động.

Nàng hiểu ẩn ý của Diệp Hạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận