Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2167: Ngọc Hư Thảo

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Không tra được.

Tôn Bá trịnh trọng nói.

- Ta tìm một Trưởng lão ở Tổng hội Vương triều, hắn có quyền hạn thất tinh.

Hoàng Linh Vân thay đổi sắc mặt.

Quyền hạn Thất tinh cũng không tra được tin tức của Diệp Hạo?

Điều này quá mức kinh người rồi?

- Lúc đầu, ta còn muốn lôi kéo đó?

Hoàng Linh Vân thong thả nói.

- Hiện tại xem ra không thể.

Hoàng Linh Vân rất rõ ràng có thể luyện chế ra Cửu phẩm Cửu đẳng Thần đan mang ý nghĩa gì.

Ý nghĩa Diệp Hạo có khả năng phong Vương trong tương lai.

Nhưng bây giờ, nàng ý thức được Diệp Hạo sớm đã lọt vào mắt xanh cao tầng Đan Đạo tổng hội, nếu không, tin tức về Diệp Hạo sao có thể không tra ra?

- Chủ nhân, có một Dạ Ma Thị Thần cảnh đang đến gần.

Diệp Hạo đang chìm đắm tâm thần trong không gian ảo, trong tai đột nhiên vang lên tiếng chiến khôi.

- Cấp bậc gì?

- Thị Thần tầng ba.

Diệp Hạo nghĩ ngợi chút rồi nói.

- Ngươi âm thầm ra tay giết Dạ Ma kia đi.

Trương Kiểm chỉ có tu vi Thị Thần tầng hai, dù nắm giữ thần kiếm Thị Thần trung giai cũng chưa hẳn là đối thủ Dạ Ma Thị Thần tầng ba.

Thứ nhất, Trương Kiểm chưa luyện hóa thần kiếm; thứ hai, Dạ Ma am hiểu ẩn thân và ám sát.

Chiến khôi này có tu vi Tử Thần cảnh, muốn chém giết Dạ Ma tu vi Thị Thần tầng ba, hoàn toàn không để lại chút âm thanh khí tức nào.

Đường đi kế tiếp tương đối thuận lợi, không tiếp tục gặp phải nguy hiểm, bọn họ thuận lợi đến Ngũ Sắc tông.

Đến Ngũ Sắc tông, Trương Kiểm cùng Diệp Hạo, Tuyết Trích Tiên, Lữ Hàn Yên tách ra.

Lúc Diệp Hạo xuất hiện trên Long Đằng phong, Hương Quân đang tu luyện đột nhiên mở mắt.

- Hương Quân, là ta.

Diệp Hạo lên tiếng.

Hương Quân vội vàng đứng lên hành lễ với Diệp Hạo.

- Cho ngươi cái này.

Diệp Hạo đưa cho Hương Quân một bình ngọc.

Sau khi nhận lấy, Hương Quân nghi ngờ nhìn Diệp Hạo.

- Trong bình ngọc là Cửu phẩm Cửu đẳng Khai Mạch Đan.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Muốn mở ra huyết mạch của ngươi cần ít nhất Cửu phẩm thất đẳng, nhưng chỉ có Cửu phẩm Cửu đẳng mới có thể hoàn toàn mở ra huyết mạch.

Hương Quân lộ vẻ chấn kinh.

Cửu phẩm cửu đẳng.

Điều này có ý vị gì?

Sao nàng có thể không biết?

- Ngươi ăn vào ngay đi.

Diệp Hạo nói khẽ.

Hương Quân không hề nghi ngờ mà há miệng ăn vào Khai Mạch Đan.

Sau khi ăn vào, Hương Quân nhanh chóng biến sắc, nàng cảm thấy huyết mạch bản thân giống như bị lửa đốt, nhiệt độ đáng sợ khiến toàn thân nàng đổ đầy mồ hôi.

- Công tử, ta sắp không chịu được.

Hương Quân khó khăn nhìn Diệp Hạo nói.

- Huyết mạch của ngươi bá đạo vậy à?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

Ngay sau đó, hắn đưa cho Hương Quân một đan dược khác.

- Cho ngươi.

Hương Quân vội vàng uống vào.

Sau khi phục dụng, tình huống của nàng chỉ chuyển biến tốt một chút.

Nhìn thấy loại tình huống này, Diệp Hạo mới luyện hóa từng nhóm dược liệu, bỏ chất lỏng của những dược liệu này vào trong một thùng gỗ.

Lúc này, Diệp Hạo mới nhìn hướng Hương Quân.

Một lần nhìn này, hắn đã giật mình.

Hắn thấy được một bộ thân thể trắng như tuyết.

Quần áo của Hương Quân cũng bị huyết mạch chi lực đốt sạch.

- Hương Quân, đi vào.

Diệp Hạo vội nói.

Lúc này, ý thức Hương Quân đã lâm vào hôn mê, không có phản ứng Diệp Hạo.

Hắn đành phải ôm nàng vào thùng gỗ.

Thời gian dần qua, Hương Quân khôi phục một tia ý thức.

- Công tử.

Hương Quân mở mắt ra, hô.

- Yên tâm, có ta ở đây, ngươi không có việc gì.

Diệp Hạo nói xong lại dung luyện tinh hoa từng cây dược liệu, sau đó ném tất cả vào trong thùng gỗ.

Một canh giờ.

Hai canh giờ.

Ba canh giờ.

Đợi đến sáu canh giờ, Hương Quân mới cảm thấy huyết mạch trong thể nội yên tĩnh lại. Đúng lúc này, nàng cảm thấy trong thức hải xuất hiện một số ký ức.

Sau khi quan sát những ký ức này, Hương Quân lộ ra ánh mắt khó tin.

Lai lịch của mình kinh khủng như vậy?

Hương Quân bình phục một hồi lâu mới nhìn Diệp Hạo.

- Ngươi thức tỉnh huyết mạch gì?

Diệp Hạo nói khẽ.

- Huyết mạch Băng Thần chí tôn.

Hương Quân suy nghĩ một chút vẫn nói thật.

- Huyết mạch Băng Thần chí tôn?

Diệp Hạo co rụt con ngươi.

- Một khi huyết mạch Băng Thần chí tôn thức tỉnh, tương lai chắc chắn đạt đến Thần Vương.

Hương Quân nói.

- Nhưng ta muốn trưởng thành lại rất khó, bởi vì nửa đường gặp phải đủ loại kiếp nạn.

- Ta sẽ bảo vệ ngươi đạt đến Thần Vương an toàn.

Ngay sau đó, Diệp Hạo khôi phục trở lại.

Thần Vương?

Nhân vật cấp bậc này không mang đến bao nhiêu áp lực cho Diệp Hạo.

Phải biết năm đó, hắn đã được chứng kiến gần 100 vị Thần Vương.

Hương Quân cười cười không nói.

Diệp Hạo có tu vi bực nào?

Làm sao che chở cho nàng?

- Ngươi ở Chân Thần cảnh có cần phục dụng dược liệu chế tạo căn cơ không?

Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

- Huyết mạch Băng Thần chí tôn đủ để chèo chống ta đến Thần Vương cảnh.

Hương Quân khẽ lắc đầu.

- Nhưng ngươi phục dụng vẫn còn chỗ tốt, đúng không?

- Hiệu quả rất nhỏ.

- Ta sẽ cho ngươi dược liệu đẳng cấp cao.

- Công tử, ngươi cứ như vậy, Hương Quân thực sự không thể báo đáp.

Hương Quân lộ vẻ mặt phức tạp nhìn Diệp Hạo nói.

Thật ra lúc này, nàng cảm thấy nên rời đi.

Bởi vì trí nhớ truyền thừa trong huyết mạch nói cho nàng biết, tiến về băng vực có thể tìm được tộc nhân của mình.

Chỉ có tộc nhân mới có thể che chở nàng an toàn.

- Ngươi tu luyện tiếp đi.

Diệp Hạo nói xong rồi trở về gian phòng của mình.

Đến gian phòng, Diệp Hạo lập tức liên lạc Hạ Dạ Nhi.

- Có dược liệu cấp Sinh Thần không?

- Tổng bộ vừa chiếm được một gốc Ngọc Hư Thảo có bài danh 59.

- Cho ta gốc Ngọc Hư Thảo này đi?

- Cái này...

- Có vấn đề gì?

- Nhóm dược liệu này đã được tứ Hoàng tử Nạp Lan Quận quốc đặt trước.

- Không thể can thiệp à?

- Ta sẽ cố gắng thử xem.

- Chờ tin tức của ngươi.

Ngay sau đó, Diệp Hạo rời tâm thần khỏi lệnh bài, lẳng lặng tu luyện.

Nội dung hắn cần tu hành thực sự quá nhiều.

Võ đạo, đan đạo, trận đạo, khí đạo.

Cũng may lúc ở hạ giới, Diệp Hạo đã thôi diễn bọn chúng đến trình độ nhất định.

Nhưng theo tu vi tăng lên, hắn có một số việc nhất định phải chuẩn bị sớm.

- Thời gian áo nghĩa chậm chạp không thể đột phá.

Diệp Hạo khẽ thở dài.

Hắn bây giờ chỉ có thể làm được thời gian tỉ lệ 1 : 2.2.

Nhưng dựa theo kế hoạch, Diệp Hạo phải đạt tới gấp ba bốn lần.

Lúc đang tu luyện, Hạ Dạ Nhi đã nhắn lại.

- Diệp công tử, Tứ hoàng tử trả giá rất cao, các cao tầng đã chuẩn bị cho hắn.

- Đã giao dịch chưa?

Diệp Hạo suy nghĩ một chút rồi nói.

- Chưa.

- Hiện tại, ta sẽ đi Cổ Dược Các phân hội tìm ngươi, sau đó, ngươi dẫn ta đi Tổng bộ.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Diệp công tử, ngươi muốn làm gì?

Hạ Dạ Nhi lập tức biến sắc.

Nàng biết bên cạnh Diệp Hạo có một vị cường giả kinh khủng.

Phụ thân mình cũng chưa chắc có thể chống đỡ được cường giả kia.

- Hạ tiểu thư, ngươi yên tâm, ta sẽ không làm gì Cổ Dược Các các ngươi cả. Ta chỉ muốn cạnh tranh gốc Ngọc Hư Thảo kia thôi.

Diệp Hạo nói khẽ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận