Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2283: Tuyền Tủy

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Diệp Hạo ngẫu nhiên nghe được Tuyết Trích Tiên đề cập qua Lâm gia.

- Đúng vậy, đây là nguyên nhân Lập Cương không dám uy hiếp.

Mã Bưu gật đầu.

- Ta thấy đội trưởng Lâm Nguyệt Nhi các ngươi không đơn giản.

Diệp Hạo nói.

- Đội trưởng chúng ta có tiềm năng đạt đến Tử Thần cao giai, chuyến này muốn lấy một chút tài nguyên trân quý, xem có thể tăng tiềm năng lên tới Sinh Thần cảnh không?

Mã Bưu lộ ánh mắt tràn đầy chờ mong.

Diệp Hạo cười cười nói.

- Sẽ được.

Tiếp đó, một đoàn người lại gặp ba đợt Minh Tướng, may mắn là cuối cùng cũng hữu kinh vô hiểm vượt qua.

- Phía dưới là vị trí bảo tàng.

Lâm Nguyệt Nhi đến một bên hồ, nhẹ nhàng nói.

Nghe vậy, Hồ Diệp Tùng không khỏi biến sắc.

- Ngươi xác định không nói đùa ta?

Tử khí nồng nặc trong hồ khiến Hồ Diệp Tùng nổi lên cảm giác run sợ.

Hiện tại, Lâm Nguyệt Nhi lại nói cho Hồ Diệp Tùng biết bảo tàng ở dưới hồ.

- Đợi đến buổi trưa, nồng độ tử khí trong hồ sẽ giảm bớt, đến lúc đó, chúng ta lại chui vào.

Lâm Nguyệt Nhi nhẹ nhàng nói.

Hồ Diệp Tùng suy nghĩ một chút thì đo đạc xung quanh hồ.

Diệp Hạo rõ ràng Hồ Diệp Tùng đang bố trí trận pháp.

Hắn cũng không để lại dấu vết mà chôn một trận bàn dưới mặt đất.

Đi ra khỏi nhà, bất cứ lúc nào cũng phải duy trì sự cẩn thận.

Diệp Hạo cảm thấy tu vi hắn ở mảnh Minh Thổ này không nói vô địch nhưng cũng không xê xích gì nhiều.

Nhưng khó tránh khỏi không đụng phải tràng diện khó giải quyết.

Đây cũng là nguyên nhân Diệp Hạo chôn xuống một cái trận bàn.

Theo thời gian trôi qua, giữa trưa ngày càng đến gần.

Cùng lúc đó, Diệp Hạo chú ý tới nồng độ tử khí trong hồ đang cấp tốc hạ xuống.

- Ta muốn biết nồng độ tử khí lúc nào mới khôi phục?

Diệp Hạo mở miệng hỏi.

- 15 phút.

Mã Bưu trầm giọng nói.

- 15 phút sau, nồng độ tử khí sẽ tăng lên, bởi vậy vô luận chúng ta có thể phá trận pháp hay không, 15 phút sau vẫn phải rời khỏi.

- Nếu không muốn lãng phí thời gian, chúng ta phải đi vào ngay.

Lâm Nguyệt Nhi trầm giọng nói.

Nàng nói xong, một mình một ngựa đi đầu nhảy vào hồ.

Sau đó là Lập Cương, Chu Đào, Hồ Diệp Tùng.

- Huynh đệ, chúng ta đi vào.

Mã Bưu nói khẽ.

Diệp Hạo gật đầu một cái, cùng Mã Bưu nhảy vào hồ.

Sau khi vào hồ, Diệp Hạo phát hiện mình có thể thấy khoảng cách không đến trăm mét.

- Tử vong chi lực thu liễm vào hồ nước.

Diệp Hạo giật mình.

- Trên thực tế, tử vong chi lực vẫn chưa tiêu tán.

- Huynh đệ, cùng lên.

Mã Bưu nghiêm mặt nói.

Diệp Hạo một đường tiềm hành cùng Mã Bưu, ba phút sau đến được vị trí bảo tàng.

Đó là một tòa cung điện phóng đủ loại màu sắc sáng bóng.

Nhìn qua như Thủy Tinh Cung.

- Trong hồ sao lại có một tòa cung điện?

Diệp Hạo kinh ngạc.

- Không nên quấy rầy Hồ đại sư phá trận.

Lập Cương trừng Diệp Hạo một cái.

Diệp Hạo vừa muốn nói đã bị Mã Bưu ngăn cản.

- Huynh đệ, đừng chấp nhặt với hắn.

Diệp Hạo liếc Lập Cương một cái, trong lòng đã cho Lập Cương vào danh sách tử vong.

Lập Cương khiêu khích ba lần bốn lượt, Diệp Hạo đã sớm động sát cơ, nhưng hắn hiện nay không muốn động thủ mà thôi.

Hồ Diệp Tùng đánh giá tòa cung điện này, ước chừng ba phút đồng hồ đã xuất ra trận pháp phá giải cửa ra vào.

Một phút.

Hai phút.

Ba phút trôi qua.

10 phút nhanh chóng trôi qua.

Lúc này, Lâm Nguyệt Nhi nhẹ nhàng nói.

- Hồ đại sư, nếu không thể phá giải, ngày mai chúng ta lại đến.

Hồ Diệp Tùng suy nghĩ một chút nói.

- Hôm nay không phá giải được, ngày mai ta lại đến phá giải.

Lúc Hồ Diệp Tùng sắp quay người rời khỏi, Diệp Hạo mở miệng.

- Ngươi cố gắng một lần nữa thì có thể phá giải.

- Ngươi nói cái gì?

Hồ Diệp Tùng khẽ giật mình.

- Ngươi đã phá giải 90%, vì sao muốn bỏ dở nửa chừng?

Diệp Hạo nói tiếp.

- Sao ngươi thấy được ta phá giải 90%?

Hồ Diệp Tùng không hiểu hỏi.

Hắn thật sự không hiểu.

Hắn không nhìn thấy nơi phá giải cuối cùng ở đâu?

Diệp Hạo cười cười đưa tay khắc hoạ mấy đạo trận văn, tiếp đó dung nhập mấy đạo trận văn này vào trận pháp, sau một khắc, đại môn động phủ chậm rãi mở ra.

Toàn trường đều bị kinh động.

- Ngươi ngươi…

Hồ Diệp Tùng lộ vẻ mặt kinh ngạc nhìn Diệp Hạo.

Diệp Hạo khẽ cười nói.

- Ta từng thấy qua trận pháp này.

Lúc này, đám người mới cảm thấy thoải mái.

Chẳng lẽ Diệp Hạo có trình độ trận đạo cao hơn Hồ Diệp Tùng?

Nhưng có thể sao?

- Chúng ta mau vào trong, xem có bảo bối gì không?

Lập Cương xoa xoa đôi bàn tay hô.

Đám người cùng nhau đi vào đại điện.

Bọn họ kinh ngạc phát hiện đại điện ngoại trừ mười một cây cột ra thì không còn gì khác.

Rỗng tuếch.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Lập Cương ngây người.

Hồ Diệp Tùng cẩn thận kiểm tra một cây cột ở hành lang.

Nhưng nhìn một hồi, hắn vẫn không phát hiện được thứ gì.

Diệp Hạo nhẹ nhàng vuốt ve cây cột, ánh mắt nhanh chóng lộ ra vẻ ngưng trọng.

Ngay sau đó, hắn lại đi về phía cây cột còn lại, hắn muốn nghiệm chứng một số phỏng đoán trong lòng.

- Toà cung điện này không có gì.

Lúc này, Lập Cương mở miệng nói.

- Trừ mười một cây cột này.

- Bảo tàng có thể trong những cây cột này không?

Chu Đào trầm giọng nói.

- Thử xem sẽ biết.

Lập Cương nói xong, đánh một quyền vào cây cột.

Một quyền qua đi, lớp đá trên cây cột thay phiên nhau rớt xuống, tiếp đó lộ ra bộ dáng cột đá.

Cây cột như lưu ly, bên trong chảy xuôi chất lỏng đỏ ngòm.

- Chất lỏng gì vậy?

Lập Cương lộ vẻ mặt kích động.

Cũng đúng lúc này, tử vong chi lực trong hồ nước bắt đầu bộc phát.

Mọi người không khỏi biến sắc.

- Không tốt.

- Động phủ này không ngăn cách hồ nước bên ngoài.

- Chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi.

Đám người Lâm Nguyệt Nhi ý thức được tình huống này, thay phiên nhau bỏ chạy lên bờ.

Diệp Hạo khẽ động tâm thần, thi triển chướng nhãn pháp, tiếp đó, phân thân hắn theo đám người Lâm Nguyệt Nhi rời khỏi, mà bản tôn lưu lại chỗ này.

Tử vong chi lực đáng sợ không?

Đáng sợ!

Nhưng vẫn nằm trong giới hạn Diệp Hạo chịu được.

Đám người Lâm Nguyệt Nhi rời khỏi không lâu, Diệp Hạo lấy ra lệnh bài do Vương Thương Sinh đưa cho.

Hắn kích phát một sợi uy năng trên lệnh bài.

Sau một khắc, bốn phía hồ nước bị ép ra.

Diệp Hạo đi tới cây cột vừa bị Lập Cương đánh nát, lẩm bẩm.

- Không ngờ có thể nhìn thấy Minh Tuyền tủy ở đây.

Minh tuyền ở minh giới không trân quý bao nhiêu.

Nhưng tuyền tủy trân quý cũng không chỉ một điểm nửa điểm.

Một con suối cũng chưa chắc có thể ngưng tụ ra một giọt tuyền tủy.

Bởi vậy có thể thấy được tuyền tủy trân quý thế nào.

Diệp Hạo đánh tới một quyền.

Cây cột lập tức vỡ ra.

Cảm thụ được chấn động của suối nước, ánh mắt Diệp Hạo lộ ra từng đạo tinh quang.

Hắn biết nước suối ẩn chứa trong cột có cấp bậc Tử Thần.

Hắn thu cất tất cả Minh Tuyền tủy, sau đó đi tới những cây cột còn lại, Diệp Hạo nhanh chóng phát hiện mười một cây cột đều ẩn chứa Minh Tuyền tủy cấp bậc Tử Thần.

Sau khi thu cất toàn bộ, Diệp Hạo bắt đầu tìm kiếm bốn phía.

Chẳng lẽ nơi này chỉ có Minh Tuyền tủy Tử Thần cấp?

Minh Tuyền tủy có thể tẩy tủy nhục thân tu sĩ, tẩy đi tạp chất ẩn chứa trong thể nội, hỗ trợ tu luyện làm ít công to.
Bạn cần đăng nhập để bình luận