Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 914: Có thể so với Trác Tinh Nhi

- Tiểu tử ngươi thật thôi diễn ra?

Ba vị Đan Sư kinh ngạc nhìn Diệp Hạo nói.

- Sao Tiền bối không nhìn xem hai tấm Đan Phương khác a?

Diệp Hạo nhún vai nói.

Ánh mắt của Ba vị Đan Sư lúc này mới nhìn nội dung trên hai tấm Đan Phương khác.

Bọn họ vừa nhìn Đan Phương vừa chậm rãi thôi diễn tính chính xác của nó.

Thời gian dần qua thần sắc trong mắt ba vị Đan Sư dần chuyển đổi thành kinh ngạc.

Đan Phương nói trắng ra là một cái công thức.

Bọn họ căn cứ tổ hợp những Dược Tài này liền có thể thôi diễn ra công thức tương ứng, ước chừng nửa canh giờ trôi qua ba người liếc nhau, vị Đan Sư thứ ba nói khẽ, - Diệp Hạo, ngươi đem quá trình ngươi thôi diễn Đan Phương nói cho chúng ta nghe một lần.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu sau đó liền chậm rãi nói ra.

Vị Đan Sư thứ ba nghe qua một hồi liền hỏi.

- Ngươi có thể luyện chế ba loại Tiên Đan này ra hay không?

- Có thể.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu nói.

- Bất quá ta thiếu khuyết một chút dược liệu.

- Tiên Đình dược liệu ngươi cần thiết, cần cái gì ngươi mua sắm là được.

- Còn muốn ta mua sắm?

Diệp Hạo trợn mắt nói.

- Nói nhảm.

Đan Sư kia mắt trợn trắng nói.

- Nếu là không cần mua thì dù vốn liếng của Tiên Đình có phong phú đến đâu cũng phải bị các ngươi móc sạch, các ngươi có thể ở Đằng Long Các thì người nào không phải là kẻ muốn thân phận có thân phận, muốn bối cảnh có bối cảnh, muốn năng lực có năng lực, ta không tin ngươi không có Tiên Thạch mua sắm Dược Tài?

- Được, có.

Diệp Hạo bất đắc dĩ nói ra.

- Ngươi thiếu khuyết Dược Tài gì?

Trịnh Địch lúc này hỏi.

Diệp Hạo liền báo ra từng gốc Dược Tài mà bản thân khiếm khuyết.

Qua không bao lâu thời gian Trịnh Địch đã mang toàn bộ Dược Tài mà Diệp Hạo cần đến.

Mà trong khoảng thời gian này Diệp Hạo đã sớm bình tâm tĩnh khí.

Diệp Hạo thuần thục đem Dược Tài phân loại ra, sau đó liền lấy ra một cái Đan Lô.

Ba vị Đan Sư nhìn thấy Diệp Hạo lấy ra Đan Lô thì trong mắt lộ ra chấn kinh chi sắc.

- Đây là cái gì?

- Dược Tôn Chi Lô.

- Dược Tôn là Tôn Cấp Đan Sư của Kỳ Thời Thượng Cổ a.

Ba vị Đan Sư kinh ngạc cũng không có gây cho Diệp Hạo bất luận thần sắc biến hóa hóa.

Diệp Hạo chỉ thuần thục đem từng vị dược tài tiến hành luyện hóa.

- Bản Nguyên Hỏa Diễm.

- Pháp ấn mà Diệp Hạo dùng rèn luyện Dược Tài tựa hồ là Thượng Cổ Chi Pháp.

- Gia hỏa này chẳng lẽ chiếm được truyền thừa của Thượng Cổ Đan Đạo sao?

Ba vị Đan Sư liếc nhau liền trầm mặc xuống.

Dù sao bọn họ cũng biết trong quá trình Luyện Đan không thể nhận một tơ một hào quấy rầy nào.

Ba vị Tôn Cấp Đan Sư suy đoán không sai.

Diệp Hạo thật là chiếm được truyền thừa của Thượng Cổ Đan Đạo, bất quá bọn họ không biết Diệp Hạo lấy được là do Dược Vương truyền thừa.

Về phần Dược Tôn Lô trong tay Diệp Hạo là do Khí Linh của Dược Vương Đỉnh ban cho.

Theo thời gian trôi qua thần sắc của ba vị Đan Sư càng thêm ngưng trọng.

Bởi vì bọn họ chú ý thấy vô luận là Thành Đan Đan Ấn hay là Dưỡng Đan Thủ Ấn của Diệp Hạo bọn họ đều không có gặp qua.

Nói cách khác Diệp Hạo lấy được Thượng Cổ chi thuật chỉ sợ đã vượt xa hiểu biết của bọn họ.

Sau khi Diệp Hạo mở ra Đan Lô thì giữa không trung liền bay đến một đạo Tường Vân.

- Đan sinh dị tượng.

- Tuyệt Phẩm Tiên Đan a.

- Tiểu tử này vừa mới thôi diễn ra Đan Phương đã luyện ra Tuyệt Phẩm Tiên Đan?

Mặc kệ ba vị Đan Sư này có tin hay không thì chín khỏa Tiên Đan khảm khắc lấy kỳ diệu hoa văn đã lẳng lặng nằm ở trong tay Diệp Hạo.

Lúc này bên trên chín khỏa Tiên Đan cũng không phải phổ thông Đan Văn, mà xuất hiện từng đạo từng đạo giống như Tường Vân văn lý.

Ba vị Đan Sư kiểm tra cẩn thận một phen liền nói.

- Cái này đúng là Minh Tâm Thông Tuệ Đan."

- Diệp Hạo, ngươi có muốn bán ra Minh Tâm Thông Tuệ Đan trong tay ngươi không?

- Cái này phải xem các vị cho giá bao nhiêu?

- Chúng ta cho giá cả coi như không bằng Phòng Đấu Giá, thế nhưng giá cả cũng tuyệt đối công đạo.

- Vậy thì ta sẽ bán ra ba khỏa.

Diệp Hạo nghĩ nghĩ liền nói.

Nghe vậy Trịnh Địch liền thu ba mai Minh Tâm Thông Tuệ Đan vào.

- Diệp Hạo, ba ngày sau ngươi có thể tới Phủ Khố nhận Tiên Thạch.

- Vâng.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu sau đó liền bắt đầu luyện chế Thiên Nhất Hộ Hồn Đan.

Ba vị Tôn Cấp Đan Sư đều kinh ngạc không thôi.

Gia hỏa này chẳng lẽ không cần nghỉ ngơi sao?

Nhưng bọn họ không nghĩ tới Diệp Hạo thật sự luyện chế thành công chín khỏa Thiên Nhất Hộ Hồn Đan, hơn nữa Diệp Hạo luyện chế chín khỏa Thiên Nhất Hộ Hồn Đan đều là Tuyệt Phẩm.

Diệp Hạo lại bán ra ba khỏa Thiên Nhất Hộ Hồn Đan.

Đúng lúc này Diệp Hạo đột nhiên nghĩ đến cái gì.

- Ta muốn biết rõ nếu kẻ khác muốn mua sắm Thiên Nhất Hộ Hồn Đan thì nên như thế nào?

- Dựa theo ước định trong vòng 30 năm bọn ta sẽ không luyện chế Thiên Nhất Hộ Hồn Đan, nói cách khác trong 30 năm này kẻ khác chỉ có thể mua sắm thông qua ngươi.

- Chỉ là 30 năm sao?

- Ngươi phải biết tin tức ngươi luyện chế Thiên Nhất Hộ Hồn Đan truyền đi thì sẽ có bao nhiêu Tu Sĩ tranh nhau mua không?

Trịnh Địch nhìn Diệp Hạo nói.

- Có thể nói trong 30 năm này ngươi sẽ kiếm đầy bồn đầy bát.

- Thế nhưng là ta cảm thấy 30 năm vẫn là quá ít.

Diệp Hạo trầm ngâm một hồi nhân tiện nói.

- Tiên Đình cũng đã nhân tính hóa.

Trịnh Địch bất đắc dĩ nói ra.

- Dù sao còn cho các ngươi 30 năm.

- Được rồi.

Diệp Hạo nói đến đây liền đem một vị dược tài ném vào trong lò luyện đan.

- Ngươi muốn làm cái gì?

Trịnh Địch cũng tinh thông Đan Đạo, chỉ là kỹ thuật không cao, nhưng hắn vẫn là biết liên tục luyện chế ba loại Tiên Đan mang ý nghĩa gì?

- Luyện Đan a.

Diệp Hạo vừa nói vừa bắt đầu rèn luyện Dược Tài.

Ba vị Đan Tôn ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều có cảm giác không thể tưởng tượng.

Diệp Hạo này thật có thể liên tục luyện chế ba loại Tiên Đan sao?

Sau khi Diệp Hạo mở ra Đan Lô lần nữa giữa không trung xuất hiện một đóa Tường Vân thì bọn họ rốt cục ý thức được gia hỏa này cường đại vượt xa bọn họ tưởng tượng.

- Truyền thừa mà Diệp Hạo lấy được khẳng định vô cùng cường đại.

- Đan Ấn Ngưng Đan của Diệp Hạo rất huyền diệu a.

- Ta cảm thấy là do Đan Lô của Diệp Hạo, nếu không có Dược Tôn Đan Lô mà nói, Diệp Hạo đoán chừng không có khả năng liên tục luyện chế thành công.

Diệp Hạo như cũ bán ra ba khỏa Tiên Đan cho Tiên Đình.

Lúc này vị Đan Tôn đầu tiên hỏi.

- Diệp Hạo, ngươi có phải chiếm được truyền thừa Thượng Cổ hay không?

- Vâng.

Loại sự tình này không có gì phải phủ nhận, bởi vì đan quyết mà Diệp Hạo sử dụng, cơ hồ đều là từ Thời Kỳ Thượng Cổ.

- Dược Tôn?

Diệp Hạo nhẹ nhàng mà lắc đầu.

Nghe vậy trong mắt ba vị Đan Tôn tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Đan Tôn sở dĩ có xưng hào này là bởi vì Đan Thuật của vị này ở Tôn Giả cấp là Chí Cao Vô Thượng.

Nhưng bây giờ Diệp Hạo lại nói truyền thừa không phải đến từ Dược Tôn?

Kia là ai?

Diệp Hạo lại đứng lên theo Trịnh Địch rời đi.

- Ta có một dự cảm cao thủ cùng Trác Tinh Nhi sánh vai đã xuất hiện."

- Cho tới nay ta cảm thấy Đan Đạo Chi Thuật của Trác Tinh Nhi là độc nhất vô nhị, Trong Đằng Long Các sẽ không xuất hiện người nào mạnh hơn so với Trác Tinh Nhi.

- Cái này cũng là một chuyện tốt a, Trác Tinh Nhi quá kiêu ngạo, đến mức không để bất luận kẻ nào ở trong mắt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận