Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1751: Giết



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Tây Hải Long Cung.

Diệp Hạo nhìn Ngao Tôn thản nhiên nói.

- Tây Hải Long Cung?

Ngao Tôn lập tức nghĩ tới điều gì.

- Ngươi không dẫn đường ta cũng có thể tìm được Tây Hải Long Cung.

- Các hạ thật không để Tây Hải Long Cung chúng ta trong mắt.

Ngao Tôn nói ra câu này, trong mắt đầy vẻ âm trầm.

- Đúng vậy.

Làm cho Ngao Tôn không ngờ, Diệp Hạo lại trả lời thẳng thừng như thế.

Ngao Tôn lạnh hừ một tiếng rời đi.

Diệp Hạo cười híp mắt theo sau lưng.

Lăng Kiếm Đào đi theo, trầm giọng nói:

- Tây Hải có Tiên Vương Đỉnh Phong.

- Thì tính sao?

Diệp Hạo trả lời làm cho Lăng Kiếm Đào không biết nên nói cái gì.

Có Tiên Vương Đỉnh Phong, chẳng lẽ không nên thận trọng một chút?

Nhưng tại sao Diệp Hạo biểu hiện vẻ không thèm để ý vậy?

Mà sau khi hai người Diệp Hạo rời đi, hơn ngàn hội viên Phượng Các cũng đi theo.

Họ cũng muốn biết Diệp Hạo có thể đánh bại Tây Hải Long Cung không?

Nếu Diệp Hạo làm được có thể sẽ cải biến lịch sử.

Bởi vì những năm nay, Tây Hải Long Cung quá cường thế, ép rất bao nhiêu tộc đàn không kịp thở.

- Ai biết thân phận vị này không?

- Chưa thấy qua.

- Không nghi ngờ chút nào, vị này khẳng định là một Yêu Nghiệt, chỉ không biết Bát Trọng Thiên hay Cửu Trọng Thiên thôi.

- Vị này và Lăng Kiếm Đào có quen biết, có lẽ là Yêu Nghiệt Cửu Trọng Thiên.

- Nhưng Yêu Nghiệt Cửu Trọng Thiên không có vị này?

- Chúng ta biết Yêu Nghiệt bên ngoài thôi, có lẽ vị Yêu Nghiệt này ẩn cư thì sao?

Trong lúc hội viên Phượng Các đàm luận, Diệp Hạo đã đi tới Tây Hải.

Mà lúc này, trên Tây Hải xuất hiện mười vạn tướng sĩ khoác giáp trụ.

Những tướng sĩ này cầm trong tay Chiến Kiếm, vẻ mặt lạnh lùng nhìn về Diệp Hạo đang đi tới.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua trận pháp do bọn họ đứng tạo thành, khóe miệng lộ ra một đường cong đẹp mắt.

- Diệp Công Tử.

Lúc này, nơi xa vang lên một đạo diệu âm.

Diệp Hạo theo âm thanh nhìn lại.

Làm cho Diệp Hạo ngoài ý muốn chính là Lạc Ngữ Lan.

- Diệp Công Tử, mười vạn Tu Sĩ Tây Hải đã kết thành Thái Ất Tru Tiên Trận, nếu ngươi tùy tiện tiến lên sẽ bị vây khốn trong đó.

Lạc Ngữ Lan dùng giọng điệu ngưng trọng nói.

Lạc Ngữ Lan xuất hiện làm Lạc Ngữ Mai cách đó không xa trầm xuống, mà sau khi nghe Lạc Ngữ Lan nói thì vẻ mặt nàng hiện lên chút ngưng trọng.

Diệp Hạo nhìn Lạc Ngữ Lan một chút, chợt nhấc chân đi lên phía trước.

- Diệp Công Tử.

Lạc Ngữ Lan vội vàng hô.

- Ngươi cảm thấy Trận Đạo của mình cao hơn Diệp huynh à?

Lăng Kiếm Đào lại thản nhiên lên tiếng.

Lăng Kiếm Đào rất rõ ràng thân phận của Diệp Hạo.

Trận Đạo đứng đầu cùng giai.

Mà giờ tu vi của Diệp Hạo đặt chân Vương Cấp, Trận Đạo của hắn khẳng định nước lên thì thuyền lên!

Lạc Ngữ Lan giật mình trầm mặc.

Ánh mắt Ngao Tuệ lại lóe lên một cái.

Lạc Ngữ Lan từ trước đến nay lấy tài hoa xưng danh, chẳng lẽ nàng không biết trình độ Trận Đạo của Diệp Hạo cao?

Hiển nhiên không thể.

Nhưng vì sao Lạc Ngữ Lan còn muốn nhắc nhở hắn?

- Xem ra Lạc Ngữ Lan đã động tâm đối với Diệp Công Tử.

Ngao Tuệ thầm nghĩ trong lòng.

Diệp Hạo đặt chân đến vị trí hạch tâm Trận Đạo sau đó nhìn về phía một kim bào lão giả nói:

- Ngươi là Chính Tự Bối?

Nghe vậy, lão giả khẽ lắc đầu nói:

- Ta là Nghiễm Tự Bối.

- Tây Hải các ngươi có phải không để ta trong mắt?

Sắc mặt Diệp Hạo sắc lập tức trầm xuống.

Tu vi của Nghiễm Tự Bối có thể cao bao nhiêu?

Ngao Nghiễm Tùng giật mình.

Diệp Hạo có ý gì?

Phía bên mình điều động mười vạn đại quân tinh nhuệ, sáu trăm Tiên Tôn, hai mươi Tiên Vương, lại thêm cả Tiên Vương Cao Giai như mình.

Chẳng lẽ còn không coi trọng?

Cần xem trọng nhiều hơn nữa mới được hả?

- Hôm nay, ta đến Tây Hải Long Cung các ngươi lấy một công đạo.

Diệp Hạo nhìn Ngao Nghiễm Tùng nói.

- Chuyện Hoa Áo là Long Cung chúng ta sai, nhưng Long Cung chúng ta đã biểu thị nguyện ý bồi thường, sao ngươi còn phải đánh nát nhục thân Ngao Tôn?

Ngao Nghiễm Tùng lạnh lùng nói.

Thật ra đến giờ, mâu thuẫn giữa song phương đã không thể hòa giải.

- Chuyện Hoa Áo chỉ là sai sót nhỏ, Tây Hải Đại Thái Tử ra tay với ta thì sao? Nếu không phải ta có một ít thủ đoạn, giờ đã hóa thành một vũng máu thịt rồi.

Diệp Hạo cười lạnh nói:

- Ta sớm nghe nói Tây Hải các ngươi bá đạo, nhưng không ngờ bá đạo đến mức độ này.

- Làm sao? Hôm nay ngươi ra tay vì chính nghĩa à.

Ngao Nghiễm Tùng nhìn chằm chằm Diệp Hạo, nói.

- Chuyện này ta làm không phải lần một lần hai.

Diệp Hạo nhìn Ngao Nghiễm Tùng nói:

- Nếu ngươi có thể ngăn cản ta ba chiêu, chuyện này coi như bỏ qua, nếu không ngăn nổi thì nhục thể của ngươi cũng chờ vỡ vụn đi.

- Tùy tiện.

Ngao Nghiễm Tùng giận dữ.

Nhưng chờ đến thời điểm hắn và Diệp Hạo giao thủ, ánh mắt hắn mới lộ ra vẻ khó tin.

Nắm đấm của hắn bị đánh nát, cánh tay bị xé nứt, lồng ngực bị kéo đứt.

Ngao Nghiễm Tùng tắm máu tươi vô lực rơi xuống nơi xa.

Toàn trường xôn xao.

- Làm sao có thể?

- Ngao Nghiễm Tùng không phải Tiên Vương cửu chuyển hả?

- Chẳng lẽ vị này là Tiên Vương Đỉnh Phong?

- Không thể nào?

- Ta cũng cảm thấy không thể, vị này nhìn không lớn tuổi lắm.

Những Tu Sĩ này không biết tu vi của Diệp Hạo chỉ có Tiên Vương bát chuyển, nhưng sức chiến đấu của hắn lại có thể vượt ba cảnh giới.

Cũng là nói Diệp Hạo có thể chống lại cường giả Tiên Vương 11 chuyển!

Ngao Nghiễm Tùng cho rằng tu vi Tiên Vương cửu chuyển của mình rất cao, nhưng khi chiến đấu với Diệp Hạo mới biết, mình thấp kém đến thế nào.

- Lão Tổ.

Thân hình Cung Chủ Tây Hải Long Cung - Ngao Quang Huy lóe lên xuất hiện bên cạnh Ngao Nghiễm Tùng, mà lúc hắn tiếp được Ngao Nghiễm Tùng cũng phun ra một ngụm máu tươi, bởi vì trên người Ngao Nghiễm Tùng vẫn lưu lại quyền ý đáng sợ Diệp Hạo oanh ra.

- Bày trận.

Cường giả Tiên Vương Tây Hải Long Cung nhìn thấy cảnh này, cả đám hoảng sợ ra lệnh.

Mười vạn tướng sĩ lập tức kết ấn nhanh chóng hóa thành một thể.

Một cỗ uy thế mênh mông từ Tứ Cực Bát Hoang trùng trùng điệp điệp mà ra.

Chỗ sâu giữa trung tâm Thái Ất Tru Tiên Trận, Diệp Hạo rất bình tĩnh lên tiếng:

- Các ngươi cảm thấy chỉ có các ngươi có người thôi à.

Vừa dứt lời, bốn phía Diệp Hạo xuất hiện lần lượt từng thân ảnh.

Ngắn ngủi một hô hấp, bên cạnh Diệp Hạo đã xuất hiện mười vạn thân ảnh.

Mà làm cho toàn trường Tu Sĩ cảm thấy chấn kinh là những Tu Sĩ này ngoại trừ ba trăm người ra thì tất cả đều là Tiên Tôn.

Không ngờ có ba trăm Tiên Vương cao cao tại thượng!

- Mười vạn Tiên Tôn.

- Ba trăm Tiên Vương!

- Thế lực nào có thực lực khủng bố như vậy?

- Vị này đến cùng là ai?

- Không biết vị này có hôn phối chưa?

Hội viên Phượng Các nhìn thấy Diệp Hạo đứng chắp tay, trong mắt lộ ra từng cơn sóng gợn.

Mà lúc này, mười vạn trướng sĩ Long Tộc bao quanh Diệp Hạo lộ khuôn mặt kinh hoảng.

Thế thì còn đánh như thế nào?

Làm sao ra tay?

Bên phía Long Tộc chỉ có ba trăm Tiên Tôn, hai mươi Tiên Vương.

Mà bên người ta có mười vạn Tiên Tôn, ba trăm Tiên Vương.

Người ta hoàn toàn có thể nghiền ép chết hết mình đó.

Diệp Hạo nhìn Trần Nguyệt Lan rồi làm ra thủ thế chém đầu.

Trần Nguyệt Lan lập tức hiểu ý của hắn.

- Giết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận