Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2618: Chiếm Lấy Chiến Hạm

- Vong linh!

Tiểu Ảnh hoảng sợ nói.

- Đây chỉ là một vong linh Tử Thần cảnh thôi.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua lạnh nhạt nói.

- Ngươi có biết từ trước đến nay vong linh đều không hề xuất hiện đơn độc không?

Tiểu Ảnh vừa rồi nói đến đây liền chú ý thấy trong miệng vong linh kia phát ra tiếng vô cùng kỳ dị.

- Không tốt, vong linh này đang triệu hoán đồng bọn.

Tiểu Ảnh nói xong lập tức lôi kéo Diệp Hạo chạy trốn.

- Có thể chạy trốn được sao?

Diệp Hạo vừa nói đến đây, từ đáy biển bỗng xuất hiện từng vong linh một. Những vong linh này nhiếu đến vô ngần, không có một vạn cũng phải tám ngàn, quan trọng hơn là trong số vong linh này, ngoại trừ Tử Thần cảnh còn có Sinh Thần cảnh, thậm chí Hợp Thần cấp.

Diệp Hạo dù có tu vi Thần Vương cảnh, nhưng cũng không phải rãnh rỗi mà đi tiêu xài năng lượng một cách hoang phí. Khi hai người còn chưa chạy trốn được bao xa liền thấy một chiếc chiến hạm.

- Chúng ta đi cầu cứu.

Tiểu Ảnh mừng rỡ nói.

Chỉ là khi hai người vừa mới đến gần chiến hạm lại lập tức rơi vào tầm ngắm của hạm pháo của chiến hạm.

- Tiến lên một bước nữa, giết không tha.

Một thanh niên lạnh lùng quát lớn.

- Chúng ta bị vong linh truy sát, mong có thể cho chúng ta lên hạm.

Tiểu Ảnh nhẹ nhàng nói.

- Một trăm vạn thượng phẩm thần thạch.

Thanh niên kia lạnh lùng nói.

- Các ngươi chỉ là chiến hạm Hợp Thần cấp, dựa vào cái gì mà đòi một trăm vạn thần thạch chứ?

Trước đó tiểu Ảnh nấn ná ở bên bờ cũng đã hiểu được giá thị trường.

- Đó là nơi nào? Đây là nơi nào?

Nghe vậy thanh niên kia cười lạnh nói.

- Bây giờ là hai trăm vạn.

- Ngươi đang ăn cướp đấy hả!

Trên người Tiểu Ảnh không phải là không có hai trăm vạn, nhưng nàng chán ghét loại hành vi tăng giá này.

- Ba trăm vạn.

Thanh niên kia nói xong liền vươn ra ba ngón tay.

Thanh niên kia còn đang định nói nhưng đã bị những tu sĩ trên chiến hạm nhao nhao cướp lời.

- Không có tiền thì vào Táng Hải làm gì chứ?

- Tưởng Táng Hải là công viên trò chơi hả?

- Không có tiền thì cút đi, chớ cản trở chuyện của chúng ta.

Con mắt Tiểu Ảnh lập tức đỏ lên.

Nàng không ngờ những tên kia lại bạc bẽo như vậy. Khi tiểu Ảnh còn đang định nói Diệp Hạo đã kéo tiểu Ảnh lại nói.

- Không cần để ý đến bọn họ.

- Ta giận.

Tiểu Ảnh tức giận nói.

- Đừng lãng phí nước mắt của ngươi cho bọn hắn.

Diệp Hạo không thèm để ý nói.

- Vậy phải làm sao bây giờ?

Tiểu Ảnh cười khổ nói.

Diệp Hạo cười cười tiện tay liền triệu hoán ra một chiếc chiến hạm, chiếc chiến hạm này tản ra chấn động Hợp Thần đỉnh phong.

- Cái này...?

- Trên người tiểu tử này có một chiếc chiến hạm?

- Cũng là chiến hạm Hợp Thần cảnh đỉnh phong.

- Nhưng cho dù là chiến hạm Hợp Thần cấp, chẳng lẽ có thể đi được trong Táng Hải sao?

- Không có một nhóm đại quân đóng giữ, chiến hạm cũng chỉ là một bia ngắm mà thôi.

Thanh niên trên chiến hạm coi thường nói.

Nhưng chỉ sau một khắc hắn cũng không còn nói ra lời nữa. Hắn nhìn thấy cái gì?

Chiến hạm xuất hiện một nhóm đại quân được huấn luyện nghiêm chỉnh. Trên người đại quân này khoác khôi giáp màu đen, trong tay nắm lấy chiến mâu tản ra từng hàn quang, dự theo thứ tự bày ra trận thế.

- Đây đều là cao thủ Hợp Thần cấp.

- Đại quân một vạn Hợp Thần cấp? Thật sự không phải đang đùa chứ?

- Chỉ có thế lực Hoàng cấp mới có thể xuất ra thủ bút bậc này thôi.

- Tiểu tử này giả heo ăn thịt hổ!

Cả người Tiểu Ảnh đều bị choáng váng.

- Ngươi... Trên người của ngươi làm sao có một nhóm chiến khôi Hợp Thần cấp?

- Vốn vẫn có mà.

- Vậy trước đó ngươi tội gì mà không nói cho ta biết?

- Ta không có cơ hội.

- Được rồi.

Nói đến đây tâm tình tiểu Ảnh cũng dần tốt hơn.

- Có chiếc chiến hạm này, ở trong Táng Hải chúng ta cũng không cần sợ hãi gì cả.

Tiểu Ảnh không biết rằng sắc mặt của thanh niên trên chiếc chiến hạm kia âm trầm đến mức nhỏ cả ra nước.

- Tam thúc, có thể đoạt lại chiếc chiến hạm này không?

Thanh niên kia hỏi một bóng người bí ẩn.

- Nếu trên chiếc chiến hạm kia không có cường giả Thần Vương, chuyện đoạt lại vẫn không có bao nhiên vấn đề.

Thân ảnh bí ẩn đó suy nghĩ một chút nói.

- Nhưng vẫn phải cần chiến chiến hạm của ngươi phối hợp.

- Ta sẽ gọi tướng sĩ trên chiếc chiến hạm phối hợp toàn lực.

Thanh niên kia nói gấp.

- Chờ đã.

Thân ảnh bí ẩn kia ngăn cản.

- Sao vậy?

- Nếu trên chiếc chiến hạm kia có cường giả Thần Vương ẩn núp, chúng ta rất có thể sẽ gặp phải bất trắc.

- Không thể nào.

- Sao ngươi có thể chắc chắn được?

- Nếu trên chiếc chiến hạm kia có cường giả Thần Vương, ngươi cảm thấy tiểu tử kia sẽ không nhằm vào chúng ta sao?

Thanh niên kia tự tin nói.

- Ngươi xem, hiện tại hắn hoàn toàn không hề có suy nghĩ nhằm vào chúng ta, bởi vậy ta kết luận trên chiếc chiến hạm kia không có cường giả Thần Vương.

Thanh niên kia không biết rằng tiểu Ảnh đang dụ dỗ Diệp Hạo động thủ trừng trị tu sĩ trên chiếc chiến hạm bọn hắn.

- Vừa rồi thanh niên kia nhục nhã chúng ta như vậy, ngươi cứ thế mà bỏ qua sao?

- Chỉ cần xuất thủ tất nhiên sẽ có tử thương, ta không hề lo lắng về vấn đề an toàn của chúng ta, chỉ là không cần thiết phải làm ảnh hưởng đến người vô tội.

- Trên chiếc chiến hạm đó có người vô tội chắc? Vừa rồi những tu sĩ vây xem còn đang trào phúng chúng ta đấy.

Tiểu Ảnh quyệt miệng nói.

- Thân phận của người thanh niên kia ngươi tưởng đơn giảm lắm hả? Rất nhiều tu sĩ chỉ là bo bo giữ mình thôi.

Diệp Hạo vừa nói đến đây khí linh trên chiếc chiến hạm đã xuất hiện ở bên cạnh hắn.

- Chủ nhân, pháo đài trên chiếc chiến hạm kia đã khóa chặt chúng ta, đồng thời chiến trận trên chiến hạm cũng đã phát động.

Diệp Hạo không khỏi nhìn về phía chiếc chiến hạm kia. Lúc này Diệp Hạo mới để ý thấy tướng sĩ trên chiếc chiến hạm kia đang không ngừng điều động.

- Không biết vị kia lấy lòng tin từ đâu?

Diệp Hạo vừa nói thần niệm vừa phá mở vòng bảo hộ của chiếc chiến hạm kia, rất nhanh Diệp Hạo đã nhìn thấy một thân ảnh ẩn tàng sâu trong bóng tối.

- Đây là lực lượng của ngươi sao?

Diệp Hạo nhìn đến đây đã hiểu. Gia hỏa này có tu vi Thần Vương cảnh tầng thứ hai. Khó trách đối phương dám ra tay với chiến hạm của hắn.

Đại khái đi qua năm lần hô hấp, thanh niên kia mới hô gọi Diệp Hạo.

- Bây giờ ta cho ngươi hai lựa chọn.

- Hai lựa chọn nào?

- Thứ nhất, ngoan ngoãn giao chiến hạm cùng chiến khôi cho ta, ta có thể cho các ngươi an ổn rời khỏi; thứ hai, nếu các ngươi cứ kiên quyết phản kháng, chúng ta chỉ đành đánh tàn các ngươi thôi.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Ta thật sự muốn biết ngươi lấy đâu ra cái tự tin đó vậy?

- Quân lực trên chiếc chiến hạm của chúng ta gấp ba lần ngươi.

Thanh niên kia lạnh lùng nói.

- Muốn đánh tàn các ngươi vẫn không có vấn đề gì.

- Như thế các ngươi cũng phải bỏ ra cái giá không hề nhỏ.

Diệp Hạo vẫn bình tĩnh nói.

- Từng này đã đủ chưa?

Đúng lúc này thân ảnh bí ẩn xuất hiện ở giữa không trung, trên người hắn tràn ngập chấn động khủng bố của Thần Vương cấp, khiến cho vùng biển gần đó đều xao động bất an lên.

- Thần Vương?

Sắc mặt Tiểu Ảnh không khỏi thay đổi.

Tu vi Tiểu Ảnh còn chưa đặt chân đến Thần Vương cảnh. Nàng biết rõ cường giả Thần Vương khủng bố cỡ nào.

- Ta nói nè, ngươi dù gì cũng là một thiếu niên chí tôn đấy.

Diệp Hạo phê bình thái độ của tiểu Ảnh nói.

- Ta mới chỉ đặt chân đến Hợp Thần cảnh đỉnh phong thôi. Chênh lệch giữa chúng ta là mấy cảnh giới lận.

Tiểu Ảnh bào chữa.

- Nếu ta đặt chân đến Hợp Thần cảnh cực hạn, ngươi nghĩ ta sẽ sợ hãi hắn sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận