Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2001: Rời Đi



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Lui!

Nghe vậy, Bạch Hồng Đào cười ha hả.

Nếu như thời kỳ Đỉnh Phong, Bạch Hồng Đào sẽ còn kiêng kị một hai.

Nhưng hiện tại ba vị này đều bị trọng thương.

Bạch Hồng Đào còn e ngại gì?

- Liên thủ.

Ba tôn Tại Thế Thần Minh liếc nhau rồi cùng nhau ra tay.

Ầm!

Ầm!

Làm cho Tại Thế Thần Minh của Hoang Tộc cảm thấy kinh ngạc là Tại Thế Thần Minh của Yêu Tộc và Ma Tộc lại bị Bạch Hồng Đào một quyền oanh thành mảnh vỡ.

Làm sao có thể?

Ngay lập tức, Tại Thế Thần Minh của Hoang Tộc ý thức được điều gì.

Đáng chết!

Hai vị này sao có thể yếu như vậy?

Không thể.

Bạch Hồng Đào nghi ngờ nhìn hai thân ảnh hóa thành mảnh vỡ, chợt lộ vẻ mặt hài hước nhìn Tại Thế Thần Minh của Hoang Tộc:

- Có phải cảm thấy bị gài bẫy?

- Bạch Hồng Đào, thả ta một con đường sống.

Tại Thế Thần Minh của Hoang Tộc nhìn chằm chằm Bạch Hồng Đào nói.

Bây giờ hắn bị thương nặng.

Không phải đối thủ của Bạch Hồng Đào.

- Ngươi cảm thấy ta có thể cho ngươi đường sống so?

Bạch Hồng Đào nói đến đây lập tức xuất thủ.

Tại Thế Thần Minh cấp bậc này, không chú ý một chút sẽ rất dễ dàng phản phệ.

Định Hải Châm đánh ra sau một kích, bàng bạc thần niệm giam cầm Không Gian bốn phía.

Điều này làm cho tất cả tướng sĩ tam tộc không thể động đậy.

Giết!

Tu Sĩ Ẩn Minh giơ chiến kiếm trùng sát tới.

Đây là một trường giết chóc.

Mà trận đồ sát này tiến hành một ngày một đêm.

Sau đó, tướng sĩ Ẩn Minh bắt đầu quét dọn chiến trường.

Tu Sĩ các tộc nhìn một màn này, tâm tình đều mười phần nặng nề.

Thực lực Ẩn Minh còn kinh khủng hơn so với tưởng tượng của họ.

Cho dù đỉnh tiêm đại tộc cũng không chống lại được.

Lại càng không cần phải nói Ẩn Minh còn có một tôn Thần Linh kinh khủng.

Tôn Thần Linh này chính là vô địch.

Nhưng vào lúc này, làm cho là ai cũng không nghĩ tới chính là Ẩn Minh quét dọn xong chiến trường xong lại lái Chiến Hạm rời khỏi Thiên Mã Đại Lục.

- Ẩn Minh, đi rồi?

- Chi Nhân Tộc này chẳng lẽ thật chỉ chỉnh đốn?

- Có chỉnh đốn như thế hả?

- Bất kể như thế nào, bọn họ cũng rời đi rồi.

- Đúng vậy, nếu chi Nhân Tộc này còn ở Thiên Mã Đại Lục, không biết sẽ tiêu diệt bao nhiêu Chủng Tộc nữa?

- Bây giờ tổng hợp lực lượng chúng ta đã vượt qua Bạch gia.

- Vượt qua Bạch gia thì sao? Các tộc liên minh đã sớm lục đục nội bộ, muốn tổ chức lại như trước đó, nghĩ cùng đừng nghĩ.

Ngay khi tu sĩ các tộc buồn bã thì bên phía Nhân Tộc lại khuếch trương.

Nếu không đoàn kết, các tộc sao có thể đỡ nổi Nhân Tộc uy mãnh cường thế được?

Vì vậy, ngắn ngủi thời gian ba tháng, Nhân Tộc đã thu phục địa bàn trước đó bị các tộc xâm chiếm.

Sau khi thu phục, Nhân Tộc bắt đầu nghỉ ngơi lấy lại sức.

- Hiện tại đã có mười Chủng Tộc nguyện ý thần phục tộc ta, ta không rõ lúc này tại sao không tiếp tục ra tay?

- Chiến lực bên ngoài của Nhân Tộc chúng ta đã không không kém gì các tộc, mà các tộc lại cũng không thể nào giống trước đó, cùng nhau thành lập liên minh.

- Chúng ta nên thừa dịp cái này xử lý các tộc.

- Minh Chủ, bỏ lỡ cơ hội như vậy, sau này sợ không có cơ hội nữa.

Bạch Hồng Đào ngồi ngay ngắn trên ghế Minh Chủ bình tĩnh nhìn các cao tầng đang đưa ra ý kiến.

Đến khi hắn cảm thấy không sai biệt lắm mới chậm rãi lên tiếng.

- Có chuyện ta tuyên bố.

Mọi người lúc này lập tức nhìn về phía Bạch Hồng Đào.

- Liên minh từ giờ giải tán.

Toàn trường xôn xao.

Ai cũng không ngờ Bạch Hồng Đào lại tuyên bố như thế.

- Minh Chủ.

- Minh Chủ, ngươi đang nói cái gì thế?

- Minh Chủ, tại sao ngươi có ý nghĩ này?

Bạch Hồng Đào đứng lên, quét mắt bốn phía một chút:

- Các tộc liên minh đã bị phá vỡ, muốn tổ kiến lại gần như không có khả năng, có thể nói Nhân tộc ta đã không còn bị uy hiếp nữa.

Dừng một chút, hắn nói tiếp:

- Cho nên liên minh cũng không cần phải tồn tại nữa.

- Anh Vệ, mang Cương Vực Đồ lại đây.

Lúc này, Bạch Anh Vệ lấy ra một tấm vực đồ to lớn.

- Bây giờ, chúng ta nói chuyện phân chia địa bàn.

Nghe Bạch Hồng Đào nói thế, trong mắt cao tầng các đại tông môn đều lộ ra vẻ mặt sáng rực.

Nhưng phải phân chia địa bàn thế nào?

- Ta có một kế hoạch sơ bộ.

Bạch Hồng Đào nói rồi chỉ vào khu vực kim sắc nói:

- Những khu vực này thuộc Bạch gia chúng ta.

Đám người nhìn thoáng qua không có người nào dị nghị.

Khu vực kim sắc chiếm hai phần ba.

Trước kia, khu vực Bạch gia đã có hai phần ba thậm chí càng nhiều hơn.

- Phiến khu vực này của Lôi Kiếm Tông.

- Này thuộc Tiêu Hán Các.

- Này là Vụ Ải Tông.

Sau khi Bạch Hồng Đào nói ra ý nghĩ của mình, các Tông Chủ nhao nhao đưa ra ý kiến phản đối.

- Minh Chủ, ta cảm thấy khu vực này nên cho Tiêu Hán Tông chúng ta.

- Minh Chủ, Lôi Kiếm Tông chúng ta cần mảnh rừng cây nguyên thủy này.

- Minh Chủ, Vụ Ải Tông chúng ta cần con sông lớn này. Truyện-được-thực-hiện-bởi-HámThiênTàThần

. . .

Bạch Hồng Đào hình như đã sớm dự liệu được tình huống.

Hắn kiên nhẫn thương nghị với cao tầng các tộc.

Nhưng làm cho Bạch Hồng Đào không ngờ, trước sau cãi lộn ba ngày vẫn không thể quyết định.

- Khu vực ta phân chia tốt, còn phân phối như thế nào thì là chuyện của các ngươi.

Bạch Hồng Đào tức giận phẩy tay bỏ đi.

Lần này, cao tầng các đại tông môn ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, rất nhanh bọn hắn nghĩ tới điều gì, nhao nhao rời đi.

Trong thư phòng, Bạch Hồng Đào nhìn từng nhánh tướng sĩ vội vàng rời đi, trong mắt đầy khổ sở.

- Phụ thân, ngươi vẫn nhìn không thấu mọi chuyện à?

Bạch Anh Vệ xuất hiện bên cạnh Bạch Hồng Đào, vừa cười vừa nói:

- Ai mà không có tư tâm? Hiện tại nên hái thành quả thắng lợi, ai còn che giấu.

- Đạo lý này ta hiểu, nhưng khi nhìn thấy bộ dáng của bọn hắn, vẫn không nhịn được sinh khí.

Bạch Hồng Đào nói khẽ.

- Ai làm gia gia tức giận thế?

Đúng lúc này, một giọng nói thanh thúy vang lên trong thư phòng, tiếp theo một nữ tử mắt ngọc mày ngài đi đến.

Bạch Hồng Đào ngẩn người, chợt cười nói.

- Cảm ngộ được gì rồi?

- Tu vi không tăng lên bao nhiêu, nhưng chiến lực tăng lên một đoạn.

Bạch Khuynh Thành nhìn Bạch Hồng Đào nghiêm túc nói.

- Tốt.

Bạch Hồng Đào vỗ tay cười to.

Tại sao Bạch Hồng Đào không nguyện ý làm to chuyện, nguyên nhân căn bản là muốn đợi Bạch Khuynh Thành trưởng thành.

Với nội tình của Bạch Khuynh Thành, không cần đi đến Đệ Tam Cảnh cực hạn, chỉ cần đến Đệ Tam Cảnh đã có thể trở thành Tại Thế Thần Minh.

Đến lúc đó, Bạch gia còn sợ ai nữa?

Mà lúc này, Bạch Hồng Đào đột nhiên nghĩ đến cái gì:

- Đúng rồi, Diệp Công Tử đưa cái này cho con.

- Diệp Công Tử?

- Ẩn Minh Minh Chủ.

Bạch Khuynh Thành nghi hoặc nhận lấy, thần niệm quét qua một chút lập tức kinh trụ.

Nhìn thấy nét kinh sợ trên mặt Bạch Khuynh Thành, Bạch Hồng Đào vội hỏi:

- Thế nào?

- Cái này có cấm chế ——?

Ánh mắt Bạch Khuynh Thành lộ ra vẻ kích động, nàng nhanh chóng xóa đi cấm chế phía trên, mà trong Túi Càn Khôn có mười viên Thời Gian Tinh Thạch.

- Trung Phẩm Thời Gian Tinh Thạch hoàn mỹ.

Bạch Khuynh Thành xóa đi cấm chế, Bạch Hồng Đào nhìn lướt qua bật thốt.

Vừa nhìn qua, Bạch Hồng Đào đã hoảng sợ nói không ra lời.

Bất kể như thế nào hắn cũng không ngờ Diệp Hạo sẽ đưa cho Bạch Khuynh Thành lễ vật trân quý như thế này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận